Ánh kiếm và ánh đao va chạm, hình thành vụ nổ lớn ở trên bầu trời, trong khoảng thời gian ngắn tất cả mọi người đều như điếc tai mù mắt, trước mắt tất cả đều là một mảnh trắng xóa, trong tai chỉ còn dư lại tiếng ong ong ong.
Khi quang ảnh tiêu tan, chỉ thấy Từ Tu Nhiên đã rút lui hơn trăm trượng, trên người tổng cộng có năm nơi chảy máu, làm sao cũng không ngừng được.
Bị Tích Sinh Kiếm gọt ra vết thương, đâu thể nào nói cầm máu liền cầm máu?
Trên người Lăng Hàn cũng có ba địa phương bị chém rách áo, lộ ra da thịt như ngọc, nhưng nhìn không ra nơi nào bị thương, thể thuật của hắn bước vào Thiên Nhân Cảnh, thể phách cũng tăng lên một nấc thang, đạt đến trân kim cấp mười.
Ở trong tay Phá Hư Cảnh, Tuyệt Đao có thể lưu lại dấu vết ở trên trân kim cấp mười, nhưng đổi thành Từ Tu Nhiên? Hiển nhiên không thể!
Kém một đường, khác biệt một trời một vực.
Từ Tu Nhiên không khỏi biến sắc, sức chiến đấu của hắn không thua Lăng Hàn, nhưng thể phách lại xa xa không bằng.
Ở trong chiến đấu thế lực ngang nhau, chênh lệch như vậy tuyệt đối là trí mạng.
Hắn hít một hơi thật sâu, dung sắc nghiêm nghị, chiến ý như rực cháy, nếu như ở dưới thế yếu hắn còn có thể chiến thắng Lăng Hàn, vậy niềm tin của hắn đề chấn là không thể nghi ngờ.
Nói không chắc liền có thể bước ra bước cuối cùng, trở thành cường giả Phá Hư Cảnh.
Hiện tại hắn chỉ có thể nói là thiên tài trẻ tuổi, tiềm lực rất lớn, nhưng không tới Phá Hư, chung quy chỉ là tiểu nhân vật mà thôi. Ở trong thời đại này, chỉ có Phá Hư Cảnh mới có thể quấy phong vân, đưa đến tác dụng quyết định.
Bởi vậy, hắn nhất định phải chiến một trận, cực điểm thăng hoa sức chiến đấu của mình, sau khi đánh thắng, tâm tình tự nhiên tăng lên một cấp bậc, Đao Tâm bước vào Thông Minh, tu vi đột phá Phá Hư, đạt tới đỉnh cao của nhân sinh.
- Chiến một trận!
Hắn dũng cảm nói, tóc đen lay động, hai mắt phát sáng.
- Như ngươi mong muốn!
Lăng Hàn cũng chiến ý như rực cháy, Từ Tu Nhiên tu ra Đao Tâm, hơn nữa còn đạt đến đại thành, đúng là đối thủ tốt nhất của hắn, chiến một trận với đối phương, hắn cũng có thể tăng Kiếm Tâm của mình.
Chiến chiến chiến!
Hai người đại chiến, đao kiếm giao kích, va chạm ra từng cơn sóng gợn, bức bắn về bốn phương tám hướng.
Tuyệt Đao và Tích Sinh Kiếm không ngừng va chạm, hai người không chỉ đều là Linh khí cấp mười, hơn nữa còn là người tài ba trong đó, cho dù ở trong tay hai nhân vật bình thường cũng thả ra uy năng kinh người.
Yêu Xà Vương không ngừng gật đầu, không thể không thừa nhận hai người này đều là thiên tài siêu cấp, để hắn cũng có ý yêu nhân tài, đáng tiếc, một người trong đó ngày hôm nay nhất định phải chết ở chỗ này.
Địa Long Tông không phải không có thiên tài như vậy, nhưng chết ở trong tay Lăng Hàn, cái này là nguyên nhân chủ yếu hắn tự mình chạy lên một chuyến, bằng không chiến sự với Tử Nguyệt Hoàng Triều căng thẳng như vậy, hắn làm sao có thể thoát thân?
- Kỳ quái, sao tiểu tử này có khả năng học được tuyệt học của Thiên Kiếm Tông?
Trong lòng Yêu Xà Vương không rõ, Huyền Nguyên Tam Thức không phải là kỹ pháp phổ thông, chính là một trong mấy bí kỹ hạt nhân của Thiên Kiếm Tông, ngay cả đệ tử chân truyền cũng không có mấy người có thể học được.
Dựa vào cái gì một người ngoài lại học được chứ?
Nhưng cái này cũng không sao, cuối cùng người Thần giới đến, luyện chế sinh linh giới này thành Nhất Giới Đan, dù người người đều học được Huyền Nguyên Tam Thức thì đã làm sao?
Lăng Hàn tay phải dùng kiếm, tay trái triển khai Phúc Địa Ấn đánh ra, kim quang lấp lóe, lực sát thương cực kỳ đáng sợ. Lôi Động Cửu Thiên gia trì, tốc độ của hắn nhanh hơn Từ Tu Nhiên một đường, làm cho đối phương chỉ có thể liều mạng với hắn.
Cái này Từ Tu Nhiên tự nhiên ăn no đòn!
Lăng Hàn là thể tu, man lực đáng sợ, trong cận chiến, Từ Tu Nhiên đánh ra một đòn, hắn chí ít có thể đánh ra mười phát, đây là chênh lệch cỡ nào? Hơn nữa, thể phách của hắn đạt đến cấp bậc Phá Hư Cảnh, ngay cả Yêu Xà Vương ra tay cũng rất khó luyện hóa chết, huống chi là Từ Tu Nhiên!
Chú ý, không phải đánh chết, mà là luyện hóa chết!
Thể phách ngang trân kim cấp mười, còn ai có thể trực tiếp đánh giết, chỉ có thể lấy bí thuật giết chết sinh cơ của Lăng Hàn, hoặc là lấy Kiếm Tâm Thông Minh chém linh hồn của Lăng Hàn, cắt ra thân thể chỉ là ngẫm lại mà thôi.
Nhìn từ góc độ này, Từ Tu Nhiên và Lăng Hàn đã không ở cùng một cấp bậc.
Lăng Hàn dùng đối thủ mài giũa Kiếm Tâm, dưới cái nhìn của hắn này là giá trị duy nhất của Từ Tu Nhiên.
Từ Tu Nhiên dùng hết tuyệt chiêu, hắn xác thực rất mạnh, rất mạnh rất mạnh, tuyệt đối là cao thủ mạnh nhất dưới Phá Hư Cảnh. Nhưng đối thủ của hắn quá biến thái, trời sinh liền đứng ở thế bất bại, mặc hắn cố gắng thế nào cũng phí công, chỉ có thể thu hoạch thất bại.
Khi Lăng Hàn vận dụng Kiếm Tâm càng ngày càng thuần thục, Từ Tu Nhiên liền bắt đầu rơi vào hạ phong, sau đó càng ngày càng rõ ràng, cho đến khi bị áp chế, vung ra mười đao thì có chín đao là phòng thủ.
Sắc mặt của Từ Tu Nhiên khó coi, sức chiến đấu của hắn đã thăng hoa cực điểm, còn không địch lại Lăng Hàn. Càng mấu chốt chính là, đối phương vẫn là Hoá Thần Cảnh, tuy thể thuật đáng sợ, bước vào Thiên Nhân Cảnh, nhưng xưa nay thể thuật đều là dùng để phụ trợ, cảnh giới mới là vương đạo a!
Coi như hắn chiếm ưu thế nửa đại cảnh giới, vẫn bị đánh cho hầu như không có sức lực chống đỡ, hắn há có thể không phiền muộn.
Không thể thắng Lăng Hàn, coi như chút nữa Yêu Xà Vương chém Lăng Hàn thì đã làm sao, hắn đã lưu lại một khúc mắc, thời điểm trùng kích Phá Hư Cảnh tự nhiên thành kẽ hở khổng lồ, hầu như không thể vượt qua.
- Được rồi.
Yêu Xà Vương mở miệng nói, nguyên bản còn muốn để Từ Tu Nhiên đánh thắng Lăng Hàn lại ra tay, để đối phương được thời cơ đột phá, kết quả lại tác thành Lăng Hàn.
Hắn tự nhiên có thể cảm ứng được tiến bộ của Lăng Hàn ở trên Kiếm Tâm.
- Ta vẫn không có bại!
Từ Tu Nhiên lớn tiếng kêu lên, hắn tuyệt đối không thể thất bại!
Cùng Lăng Hàn chiến đấu mấy lần, kỳ thực hắn cũng chiếm thượng phong, nếu không phải quá muốn đánh giết Lăng Hàn, hắn cũng không cần thức tỉnh Tuyệt Đao, kết quả mỗi lần đều vô công, chỉ có thể trơ mắt nhìn Lăng Hàn trở nên càng ngày càng mạnh.
- Hừ!
Yêu Xà Vương trực tiếp ra tay, nắm lấy Từ Tu Nhiên, niêm phong tu vi lại, sau đó ném lên chiến hạm. Biểu hiện của hắn lạnh lùng nhìn Lăng Hàn nói:
- Tự sát đi!
- Lão yêu xà, ngươi bị thần kinh sao?
Lăng Hàn ngạo nhiên nói.
---------------