Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lạc Vô Dương giãy dụa bằng mọi cách, nhưng thực lực chênh lệch quá lớn, căn bản không thể cứu vãn nổi. – Một người ngoài dám xông vào nơi này, đợi Đại Đế xuất thủ, ngươi nhất định sẽ chết không có chỗ chôn! Hắn giận dữ hét lớn. – Cho dù ngươi là Chuẩn Đế mạnh nhất thì như thế nào, chung quy cũng sẽ bị đánh thành cặn bã. Lăng Hàn cười một tiếng: – Không cần ngươi quan tâm! Hắn xuất quyền, năng lượng hủy diệt năng lượng phun trào và hóa thành sóng xung kích đáng sợ tấn công Lạc Vô Dương. Lạc Vô Dương đang kịch chiến với Thạch Đầu Nhân, căn bản là không có cách nào chuyên tâm đối kháng với Lăng Hàn, mà hắn cũng không có phát giác năng lượng hủy diệt đáng sợ, hắn xoay người lại đánh một kích, nỗ lực tiêu trừ một kích này. Nhưng mà, năng lượng hủy diệt không gì không diệt, một kích đánh tới, Lạc Vô Dương lập tức kêu thảm một tiếng, toàn bộ cánh tay của hắn hóa thành hư vô.

Hắn hoảng sợ kinh hãi, mặc dù Chuẩn Đế có thể để đoạn chi trọng sinh nhưng cần tiêu hao sinh mệnh bản nguyên và thời gian, hắn bây giờ không kịp tiến hành điều chỉnh. Đây là năng lượng gì, tại sao lại đáng sợ như vậy? Oanh! Oanh! Oanh! Lăng Hàn liên tiếp đánh ra năng lượng hủy diệt, từ đó Lạc Vô Dương liên tiếp bị thương. Chiến lực của hắn vốn không bằng Lăng Hàn cùng Thạch Đầu Nhân, hơn nữa chênh lệch còn rất lớn, hắn tràn ngập nguy hiểm, cũng bồi hồi bên sinh tử, hắn dám đọ với tuyệt chiêu của Lăng Hàn hay không? Khi bị Lăng Hàn oanh tạc điên cuồng, Lạc Vô Dương không thể ngăn cản, hắn bị đánh thành cặn bã nhanh chóng. Đây là Chuẩn Đế thứ ba chết trong tay của Lăng Hàn. Nhưng mà, Lăng Hàn kinh ngạc, Chuẩn Đế có thể thiêu đốt Đế Nguyên, Thích Cương lâm vào nguy hiểm tính mạng, hắn không chút do dự đốt cháy Đế Nguyên, cho dù như thế sẽ làm hắn rớt ra khỏi cảnh giới Chuẩn Đế, thậm chí bỏ mạng. Nhưng đã tới mức này, hắn cần che giấu hay sao? Ở bên trong vực sâu nguyên thủy, hai tên Chuẩn Đế bị Lăng Hàn tàn sát đều không có đốt cháy Đế Nguyên, Chân Long Đại Đế như thế, Lạc Vô Dương cũng như thế. Kì quái, xem bộ dạng Lạc Vô Dương vừa rồi, rõ ràng đã biết rõ mình lâm vào tình cảnh sơn cùng thủy tận, hắn phải liều mạng phản kháng mới đúng, tại sao hắn không thiêu đốt Đế Nguyên? Chuyện này không hợp lý.

Trừ phi Hắn không có Đế Nguyên! Lăng Hàn giật mình, đúng, chắc chắn như thế. Đế Nguyên là căn bản của một tên Đại Đế, cũng là cơ sở thành Đế, nhưng mà, bên trong vực sâu nguyên thủy lại xuất hiện sinh linh vô cùng cổ quái, giống như tất cả đã được thiết kế từ trước, ai sinh ra cũng có nhiệm vụ và cấp bậc của mình. Chuyện này còn gọi là tu luyện sao? Giống như sáng tạo ra để được chỉ định vị trí nào đó. Cho nên, tất nhiên không phải mình tu luyện được, Chuẩn Đế không có Đế Nguyên còn hiểu được, tại sai Chân Long Đại Đế không bằng Đại Đế bình thường? Không vì nguyên nhân nào khác, bởi vì hắn không có Đế Nguyên. Về phần tại sao không có Đế Nguyên nhưng lại nắm giữ chiến lực Đế cấp, như vậy chỉ có thể nói vực sâu nguyên thủy cổ quái, nhìn xem, như Thạch Đầu Nhân, cự quy, không phải đều là Chuẩn Đế sao? Hơn nữa, hạch tâm của Thạch Đầu Nhân chính là khối tinh thạch màu vàng đất, nó làm sao có Đế Nguyên. Bởi vì không có Đế Nguyên, cho nên cho dù nắm giữ cảnh giới đối ứng, nhưng chiến lực lại kém hơn những người tu luyện ra. Lăng Hàn gật đầu: – Đại Thạch, chúng ta nên lui. Hắn có mục đích ít xuất hiện, nhưng tính cách của hắn căn bản không thể ít xuất hiện cho được, hơn nữa hắn bố trí luôn luôn sụp đổ không giải thích được, hiện tại giết Lạc Vô Dương, hắn cũng chỉ có thể bắt đầu chạy trốn.

Tin tưởng chẳng mấy chốc sẽ có Đại Đế xuất động lục soát tung tích của hắn, muốn đánh chết hắn.. Nhưng mà, Lăng Hàn vẫn phải đi tìm một nơi ẩn nấp, cũng luyện hóa tiên dược Thủy Nguyên hắn vừa đạt được. Hắn vừa mới tịch diệt, cho nên thân thể có tính dung nạp quy tắc rất lớn, sau khi hấp thu toàn bộ vật chất Thủy Nguyên vào trong cơ thể, hắn dung nạp quy tắc đạt tới tám mươi sáu đạo. Hắn còn cách cực hạn là mười ba đạo. Chỉ cần, chỉ cần có thêm vài cây tiên dược Thủy Nguyên, hoặc có thêm Thủy Nguyên trì, nếu hắn đi vào một chuyến là có thể đạt tới cực hạn chín mươi chín đạo, khi đó hắn nắm giữ tư cách xung kích Chuẩn Đế. – Tiếp tục tìm kiếm.

Lăng Hàn đi lại trong thiên địa rộng lớn, cho dù hắn có chiến lực Chuẩn Đế nhưng không thể đi lại quá nhanh tại nơi này, trọng lực nơi đây thật đáng sợ, cho dù là Đại Đế cũng không cách nào không nhìn. Trên đường đi, Lăng Hàn thấy được cảnh tượng kỳ quái, rất nhiều hiện tượng tự nhiên xuất hiện bất ngờ, suy diễn ra kỳ tích vô tận. Ông! Lăng Hàn và Thạch Đầu Nhân đang đi, đột nhiên có ý niệm cường đại quét qua, dưới ý niệm này, vạn vật không thể ẩn nấp. Không tốt, Đại Đế đuổi tới! Lăng Hàn vội vàng phát động Quỷ Ảnh bộ trốn vào trong bóng tối, sau đó truyền âm cho Thạch Đầu Nhân: – Đại ngốc tử, chạy mau! Nó cũng không phải mục tiêu truy kích của Đại Đế, cho nên, nếu nó chạy trốn, Đại Đế chắc chắn sẽ không lãng phí thời gian với nó. Dù sao đó cũng là Chuẩn Đế, một lòng muốn chạy, Đại Đế muốn đuổi kịp khẳng định cần tiêu phí không ít thời gian Nhưng mà, hắn hiển nhiên cao đánh giá Thạch Đầu Nhân trí thông minh. Thạch Đầu Nhân mờ mịt, a, Lăng Hàn như thế nào không thấy? Thật kỳ quái! Chơi thật tốt! Ngươi đúng đến cùng ta chơi bịt mắt trốn tìm sao? Nó lập tức đi tìm Lăng Hàn khắp nơi, nhưng nó chỉ đi tới đi lui trong khu vực này, cũng không có rời đi. Thiên! Lăng Hàn lau mồ hôi, hắn nên làm gì? Xèo, hắn còn chưa nghĩ xong, chỉ thấy trên bầu trời xuất hiện Thần thú to lớn. Có điểm giống bò, nhưng trên trán ọc ra cái sừng dài khúc chiết như loan đao, xương cột sống mọc lên từng cây gai ngược, toàn thân lấy màu vàng làm chủ điểm xuyết lấy một chút màu tím. Thần thú. . . Cùng Kỳ Đại Đế! – Ngang! Thạch Đầu Nhân nhìn thấy, nó lập tức vỗ ngực và lao thẳng về phía Cùng Kỳ Đại Đế. Mẹ nó!

Lăng Hàn bó tay rồi, ngươi cũng không phải Đấu Chiến nhất mạch, tại sao lại ngốc như thế, cũng không nhìn đối thủ cấp bậc gì, ngươi lại lao tới liều chết? Khó trách Đấu Chiến nhất mạch vẫn còn truyền thừa, Thạch Đầu Nhân chỉ có thể nhìn thấy tại nơi đây. Đều là kẻ tự tìm chết. Lúc này, Lăng Hàn xuất thủ cũng không kịp, chỉ thấy Cùng Kỳ Đại Đế phất tay một cái, bành, Thạch Đầu Nhân bị đánh bay, thân thể to lớn tan ra từng mãnh và lộ ra hạch tâm. Cùng Kỳ Đại Đế bổ khuyết thêm một chiêu, ba, tinh thể không có sụp đổ nhưng cũng nát như mạng nhện, khí tức sinh mệnh không còn Thạch Đầu Nhân. . . Chết. Mạnh đến Chuẩn Đế cửu tinh lại bị hai chiêu xử lý? Ai bảo nó đối mặt với Đại Đế? Đối kháng chính diện, Chuẩn Đế mang theo Đế binh cũng không dám ngạnh kháng, huống chi là bản thân Đại Đế. Cho dù là Đại Đế có vấn đề. Lăng Hàn cắn răng, hắn áp chế xúc động hiện thân. Nếu như Thạch Đầu Nhân còn sống, hắn khẳng định sẽ nhảy ra đụng một cái, thức tỉnh Đế binh mang theo Thạch Đầu Nhân rời đi. Nhưng bây giờ Thạch Đầu Nhân bị ba chiêu hai thức xử lý, hắn lao ra cũng vô dụng Cùng Kỳ Đại Đế thả ra thần thức tìm kiếm tung tích của Lăng Hàn.

Lúc trước hắn đã dò xét ra Lăng Hàn, nhưng dù sao Lăng Hàn cũng là Chuẩn Đế, trong tình huống ở cách xa nhau, Lăng Hàn trốn vào hắc ám cũng có thể thoát khỏi thần niệm cảm ứng của hắn. Nhưng mà, tiểu tử này tuyệt đối trốn không xa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK