Lúc trước là ba vị Thiên Tôn ra tay, lúc này mới tách hai giới ra, đây là khó khăn như thế nào?
Cũng còn tốt, hai giới vốn là một thể, muốn dung hợp một lần nữa độ khó nhỏ hơn tách ra vô số lần, vì lẽ đó, lúc trước là ba vị Thiên Tôn ra tay mới làm được, hiện tại chỉ một người Lăng Hàn liền có thể thực hiện, đương nhiên không phải một lần là xong, mà cần tháng năm dài đằng đẵng.
- Ngươi đang làm gì!
Những võ giả tranh đấu kia phát hiện không đúng, lập tức quát hỏi Lăng Hàn.
Lăng Hàn vẫn không có để ý tới, chiến trường hai giới đang phát sinh biến hóa kịch liệt, chân chính dung hợp lại cùng nhau, thiên địa đạo tắc xảy ra biến hóa, trở nên hoàn chỉnh.
- Ồ, ta làm sao phát hiện mình còn có rất nhiều chỗ tăng lên?
- Căn cơ của ta lại bất ổn như vậy!
- Ta còn có thể mạnh mẽ gấp mười lần!
Người phụ cận được lợi sớm nhất, hai giới dung hợp, đây mới thực sự là Cổ Giới, để người ta có thể ở đạt đến Sáng Thế Cảnh bước ra bước cuối cùng, bước vào Tiên Vực. Thật giống như người của tiểu thế giới khai thiên đi tới Cổ Giới, cảm giác đầu tiên chính là lập tức có thể đột phá.
Dị biến như vậy cũng lập tức đưa tới cường giả ở chiến trường hai giới chú ý, bọn họ nhìn Lăng Hàn, không khỏi đều khiếp sợ, đây rốt cuộc là ai?
Hơn nữa, ai biết biến hóa như thế cuối cùng sẽ dẫn đến cái gì?
- Ồ, vị này làm sao khá giống người trong truyền thuyết kia thế nhỉ?
Có người nhận ra được Lăng Hàn, dù sao năm đó Lăng Hàn quá mạnh mẽ.
Lăng Hàn dung hợp hai giới, tốc độ của hắn rất nhanh, ngăn ngắn mười năm liền dung hợp một tinh hệ, nhưng đối với Cổ Giới mênh mông mà nói, đây chỉ là một bắt đầu bé nhỏ không đáng kể.
Hắn chìm đắm trong đó, có vô số hiểu ra bốc lên.
Kỳ thực Cổ Giới cũng là một bộ phận của Tiên Vực vị diện, lấy hắn làm trụ cột, dung hợp hai giới, tương đương với để hắn lại làm chúa tể thiên địa một lần, trong biến hóa, hắn nhòm ngó thiên địa biến hóa, lực lượng độc nhất vô nhị kia phun trào.
Vùng thế giới này, Thiên Tôn cũng không thể phá, cho dù phá diệt to lớn hơn nữa, ở dưới cổ lực lượng độc nhất vô nhị kia vẫn sẽ gây dựng lại, súc tích sinh cơ, trừ khi Tiên Vực vị diện tan vỡ, bằng không ai cũng không thể chân chính phá huỷ nơi này.
Trong cơ thể Lăng Hàn lưu chuyển năm tháng Hồng Hoang, Cổ Giới tồn tại thời gian là tương đương Tiên Vực, nhưng Lăng Hàn không thể tiến vào hạt nhân Tiên Vực, hắn không có thực lực như vậy, ngay cả Thiên Tôn cũng không được. Mà tình huống bây giờ đặc thù, tam đại Thiên Tôn tách Cổ Giới ra, để Lăng Hàn đạt được thời cơ quy nhất hai giới.
Đây là chiều hướng phát triển, thiên địa cũng có khuynh hướng như vậy, bằng không không thể xuất hiện chiến trường hai giới, đây là bản năng muốn dung hợp.
Vì lẽ đó, thiên địa chống cự không được “ý tốt” như vậy của Lăng Hàn.
Vậy thì tiện nghi Lăng Hàn, một số đồ vật Vạn Cổ Bất Diệt bốc lên ở trong thức hải của hắn, để hắn tham khảo, học tập, đây là lực lượng thuộc loại với Tiên Vực vị diện, độc nhất vô nhị, cho dù là Cổ Giới cũng có lạc ấn lưu lại, bị Lăng Hàn không ngừng bắt giữ, hóa thành lĩnh ngộ của hắn.
Hắn vui mừng khôn nguôi.
