Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bởi vậy, có hai người này kéo chân sau, lực chiến đấu của bảy người Lăng Hàn ngược lại giảm xuống một mảng lớn, bị Kỷ Vô Danh nắm mũi dẫn đi.

Kinh nghiệm chiến đấu, ý thức của người này đều là lựa chọn tốt nhất. Hắn đã từng trải vô số lần chiến đấu. Tất nhiên hắn đã hình thành ra phản ứng bản năng, không cần đi suy nghĩ xem phải chiến đấu thế nào, thân thể đã sớm làm ra phản ứng chính xác nhất.

Trong lòng Lăng Hàn càng thêm nghi ngờ, nói:

- Ngươi đến tột cùng là ai?

- Ta? Vô danh tiểu tốt mà thôi.

Kỷ Vô Danh thản nhiên nói, sau đó liếc mắt về phía Thư Nhã Dung, nói.

- Một lần kiến nghị cuối cùng, ngừng tay thì thế nào?

Lăng Hàn ngừng tay trước. Tuy rằng hắn rất muốn đánh bại Kỷ Vô Danh, nhưng lại thật sự không làm gì được đối phương. Dĩ nhiên, nếu như chỉ đánh có một mình, hắn cũng hoàn toàn không sợ đối phương. Kỷ Vô Danh có thể phá được phòng ngự của hắn sao?

Sau đó, hắn có thể không chút kiêng kỵ phóng ra uy lực của Cửu Thiên Hỏa, Huyền Âm Mẫu Thủy.

Quan trọng nhất chính là, hiện tại chiến lực của hắn còn chưa có khôi phục. Lực của Hắc Tháp cũng có không cách nào mượn được.

Lăng Hàn ngừng tay, nữ hoàng và Hổ Nữu tất nhiên cũng ngừng tay theo. Tuy rằng các nàng cũng đặc biệt khó chịu. Sau đó, ba người Nghiêm Tiên Lộ cũng dừng tay lại. Chỉ có Thư Nhã Dung còn đang chiến đấu, phẫn nộ đến cực hạn.

- Dưới Thanh Phong Sơn, thỏ yêu mơ màng. Bên bờ Lôi Hà, giao long đạt được uy.

Kỷ Vô Danh đột nhiên không đầu không đuôi nói ra mấy câu.

- Ngươi, ngươi…

Sắc mặt Thư Nhã Dung nhất thời đại biến, công kích cũng thoáng ngừng lại. Ngay cả thân thể mềm mại cũng run rẩy, có vẻ vô cùng kích động.

Kỷ Vô Danh nhoẻn miệng cười, nói:

- Tiểu nha đầu, đừng đánh nữa?

- Đại nhân!

Thư Nhã Dung chợt quỳ xuống, nước mắt không ngừng chảy ra, kích động đến tột đỉnh.

Có chuyện gì xảy ra vậy?

Đánh một hồi, là nhận ra người thân sao?

Nhìn dáng vẻ Thư Nhã Dung quỳ rạp dưới đất, chắc hẳn Kỷ Vô Danh muốn giết nàng, nàng cũng sẽ mỉm cười nghển cổ đợi làm thịt.

Xem ra, hình như Thư Nhã Dung là thủ hạ của Kỷ Vô Danh. Nhưng đường đường là Đế giả, vẫn là cấp bậc đứng đầu, làm sao có thể ở dưới người khác?

Hơn nữa, ngay từ đầu Thư Nhã Dung hiển nhiên không nhận ra Kỷ Vô Danh. Chí ít không phải là thân phận bây giờ. Mãi đến khi đối phương vạch trần, nàng mới tỉnh ngộ, sau đó rơi lệ chạy vội tới.

Kỷ Vô Danh... Rốt cuộc là ai?

Không chỉ vậy, Thư Nhã Dung chắc hẳn là cũng có thân phận khác!

Lăng Hàn nhướng mày, nói:

- Hai vị không nên chỉ lo ôn chuyện. Hai vị không cảm thấy nên giải thích một chút sao?

- Ngươi còn chưa có tư cách để biết.

Kỷ Vô Danh thản nhiên nói, hai mắt nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn. Trong ánh mắt hắn hiện ra một điểm màu vàng, có thêm một sự thâm ý.

- Ngoại trừ hai đạo thiên địa bản nguyên ra, trên người ngươi chắc hẳn là còn có thứ khác. Hơn nữa... Giá trị càng cao hơn. Bởi vì ta nhìn không thấu!

Lăng Hàn hoảng sợ. Đây là quái vật gì vậy?

Giá trị càng cao hơn so với thiên địa bản nguyên, đối phương khẳng định phát hiện ra Hắc Tháp. Nhưng tiểu tháp đã nói qua, chỉ cần hắn không ở trước mặt Tiên Vương chủ động sử dụng Hắc Tháp, liền không có khả năng bị phát hiện đương nhiên là Tiên Vương cấp thấp.

Nhưng Kỷ Vô Danh đừng nói không phải là Tiên Vương cao giai, căn bản chỉ là Ngũ Trảm. Hắn tại sao có thể phát hiện ra sự tồn tạicủa Hắc Tháp?

Đám người Nghiêm Tiên Lộ, Sơn Quý Đồng cũng kinh ngạc đến ngây người. Trên người Lăng Hàn lại có hai đạo thiên địa bản nguyên!

Thiên địa bản nguyên, giống như tiên kim, khiến cho phần lớn Tiên Vương cũng chỉ có thể suy nghĩ một chút mà thôi. Nhưng Lăng Hàn, Trảm Trần này không những có, hơn nữa còn là hai đạo. Điều này làm cho người ta làm sao tin tưởng nổi?

Hơn nữa, còn có bảo vật giá trị càng cao hơn so với thiên địa bản nguyên.

Đó là cái gì?

Ba người Nghiêm Tiên Lộ đã không có cách nào tưởng tượng nổi.

Lăng Hàn trấn tĩnh lại, nói:

- Tiên Vương chuyển thế?

Hắn thấy không chỉ là Kỷ Vô Danh, còn có Thư Nhã Dung.

Đã có Đường Minh Long là tồn tại Tiên Vương chuyển thế hư hư thực thực, vì sao không thể lại có một Kỷ Vô Danh, Thư Nhã Dung?

Kỷ Vô Danh lắc đầu, hiển nhiên không chịu nhiều lời. Hắn chỉ nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn, ánh mắt càng lúc càng sáng ngời:

- Có thể làm cho ta cũng nhìn không thấu, bí bảo như vậy... Ha ha ha ha, ta nắm chắc mấy phần.

Hắn thu hồi ánh mắt, lại chạy về phía trước đại đạo chân giải thạch, ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu tìm hiểu.

Hắn tùy tiện như vậy, hoàn toàn không có chút đề phòng nào như vậy.

Nhưng hắn ngồi xuống như thế, lưu lại một bóng lưng, lại giống như một ngọn núi lớn chọc trời, khiến người ta chỉ có thể ngước mắt nhìn theo, lại hoàn toàn không dám ra tay công kích.

Đây là một loại khí thế, khí phách đến cực hạn.

Người này kiếp trước tuyệt đối là Đại Đế đứng ở đỉnh vô thượng của tiên đạo!

Trong lòng Lăng Hàn thầm nói. Sau đó hắn liên hệ với tiểu tháp.

- Ngươi cảm thấy người này như thế nào?

Lăng Hàn hỏi.

- Không tầm thường, đặc biệt không tầm thường.

Tiểu tháp sử dụng giọng điệu thận trọng nói. Đây không phải là chuyện thường thấy. Tiểu tháp luôn coa ngạo luôn luôn thảnh thơi không lo lắng, lấy đả kích hắn làm vui. Hiện tại lộ ra thái độ cẩn thận như vậy đúng là hiếm thấy.

- Tiên Thai của hắn đang phát triển theo phương hướng hoàn mỹ.

Tiểu tháp lại nói.

- Có ý gì?

Lăng Hàn hỏi.

- Tiên Thai, chính là chảy xuôi máu tổ tiên Tiên Vương. Ở một đời nào đó đột nhiên phản tổ, nắm giữ một tia lực Tiên Vương.

Tiểu tháp giải thích, khó có được một lần nó không châm chọc Lăng Hàn kiến thức nông cạn.


- Tổ tiên Tiên Vương tu luyện là quy tắc gì, vậy hậu đại cũng có quy tắc đó.


Cái này rất dễ hiểu. Giống như con gà chỉ có thể sinh ra trứng gà. Nếu như sinh ra trứng vịt, vậy khẳng định là do vịt của lão Vương sát vách làm.


- Nhưng mà trên người của người này... Lực tiên thai vô cùng pha tạp. Theo lý mà nói, đây là điều không thể tồn tại.


Tiểu tháp lộ ra vẻ nghi hoặc.


- Nhưng ở trên người người này, các loại lực tiên thai đang dung hợp, tất cả hóa thành nền tảng của hắn.


- Hình như, Tiên Thai của hắn có thể nhận được tất cả đạo pháp Tiên Vương. Ở dưới trí tụa của nhiều tiền nhân như vậy, căn cơ hùng hậu của hắn sẽ đạt được trình độ thế nào, ngươi có thể tưởng tượng.


- Tại sao muốn ngươi ở trước Tiên Vương thu thập càng nhiều thiên địa bản nguyên. Đó là muốn ngươi đánh ra nền tảng thực. Ở thời điểm thành tựu Tiên Vương có thể một lần bay lên trời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK