- Phía trên có một người ngồi.
Nhị Oa phát động nhãn thuật nhìn thoáng qua rồi nói.
Lăng Hàn gật gật đầu, xem ra đã có người ứng cử Sồ Long thứ nhất trổ hết tài năng.
Lại hai ngày qua đi, người ứng cử Sồ Long thứ hai đã xuất hiện.
Sau ba ngày nữa, từ bên trên ngọn núi thứ ba cũng có vương tọa bay lên.
Lăng Hàn cũng đã đạt tới ngũ cốt đỉnh phong, có được tư cách xung kích lục cốt.
Với hắn mà nói, cực hạn tương đương với tứ cốt phổ thông đi xung kích ngũ cốt sẽ có một chút phiền toái, thế nhưng cũng chưa thể nói là phiền toái lớn được.
Sau khi bỏ ra thời gian một ngày để tích lũy, hắn mới xông lên lục cốt.
Đánh vỡ cực hạn, chiến lực của hắn tăng vụt, loại đột phá này mang tới tăng trưởng rất là lớn.
Lăng Hàn tự cảm thấy thực lực hiện tại của hắn đã đủ để đánh một trận cùng Khai Khiếu cảnh sơ kỳ, Khai Khiếu cảnh là một quá trình ăn khớp, cho nên không phân mấy tầng, chỉ dùng sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ và viên mãn để phân chia.
Sau khi hắn củng cố cảnh giới vững chắc mới đi tới được đỉnh núi.
Lúc này, Tân Như Nguyệt đang kịch chiến cùng quang ảnh hình người thứ tư, sau khi chiến đến trăm chiêu, nàng không địch lại cho nên lại lui ra.
Tình thế rất không ổn a, trước đó ngay cả một chiêu nàng ta cũng không gánh được, bây giờ lại có thể kịch chiến được trăm chiêu. Như vậy nói không chừng mấy ngày nữa đã có thể bất phân thắng bại, sau đó chiến thắng.
Đến lúc đó nàng lại bắt đầu dùng vũ khí bí mật, nghiền ép quang ảnh hình người thứ năm cũng không khó lắm.
- Lăng huynh.
Tân Như Nguyệt cũng không có bị thương gì, nàng cười cười với Lăng Hàn, tràn ngập tự tin, nói:
- Xem ra Như Nguyệt sắp thắng lần đổ ước này rồi.
- Nếu như thật sự Tân cô nương thắng, nhất định ta sẽ dâng lên công pháp.
Lăng Hàn từ tốn nói.
- Lăng huynh thật sự là người đáng tin.
Tân Như Nguyệt nói một câu.
Dương nhiên Lăng Hàn sẽ không để chuyện này ở trong lòng, hiện tại thắng bại chưa phân, ngươi cao hứng vẫn còn quá sớm.
Hắn bắt đầu trèo lên, đạo quang ảnh hình người thứ nhất, đạo thứ hai, đạo thứ ba liên tiếp xuất hiện, đều bị Lăng Hàn nhẹ nhõm đánh bại.
Hiện tại tu vi của hắn tiến nhanh, thực lực của quang ảnh hình người lại bị suy yếu đi rất nhiều, đương nhiên sẽ không chịu nổi một kích.
Quang ảnh hình người thứ tư xuất hiện.
Lăng Hàn ngưng quyền đánh tới, quang ảnh hình người lập tức dùng trường mâu tấn công. Phanh, quyền, mâu va chạm, Lăng Hàn chỉ cảm thấy nắm tay mình đau đớn, thế nhưng dưới chân lại không có lui về phía sau nửa điểm.
Từ lần này có thể thấy được, về mặt chiến lực quang ảnh hình người thứ tư đã bị hắn siêu việt.
Lăng Hàn phỏng đoná, thực lực của quang ảnh hình người này đã rớt xuống tới Khai Khiếu cảnh, nhưng cũng mạnh hơn so với Minh Văn lục tầng.
Hắn hừ nhẹ một tiếng, hai tay liên tục vung vẩy, cuồng bạo không gì sánh được.
Chỉ chừng trăm chiêu hắn đã đánh nát quang ảnh hình người này.
Vốn hắn đã có chiến lực có thể chiến thắng tất cả Minh Văn, huống chi hiện tại đã bước vào lục cốt.
Nhìn thấy Lăng Hàn chiến thắng, gương mặt xinh đẹp của Tân Như Nguyệt không khỏi biến sắc.
Tân Như Nguyệt suy bụng ta ra bụng người.
Trong tay của nàng có nắm một loại thủ đoạn cấm kỵ, có thể khiến cho chiến lực của nàng bạo phát rất lớn. Bởi vậy, nàng tự tin, chỉ cần chiến thắng quang ảnh hình người thứ tư là nàng có thể một hơi chiến thắng chướng ngại vật thứ năm.
Nàng đã có thủ đoạn như vậy, vì sao Lăng Hàn sẽ không có cơ chứ?
Cho nên, nàng rất là khẩn trương, chỉ là nàng cũng không thể làm gì được. Chỉ cần đứng lên trên bậc thang này thì người bên ngoài sẽ không có cách nào quấy nhiễu được, chuyện này đã sớm có người thử qua.
Lăng Hàn tiếp tục tiến lên, khi hắn đi tới trước vương tọa, chỉ thấy quang ảnh hình người thứ năm xuất hiện, ngăn ở trước người hắn, quang ảnh ngưng thực, sắp hóa thành thực chất.
Quang ảnh hình người này vừa xuất hiện đã lập tức dùng một quyền đánh tới chỗ Lăng Hàn.
Một quyền này, nhanh đến mức kinh người.
Đúng vậy, tuyệt đối là Khai Khiếu cảnh.
Lăng Hàn vung quyền đáp lễ, lại liên tục lui lại.
Hắn nhướng mày, vốn hắn cho rằng mình đã có thể chống lại Khai Khiếu cảnh, chí ít sơ kỳ sẽ không khó. Thế nhưng chỉ khi đối mặt hắn mới biết được lục cốt vẫn không thể san bằng được chênh lệch hai cảnh giới lớn.
Chỉ là, lục cốt chung quy vẫn là lục cốt, phá vỡ cực hạn, khiến cho chiến lực của hắn tăng lên. Thế nhưng dù thế nào cũng không tới mức không chịu nổi một kích.
Lăng Hàn phát động các loại thủ đoạn, kịch đấu với quang ảnh hình người, nhưng bất kể là hắn sử dụng huyết khí sôi trào, hay là Yêu Hầu quyền cộng thêm tần suất công kích, thậm chí còn mở ra nhãn thuật để điều tra nhược điểm của quang ảnh hình người. Ngay cả Thiên Văn ngọc cũng được dùng tới, thế nhưng vẫn không chiếm được thượng phong.
Đợi bộc phát kết thúc, hắn không thể không lui ra ngoài được.
Hắn nhìn về phía đỉnh cc bậc thang, thầm nghĩ không cần bước vào thất cốt, chỉ cần đợi thêm mấy ngày, đợi thực lực của quang ảnh hình người lại suy yếu đi mấy phần, khi đó hắn có thể chiến thắng.
Quan trọng là... Hắn nhìn về phía Tân Như Nguyệt, không nghĩ tới Tân Như Nguyệt cũng đang nhìn về phía hắn.
Mặc dù người ở nơi này rất nhiều, nhưng chỉ có hai người bọn họ mới là người cạnh tranh duy nhất, chỉ xem ai trong bọn hắn có thể bước lên đỉnh đầu tiên.
Từ bề ngoài nhìn vào, đương nhiên Lăng Hàn chiếm hết thượng phong, đã đánh tới cửa thứ năm. Thế nhưng Tân Như Nguyệt có thủ đoạn cấm kỵ, chỉ cần chiến thắng quang ảnh hình người thứ tư thì nàng có nắm chắc một kích đánh bại đối thủ thứ năm.
Cho nên, kỳ thật hai người đều đứng ở trên bậc thang cuối cùng.
Thực lực của quang ảnh hình người rớt xuống, đành phải nhìn xem ai phá vỡ cực hạn trước.
Lăng Hàn thu hồi ánh mắt, vẻ mặt tự nhiên.
Hắn cũng không phải là người thua không trả tiền, hơn nữa, hắn cảm thấy phần thắng của mình càng lớn hơn. Bởi vì thực lực của Tân Như Nguyệt không có khả năng trong khoảng thời gian ngắn tăng lên bao nhiêu, mà hắn lại có thể.
Hai ngày qua đi, từng ngọn núi có vương tọa liên tiếp bay lên, rất nhanh đã có tám ngọn núi tề tụ, chỉ còn lại có ngọn núi của bọn hắn là chưa có xuất hiện người hậu tuyển Sồ Long.
Lăng Hàn, Tân Như Nguyệt cũng liên tiếp khiêu chiến, khoảng cách với thắng lợi đã càng ngày càng gần, ai là có thể cười đến cuối cùng thật sự là khó mà nói được.