Dựa theo tình huống lý tưởng, bọn họ phát hiện sào huyệt Thiết Lân Dương, sau đó dẫn con hung thú này ra ngoài, sau đó phát ra một kích tuyệt sát, như vậy sẽ không có người thành viên thương vong.
Không có biện pháp, hiện thực và mong muốn không có khả năng giống nhau.
Bọn họ muốn một hơi xử lý tất cả hung thú, nhưng hiện tại xem ra không thể làm như thế.
Bởi vậy, mọi người chỉ có thể chỉnh đốn ở đây.
Cũng tốt, nơi này chính là địa bàn của bọn họ, có thể đi tìm kiếm tiên dược.
Lăng Hàn không thể ngồi không, hắn cũng đi tìm kiếm tiên dược.
Chúng đều bị Chu gia thu về, lý do là muốn tiến hành hiệu chỉnh, dù sao uy lực quá lớn, phát một tiễn sẽ tạo thành ảnh hưởng lên mũi tên và thân nỏ, cho nên vì bảo đảm một kích sau tinh chuẩn, nhất định phải tiến hành hiệu chỉnh và bảo dưỡng.
Lăng Hàn biết rõ Chu gia không yên lòng, dù sao đại sát khí này rất đáng sợ.
Hắn không cự tuyệt, hiện tại song phương đang hợp tác với nhau, đều phải biểu thị một chút thành ý.
Hai ngày sau, hắn thật sự tìm được hai gốc tiên dược nhị tinh, nhưng hắn cũng không có ăn vào, hắn muốn luyện hóa thành đan, từ đó gia tăng tỉ lệ lợi dụng.
Đến ngày thứ ba, Chu Mật đã tới tìm Lăng Hàn, có thể đi săn giết con vương thú thứ hai.
Hành, vậy thì lên đường đi.
Mọi người càng cẩn thận, sau khi tiến vào lãnh địa con vương thú thứ hai, bọn họ lại chia nhau ra hành động, đi tìm sào huyệt của vương thú.
Lần này thuận lợi đến lạ thường, bởi vì có người nhìn thấy con vương thú vừa săn mồi trở về, tự nhiên cũng lộ sào huyệt của nó ra trước mặt mọi người.
Sau khi tới nơi, Chu gia giao bộ cung nỏ cho Lăng Hàn.
Lăng Hàn tụ lực xong, bảo Chu gia đi câu dẫn vương thú xuất hiện, kết quả nó vừa ló đầu ra đã bị bắn chết.
Tất cả mọi người reo hò, lần này không xuất hiện người nào thương vong, quả thực là kỳ tích.
Bọn họ tiếp tục đi tìm con vương thú thứ ba.
Có thể thuận lợi như vậy, bởi vì vương thú thứ hai là Sinh Đan sơ kỳ, cho dù thực lực hay năng lực phản ứng đều rất kém, nhưng nếu như là Sinh Đan đỉnh phong, nó đã phát huy nguy cơ từ sớm.
Kế tiếp, đây là khảo nghiệm to lớn.
Con vương thú thứ ba chính là đại thú Sinh Đan đỉnh phong, nếu thật chống lại, cho dù bốn cường giả Sinh Đan của Chu gia liên thủ cũng bị chém giết trong vài phút.
Bởi vậy, tất cả mọi người vô cùng cẩn thận, nếu không cẩn thận, bọn họ sẽ bị tiêu diệt.
Nhưng khí vận của bọn họ rất tốt, bọn họ thuận lợi tìm ra sào huyệt của con vương thú.
Quy củ cũ, Lăng Hàn bắt đầu chuẩn bị, sau đó bảo người Chu gia di hấp dẫn lực chú ý của vương thú.
Đây là một con sói đen, nhưng đầu cũng không lớn, nó không khác gì sói hoang bình thương, nhưng hai mắt tỏa ra hung uy đáng sợ, nếu bị nó nhìn chằm chằm vào, người nào cũng phải sợ hãi, thậm chí trực tiếp mất đi chiến lực.
Xèo, Lăng Hàn không có chút gì do dự, hắn rất bình tĩnh, không sợ bất cứ khí tức và hung uy gì.
Một tiễn này vẫn bá đạo tuyệt luân như trước.
Oanh!
Sau khi bắn ra, ngọn núi sau lưng sói đen bị phá nát.
- Lại xử lý!
- Thật tuyệt!
- Tiếp tục năm lần nữa sẽ xong công việc.
Tất cả mọi người reo hò, ngay sau đó có người kêu thảm thiết, tiếng hoan hô dừng lại.
Tiếng kêu thảm thiết không dứt, nó là mở đầu của khúc nhạc đau thương.
Tình huống như thế nào?
Trong tro bụi bay khắp nơi, mọi người hoảng sợ phát hiện một bóng đen đang xuyên qua người bọn họ, nhẹ nhõm thu gặt nhân mạng.
Tê, là con sói đen kia!
Nó cũng chưa chết, nhưng ít đi đoạn thân thể phía sau, mọi người có thể nhìn thấy phần bụng bị phá hư phía sau, nó rất đáng sợ và buồn nôn.
Nhưng nó là tồn tại Sinh Đan đỉnh phong, cho dù bị thương nặng như thế nhưng chiến lực rất kinh khủng.
Chu Mật không chút do dự, hắn nói với Lăng Hàn:
- Chúng ta sẽ ngăn cản nó, ngươi mau chóng bắn ra mũi tên thứ hai.
- Được.
Lăng Hàn gật đầu.
Bốn tên Sinh Đan cảnh Chu gia xông tới, trừ bọn họ ra, không có người nào là đối thủ của sói đen, cho dù nó đã trọng thương.
Nhưng con sói đen không có ý dây dưa với đám người Chu Mật, hơn nữa hai chân trước bộc phát tốc độ rất nhanh, nó đại khai sát giới nhắm vào mọi người.
Lúc này, máu chảy thành sông.
Người chết đương nhiên là người Chu gia, người tới từ bên ngoài phát hiện tình hình không đúng đã bóp nát lệnh bài, sau đó truyền tống ra khỏi bí cảnh bảo mệnh, một ít người lai lịch lớn, trên người có bí bảo bảo mệnh, thậm chí còn bộc phát uy lực rất mạnh, ngay cả sói đen cũng kiêng kị không tấn công bọn họ.
Lăng Hàn vừa tụ lực vừa quan sát, mặc dù đây là biến cố ngoài ý muốn nhưng cũng là cơ hội, hắn có thể quan sát át chủ bài của mọi người.
Nhưng Tống Lam quá thông minh, nàng lập tức lui ra khỏi chiến đoàn, thậm chí trước đó nàng còn không tiếp cận, hiện tại nàng đã có thể ngồi bàng quan.
A, trong bọn họ có ngọa hổ tàng long.
Lăng Hàn nhìn thấy có vài người bất phàm, có lẽ chiến lực đã đạt tới Thất Đỉnh thậm chí Bát Đỉnh, mặc dù xa không phải đối thủ của sói đen, trên ngườ bọn họ có bí bảo nên ngoan cường sống tiếp tới bây giờ.
Cũng may, dù sao sói đen bị trọng thương, mặc dù trong cơn giận dữ không quan tâm đến thương thế và phản kích mọi người, sau khi nó bộc phát xong, nó đã kiệt sức, cho nên bị bốn người Chu Mật vây khốn, cho nên nó không thể công kích mọi người.
Thấy thế, Lăng Hàn tự nhiên cũng không vội, hắn chờ mười lăm phút mới bắn ra một tiễn.
Oanh!
Lúc này sói đen không may mắn thoát khỏi, nó bị bắn nổ đầu và chết đi rất triệt để.
Hung thú Sinh Đan đỉnh phong thật sự khủng bố, bị đánh lén vẫn không thể chém giết, ngược lại bị nó phản kích giết đi mấy chục người.
Thắng thảm.
Người Chu gia không cao hứng nổi, bọn họ cho rằng mình có được đại sát khí, bọn họ có thể quét ngang Thiên Vân sơn, không nghĩ tới gặp được một đầu vương thú Sinh Đan đỉnh phong đã cho bọn họ giáo huấn bằng máu.
Lần này, hành động càn quét của bọn họ phải tạm hoãn lại, tử thương nhiều người như vậy, đương nhiên cần phải tu chỉnh lần nữa.
Người sống tiếp lại đi tìm tiên dược.
Bọn họ cam nguyện mạo hiểm cũng bởi vì thu hoạch khá lớn.
Thật nhiều người đang suy nghĩ tìm kiếm đại dược, nơi này trừ tiên dược ra, còn có tiên hà trong truyền thuyết, có thể tu ra tuyệt thế thần mang uy hiếp thiên hạ, còn có vật chất thần tính, có thể xúc tiến tiên cơ, Tiên Đỉnh, Tiên Đan tiến hóa, xung kích cấp độ hoàn mỹ.
Không nói việc khác, đã có người đạt được kỳ ngộ.
- Là Lưu Sấm.
- Hắn đạt được vật chất thần tính có thể tăng cấp độ Tiên Đỉnh.
- Cái gì, hắn vốn là Hoàng Kim Đỉnh, đó đã là Tiên Đỉnh mạnh nhất, tiến thêm một bước, hắn sẽ mạnh như thế nào?
- Ngươi không biết rồi, Hoàng Kim Đỉnh cũng không phải Tiên Đỉnh mạnh nhất, còn có thể bài trừ tạp chất bên trong, trở thành Bạch Kim Đỉnh hoặc Lưu Ly Đỉnh, Kim Ngọc Đỉnh, các Tiên Đỉnh đặc thù này có nghiền ép Hoàng Kim Đỉnh.
- Tê, tại sao ta chưa từng nghe nói qua?
- Ha ha, đó là ngươi cô lậu quả văn.
Sau khi Lăng Hàn nghe xong, hắn cũng có phần kinh ngạc, hắn đã gặp qua Lưu Sấm, trước đó sói đen tàn sát khắp nơi, Lưu Sấm biểu hiện ra chiến lực Thất Đỉnh, bài danh tinh võng hơn tám mươi, hiện tại hắn có được vật chất thần tinh giúp Tiên Đỉnh tiến hóa, chiến lực của hắn sẽ tăng lên rất lớn.
Nhưng có ai tiến hóa Tiên Đỉnh đến cấp độ của hắn?
Không có biện pháp, hiện thực và mong muốn không có khả năng giống nhau.
Bọn họ muốn một hơi xử lý tất cả hung thú, nhưng hiện tại xem ra không thể làm như thế.
Bởi vậy, mọi người chỉ có thể chỉnh đốn ở đây.
Cũng tốt, nơi này chính là địa bàn của bọn họ, có thể đi tìm kiếm tiên dược.
Lăng Hàn không thể ngồi không, hắn cũng đi tìm kiếm tiên dược.
Chúng đều bị Chu gia thu về, lý do là muốn tiến hành hiệu chỉnh, dù sao uy lực quá lớn, phát một tiễn sẽ tạo thành ảnh hưởng lên mũi tên và thân nỏ, cho nên vì bảo đảm một kích sau tinh chuẩn, nhất định phải tiến hành hiệu chỉnh và bảo dưỡng.
Lăng Hàn biết rõ Chu gia không yên lòng, dù sao đại sát khí này rất đáng sợ.
Hắn không cự tuyệt, hiện tại song phương đang hợp tác với nhau, đều phải biểu thị một chút thành ý.
Hai ngày sau, hắn thật sự tìm được hai gốc tiên dược nhị tinh, nhưng hắn cũng không có ăn vào, hắn muốn luyện hóa thành đan, từ đó gia tăng tỉ lệ lợi dụng.
Đến ngày thứ ba, Chu Mật đã tới tìm Lăng Hàn, có thể đi săn giết con vương thú thứ hai.
Hành, vậy thì lên đường đi.
Mọi người càng cẩn thận, sau khi tiến vào lãnh địa con vương thú thứ hai, bọn họ lại chia nhau ra hành động, đi tìm sào huyệt của vương thú.
Lần này thuận lợi đến lạ thường, bởi vì có người nhìn thấy con vương thú vừa săn mồi trở về, tự nhiên cũng lộ sào huyệt của nó ra trước mặt mọi người.
Sau khi tới nơi, Chu gia giao bộ cung nỏ cho Lăng Hàn.
Lăng Hàn tụ lực xong, bảo Chu gia đi câu dẫn vương thú xuất hiện, kết quả nó vừa ló đầu ra đã bị bắn chết.
Tất cả mọi người reo hò, lần này không xuất hiện người nào thương vong, quả thực là kỳ tích.
Bọn họ tiếp tục đi tìm con vương thú thứ ba.
Có thể thuận lợi như vậy, bởi vì vương thú thứ hai là Sinh Đan sơ kỳ, cho dù thực lực hay năng lực phản ứng đều rất kém, nhưng nếu như là Sinh Đan đỉnh phong, nó đã phát huy nguy cơ từ sớm.
Kế tiếp, đây là khảo nghiệm to lớn.
Con vương thú thứ ba chính là đại thú Sinh Đan đỉnh phong, nếu thật chống lại, cho dù bốn cường giả Sinh Đan của Chu gia liên thủ cũng bị chém giết trong vài phút.
Bởi vậy, tất cả mọi người vô cùng cẩn thận, nếu không cẩn thận, bọn họ sẽ bị tiêu diệt.
Nhưng khí vận của bọn họ rất tốt, bọn họ thuận lợi tìm ra sào huyệt của con vương thú.
Quy củ cũ, Lăng Hàn bắt đầu chuẩn bị, sau đó bảo người Chu gia di hấp dẫn lực chú ý của vương thú.
Đây là một con sói đen, nhưng đầu cũng không lớn, nó không khác gì sói hoang bình thương, nhưng hai mắt tỏa ra hung uy đáng sợ, nếu bị nó nhìn chằm chằm vào, người nào cũng phải sợ hãi, thậm chí trực tiếp mất đi chiến lực.
Xèo, Lăng Hàn không có chút gì do dự, hắn rất bình tĩnh, không sợ bất cứ khí tức và hung uy gì.
Một tiễn này vẫn bá đạo tuyệt luân như trước.
Oanh!
Sau khi bắn ra, ngọn núi sau lưng sói đen bị phá nát.
- Lại xử lý!
- Thật tuyệt!
- Tiếp tục năm lần nữa sẽ xong công việc.
Tất cả mọi người reo hò, ngay sau đó có người kêu thảm thiết, tiếng hoan hô dừng lại.
Tiếng kêu thảm thiết không dứt, nó là mở đầu của khúc nhạc đau thương.
Tình huống như thế nào?
Trong tro bụi bay khắp nơi, mọi người hoảng sợ phát hiện một bóng đen đang xuyên qua người bọn họ, nhẹ nhõm thu gặt nhân mạng.
Tê, là con sói đen kia!
Nó cũng chưa chết, nhưng ít đi đoạn thân thể phía sau, mọi người có thể nhìn thấy phần bụng bị phá hư phía sau, nó rất đáng sợ và buồn nôn.
Nhưng nó là tồn tại Sinh Đan đỉnh phong, cho dù bị thương nặng như thế nhưng chiến lực rất kinh khủng.
Chu Mật không chút do dự, hắn nói với Lăng Hàn:
- Chúng ta sẽ ngăn cản nó, ngươi mau chóng bắn ra mũi tên thứ hai.
- Được.
Lăng Hàn gật đầu.
Bốn tên Sinh Đan cảnh Chu gia xông tới, trừ bọn họ ra, không có người nào là đối thủ của sói đen, cho dù nó đã trọng thương.
Nhưng con sói đen không có ý dây dưa với đám người Chu Mật, hơn nữa hai chân trước bộc phát tốc độ rất nhanh, nó đại khai sát giới nhắm vào mọi người.
Lúc này, máu chảy thành sông.
Người chết đương nhiên là người Chu gia, người tới từ bên ngoài phát hiện tình hình không đúng đã bóp nát lệnh bài, sau đó truyền tống ra khỏi bí cảnh bảo mệnh, một ít người lai lịch lớn, trên người có bí bảo bảo mệnh, thậm chí còn bộc phát uy lực rất mạnh, ngay cả sói đen cũng kiêng kị không tấn công bọn họ.
Lăng Hàn vừa tụ lực vừa quan sát, mặc dù đây là biến cố ngoài ý muốn nhưng cũng là cơ hội, hắn có thể quan sát át chủ bài của mọi người.
Nhưng Tống Lam quá thông minh, nàng lập tức lui ra khỏi chiến đoàn, thậm chí trước đó nàng còn không tiếp cận, hiện tại nàng đã có thể ngồi bàng quan.
A, trong bọn họ có ngọa hổ tàng long.
Lăng Hàn nhìn thấy có vài người bất phàm, có lẽ chiến lực đã đạt tới Thất Đỉnh thậm chí Bát Đỉnh, mặc dù xa không phải đối thủ của sói đen, trên ngườ bọn họ có bí bảo nên ngoan cường sống tiếp tới bây giờ.
Cũng may, dù sao sói đen bị trọng thương, mặc dù trong cơn giận dữ không quan tâm đến thương thế và phản kích mọi người, sau khi nó bộc phát xong, nó đã kiệt sức, cho nên bị bốn người Chu Mật vây khốn, cho nên nó không thể công kích mọi người.
Thấy thế, Lăng Hàn tự nhiên cũng không vội, hắn chờ mười lăm phút mới bắn ra một tiễn.
Oanh!
Lúc này sói đen không may mắn thoát khỏi, nó bị bắn nổ đầu và chết đi rất triệt để.
Hung thú Sinh Đan đỉnh phong thật sự khủng bố, bị đánh lén vẫn không thể chém giết, ngược lại bị nó phản kích giết đi mấy chục người.
Thắng thảm.
Người Chu gia không cao hứng nổi, bọn họ cho rằng mình có được đại sát khí, bọn họ có thể quét ngang Thiên Vân sơn, không nghĩ tới gặp được một đầu vương thú Sinh Đan đỉnh phong đã cho bọn họ giáo huấn bằng máu.
Lần này, hành động càn quét của bọn họ phải tạm hoãn lại, tử thương nhiều người như vậy, đương nhiên cần phải tu chỉnh lần nữa.
Người sống tiếp lại đi tìm tiên dược.
Bọn họ cam nguyện mạo hiểm cũng bởi vì thu hoạch khá lớn.
Thật nhiều người đang suy nghĩ tìm kiếm đại dược, nơi này trừ tiên dược ra, còn có tiên hà trong truyền thuyết, có thể tu ra tuyệt thế thần mang uy hiếp thiên hạ, còn có vật chất thần tính, có thể xúc tiến tiên cơ, Tiên Đỉnh, Tiên Đan tiến hóa, xung kích cấp độ hoàn mỹ.
Không nói việc khác, đã có người đạt được kỳ ngộ.
- Là Lưu Sấm.
- Hắn đạt được vật chất thần tính có thể tăng cấp độ Tiên Đỉnh.
- Cái gì, hắn vốn là Hoàng Kim Đỉnh, đó đã là Tiên Đỉnh mạnh nhất, tiến thêm một bước, hắn sẽ mạnh như thế nào?
- Ngươi không biết rồi, Hoàng Kim Đỉnh cũng không phải Tiên Đỉnh mạnh nhất, còn có thể bài trừ tạp chất bên trong, trở thành Bạch Kim Đỉnh hoặc Lưu Ly Đỉnh, Kim Ngọc Đỉnh, các Tiên Đỉnh đặc thù này có nghiền ép Hoàng Kim Đỉnh.
- Tê, tại sao ta chưa từng nghe nói qua?
- Ha ha, đó là ngươi cô lậu quả văn.
Sau khi Lăng Hàn nghe xong, hắn cũng có phần kinh ngạc, hắn đã gặp qua Lưu Sấm, trước đó sói đen tàn sát khắp nơi, Lưu Sấm biểu hiện ra chiến lực Thất Đỉnh, bài danh tinh võng hơn tám mươi, hiện tại hắn có được vật chất thần tinh giúp Tiên Đỉnh tiến hóa, chiến lực của hắn sẽ tăng lên rất lớn.
Nhưng có ai tiến hóa Tiên Đỉnh đến cấp độ của hắn?