Đến Sinh Đan cảnh, tu luyện chỉ có hai bước
Một bước là Tiên Đan biến hóa, thứ này quyết định lực lượng của võ giả, bước còn lại là tích lũy bí lực, nó quyết định năng lực chiến đấu liên tục của võ giả.
Lăng Hàn có thể nhanh chóng đột phá tới cấp Giáo Chủ, cho nên, việc hắn muốn làm rất đơn giản, chỉ cần quan tâm việc làm sao lớn mạnh Tiên Đan.
Một tháng, hai tháng, ba tháng, thời gian trôi qua rất nhanh, Lăng Hàn chuẩn bị luyện hóa tất cả thiên tài địa bảo, Đại Hắc Cẩu cũng phân tích toàn bộ ký hiệu.
Phân tích là một chuyện, gây dựng lại là chuyện khác.
Cho nên, Đại Hắc Cẩu muốn chân chính vận dụng Thập Tu thuật, chỉ sợ cũng cần thời gian một năm sau.
Nắm giữ sơ bộ là được rồi, bởi vì sẽ không lãng quên theo thời gian.
- Lão Hắc, chúng ta cần phải đi.
Lăng Hàn nói.
Hiện tại không thể chờ tiếp được nữa, tài nguyên tu luyện hắn chuẩn bị đã dùng hết.
- Được.
Đại Hắc Cẩu gật đầu, nói:
- Làm sao ra ngoài?
- Ta thử một chút.
Lăng Hàn đặt hai tay lên tường, sau đó vận chuyển Thập Tu thuật, chuyện thần kỳ xuất hiện, bức tường phát sáng, sau đó trở nên rõ ràng, cuối cùng biến mất.
A?
Thời điểm bọn họ xuất hiện lần nữa, nơi này là một hoang nguyên, bốn phía đều là người, cảnh giới gì đều có.
Ra rồi!
Lăng Hàn rời khỏi bí cảnh kia, hắn đã trở lại vị trí ban đầu.
- Ra rồi!
- Lăng Hàn ra rồi!!
Đám người bốn phía hưng phấn không nhỏ.
Lăng Hàn có ra hay không liên quan gì tới đám người này, hưng phấn như vậy làm gì?
- Lăng Hàn, ngươi đạt được Thiên Vũ Tôn Giả truyền thừa đúng không?
Lúc này có người hỏi, đó là một tên Chân Ngã cảnh, khi nói chuyện còn mang theo cảm giác ưu việt.
Mặc kệ ngươi ưu tú cỡ nào, nhưng kém một đại cảnh giới, ngươi trong mắt ta chính là cặn bã.
Lăng Hàn cười nhạt một tiếng:
- Không quản có đạt được hay không, đây là chuyện riêng của ta, ngươi liên can gì?
- Hừ, đúng là tiểu tử ngông cuồng, ngươi còn chưa tiến vào Chân Ngã cảnh đấy!
Tên Chân Ngã cảnh không vui nói.
- Bớt nói nhảm!
Lại có một tên Chân Ngã cảnh đứng dậy, nói:
- Giao Thiên Vũ Tôn Giả truyền thừa ra đây, đây không phải thứ của ngươi.
Lăng Hàn cười ha ha:
- Các ngươi muốn làm cường đạo sao?
Hắn vừa nói vừa câu thông địa mạch, nơi này là đại thế giới, là tinh thể chân chính nên có rất nhiều địa mạch, địa mạch gần nhất ở cách đây ba mươi dặm, hoàn toàn có thể dùng.
Bởi như vậy, hắn tràn đầy lòng tin.
- Đúng là gia hỏa mạnh miệng, không cho hắn ăn chút đau khổ, xem ra hắn không nghe lời!
Có người cười lạnh nói.
Đây là một tên cường giả cấp Giáo Chủ!
Gia hỏa này rất mạnh miệng, mặc kệ ngươi là thiên kiêu thế nào, ngươi yếu hơn thì phải chịu nhục.
- Ngươi muốn lấy lớn bắt nạt nhỏ?
Lăng Hàn trừng mắt nhìn tên cường giả Giáo Chủ kia, hắn không sợ.
- Ha ha, ngươi muốn chết!
Tên cường giả Giáo Chủ kia xuất thủ, hắn muốn bắt lấy Lăng Hàn, hắn có thể trực tiếp sưu hồn, lúc này mới có thể tìm hết bí mật.
- Hừ, dám đụng đến đệ tử Cửu Dương Thánh Địa ta?
Một tiếng cười lạnh vang lên, xèo, một bóng người xuất hiện trước người Lăng Hàn, sau đó hắn xuất chưởng tát tên Giáo Chủ kia.
Tốc độ của người này quá nhanh, hắn xuất hiện ở giữa Lăng Hàn và tên Giáo Chủ, hắn vung chưởng tấn công tên Giáo Chủ, thời gian như dừng lại.
Bởi vậy, tên cường giả Giáo Chủ kia chưa kịp phản ứng đã bị đánh bay, cả người hắn bay lên không trung và nặng nề ngã xuống đất, cát bụi bay đầy trời.
Tê, đường đường Giáo Chủ bị người ta tát bay.
Mọi người khiếp sợ, người tới là ai, quá trâu bò.
Người này chính là Cửu Sơn Tôn Giả.
- Cửu Sơn, ngươi đùa nghịch uy phong với tiểu bối sao, thật mất mặt.
Có giọng nói vang lên.
Cửu Sơn Tôn Giả nhìn sang một nơi:
- Long Thất?
- Hắc hắc, đã mấy ngàn năm, ngươi vẫn còn nhớ kỹ ta?
Chỉ thấy một lão giả đi ra, dáng người cao gầy, trên đầu còn có sừng thú có điểm giống sừng hươu nhưng lại lớn hơn nhiều.
Long Thất Tôn Giả, xuất thân từ Long tộc, đương nhiên, Long tộc là bọn họ tự phong, trên thực tế thuộc về Giao Long nhất tộc, hoàn toàn không phải Chân Long.
Sau khi đệ nhất thần thú hóa đạo, thế gian không có thần thú thuần huyết.
Cửu Sơn Tôn Giả hừ một tiếng, nói:
- Có người ức hiếp đệ tử bản tôn, bản tôn đánh hắn không được sao?
Long Thất Tôn Giả cười ha ha:
- Bản tôn lười quản việc này, nhưng đệ tử của ngươi đạt được Thiên Vũ Tôn Giả truyền thừa, bản tôn rất có hứng thú, cho bản tôn sưu hồn hắn một chút, bản tôn có thể bảo đảm sẽ không đả thương hắn mảy may.
- Trò cười!
Cửu Sơn Tôn Giả cười lạnh, nói:
- Thần trí của ngươi cường đại như vậy, nếu bị ngươi sưu hồn một lần, hắn còn có tiền đồ gì đáng nói?
- Ha ha, bản tôn không có lấy mạng của hắn, còn chưa đủ nhân từ sao?
Long Thất Tôn Giả cười nói.
Trong mắt của Tôn Giả, mặc ngươi kinh tài tuyệt diễm, ngươi chỉ là sâu kiến mà thôi.
Lưu ngươi một mạng còn chưa đủ?
Lăng Hàn nhìn về phía Long Thất Tôn Giả, hắn nhớ kỹ dung mạo và linh hồn ba động của lão đầu này, chờ hắn sau này thành tựu Tôn Giả, hắn nhất định xé miệng của tên này.
Cửu Sơn Tôn Giả lắc đầu:
- Lui ra, bản tôn muốn dẫn đệ tử trở về!
- Cửu Sơn, cho dù bản tôn không làm khó dễ ngươi, nhưng còn có rất nhiều người sẽ không đồng ý.
Long Thất Tôn Giả cười lạnh.
- Không sai, bản tôn không đồng ý.
- Lão phu cũng không đồng ý.
- Lão thân cảm thấy hứng thú với Thiên Vũ Tôn Giả truyền thừa.
…
Từng giọng nói vang lên, chỉ thấy chung quanh xuất hiện không ít lão đầu và lão thái nhưng cũng có người rất trẻ tuổi, nhìn bọn họ chỉ ba mươi tuổi, mà tuổi thật lại mấy ngàn năm, hỏa diễm sinh mệnh tràn đầy không gì sánh bằng, khủng bố vô biên.
Ánh mắt Cửu Sơn Tôn Giả nhìn sang người kia, đôi mắt co rút lại:
- Lạc Vô Định!
Đế tộc Lạc Vô Định, tu luyện năm ngàn năm đã thành Tôn Giả, mỗi người đều nói hắn có hi vọng thành Thánh..
Lạc Vô Định cười nhạt một tiếng:
- Cửu Sơn huynh.
Cửu Sơn Tôn Giả cảm khái:
- Bản tôn lần thứ nhất gặp ngươi, khi đó ngươi chỉ là Sinh Đan cảnh, không nghĩ tới, mới trôi qua bao lâu, ngươi đã trở thành Tôn Giả, có thể ngồi ngang hàng với bản tôn.
- Cửu Sơn, ít nói chuyện khác!
Long Thất Tôn Giả không nhịn được nói,
- Bây giờ ngươi còn muốn bao che đệ tử hay sao?
Cửu Sơn Tôn Giả ngạo nghễ:
- Có bản tôn ở đây, các ngươi đừng mơ tưởng chạm tới sợi tóc của hắn.
- Cửu Sơn, cần gì chứ?
Một lão thái lên tiếng, dung mạo và chiều cao lão thái không khác người thường nhưng làn da lại có màu tím, rất quỷ dị.
Lão thái này chính là Tử Kim Tôn Giả, người khác lại thích gọi là Tử Kim bà bà.
- Cửu Sơn, mặc dù ngươi không yếu nhưng nơi này có ít nhất mười Tôn Giả.
Lại có lão giả da bọc xương nói:
- Có thể tu thành Tôn Giả, tất cả chúng ta như đứng ở võ đạo đỉnh phong, có người nào không phải thiên tài trong thiên tài, có ai yếu hơn người khác.
- Lấy một địch mười, ngươi tất bại!
Một bước là Tiên Đan biến hóa, thứ này quyết định lực lượng của võ giả, bước còn lại là tích lũy bí lực, nó quyết định năng lực chiến đấu liên tục của võ giả.
Lăng Hàn có thể nhanh chóng đột phá tới cấp Giáo Chủ, cho nên, việc hắn muốn làm rất đơn giản, chỉ cần quan tâm việc làm sao lớn mạnh Tiên Đan.
Một tháng, hai tháng, ba tháng, thời gian trôi qua rất nhanh, Lăng Hàn chuẩn bị luyện hóa tất cả thiên tài địa bảo, Đại Hắc Cẩu cũng phân tích toàn bộ ký hiệu.
Phân tích là một chuyện, gây dựng lại là chuyện khác.
Cho nên, Đại Hắc Cẩu muốn chân chính vận dụng Thập Tu thuật, chỉ sợ cũng cần thời gian một năm sau.
Nắm giữ sơ bộ là được rồi, bởi vì sẽ không lãng quên theo thời gian.
- Lão Hắc, chúng ta cần phải đi.
Lăng Hàn nói.
Hiện tại không thể chờ tiếp được nữa, tài nguyên tu luyện hắn chuẩn bị đã dùng hết.
- Được.
Đại Hắc Cẩu gật đầu, nói:
- Làm sao ra ngoài?
- Ta thử một chút.
Lăng Hàn đặt hai tay lên tường, sau đó vận chuyển Thập Tu thuật, chuyện thần kỳ xuất hiện, bức tường phát sáng, sau đó trở nên rõ ràng, cuối cùng biến mất.
A?
Thời điểm bọn họ xuất hiện lần nữa, nơi này là một hoang nguyên, bốn phía đều là người, cảnh giới gì đều có.
Ra rồi!
Lăng Hàn rời khỏi bí cảnh kia, hắn đã trở lại vị trí ban đầu.
- Ra rồi!
- Lăng Hàn ra rồi!!
Đám người bốn phía hưng phấn không nhỏ.
