Kỷ Vô Danh có thêm vài phần hứng thú nói.
- Người nắm giữ đôi mắt hủy diệt quả nhiên không đơn giản, ngay cả lực cấm kỵ như vậy cũng có thể nắm giữ.
- Một người đã đủ đáng sợ. Hiện tại còn có mười mấy!
- Hơn nữa, mỗi một người đều chân thật. Nhưng ngoại trừ ta của hiện tại ra, những ta khác lại không thuộc về thời không này, không có cách nào giết chết.
- Đây gần như là không có cách nào giải được.
Kỷ Vô Danh giống như đang giải thích. Nói là khó giải, nhưng hắn lại là không hề có biểu tình vướng tay chân, mà điểm ra một chỉ.
Ầm.
Toàn bộ thiên địa đều đang rung động. Tất cả đều biến mất không tồn tại. Chỉ còn lại có một chỉ như thế phá vỡ thiên địa, dường như mở thiên, bổ địa, mang theo tang thương của Vạn Cổ.
Lực thời gian của ngươi quả thực rất lợi hại. Gần như là không có cách nào giải được. Nhưng một chỉ này của ta lại có thể khai thiên bổ địa, sáng lập thế giới.
Trước phải có thế giới, mới có khả năng hình thành quy tắc. Như vậy, một chỉ này của ta liền ở trình độ nghiền ép lực thời gian.
Ầm!
Một chỉ vừa điểm ra, thân hình của mười mấy Dị nhất thời đều chập chờn, sau đó biến mất, chỉ còn lại giữ lại một thân hình.
Đồng tử Lăng Hàn không khỏi co lại. Kỷ Vô Danh quả nhiên lại trở nên mạnh mẽ hơn. Hơn nữa mạnh hơn cũng không phải là nhỏ.
Hiện tại nếu để cho hắn cùng với đối phương giao đấu... Sợ rằng khả năng hắn rơi vào hạ phong sẽ cao hơn một chút.
Chỉ là rơi vào hạ phong, nhưng lấy thể phách của hắn mạnh mẽ, khả năng khôi phục biến thái, chỉ cần vẫn có thể chiến đấu tiếp, như vậy người cười đến cuối cùng nhất định là hắn mà không phải Kỷ Vô Danh.
Dị có phần sững sờ. Sau đó đôi mắt vàng bạc sáng ngời, hóa thành hai mặt trời nhỏ. Ý chí chiến đấu của hắn giống như ca vang, lại xông về phía Kỷ Vô Danh. Lần này, trong lúc hắn giơ tay lên, có vô số đạo lưỡi dao không khí bay ra.
Một tay nắm thời gian trong tay, một tay kia lại khống chế không gian.
Biểu tình của Kỷ Vô Danh không hề biến hóa, vẫn là bình tĩnh như vậy, một chỉ điểm ra, lấy bất biến ứng vạn biến.
Ầm.
Một chỉ nghiền ép, các lưỡi dao không khí đều nát bấy.
- Thực sự là lực tiên thai không tệ. Ta thu.
Kỷ Vô Danh gào to một tiếng, cuối cùng chủ động ra tay, trấn áp về phía Dị.
Hắn vừa toàn lực ứng phó như thế, Dị nhất thời rơi vào hạ phong.
Cái gì!
Tất cả mọi người nhìn thấy, lông tơ dựng thẳng, da đầu cũng tê dại từng đợt.
Dị có cường đại tới mức nào, mọi người đều thấy rõ. Đánh bại cả hai Đại Đế La Sinh Nguyên, Thi Bân, lại có thể giao đấu cùng Kỷ Vô Danh không được mấy chiêu đã rơi vào hạ phong. Vừa so sánh như thế, có thể thấy được sự biến thái của Kỷ Vô Danh.
- Lẽ nào, Cuồng Nhân thua Kỷ Vô Danh là thật?
-... Thật sự có thể. Hắn cũng quá mạnh mẽ!
- Thiên hạ tại sao có thể có quái vật đáng sợ như vậy?
Tất cả mọi người đều ôm đầu kinh ngạc kêu lên. Điều này đã khiến cho bọn họ nảy sinh nhận thức mới đối với thiên kiêu. Hóa ra có vài người có thể mạnh mẽ đến mức như vậy. Khiến cho Đế giả đỉnh cấp cũng chỉ có thể tuyệt vọng.
Chỉ có Thư Nhã Dung lộ ra vẻ mặt ngạo nghễ. Vị đại nhân này năm đó chính là Tiên Vương cửu trọng. Muốn trở thành Tiên Vương cửu trọng, năm đó ở Trảm Trần Cảnh lại mạnh tới mức nào?
Có thể rất khách quan nà nói, đừng thấy Lăng Hàn, Dị hiện tại vô cùng cường đại, sau này tất nhiên sẽ trở thành Tiên Vương. Nhưng cuối cùng có thể đạt được mấy trọng thiên lại vẫn là một câu đố.
Khả năng là tứ ngũ trọng, khả năng là thất bát trọng. Có thể tưởng tượng được, muốn trở thành Tiên Vương cửu trọng lại đặc biệt khó khăn vô cùng.
Có thể nói, Kỷ Vô Danh ở đời trước trong Trảm Trần đã lại nắm giữ chiến lực giống như Lăng Hàn, Dị hiện tại. Nhưng mấu chốt là, Kỷ Vô Danh lựa chọn chuyển thế trùng tu, lấy kinh nghiệm Tiên Vương một lần nữa hoàn thành cảnh giới Trảm Trần này. Như vậy có thể đạt được độ cao thế nào?
Không có ai biết, cũng không có ai có thể tưởng tượng được.
Dị tự nhiên là người có ý chí kiên cường. Đối thủ càng cường đại, độ đàn hồi của hắn cũng càng mạnh, bạo phát ra chiến lực đáng sợ tới kinh người.
Hắn rơi vào hạ phong, nhưng Kỷ Vô Danh muốn chân chính đánh bại hắn cũng không phải là chuyện nhất thời có thể làm được.
Ầm ầm ầm.
Dương Hồn Hải, hoặc nói là cái hồ nhỏ này đột nhiên sôi trào lên, giống như nước đun sôi. Hơn nữa, ban đầu nước vốn có màu xanh lam, nhưng bây giờ lại hiện ra ánh sáng bảy màu.
- Dương Hồn Hải mở ra!
Không biết là ai kêu một tiếng.
Đây cũng không phải là bí mật gì. Nơi này có ít nhất phân nửa người đã từng tới nơi này. Chỉ là có vài người lần trước không đột phá. Có vài người đã hai lần, ba lần không đột phá. Có vài người lại là hơn mấy trăm nghìn lần cũng không đột phá.
Ầm!
Kỷ Vô Danh cùng Dị trực tiếp đánh vào trong biển. Cho dù trong nháy mắt đã tiến sâu vào mấy trăm dặm, nhưng thường xuyên có một đạo dư âm của cuộc chiến đấu từ trong đáy nước đánh ra, nắm giữ lực sát thương cực lớn đối với các Hoàng giả.
- Đi!
Lăng Hàn muốn tiếp tục quan sát cuộc chiến đấu giữa Kỷ Vô Danh cùng Dị. Về phương diện khác hắn cũng đã nghe Mã Đồng Quang nói qua. Người tiến vào nơi đây trước sẽ nhận được thu hoạch lớn hơn.
Hắn dẫn theo mấy nữ tử, tung người tiến vào trong Dương Hồn Hải.
Bên cạnh, Nghiêm Tiên Lộ cũng phóng người nhảy lên một cái. Phía sau hắn lại là Mã Đồng Quang. Hắn hơi do dự một chút, sau đó cũng tung người tiến vào. Lỗ Tiên Minh cũng lập tức theo vào. Hắn cũng đã nghe được Mã Đồng Quang nói, tiến vào nơi đây trước, có thể sẽ nhận được càng nhiều quà tặng của thiên địa.
Nơi này mặc dù được gọi là biển, nhưng trên thực tế lại nhỏ đến mức đáng thương. Nhưng đi xuống hạ du gần nghìn dặm, thông đạo này lại trở nên rộng lớn.
Lăng Hàn phát hiện, căn bản không cần mình dùng lực, có một mạch nước ngầm mang theo hắn đi xuống dưới. Nếu không xuất lực chống cự, sẽ khiến cho tốc độ của bọn họ trở nên càng lúc càng nhanh. Nếu như phía dưới đột nhiên xuất hiện chuẩn tiên kim tam tinh hoặc vật cứng rắn khác, như vậy phần lớn người cho dù kích phát ra phòng ngự đến mức tận cùng, cũng lập tức liền bị đụng nát bấy.
Hắn mở bàn tay, nắm lấy cả ba nàng. Thiên Phượng Thần Nữ đương nhiên đã sớm tiến vào trong Hắc Tháp. Nàng thậm chí cũng không có đột phá Trảm Trần, ở chỗ này mạo hiểm không có một chút xíu ý nghĩa nào.