Bởi vì tuy số lần Tỉnh Trung Nguyệt phản kích rất ít, nhưng chất lượng lại tăng cao, hoặc là không công, ra tay chính là đả kích ác liệt nhất, ngay cả Lăng Hàn cũng không dám xem thường.
Có điều, theo chiến đấu tiếp tục, Lăng Hàn càng ngày càng thuận buồm xuôi gió.
Tu vi của hắn tăng lên quá nhanh, nhưng số lần chiến đấu quá ít, ở thời điểm đối địch Đế giả, thậm chí Đế Tinh, cái này đều không phải sự tình, nhưng Tỉnh Trung Nguyệt quá mạnh mẽ, chỉ cần trong công kích của hắn hơi lộ ra một chút xíu kẽ hở, đối phương liền có thể nắm lấy cơ hội nhằm vào, hoặc thong dong né tránh, hay phát động lôi đình phản kích.
Cái này bức bách Lăng Hàn không ngừng cải tiến mình, để cho mình lộ ra kẽ hở càng ngày càng ít, đạt tới mức độ hoàn mỹ.
Hắn càng mạnh, Tỉnh Trung Nguyệt tự nhiên càng quẫn bách, số lần phản kích tiến một bước giảm thiểu, rốt cục lộ ra kinh sợ.
Còn tiếp tục như vậy, nàng sẽ bại!
Bại?
Đánh nhau cùng cấp, nàng xưa nay không cân nhắc qua khả năng mình sẽ thua, đây cơ hồ là từ không có duyên với nàng, nhưng hiện tại hiện lên ở trong đầu.
Nàng không phục, mình đã là siêu cấp Đế Tinh, làm sao còn có thể không bằng Lăng Hàn?
Hẳn là nàng không thể dùng binh khí a.
Nàng quy kết nguyên nhân ở cái này, nàng có một Bảo khí cấp bậc Cửu Liên, có thể bạo phát sức chiến đấu vượt qua cảnh giới của nàng, nhưng hiện tại nàng lấy chỉ thay kiếm, thể phách như thế nào chống đỡ nổi lực lượng to lớn như vậy sôi trào? Khẳng định là chiêu chưa ra, ngón tay trước tiên nổ nát tan.
Thế bại của nàng càng ngày càng rõ ràng, mà nàng cũng không muốn để cho mình thua quá khó coi, quả đoán bứt ra chiến đoàn:
- Ta thua!
Lăng Hàn chưa hết thòm thèm, hắn cảm thấy sức chiến đấu của mình còn có chỗ tăng lên, không khỏi nói:
- Không bằng đi chỗ của ta luận bàn một chút?
Tỉnh Trung Nguyệt vừa nghe, nhất thời khuôn mặt đỏ lên, trách mắng “bại hoại”, bồng bềnh rời đi.
Đi nơi của hắn luận bàn một chút? Lời này nghe làm sao cũng ám muội a.
Quần chúng vây xem, đặc biệt là người ái mộ Tỉnh Trung Nguyệt, mỗi một người đều giận không nhịn nổi, hận không thể xông lên đánh gia hỏa sắc đảm bảo thiên này thành thịt nát, quá vô liêm sỉ, quá hạ lưu, quá trực tiếp.
Lăng Hàn không tìm được manh mối, hắn rõ ràng là rất nghiêm túc ước chiến đối phương, lại không phải ước pháo, phản ứng lớn như vậy làm gì?
- Bá thắng!
Theo ngữ điệu của trọng tài hạ xuống, Lăng Hàn cũng rời sàn chiến đấu, còn Hoài Kiếm cùng Huyết Qua đến cùng ai thắng hắn không để ý chút nào, ngược lại mặc kệ đối phương là ai, đều không thể ngăn cản hắn lên đỉnh… vì trứng của Viễn cổ Chiến Thú.
Hắn dành thời gian tiếp tục rèn luyện mình, nhưng rất nhanh phát hiện hắn đạt đến một bình cảnh, lực lượng dừng lại ở Thăng Nguyên đại thành đỉnh cao, không cách nào tiến thêm một bước nữa.
Xem ra, cảnh giới của hắn vẫn ảnh hưởng đến hạn mức tối đa của lực lượng.
Chỉ có thể chờ đợi sau khi đột phá lại tiếp tục.
Hoài Kiếm cùng Huyết Qua chiến đấu vừa mới phân ra thắng bại, thiên kiêu đời mới cuối cùng không thể trình diễn trò hay đột kích ngược, Hoài Kiếm kỹ cao hơn một bậc, thắng lợi, nhưng song phương đều trả cái giá rất nặng nề, vị Tổ Vương của Tứ Hoa Học Viện kia mở miệng, tuyên bố trận chung kết kéo dài một tháng lại bắt đầu.
Dĩ vãng là chưa từng có tiền lệ như vậy, nhưng vị Tổ Vương kia nói là để hai đại Đế Tinh thăng hoa chiến một trận, lý do cũng quang minh chính đại.
Nhưng ai cũng biết, Hoài Kiếm sắp được một tên Thiên Tôn thu làm đệ tử, khen thưởng lần này càng là vì hắn mà thiết lập, vậy bất luận làm sao cũng phải bảo đảm để hắn lên đỉnh, bằng không thì sẽ chọc vị Thiên Tôn kia không vui.
Ai dám để một vị Thiên Tôn không vui?
Lăng Hàn không lưu ý, hắn cũng muốn cùng Hoài Kiếm ở trạng thái mạnh nhất chiến một trận, gia tốc hắn nện vững chắc cảnh giới, như vậy hắn mới có thể mau chóng xung kích Thăng Nguyên Cảnh.
Bước vào Thăng Nguyên, ở dưới lực lượng thiên địa rèn luyện, hắn không phải có thể tranh đấu với Tiên Vương chứ?
Không cần tầng tám, tầng chín, tầng một liền được rồi.
Lăng Hàn tự nhận là cực kỳ khiêm tốn mà thầm nghĩ, nhưng lại không biết nếu để người biết ý nghĩ của hắn, nhất định sẽ mắng hắn mơ hão.
Tiên Vương là nhân vật gì?
Sánh vai quy tắc a, cho dù là Thăng Nguyên Cảnh Đế Tinh mạnh mẽ nhất, vậy cũng không thể vượt qua khoảng cách của Tiên Vương.
Đây là tuyệt đối, không có ngoại lệ!
Lăng Hàn lại không cho là như vậy, lực lượng thiên địa cao hơn quy tắc, hắn có thể ở Thăng Nguyên Cảnh nắm giữ sức chiến đấu ngang hàng Tiên Vương.
- Chờ xem đi.
Hắn không có tu luyện nữa, mà bắt đầu luyện đan, cách Cửu Luyện chỉ kém một tia, chỉ cần vượt qua, hắn liền có thể xung kích Ngũ Tinh Đan Sư, ở một phương diện khác trước tiên bước vào cấp độ Tiên Vương.
Sau mười mấy ngày, tin tức tốt truyền đến, Hổ Nữu, Nữ Hoàng đột phá Thập Nhất Bí, nắm giữ sức chiến đấu mạnh nhất trong cấp bậc Tiên Phủ.
Có điều Nhu yêu nữ vẫn không thể nào đột phá, cho dù nàng có máu Tổ Vương cùng tiên đan lấy mãi không hết, nhưng Thăng Nguyên há là dễ dàng có thể bước ra, muốn chuyển hóa linh lực thành nguyên lực!
Nguyên lực là cái gì?
Lực lượng bản nguyên của thiên địa, càng thêm tiếp cận quy tắc, tự nhiên khó có thể đạt thành.
Lại qua bảy ngày, thương thế của Hoài Kiếm đã diệt hết, khôi phục lại sức chiến đấu đỉnh cao.
Vị Tổ Vương kia liền hạ lệnh, quyết chiến bắt đầu.
Cái này tự nhiên là vô cùng bất công, cực kỳ thiên hướng Hoài Kiếm, dựa vào cái gì hắn chuẩn bị kỹ càng liền được, vạn nhất Lăng Hàn còn xung kích một cửa khẩu nào đó đến cửa ải quan trọng thì sao?
Vô dụng, sau lưng Hoài Kiếm là đứng một vị Thiên Tôn, ai có thể không nể hắn ba phần?
Quyết đấu trì hoãn mười mấy ngày, lại sớm mấy ngày bắt đầu.
Lăng Hàn ở ba nữ Hổ Nữu làm bạn đi đến, đám người Thất Sương, Uyên thì đã sớm chờ đợi ở nơi đó, trận chiến đấu này quan hệ trọng đại, nếu như Lăng Hàn có thể thắng, như vậy coi như Bách Chiến Học Viện không có bắt được danh hiệu học viện thứ nhất, cũng có thể hãnh diện, gặp ai cũng cao hơn một bậc.
Thất Sương cùng Uyên đều không có bảo Lăng Hàn cố gắng gì, biết hắn lần này là vì mình xuất chiến, nhất định sẽ đem hết toàn lực.
Đến tột cùng, Lăng Hàn và Hoài Kiếm ai mới là Đế Tinh mạnh nhất?
Quyết chiến trình diễn, Lăng Hàn đánh với Hoài Kiếm.