Lăng Hàn có ra hay không liên quan gì tới đám người này, hưng phấn như vậy làm gì?
- Lăng Hàn, ngươi đạt được Thiên Vũ Tôn Giả truyền thừa đúng không?
Lúc này có người hỏi, đó là một tên Chân Ngã cảnh, khi nói chuyện còn mang theo cảm giác ưu việt.
Mặc kệ ngươi ưu tú cỡ nào, nhưng kém một đại cảnh giới, ngươi trong mắt ta chính là cặn bã.
Lăng Hàn cười nhạt một tiếng:
- Không quản có đạt được hay không, đây là chuyện riêng của ta, ngươi liên can gì?
- Hừ, đúng là tiểu tử ngông cuồng, ngươi còn chưa tiến vào Chân Ngã cảnh đấy!
Tên Chân Ngã cảnh không vui nói.
- Bớt nói nhảm!
Lại có một tên Chân Ngã cảnh đứng dậy, nói:
- Giao Thiên Vũ Tôn Giả truyền thừa ra đây, đây không phải thứ của ngươi.
Lăng Hàn cười ha ha:
- Các ngươi muốn làm cường đạo sao?
Hắn vừa nói vừa câu thông địa mạch, nơi này là đại thế giới, là tinh thể chân chính nên có rất nhiều địa mạch, địa mạch gần nhất ở cách đây ba mươi dặm, hoàn toàn có thể dùng.
Bởi như vậy, hắn tràn đầy lòng tin.
- Đúng là gia hỏa mạnh miệng, không cho hắn ăn chút đau khổ, xem ra hắn không nghe lời!
Có người cười lạnh nói.
Đây là một tên cường giả cấp Giáo Chủ!
Gia hỏa này rất mạnh miệng, mặc kệ ngươi là thiên kiêu thế nào, ngươi yếu hơn thì phải chịu nhục.
- Ngươi muốn lấy lớn bắt nạt nhỏ?
Lăng Hàn trừng mắt nhìn tên cường giả Giáo Chủ kia, hắn không sợ.
- Ha ha, ngươi muốn chết!
Tên cường giả Giáo Chủ kia xuất thủ, hắn muốn bắt lấy Lăng Hàn, hắn có thể trực tiếp sưu hồn, lúc này mới có thể tìm hết bí mật.
- Hừ, dám đụng đến đệ tử Cửu Dương Thánh Địa ta?
Một tiếng cười lạnh vang lên, xèo, một bóng người xuất hiện trước người Lăng Hàn, sau đó hắn xuất chưởng tát tên Giáo Chủ kia.
Tốc độ của người này quá nhanh, hắn xuất hiện ở giữa Lăng Hàn và tên Giáo Chủ, hắn vung chưởng tấn công tên Giáo Chủ, thời gian như dừng lại.
Bởi vậy, tên cường giả Giáo Chủ kia chưa kịp phản ứng đã bị đánh bay, cả người hắn bay lên không trung và nặng nề ngã xuống đất, cát bụi bay đầy trời.
Tê, đường đường Giáo Chủ bị người ta tát bay.
Mọi người khiếp sợ, người tới là ai, quá trâu bò.
Người này chính là Cửu Sơn Tôn Giả.
- Cửu Sơn, ngươi đùa nghịch uy phong với tiểu bối sao, thật mất mặt.
Có giọng nói vang lên.
Cửu Sơn Tôn Giả nhìn sang một nơi:
- Long Thất?
- Hắc hắc, đã mấy ngàn năm, ngươi vẫn còn nhớ kỹ ta?
Chỉ thấy một lão giả đi ra, dáng người cao gầy, trên đầu còn có sừng thú có điểm giống sừng hươu nhưng lại lớn hơn nhiều.
Long Thất Tôn Giả, xuất thân từ Long tộc, đương nhiên, Long tộc là bọn họ tự phong, trên thực tế thuộc về Giao Long nhất tộc, hoàn toàn không phải Chân Long.
Sau khi đệ nhất thần thú hóa đạo, thế gian không có thần thú thuần huyết.
Cửu Sơn Tôn Giả hừ một tiếng, nói:
- Có người ức hiếp đệ tử bản tôn, bản tôn đánh hắn không được sao?
Long Thất Tôn Giả cười ha ha:
- Bản tôn lười quản việc này, nhưng đệ tử của ngươi đạt được Thiên Vũ Tôn Giả truyền thừa, bản tôn rất có hứng thú, cho bản tôn sưu hồn hắn một chút, bản tôn có thể bảo đảm sẽ không đả thương hắn mảy may.
- Trò cười!
Cửu Sơn Tôn Giả cười lạnh, nói:
- Thần trí của ngươi cường đại như vậy, nếu bị ngươi sưu hồn một lần, hắn còn có tiền đồ gì đáng nói?
- Ha ha, bản tôn không có lấy mạng của hắn, còn chưa đủ nhân từ sao?
Long Thất Tôn Giả cười nói.
Trong mắt của Tôn Giả, mặc ngươi kinh tài tuyệt diễm, ngươi chỉ là sâu kiến mà thôi.
Lưu ngươi một mạng còn chưa đủ?
Lăng Hàn nhìn về phía Long Thất Tôn Giả, hắn nhớ kỹ dung mạo và linh hồn ba động của lão đầu này, chờ hắn sau này thành tựu Tôn Giả, hắn nhất định xé miệng của tên này.
Cửu Sơn Tôn Giả lắc đầu:
- Lui ra, bản tôn muốn dẫn đệ tử trở về!
- Cửu Sơn, cho dù bản tôn không làm khó dễ ngươi, nhưng còn có rất nhiều người sẽ không đồng ý.
Long Thất Tôn Giả cười lạnh.
- Không sai, bản tôn không đồng ý.
- Lão phu cũng không đồng ý.
- Lão thân cảm thấy hứng thú với Thiên Vũ Tôn Giả truyền thừa.
…
Từng giọng nói vang lên, chỉ thấy chung quanh xuất hiện không ít lão đầu và lão thái nhưng cũng có người rất trẻ tuổi, nhìn bọn họ chỉ ba mươi tuổi, mà tuổi thật lại mấy ngàn năm, hỏa diễm sinh mệnh tràn đầy không gì sánh bằng, khủng bố vô biên.
Ánh mắt Cửu Sơn Tôn Giả nhìn sang người kia, đôi mắt co rút lại:
- Lạc Vô Định!
Đế tộc Lạc Vô Định, tu luyện năm ngàn năm đã thành Tôn Giả, mỗi người đều nói hắn có hi vọng thành Thánh..
Lạc Vô Định cười nhạt một tiếng:
- Cửu Sơn huynh.
Cửu Sơn Tôn Giả cảm khái:
- Bản tôn lần thứ nhất gặp ngươi, khi đó ngươi chỉ là Sinh Đan cảnh, không nghĩ tới, mới trôi qua bao lâu, ngươi đã trở thành Tôn Giả, có thể ngồi ngang hàng với bản tôn.
- Cửu Sơn, ít nói chuyện khác!
Long Thất Tôn Giả không nhịn được nói,
- Bây giờ ngươi còn muốn bao che đệ tử hay sao?
Cửu Sơn Tôn Giả ngạo nghễ:
- Có bản tôn ở đây, các ngươi đừng mơ tưởng chạm tới sợi tóc của hắn.
- Cửu Sơn, cần gì chứ?
Một lão thái lên tiếng, dung mạo và chiều cao lão thái không khác người thường nhưng làn da lại có màu tím, rất quỷ dị.
Lão thái này chính là Tử Kim Tôn Giả, người khác lại thích gọi là Tử Kim bà bà.
- Cửu Sơn, mặc dù ngươi không yếu nhưng nơi này có ít nhất mười Tôn Giả.
Lại có lão giả da bọc xương nói:
- Có thể tu thành Tôn Giả, tất cả chúng ta như đứng ở võ đạo đỉnh phong, có người nào không phải thiên tài trong thiên tài, có ai yếu hơn người khác.
- Lấy một địch mười, ngươi tất bại!