Đây chính là thực lực của Vương giả cấp hai.
Ầm! Ầm!
Kiếm Khí cùng chiến mâu không ngừng đối đầu, cái này đều là do nguyên lực ngưng tụ thành, nhưng ở dưới hai đại Vương giả gia trì, lại như thực chất, mỗi một lần đụng chạm đều có thần văn lóng lánh, khí thế trấn áp chư thiên, ở trong hư không diễn hóa ra từng vị Thần Ma chi tượng.
Điều này làm cho Vương giả khác nhìn mà líu lưỡi, sắc mặt cực kỳ nghiêm nghị.
Bọn họ mỗi một cái đều là người cạnh tranh, hiện tại là tranh cướp tư cách tiến vào Tinh Sa Vũ Viện, kế tiếp là con đường thành Thánh.
Ai cũng biết, con đường này quá hẹp, chỉ có một người có thể đi tới cuối, lên ngôi thành Vương duy nhất!
Nhưng hiện tại, Lăng Hàn cùng Liễu Quân Thiên đều khí phách như thế, cường đại đến khiến người ta giận sôi, người như vậy làm sao tranh qua? Thiên tài có ba bảy loại, Vương giả cũng đồng dạng phân đẳng cấp, Vương giả cấp một làm sao so với cấp hai?
Còn có chút người thì da mặt co giật, là nhưng người đánh cược với Loạn Tinh nữ hoàng, nếu Lăng Hàn thắng, bọn họ liền phải ăn tảng đá nơi này.
Tuy lấy thực lực của bọn họ, ăn đá cũng sẽ không chết, nhưng thứ nhất khó ăn, thứ hai khó chịu, ba là mất mặt a.
Liễu Quân Thiên, ngươi nhất định phải thắng a!
Liễu Quân Thiên dĩ nhiên muốn thắng, không chỉ muốn thắng, hắn còn muốn giết Lăng Hàn, trong tiếng rống giận dữ, cả người hắn dâng trào liệt diễm, hóa thành thần hỏa màu đen, tay cầm chiến mâu, như một vị Viễn cổ Ma Thần.
Leng keng keng, Kiếm Khí cắt qua, thần hỏa ngưng tụ thành áo giáp, cản lại toàn bộ Kiếm Khí. Liễu Quân Thiên hung hăng đột tiến, phảng phất hết thảy đều ngăn cản không được hắn.
Có ý tứ!
Lăng Hàn híp mắt lại, hỏa giáp này không phải sức phòng ngự siêu cao, mà là tính chất công kích đáng sợ, thiêu sạch công kích tập kích đến, vậy tự nhiên không thể lại có thêm uy hiếp mảy may.
Công pháp hệ hỏa cũng không sở trường ở phòng ngự, mà người sáng tạo môn công pháp này là mạnh mẽ phát huy lực công kích của hỏa diễm đến cực hạn, mở ra lối riêng, lấy công thành thủ, để hắn có loại kích động vỗ tay khen hay.
Không chỉ như thế, hỏa thuẫn này còn có hiệu quả phản tổn thương mạnh mẽ... ngươi dám dùng nhục quyền oanh lên một cái sao?
Lăng Hàn cười hì hì, tay phải của hắn nắm lại, thật đánh về phía Liễu Quân Thiên một quyền.
Cái này!
Liễu Quân Thiên cũng cả kinh, bí thuật này tên là Liệt Diễm Giáp, tương tự chiếm được từ một thượng cổ bí cảnh, uy lực mạnh đã không cần phải nói, ngay cả Tinh Thần Cảnh đại viên mãn đụng cũng sẽ bị bỏng, đại cực vị trực tiếp đốt thành tro bụi.
Ngươi đây cũng dám liều?
Sau khi khiếp sợ, trong lòng hắn cười gằn, đây chính là ngươi tự tìm!
Nguyên bản mọi người đều là Vương giả, hơn nữa Lăng Hàn có khả năng đạt tới cấp hai cực cao, vậy cho dù muốn phân ra thắng bại cũng cần thời gian rất dài, nhưng không chịu nổi Lăng Hàn liều như thế a, gắng gượng chống đỡ tuyệt chiêu của hắn, cái này không phải là tự mình muốn chết sao?
Vậy ngươi liền đi chết đi!
Liễu Quân Thiên không tránh không né, bởi vậy, cú đấm của Lăng Hàn rầm rầm đập tới, đánh thẳng mặt của hắn.
Thời khắc này, cho dù Liễu Quân Thiên liệu định tay của Lăng Hàn nhất định sẽ bị nung nấu thành tro tàn, nhưng hắn vẫn có một loại khó chịu, hắn con mẹ nó, tên này cũng quá thiếu đạo đức, một đấm liền đập mặt của hắn, ai cũng biết đánh người không làm mất mặt a.
Một quyền oanh đến.
Người ở chỗ này đều là Vương giả đương đại, nhãn lực tuyệt đối sẽ không kém.
Khi nắm đấm của Lăng Hàn đập đến trên mặt Liễu Quân Thiên, tất cả mọi người đều híp mắt lại, thời gian phảng phất trong nháy mắt chậm lại, tất cả đều lấy tốc độ vô cùng chậm vận chuyển.
Cái này không phải thời gian chậm, mà là tâm thần của bọn họ vận chuyển quá nhanh, mới để toàn bộ thế giới đều phảng phất chậm lại.
Cú đấm này hạ xuống, trong nháy mắt chạm vào Liệt Diễm Giáp, hỏa diễm vô tận tuôn qua, muốn đốt cháy tay của Lăng Hàn. Nhưng Lăng Hàn là cái thể phách gì? Huống chi hắn từ trong Tiên Diễm tắm rửa đi ra, chuyện này quả thật chính là gãi ngứa cho hắn.
Oành!
Nắm đấm hầu như không có chịu đến một chút xíu ảnh hưởng, nặng nề đánh lên mặt của Liễu Quân Thiên, da mặt của hắn như sóng nước dập dờn, một vòng lại một vòng, sau đó, hắn liền bay lên.
Hình ảnh trong nháy mắt biến nhanh, thời gian vận chuyển khôi phục bình thường, đùng, Liễu Quân Thiên té xuống đất.
Toàn trường, một mảnh kinh ngạc.
Bây giờ nói ai thắng còn sớm, nhưng có một chút là có thể xác định, chính là Liễu Quân Thiên bị thiệt lớn.
Lăng Hàn thu quyền, trong cùng cấp, lấy thể phách của hắn căn bản không để bất kỳ đả kích nào ở trong lòng, Bất Diệt Thiên Kinh đến từ Tiên Giới, hơn nữa còn là bí pháp đỉnh cấp, nếu như ngay cả công pháp của Thần giới cũng không thể áp chế, không ngại ngùng sao?
Liễu Quân Thiên bò dậy, đầy mặt đều là vẻ kinh hãi.
Hắn không thể nào tiếp thu được, Thần Diễm của mình thậm chí ngay cả da của Lăng Hàn cũng không có thương tổn được! Cũng chính ở trên nắm tay thêm ra chút đen, như phàm nhân bị nóng một chút, căn bản không quan hệ đau khổ.
Tại sao lại như vậy? Thần Diễm của hắn ngay cả Tinh Thần Cảnh đại viên mãn cũng có thể tổn thương a!
Hắn hít một hơi thật sâu, tuy hắn đã dùng ra tuyệt chiêu, nhưng hiển nhiên hắn vẫn coi thường Lăng Hàn.
Đối phương, tất là Vương giả cấp hai!
Hắn điềm nhiên nói:
- Chẳng trách lớn lối như vậy, hóa ra ngươi cũng là Vương giả cấp hai!
Lời vừa nói ra, tất cả mọi người ồ lên.
Vương giả cấp hai!
Một tinh vực nhỏ ngay cả Hằng Hà Cảnh cũng không có, lại chạy ra một Vương giả cấp hai, điều này khiến người ta làm sao tiếp thu? Nhưng nếu không phải Vương giả cấp hai, thì làm sao có khả năng để Liễu Quân Thiên thiệt thòi?
- Bình thường.
Lăng Hàn từ tốn nói, thê tử của hắn còn là Vương giả cấp ba a!
Sắc mặt của Liễu Quân Thiên càng khó coi, Vương giả cấp hai còn không trâu bò? Đại bộ phận Thánh Nhân cũng chỉ là Vương giả cấp hai, nói cách khác, nếu đánh nhau cùng cấp, hắn có thể cùng đại bộ phận Thánh Nhân đối kháng mà không rơi xuống hạ phong.
Nhưng ở trong miệng Lăng Hàn, Vương giả cấp hai còn chỉ là bình thường, vậy ngươi còn muốn thế nào?
- Tốt lắm, liền nhìn ai mới là Vương trong Vương!