Cơ duyên như vậy quá hiếm thấy, tương đương với tam đại Thiên Tôn liên thủ chúc phúc cho hắn, thế gian lại có mấy người có thể đạt được?
Hắn quên tất cả, chìm đắm ở trong cảm ngộ, không ngừng dung hợp hai giới, thu được càng nhiều đồ vật cổ xưa hơn.
Trăm năm, ngàn năm, năm tháng như thoi đưa.
Lăng Hàn quên thời gian, thậm chí hận không thể để cái này vĩnh viễn sẽ không kết thúc.
Người nghe tin mà đến càng ngày càng nhiều, mọi người đều cảm giác được thiên địa biến hóa, hai giới dung hợp, sau đó... tuy hai mà một!
Thiên địa Thần giới không nhằm vào sinh linh Minh Giới, mà thiên địa Minh Giới cũng giống như thế, không không không, hiện tại không tồn tại Thần giới cùng Minh Giới, chỉ có một giới, Cổ Giới!
- Đại nhân!
- Đại nhân!
- Đại nhân!
Tất cả mọi người đều cực kỳ cung kính quỳ xuống, bọn họ cảm giác được, mình chạm tới thiên địa càng thêm hoàn chỉnh, có cơ hội bước vào tầng thứ cao hơn.
Muốn dung hợp hai thế giới, cần lực lượng to lớn cỡ nào?
Cái này tự nhiên làm cho tất cả mọi người kính nể, mà chỗ tốt lại người người thấy được, làm sao có thể không cảm kích Lăng Hàn?
Có điều hiện tại đã không có ai nhìn thấy chân thân của Lăng Hàn, trên người hắn quấn quanh đồ vật cực kỳ cổ xưa, chôn hắn thật sâu ở trong đó, nhưng vẫn duy trì hình người ngồi xếp bằng như cũ, chỉ là hình thể trở nên càng lúc càng lớn, điều này là bởi vì Lăng Hàn lấy ra vật chất cổ xưa càng ngày càng nhiều.
Mấy ngàn năm sau, nơi này trở thành một Thánh Địa, không biết tinh cầu xa xôi cỡ nào, cũng không ngừng có người mộ danh mà đến, bái tạ Lăng Hàn.
Tuy có người không tin “truyền thuyết”, cho rằng nơi này kỳ thực có thiên tài địa bảo xuất thế, đã từng động thủ, nhưng người căn bản không thể tới gần, liền nổ thành tro bụi. Loại ví dụ này nhiều lắm, tự nhiên không ai còn dám tiến hành thử nghiệm, đều đàng hoàng cúng bái.
Một vạn năm, ba vạn năm, mười vạn năm... một triệu năm!
Lăng Hàn đột nhiên từ dưới trạng thái cảm ngộ tỉnh lại, bởi vì hai giới đã hoàn toàn dung hợp, sau này không còn Thần giới cùng Minh Giới, chỉ có Cổ Giới.
Liền như thế kết thúc?
Lăng Hàn không khỏi chép miệng, hắn còn chưa đã ngứa a.
Hắn có loại cảm giác, trong cơ thể gieo xuống lạc ấn lực lượng độc nhất vô nhị của Tiên Vực vị diện, cho dù hắn đi tới siêu vị diện cao đẳng, nhưng chỉ cần hắn đạt đến Tiên Vương tầng chín, vẫn như cũ có thể dựa vào lạc ấn này tu thành Thiên Tôn.
Mà siêu vị diện cao đẳng đồng dạng có lực lượng độc nhất vô nhị của bản thân, nếu như Lăng Hàn có thể dung hợp hai loại lực lượng này... Vậy Nhất Bộ Thiên Tôn như hắn sẽ mạnh bao nhiêu?
Không nói đạt đến độ cao của Nhị Bộ Thiên Tôn, nhưng quét ngang Nhất Bộ Thiên Tôn là không thành vấn đề.
Cũng còn tốt hiện tại hắn dung hợp hai giới, nếu như lúc trước ở Sáng Thế Cảnh liền làm như thế, nhất định sẽ tiêu xài cơ duyên lớn này.
- Ồ!
Hắn kinh ngạc phát hiện, tu vi của mình lại ở trong bất tri bất giác đạt đến tầng hai đỉnh cao!
Dung hợp hai giới, có quá nhiều cảm ngộ bộc phát, trước liền nói, cái này tương đương với ba tên Thiên Tôn đang trợ giúp hắn tu luyện, lại qua trăm vạn năm, tu vi của hắn có thể không tăng nhanh như gió sao?