Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hắn muốn liều lĩnh đi đánh giết Lăng Hàn, nhưng chớp giật khủng bố đã như mưa to gió lớn hạ xuống, hắn chỉ có thể toàn lực chống đỡ, tuy thiên kiếp này đáng sợ, nhưng hắn tự tin vẫn có thể vượt qua, không cần vận dụng Thánh Vương tinh huyết.

Hắn trước sau đề phòng trên người Lăng Hàn còn có một giọt Thánh Vương tinh huyết, có thể đây chính là Lăng Hàn đào hố cho hắn, để hắn dùng đi Thánh Vương tinh huyết, vậy sau đó chính là Lăng Hàn ngược lại truy sát hắn.

Đây là lá bài tẩy, không phải bước ngoặt sinh tử, gặp phải nguy hiểm nhất, tuyệt đối không thể vận dụng.

Hồ Phong cũng không kịp nhớ truy sát Lăng Hàn, toàn lực đón đánh thiên kiếp.

Rất nhanh, hắn liền sững sờ.

Lăng Hàn chia năm xẻ bảy, vỡ thành từng khối từng khối.

Cái này!

Hắn có thể khẳng định, đối phương tuyệt đối không phải là bị thiên kiếp đánh tan, mà là chủ động sụp đổ thần cốt.

Đây là để thân thể tiếp thu thiên kiếp rèn luyện a!

Biến thái!

Hồ Phong nhất thời có chút không chịu được, từ trước tới nay chưa từng gặp qua ai độ thiên kiếp như thế, cái này để những người khác làm sao chịu nổi? Mỗi người đều phải chuẩn bị kỹ càng nhiều năm, có nắm chắt vẹn toàn, mới sẽ đi độ thiên kiếp, nhưng vẫn có thể để đại bộ phận người chết đi.

Ngươi ngược lại tốt, tùy ý liền độ thiên kiếp không nói, lại còn như tắm nắng tẩy luyện thần cốt.

Đây là họa lớn!

Trong lòng Hồ Phong sợ hãi, nếu như lúc này để Lăng Hàn chạy thoát, vậy Bát Thạch cấm địa sẽ gặp phải phiền phức ngập trời. Một ngày kia Lăng Hàn thành Thánh, tuyệt đối là ác mộng của hết thảy Thánh Nhân trên đời này.

Người như vậy, giết được sao?

Hắn cắn răng, quyết định vận dụng Thánh Vương tinh huyết, không tiếc đánh đổi mà giết chết Lăng Hàn.

Xoảng!

Lôi kiếp như mưa, hoàn toàn nhấn chìm hắn, trường hạo kiếp này trở nên càng ngày càng đáng sợ.

Đáng ghét!

Hồ Phong ở trong lòng mắng một câu, không thể không tan rã giọt Thánh Vương tinh huyết kia, bằng không hắn thật có thể bị thiên kiếp này đánh cho tan thành mây khói. Thiên kiếp cũng mặc kệ ngươi là Thánh Nhân, đại biểu thiên địa ý chí, nó chỉ là thanh đao, chỉ có một niệm chém giết.

- Phá cho ta!

Hồ Phong một quyền vang trời, lúc này Thánh Vương chi uy lan tràn, hắn nắm giữ thực lực Đại Thánh cấp, cho dù thiên kiếp cũng không phải là đối thủ của hắn.

Nhưng tựa hồ thiên kiếp cũng bị làm tức giận, thời điểm đánh xuống một đạo, lại hóa thành hình người, oanh kích về phía hắn.

Hồ Phong gào thét, nhưng không dám mặc kệ, nếu bị thiên kiếp bắn trúng, có khả năng dính vết thương đại đạo, đời này coi như xong rồi.

Cho dù chớp giật hình người không phải đối thủ của Hồ Phong, một đòn liền sụp đổ, nhưng thiên kiếp lại không phải sinh linh, rất nhanh chớp giật liền gây dựng lại, hóa thành hình người, tiếp tục triển khai công kích về phía Hồ Phong.

Ai cũng biết, thiên kiếp là không thể bị tiêu diệt, chỉ có thể chống đỡ, chống đở qua nửa ngày là tốt rồi.

Hồ Phong bị chớp giật hình người gắt gao dây dưa, tuy thực lực của hắn rõ ràng mạnh hơn, nhưng chớp giật hình người không chết, điều này làm cho hắn cực kỳ bị phẫn, căn bản không cắt đuôi được.

Lăng Hàn cũng không cần ròng rã nửa ngày đi rèn luyện thần cốt, đại khái hai canh giờ liền được rồi. Hắn vận chuyển một giọt Bất Diệt Chân Dịch, xương vỡ lập tức gây dựng lại, không mất một sợi tóc, tinh khí thần càng hơn xa.

Hắn cứ như vậy kiêu ngạo đứng ở trong hư không, ngửa đầu nhìn thiên kiếp, mặc cho thiên kiếp đánh tung, quan sát, thể ngộ Thiên uy.

Thong dong như vậy, so sánh với Hồ Phong thảm bại, điều này làm cho Hồ Phong tức điên.

Hồ Phong có đủ lý do phát rồ.

Hắn đã dùng một giọt Thánh Vương tinh huyết, nhưng không chỉ không thể bắt Lăng Hàn, lại còn không có thong dong như đối phương!

Ai bảo lực công kích của hắn mạnh mẽ, thể phách không được chứ?

Thiên kiếp là nhanh bực nào, chỉ có thể chặn mà không thể trốn, ngươi mạnh hơn cũng chỉ có thể bị động mà phòng thủ, để lực công kích mạnh mẽ căn bản không phát huy ra được.

Nửa ngày trôi qua, Lăng Hàn không nói hai lời, ném ra Xuyên Vân Toa bỏ chạy.

Hồ Phong còn độ thiên kiếp, hắn còn chưa vượt qua hết thời gian, hơn nữa Thánh Vương tinh huyết cũng đã tiêu hao hết, hắn chỉ có thể bằng thực lực của mình gánh, để hắn chịu đến thương tổn rất nặng.

Khi thiên kiếp tiêu tan, hắn lập tức ngồi xếp bằng xuống, nhất định phải khôi phục thương thế, bằng không mang theo tổn thương như vậy lên đường, sẽ lưu lại hậu hoạn to lớn.

Lăng Hàn nhất định phải chết, nhưng cũng không thể bổ sung mạng của mình vào.

...

Lăng Hàn quay đầu lại liếc mắt nhìn, sau đó hờ hững quay đầu.

Thiên Hà Vương có cừu oán cùng Bát Thạch cấm địa, nhưng ngay cả Thiên Hà Vương cũng không có cần hắn bình định cấm địa, chỉ cần hắn chém giết tên phản đồ Khai Vân Vương kia liền có thể. Có điều, bị Hồ Phong một đường truy sát như thế, tính khí của Lăng Hàn tự nhiên đến rồi.

Cấm địa khác hắn có thể mặc kệ, nhưng Bát Thạch cấm địa hắn nhất định phải san bằng.

Dựa vào, thứ đồ gì!

Hắn điều khiển Xuyên Vân Toa, chạy nhanh về phía Vân Đính Tinh.

Tại sao phải đi Vân Đính Tinh? Lẽ nào nơi đó có người có thể ngang hàng Thánh Nhân?

Đương nhiên không phải.

Lăng Hàn là nhắm về phía chiến trường hai giới.

Không sai, hắn muốn xuyên qua chiến trường hai giới, tiến vào Minh Giới.

Đây là kết quả hắn cùng Tinh Sa Đại Thánh thương lượng ra... chỉ cần lưu ở Thần Giới, Lăng Hàn liền vĩnh viễn bị Bát Thạch cấm địa truy sát.

Nào có đạo lý ngàn ngày đề phòng cướp?


Bởi vậy, Lăng Hàn muốn đi Minh Giới, quy tắc của Minh Giới cùng Thần giới khác nhau, coi như Thánh Nhân đi qua, đến nơi đó cũng chỉ có lực lượng của Thánh Nhân, mà không cách nào vận chuyển quy tắc đối ứng.


Như vậy, chỉ cần tiến vào Minh Giới, Bát Thạch cấm địa liền không cách nào suy tính vị trí của hắn.


Mà Lăng Hàn... hắn đạt được Ma Chủ tinh nguyên, có thể để cho mình hoàn mỹ dung hợp đến trong Minh Giới, căn bản không cần lo lắng sẽ gặp đến võ giả Minh Giới công kích. Mặt khác, Lăng Hàn cách Thánh Cảnh kỳ thực không xa, hắn cũng nên cân nhắc dung hợp quy tắc hai giới, đi tới đỉnh phong càng cao hơn.


Hắn liền coi sự kiện này là thời cơ, mở ra lữ trình Minh Giới.


- Chờ ta trở lại, chắc chắn quét ngang các ngươi!


Lăng Hàn khó chịu nói, ngược lại tọa độ tinh không đã thiết lập ổn định, hắn đơn giản tiến vào Hắc Tháp, như vậy cho dù Hồ Phong chữa khỏi thương thế cũng không cách nào thôi diễn vị trí của hắn, nhiều nhất tìm tới vị trí hiện tại.


Hắn bắt đầu lạc ấn trận văn mới ở trên thần cốt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK