Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chuyện này không phức tạp, đầu tiên là một vương triều hủy diệt, sau đó bị biến thành lồng giam, chỉ như thế mà thôi.

Lăng Hàn không còn gì để nói, mặc dù Hầu ca nói hời hợt nhưng đây là một vương triều hủy diệt, như vậy đã chết bao nhiêu người?

- Hầu ca, rốt cuộc hoàng triều này cường đại cỡ nào?

Hắn hiếu kỳ hỏi thăm, đã nhiều năm như vậy, lồng giam cũng bị phá vỡ, hoàng triều có thể ngốc đầu lại hay không?

Hầu ca cười hắc hắc:

- Tiên đồ cửu giai, có thể xưng là hoàng triều, tất nhiên cần phải có cường giả cấp Giáo Chủ, cũng chính là bậc thang thứ sáu của Tiên đồ, xưng là Tiểu Thừa cảnh.

- Nhưng Thanh Long hoàng triều có một lão quái vật chưa chết, chính là Tôn Giả Tứ Cực cảnh, nếu không phải lão gia hỏa kia xuất thủ, lão Tôn cũng không bị trấn áp!

Hầu Tử bộc phát lệ khí, nhe răng trợn mắt, mười phần doạ người.

- Chính hắn trấn áp ngươi?

Lăng Hàn hỏi.

Hầu ca gật đầu:

- Lão quái vật không dám giết lão Tôn, chỉ có thể trấn áp lão Tôn, hắn muốn trấn áp lão Tôn một đời một thế, nhưng thiên địa có thể giam lão Tôn hay sao? Hơn hai ngàn năm qua đi, thực lực lão Tôn mỗi ngày đều có tăng lên, đợi lão Tôn thoát khốn, ta sẽ đi tìm lão quái vật kia, một côn nện hắn thành thịt nát.

Vị Hầu ca này có lệ khí quá nặng, nhưng ai bị trấn áp hơn hai ngàn năm mà không có oán hận?

Lăng Hàn kinh ngạc, nói:

- Hầu ca cũng là cường giả cấp Giáo Chủ, lão quái vật kia cũng không dám giết ngươi, chẳng lẽ ngươi còn có trưởng bối mạnh hơn?

Hầu ca ngạo nghễ:

- Đương nhiên, tổ tiên lão Tôn năm xưa đứng trên đỉnh phong Tiên đồ, độc đoán càn khôn, vô địch một thời đại, hiện tại chỉ không biết tung tích, lão quái vật kia không dám hạ sát thủ, sợ cổ tổ trở về, một bàn tay chụp chết hắn.

Tiên đồ đỉnh phong!

Lăng Hàn kinh ngạc ngây người, Hầu ca bị giam giữ dưới núi lại có cổ tổ vô địch một thời đại?

- Nhị đệ, hiện tại có rất nhiều chuyện ngươi không nên biết, nước trong đó rất sâu!

Hầu ca cũng nói một câu dự phòng, tránh Lăng Hàn lại hỏi tiếp:

- Tu luyện thật tốt, nếu gặp phải chuyện gì không thể giải quyết, không ngại chạy tới nơi này.

Lăng Hàn biết, Hầu ca là cao thủ cần cường giả cấp Tôn Giả mới có thể trấn áp, tu vi của hắn tất nhiên cũng đạt tới Tiểu Thừa cảnh, chính là nhân vật cấp bậc Giáo Chủ.

Mấy ngày nay đã nghe nói qua, cho dù thả vào trong tinh hải, nhân vật cấp Giáo Chủ cũng là cường giả đỉnh cao, có thể xưng bá một tinh thể. Lúc trước Hầu ca chính là nhân vật như vậy, chỉ tiếc lại kinh động đến Tôn Giả.

Hầu ca tràn ngập tự tin, tin tưởng bản thân mình nhanh chóng thoát khốn, sau khi hắn thoát khốn, hắn nói mình sẽ đi đánh cao thủ cấp Tôn Giả.

Tôn Giả, đứng thứ bảy trên Tiên đồ, số lượng ít đến thương cảm.

Hai ngày sau, Bích Tiêu công chúa cũng tỉnh lại, nàng vui mừng không kìm nén được, huyết mạch lại tăng lên một chút, nàng đã trở thành thiên tài nhị tinh.

Nàng nói cảm tạ Hầu ca, nàng biết Hầu ca xem mặt mũi của Lăng Hàn nên mới trợ giúp, bởi vậy nàng cố ý giả bộ thân phận với Lăng Hàn.

- Uy, ngươi không cần mặt mũi sao?

Lăng Hàn lại gần và hỏi nhỏ.

- Nếu ngươi dám vạch trần ta, ta sẽ mang chuyện ngươi trộm nội y của ta báo cho Hầu ca!

Bích Tiêu công chúa uy hiếp.

Vẻ mặt Lăng Hàn biến thành cổ quái, ngươi cho rằng Hầu ca sẽ vì việc này mà trách ta hạ lưu?

Ý nghĩ của Hầu ca khác người thường, nói không chừng sẽ khen hắn có tư tưởng mới.

Nhưng công chúa Yêu tộc biến thành “vô sỉ” như vậy từ khi nào?

Hắn cười ha ha, nói:

- Tốt, ta không vạch trần ngươi, còn phối hợp với ngươi.

- Phối hợp như thế nào?

Bích Tiêu công chúa hỏi.

Lăng Hàn đưa tay ôm eo nhỏ nhắn của Bích Tiêu công chúa:

- Đây mới gọi là tình lữ.

Toàn thân Bích Tiêu công chúa toàn nổi da gà, đầu tiên, thân thể nàng cứng đờ, ngay sau đó đã tiến vào trạng thái bùng nổ, oanh, thực lực Tầm Bí cảnh bộc phát hoàn toàn, cộng thêm nàng có sức chiến đấu cấp bậc nhị tinh, hoàn toàn có thể miểu sát chín thành chín Tầm Bí cảnh.

Nàng nâng tay đánh Lăng Hàn:

- Dê xồm, ta muốn giết ngươi!

Lăng Hàn biết mình sờ mông lão hổ, cho nên lập tức bỏ chạy thật nhanh, lúc này cười nói:

- Bích Tiêu tiểu hôn hôn, ngươi muốn mưu sát thân phu sao?

Một trốn, một đuổi theo, Hầu cốc trở nên hỗn loạn.

- Nhị đại vương và Nhị phu nhân thật ân ái, sáng sớm đã ném thức ăn của chó với nhau.

Một con khỉ nói.

- Ngươi cũng không phải chó, ngươi là khỉ.

- Độc thân quá lâu, ta cho rằng mình là chó...

Náo loạn nửa ngày, lửa giận của Bích Tiêu công chúa cũng hạ xuống, đây chính là Hầu cốc, cho dù Lăng Hàn không chạy, nàng có thể giết Lăng Hàn sao?

Hai người dừng lại trong Hầu cốc nửa ngày, đáng tiếc, Hầu ca hiện tại không có bảo vật gì tặng hắn, Lăng Hàn lại không ngại, hắn là người nặng tình cảm, thứ hai, Hầu ca giúp đỡ hắn không đủ lớn hay sao?

Hắn cáo từ Hầu ca, tin tưởng tương lai không xa, hai huynh đệ chúng ta sẽ trùng phùng ở bên ngoài.

Hai người xuất phát, quay lại đế đô.

Lăng Hàn cũng hỏi Hầu ca lai lịch của tấm bia đá vỡ nát, lại bị Hầu ca báo cho, đồ chơi này âm khí rất nặng, vô cùng có khả năng là mộ bia, cho nên lây dính tử khí.

Nhưng Hầu ca cũng thừa nhận, một nửa của hai chữ kia rất ghê gớm, đạo vận mười phần, hắn cũng không thể viết ra được.

Cho nên, Lăng Hàn không có ném tấm bia đá nát vụn kia đi, hắn thu nó vào trong một pháp khí không giang riêng biệt, tránh làm ô nhiễm những vật khác.

Đương nhiên lúc quay về không xa xỉ như vậy, sử dụng Kim Ngưu làm tọa kỵ, còn tốt, không hạm đang chờ bọn họ, cũng không bị người Thái Hoa tông phát hiện, bọn họ lên không hạm, chỉ ba bốn ngày đã quay về đế đô.

Lăng Hàn thông qua Ngoại Vụ phủ thả tin tức ra ngoài, nói là Hoa Thiên tông không tuân hoàng mệnh, đã phế bỏ tu vi của Công Tôn Lương, dùng việc này cảnh cáo thiên hạ.

Tin tức truyền ra, thiên hạ chấn động.

Mà khi tin tức này được chứng thực đã dẫn tới vô số thế lực kiêng kị, phải biết, ngay cả một cường giả Chú Đỉnh cảnh cũng gãy mất một tay, thực lực Ngoại Vụ phủ mạnh tới mức nào?

Không bao lâu, các phương đến chầu.


Trong một ngày Ngoại Vụ phủ nhận được thư xin hàng của mười mấy thế lực, chỉ chờ Ngoại Vụ phủ phái người tới tiếp thu.


Việc này cũng làm Ngoại Vụ phủ bận rộn, đám người Hiên Viên Định Quốc, Liên Tuyết Dung, Hồ Nhị bận rộn không ngẩng đầu lên nổi, dù sao Ngoại Vụ phủ thiếu rất nhiều nhân viên.


Trong tình huống như vậy, các hoàng tử cũng bắt đầu an bài nhân thủ, hi vọng có thể nhúng tay vào sự vụ Ngoại Vụ phủ, từ đó thu lợi cho mình.


Chuyện này lại bị Lăng Hàn cự tuyệt, cho dù các hoàng tử hận hắn như thế nào, hắn không đặt trong lòng.


Mặc dù Hầu ca không có nói tỉ mỉ, nhưng Lăng Hàn đoán được hắn khẳng định quen biết Trần Phong Viêm, hắn là huynh đệ kết bái với Hầu ca, như vậy không cần ăn nói khép nép trước mặt Trần Phong Viêm, huống chi là những hoàng tử này.


Các ngươi hận nghiến răng thì thế nào, có bản lĩnh thì bảo Trần Phong Viêm thu hồi chức vụ của ta đi.


Ai ngờ, Trần Phong Viêm lại hạ chiếu thư, do đại thái giám Chu Kỳ tự mình đưa tới, triệu kiến Lăng Hàn đến gặp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK