Nữ Hoàng luôn mạnh mẽ, bá khí. Nơi này không có người ngoài, nàng tự nhiên không cần lo lắng bị người biết lá bài tẩy, vừa xông lên liền dốc hết sức chiến đấu ra đè đầu người tia chớp khổng lồ đánh tơi bời.
Dù là Thánh Vương thì sao, ở trước mặt Nữ Hoàng cũng không thể cao cao tại thượng. Nữ Hoàng có thể chống lại, thậm chí trấn áp Thánh Vương.
Lăng Hàn không nhẹ nhàng như Nữ Hoàng, hắn còn phải rèn luyện thần cốt, nhưng cảnh giới chênh lệch quá lớn, hắn không dám giống như trước kia tự nát thần thể dẫn lực lượng lôi điện vào người. Lăng Hàn dùng cách ‘nhẹ nhàng’ hơn để rèn luyện.
Nếu có ai thấy sẽ la to biến thái, cái này mà nhẹ nhàng gì!
Đó là công kích đẳng cấp Thánh Vương, ngươi lấy nó rèn luyện thân thể là chán sống sao?
Đôi phu thê này là quái thai trong quái thai, một người độ kiếp nhẹ nhàng, một khác biến thiên kiếp thành thiên địa hồng lô rèn luyện thân thể mình.
Tiếc rằng lần này Lăng Hàn không dám vào trong lôi vân kiếm chút dịch lôi kiếp, sức chiến đấu của hắn bây giờ chỉ cỡ Thánh Vương tiền kỳ. Để vào sâu trong lôi vân chẳng những có đỉnh Thánh Vương, hơn nữa số lượng nhiều khủng khiếp. Khí lực của Lăng Hàn không chịu nổi nhiều Thánh Vương oanh kích, nhưng lần sau đột phá Đại Thánh có thể thử xem.
Thiên kiếp qua đi Lăng Hàn và Nữ Hoàng nhìn nhau cười, hiện tại bọn họ có đầy đủ tự tin đối diện tất cả cường địch trong Cổ giới. Là Cổ giới, không phải Thần Giới. Vì hai người cùng tu pháp tắc hai giới, hoàn mỹ dung hợp vào nhau, dù là ở Thần Giới hay Minh Giới đều có thể phát huy ra sức chiến đấu hoàn toàn.
Nữ Hoàng hỏi:
- Đi tìm mấy tên kia tính sổ không?
Lăng Hàn ngẫm nghĩ, nói:
- Không, chúng ta thử dung hợp quy tắc hai giới trước. Nếu Cổ giới thật sự có thể dung hợp trong tay chúng ta thì sẽ là công tích lớn, được đến ích lợi phong phú đến không thể hình dung.
Lúc trước Lăng Hàn khai thiên đến được thiên địa khen ngợi, lực lượng nhiều hơn Phá Hư cảnh cùng giai ba tinh. Tiểu thế giới quá nhiều, ngươi có thể khai, ta cũng có thể khai. Nhưng Cổ giới thì sao?
Chỉ có một Cổ giới!
Khai thiên tiểu thế giới đã ghê gớm, dung hợp hai giới là công tích nghịch thiên cỡ nào?
Nữ Hoàng gật đầu hai người đều có chí thành tựu Tiên Vương, sức chiến đấu cùng giai càng mạnh càng tốt.
Hai người vào Hắc tháp. Nữ Hoàng ổn định cảnh giới, Lăng Hàn trong lúc ổn định cảnh giới còn mở ra con đường trận đạo của mình.
Lăng Hàn đã tích lũy đầy đủ về trận đạo, lúc trước phá giải tức trận trong thiên hạ khiến cơ sở của hắn cực kỳ hùng hậu, nên mới có thể thường xuyên thảo luận trận đạo với Minh Tâm Thánh Nhân. Trong Thánh cấp Lăng Hàn nhận biết trận đạo không thua gì Minh Tâm Thánh Nhân.
Lăng Hàn tiềm tâm nghiên cứu, dưới Luân Hồi thụ năm tháng lướt qua. Bên ngoài đã qua ba năm, dưới Luân Hồi thụ là mười vạn năm.
Lăng Hàn chợt mở mắt ra, về trận đạo hắn đã bước hướng Thánh cấp!
Nhưng Minh Tâm Thánh Nhân chỉ là Thánh cấp, nên hiểu biết về trận đạo ngừng lại ở đẳng cấp Tiểu Thánh, dạy kinh nghiệm trận đạo cho Lăng Hàn cũng chỉ cỡ Tiểu Thánh.
Với Lăng Hàn thì trận pháp đẳng cấp Tiểu Thánh có ý nghĩa không?
Không!
Nhưng Lăng Hàn còn có trận pháp Tiên cấp. Với thần cốt của Lăng Hàn bây giờ không chịu nổi uy trận pháp Tiên cấp, dù chịu đựng được thì hắn không thể khởi động trận pháp, hắn không có năng lực đó. Nhưng trận pháp Tiên cấp có thể làm tham khảo, giảm chút uy lực là được.
Lăng Hàn lại chìm trong bế quan thật dài, một năm sau hắn hiểu biết một phần trận pháp Tiên cấp, uy lực mạnh cỡ đỉnh Đại Thánh.
Lăng Hàn lấy Cửu Thiên hỏa làm lưỡi dao khắc trận văn lên thần cốt. Nếu không dựa vào uy lực trận pháp thì sức chiến đấu của Lăng Hàn cỡ Đại Thánh sơ kỳ, nếu mở ra trận pháp thì không ngán gì đỉnh Thánh Vương.
Hắn nhoẻn miệng cười, bốn năm này đáng giá.
Sau khi bước vào Thánh cấp trên đời không có đan dược nào giúp Lăng Hàn nhanh chóng tăng tu vi nữa. Nếu không phải Lăng Hàn tu Hằng Hà cảnh đến cực độ, một hơi đột phá Sáng Thế cảnh tức là đỉnh tiểu cực vị thì bây giờ còn chưa tu hết Tiểu Thánh sơ kỳ.
Nhìn Thiên Phượng Thần Nữ là biết, nàng còn khó khăn đi trong Tiểu Thánh sơ kỳ, không có khí thế vùn vụt như trước. Đây còn là vì Thiên Phượng Thần Nữ được truyền thừa của ba con Phượng Vương, nhanh hơn Thánh Nhân bình thường tu luyện rất nhiều.
Muốn tốc độ tu luyện của nhóm Lăng Hàn tăng cao chỉ có Thánh dược, nhưng nguyên Cổ giới được bao nhiêu Thánh dược?
Lăng Hàn rơi vào hoàn cảnh khó khăn.
Một mặt Lăng Hàn muốn tu luyện đến Thánh Vương khi ở Cổ giới, vậy thì có thể vào sâu trong lôi vân lần nữa để kiếm dịch lôi kiếp. một mặt khác Lăng Hàn muốn nhanh chóng vào Tiên Vực, sản vật trong Tiên Vực phì nhiêu chắc chắn có vô số Thánh dược, tiên dược cũng không là mơ.
Lăng Hàn trầm ngâm:
- Hưm.
Cuối cùng Lăng Hàn đặt quyết tâm:
- Lúc ta độ Đại Thánh kiếp thì vào sâu trong lôi vân lấy dịch lôi kiếp, tin tưởng với thực lực của ta chắc có hy vọng. Nếu được thì ta chờ xem ai độ kiếp rồi chủ động dẫn thiên kiếp đến, lấy sướng tay. He he, ý này hay, dù sao ta cũng phải chờ đến Đại Thánh mới mở cửa Tiên Vực được. Trước tiên thử xem dịch lôi kiếp mang đến ích lợi gì.
Lăng Hàn lấy dịch lôi kiếp ra uống một ngụm nhỏ.
Lốp bốp lùm bùm!
Người Lăng Hàn chạy tia điện, hắn như biến thành lôi quang, thấy rõ trong cơ thể hắn bị lôi quang tàn phá, thần cốt không chịu nổi bắt đầu tan rã.
Ui!
Cuồng bạo quá, nên biết hiện Lăng Hàn là Trung Thánh, thần cốt mạnh đến cỡ đệ nhị thập giai Thần Thiết, dù không tới mức đó cũng không kém hơn bao nhiêu, thế nhưng thần cốt tan vỡ trong lôi quang.
- Quả nhiên... Ta hiện tại muốn vào sâu trong lôi vân là tự sát.
Lăng Hàn run giọng nói:
- Tiểu Tháp không cho ta chia dịch lôi kiếp cho người khác là có lý, dưới Tiên cấp chỉ có ta mới chịu nổi trùng kích như vậy.
Dù là Nữ Hoàng cũng không được! Tuy nàng có thể phân tán công kích nhưng uống dịch lôi kiếp vào là trực tiếp tàn phá cơ thể, chín phân thân không giúp ích được gì.
Lăng Hàn cắn răng dốc sức vận chuyển Bất Diệt Thiên Kinh.
Hiện giờ Lăng Hàn đã là Trung Thánh, sau khi vận chuyển Bất Diệt Thiên Kinh thì khí lực sẽ mạnh đến mức nào?
Thần cốt từ từ khép lại, lực lượng sấm sét cuồng bạo không tổn thương Lăng Hàn được chút nào.
Nhưng trạng thái này kéo dài có hạn.
Một nén nhang sau Lăng Hàn gào khan.
Bốp! Bốp! Bùm bùm!
Thần cốt mới khép lại vỡ ra, da rách toạc chảy máu ròng ròng.