Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lòng Lăng Hàn không ngừng có hiểu ra, để hắn vui mừng khôn nguôi.

Hắn tuyệt đối là người thông minh tuyệt đỉnh, kiếp trước có thể trở thành đan đạo đế vương chính là minh chứng, hơn nữa này vẫn là trên cơ sở không có tiền nhân chỉ đạo, hắn cũng có thể ở trên đan đạo thu được thành tựu như thế, chẳng phải kinh người sao?

Hiện tại, hắn phóng ngộ tính tới võ đạo, toàn tâm toàn ý theo đuổi võ đạo đỉnh cao.

Ở trong cơ thể hắn đang phát sinh biến hóa long trời lở đất, có thể cương có thể nhu, cương nhu cùng tồn tại, chuyện này nói chỉ là sự tình miệng lưỡi đảo lộn, nhưng muốn làm thật quá khó khăn.

Bởi vì mỗi người đã quen trạng thái hiện tại, nhưng quen thuộc rất khó đánh vỡ, hơn nữa, muốn thân thể có thể co dãn như Hấp Huyết Nguyên Kim, đây là một loại biến hóa về chất.

Đánh vỡ bản thân, tái tạo bản thân.

Trong đan điền, Linh Anh tọa trấn, pháp tướng trang nghiêm, kết ra từng đạo thủ ấn thần bí, Bất Diệt Thiên Kinh đã sớm lạc ấn lên, hiện tại Linh Anh đang diễn dịch bí pháp, từ nội bộ phối hợp, xúc tiến Lăng Hàn biến hóa.

Cũng không biết qua bao lâu, Lăng Hàn đưa tay phải ra, lấy tay trái nắm lấy, đột nhiên lôi kéo.


Nếu đổi thành trước đây, hắn hết sức lôi kéo, khẳng định là cánh tay phải bị kéo ra ngoài, nhưng hiện tại chuyện quái dị phát sinh, ngón tay của hắn lại biến dài biến nhỏ, đánh tan hơn nửa lực kéo.

Có điều, ngón trỏ kéo dài một thước liền không cách nào dài thêm, đây là cực hạn.

Khóe miệng của Lăng Hàn không khỏi lộ ra nụ cười, thành công, hắn rốt cục thành công!

Tuy không có đạt đến trình độ của Hấp Huyết Nguyên Kim, có thể biến hóa tùy ý, nhưng dù sao cũng là một tiến bộ, tiến bộ rất lớn.

Trở lại trở lại.

Lăng Hàn không chỉ ngồi, hắn không ngừng phất tay đạn chân, mới đầu rất bình thường, nhưng từ từ, khoảng cách hắn đấm, đá chân lại càng ngày càng xa.

Đó là thân thể của hắn duỗi dài!

Trong mắt Lăng Hàn phát quang, chuyện này không phải hóa giải sức mạnh đơn giản như vậy, mà có thể diễn sinh ra động tác chiến đấu hoàn toàn khác nhau.

Người khác cho rằng quyền của ngươi chỉ có thể đánh xa như vậy, sau đó nguyên lực phụt ra, nhưng trên thực tế ngươi có thể đánh ra khoảng cách dài vài lần, mấy chục lần, tự nhiên khiến người ta khó lòng phòng bị.

Hơn nữa, nếu quyền cước của hắn có thể duỗi dài vô tận, này chẳng phải là biến tất cả chiến đấu thành cận chiến sao? Phải biết hắn tu luyện thể thuật, thể phách có thể so với trân kim cao hơn cấp một, man lực cũng vô cùng khủng bố, hai cái gia trì, ai có thể thiếp thân cận chiến với hắn?

Nhưng Lăng Hàn lập tức phát hiện khuyết điểm, nếu không bị ngoại lực ảnh hưởng, hắn có thể duỗi thân thể của mình ra khoảng cách có hạn, đây giống như lò xo, trên lý thuyết có thể kéo rất dài, nhưng nhất định là dưới ngoại lực ảnh hưởng, khi ngoại lực biến mất sẽ trở về hình dáng ban đầu, trừ khi kéo hỏng rồi.

Trạng thái bản thể của Lăng Hàn rất ổn định, bởi vậy biến hóa như thế nào, thân thể đều sẽ theo bản năng, cố gắng biến trở về trạng thái này.

Đáng tiếc.

Lăng Hàn thầm lắc đầu, nếu như thân thể của hắn có thể ở dưới điều khiển biến hóa như Hấp Huyết Nguyên Kim, vậy hắn có thể khai phá ra một loại động tác võ thuật chiến đấu hoàn toàn khác, giết đến bất luận người nào cũng phát mộng.

Không thể yêu cầu quá cao.

Lăng Hàn cười cợt, hiện tại, hắn đã có chút thành tựu.

Lại đi chiến thanh kiếm trận kia.

Lăng Hàn ra Hắc Tháp, cũng còn tốt, kiếm trận không có tự mình thức tỉnh, chủ động sát phạt hắn, nếu không hắn liền thảm.

- Đến đến đến, chúng ta tái chiến.

Hắn ha ha cười nói, chủ động vọt tới.

Xèo xèo xèo, bảy ánh kiếm từ trong kiếm trận phát ra, chém về phía hắn.

Lăng Hàn hừ một tiếng, thân thể tiếp tục lao về phía trước, ngay cả Quỷ Tiên Bộ cũng không vận chuyển, mặc cho bảy ánh kiếm bắn trúng, hiện tại hắn muốn dùng thanh kiếm này mài giũa mặt "nhu" của Bất Diệt Thiên Kinh.

Phốc phốc phốc… đã như thế bảy ánh kiếm tự nhiên chém hắn vững vàng, quần áo trên ngực phá tan, ánh kiếm chém xuống, chỉ thấy ngực của Lăng Hàn kéo dài về phía sau, một trượng, hai trượng, năm trượng…

Mà lúc này, sức mạnh của bảy ánh kiếm cũng tiêu hao hết, oành, ngực của Lăng Hàn gảy trở về, sắc mặt của hắn hơi trắng bệch, mình luyện tập là một chuyện, nhưng vừa chơi liền nặng như vậy, hắn có chút không chịu được a.

- Xương đứt mất ba cái, nội phủ bị thương nhẹ.

Hắn âm thầm nói, dù sao đây chính là một đòn của kiếm trận, ngay cả Hoá Thần Cảnh cũng có thể chém, nhưng hắn lại miễn cưỡng ngạnh kháng, đâu thể nào không trả giá một chút chứ?

Nhưng để Lăng Hàn cao hứng chính là, lúc này hắn không lui mảy may, hắn để thân thể hóa thành vô số vi hạt tổ hợp, ánh kiếm xung kích toàn bộ giao cho nửa người trên hóa giải, bởi vậy nửa người dưới tự nhiên bất động.

Có thể đi!

Hắn dâng lên tự tin mãnh liệt, nhất định có thể thu phục thanh bảo kiếm này.

Trở lại.

Bất Diệt Thiên Kinh lưu chuyển, Kim Cương thể được xưng bất hoại, dù cho trọng thương cũng có thể tự động khép lại, chỉ một lát, xương gãy của hắn đã tiếp lại, thật giống như xưa nay chưa từng thụ thương.

Hắn không ngừng xung kích, nhưng nhân lực có hạn, sau khi hắn bị quá nhiều ánh kiếm gọt chém, cuối cùng vẫn không thể không rút lui, bằng không thì thật có thể bị chém thành hai đoạn.

Nhưng nụ cười bên khóe miệng Lăng Hàn càng lúc càng lớn, lĩnh ngộ của hắn ở phương diện "nhu" càng ngày càng sâu khắc, mỗi một lần xung kích đều là một tiến bộ, mà bị thương cũng càng ngày càng nhẹ.

Hắn học được cách vận dụng càng nhiều vi hạt đến hóa giải sức mạnh chịu đựng, thậm chí không chỉ kéo dài ra sau, còn có thể kéo về hai bên.

Trước đó, hắn chỉ biến mình thành lò xo, hiện tại? Hắn là một cục bột, không chỉ có thể khuếch tán về một phương hướng, mà mỗi phương hướng đều được.

Bởi vậy, khi ngực của hắn bị ánh kiếm phách trúng, chỉ thấy cả lồng ngực như mặt nước mở rộng, hóa thành một tờ giấy, cực kỳ kỳ bạc, nhưng công kích lại lấy phương thức như thế tiêu rơi mất chín phần mười.

Lúc này, mặt cương cũng phát huy uy lực, chỉ một thành sức mạnh cũng muốn thương tổn đến thể phách của hắn sao?

Đùng, thân thể của hắn gảy trở về, trở lại hình dáng ban đầu.

Sắc mặt của Lăng Hàn hơi trắng bệch, lần này không có bị thương, nhưng trạng thái đó không phải hình thể bình thường của hắn, sẽ tạo thành lực áp bách rất lớn.

Biến hóa hình thái không thể duy trì quá lâu, bằng không sẽ tan vỡ.

Hắn nghĩ như thế, lập tức bật cười, nếu như có thể kéo vô tận, chẳng phải ngay cả Phá Hư Cảnh công kích hắn cũng có thể ung dung đỡ sao?

Sức người có hạn, lúc này mới hợp Thiên đạo.

Hắn lắc đầu, ánh mắt tiếp tục chăm chú nhìn kiếm trận, cười nói:

- Trong vòng ba chiêu, ta nhất định thu phục ngươi!

Vèo, hắn triển khai Lôi Động Cửu Thiên, lần thứ hai giết ra.

Oành oành oành oành… ánh kiếm như lửa cháy, điên cuồng chém qua hắn.


Lăng Hàn không sợ, mỗi một bộ phận thân thể đều bành trướng, hóa giải công kích, nửa bước cũng không lui về phía sau, ngược lại tay phải còn dò xét, mạnh mẽ duỗi ra khoảng cách một trượng.


Sau khi ăn ba vòng ánh kiếm công kích, cuối cùng tay của hắn cũng bắt được chuôi kiếm!


Oanh, một luồng sát ý đáng sợ trùng kích thức hải của Lăng Hàn.


---------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK