Hết cách rồi, thiên địa bản nguyên là tồn tại tương đương Tiên Vương.
Khóe miệng Lăng Hàn lộ ra nụ cười, bốn thiên địa bản nguyên, thật trâu bò.
Lần này, hắn ở Phân Hồn Cảnh có thể đi nhiều ra một bước.
Nếu biết Phân Hồn có thể chín lần, đạt tới hoàn mỹ, hắn làm sao cũng không có đạo lý lùi bước, nhất định phải tu cảnh giới này đến mức tận cùng, vì lẽ đó hiện tại hắn cần nhất chính là thiên địa bản nguyên.
Càng nhiều càng tốt.
Hắn giơ tay lên, vù, biên giới bàn tay hiện ra một đạo quang mang màu xanh lục, toả ra sát khí đáng sợ.
Cái này không phải khí tức Sát Lục, mà là nhuệ sát của Kim Chi Bản Nguyên.
Kim, đại diện cho sắc bén.
Hắn tùy ý vung một chưởng, xoạt, một đạo kiếm khí đãng ra, nhất thời tầng kim loại ở dưới chân bị vẽ ra một vết ngân.
Đừng xem chỉ tạo thành phá hoại không đáng chú ý như thế, nhưng phải biết rằng tầng địa chất này bị thiên địa bản nguyên gia cố, ngay cả ba người Tiểu Cốt chiến đấu cũng không cách nào chân chính tạo thành phá hoại, chỉ đánh ra từng cái hố lõm mà thôi.
Hiện tại hắn có thể vẽ ra một vết ngân, cái lực phá hoại này... nghịch thiên rồi!
Không hổ là Kim Chi Bản Nguyên.
Lăng Hàn lại dung hợp quy tắc Sát Lục, chém ra một chưởng, chi… trên tầng kim loại tái hiện một dấu vết, so với trước sâu hơn một chút.
Quả nhiên, hai đại quy tắc dung hợp, lực phá hoại càng thêm đáng sợ.
Trong lòng Lăng Hàn dâng lên hiểu ra, quy tắc có thể phối hợp sử dụng, tỷ như Ngũ hành, đơn độc cầm một đạo đi ra, ở trước Tiên Vương căn bản không thể ngang hàng quy tắc thời gian, không gian,… nhưng nếu Ngũ hành vận chuyển, vậy thì không giống nhau.
Ngũ hành tương sinh tương khắc, vận dụng hợp lý, sẽ bùng nổ ra uy lực khủng bố.
Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, hắn chỉ kém một đạo thiên địa bản nguyên hệ Thổ, liền có thể tạo thành Ngũ hành.
Thật chờ mong a!
Hắn rất muốn biết, dung hợp Ngũ hành quy tắc, công kích lại mạnh mẽ đến mức nào.
Có thể... sẽ bằng Kỷ Vô Danh.
Lăng Hàn nắm hai tay thật chặt, cho dù lần đó hầu như đánh hoà Kỷ Vô Danh, nhưng hắn biết, chỉ luận chiến lực vẫn là hắn kém một bậc.
Chỉ nhiều một đạo thiên địa bản nguyên cũng vô dụng, bởi vì Kỷ Vô Danh là Tiên Vương tầng chín chuyển thế, lúc trước hắn nắm giữ quy tắc phỏng chừng đều là cấp bậc Tiên Vương, tương đương với có thiên địa bản nguyên thường trú trong cơ thể.
Vì lẽ đó, cảnh giới của Kỷ Vô Danh rõ ràng tương đồng hắn, nhưng sức chiến đấu mạnh hơn một đoạn.
- Thực sự là chờ mong a, chờ thu được Thổ Chi Bản Nguyên, cùng Kỷ Vô Danh tái chiến một hồi!
Hai mắt của Lăng Hàn tỏa ánh sáng, chiến ý hừng hực.
Có điều hiện tại... hắn lấy ra Tiên Ma Kiếm.
Nơi này nhiều Thần Thiết như vậy, có thể nào lãng phí?
Tiên Ma Kiếm nhất thời mở ra “khẩu vị”, bắt đầu điên cuồng thôn phệ, ong ong ong, quy tắc hệ kim không ngừng bị hấp thu vào trong Tiên Ma Kiếm, để Tiên Kiếm này như đang đúc lại.
Thoải mái, một hơi xông lên cấp độ Tiên Khí đi.
Lăng Hàn biết mình là nghĩ xa, nhưng mình suy nghĩ một chút, cũng sẽ không e ngại ai đúng hay không?
Ầm!
Tiểu Cốt cùng hai người Xa Nguyên Hoa chiến đấu càng ngày càng kịch liệt, cực kỳ bạo lực, mạnh mẽ đánh cho huyệt động này thủng trăm ngàn lỗ.
Chiến đấu không ngừng tiếp tục, một ngày, hai ngày, ba ngày, đất rung núi chuyển, ngay cả Lăng Hàn cũng không cách nào ở trong dư âm chiến đấu như vậy, không thể không trốn vào trong Hắc Tháp, bỏ Tiên Ma Kiếm ở tại chỗ, mặc nó đi hấp thu tinh hoa kim loại ở nơi đây.
Sau bảy ngày, tinh hoa kim loại ở nơi này cũng gần như bị hấp thu hết sạch, bởi vì chỉ cần nhìn chiến đấu của ba đại cường giả một chút liền biết, một quyền đánh qua liền có thể để vách động nổ ra một lỗ thủng to lớn, sâu không biết bao nhiêu.
Có lỗ thủng tràn vào nước biển, có thể thấy được kết cấu địa tầng nơi này đã nát bét cỡ nào.
- Đi!
Hai người Lan Thiên Dương đột nhiên lao lên.
Ác chiến vài ngày, hai người Lan Thiên Dương tự nhiên đã sớm phát hiện, thể phách của Tiểu Cốt... không thể tổn thương.
Không phải không hư, mà là đánh hỏng rồi cũng vô dụng.
Bọn họ không phải là không có đánh nổ đầu của Tiểu Cốt, vì thế bọn họ còn trả cái giá cực lớn, nhưng vậy thì có ích lợi gì? Tiểu Cốt tùy tùy tiện tiện liền mọc ra một cái đầu khác.
Ngược lại tất cả những thứ này đều là hắn diễn hóa ra, tiên cốt còn, hắn liền còn, đầu tính là gì?
Bởi vậy, Xa Nguyên Hoa cùng Lan Thiên Dương đều không muốn chơi.
Chơi cọng lông a.
Thở phì phò, bọn họ phóng lên trời, không muốn dây dưa với Tiểu Cốt, bằng không chính là một chữ “chết”.
Bọn họ không muốn nhận xử phạt của giáo quy, nhưng càng không muốn chết ở chỗ này.
Vì lẽ đó, coi như sẽ tiết lộ bí mật, bọn họ cũng muốn chạy trốn, mà sẽ không chết cắn với Tiểu Cốt.
Lại nói, càng tiếp cận pháo đài cổ, nói một cách chính xác, càng tiếp cận hai tượng đá kia, bọn họ có thể mượn đến sức chiến đấu liền càng mạnh, vậy tự nhiên phải đi tới, ở đây tranh đấu không có nửa điểm chỗ tốt.
Lăng Hàn đợi một hồi, cũng thu kiếm mà lên, tinh hoa kim loại đã bị hấp thu gần đủ rồi.
Thân hình hắn vọt lên, bay ra hang động.
Chỉ thấy Tiểu Cốt còn ác chiến với Xa Nguyên Hoa, Lan Thiên Dương, mà người trên đảo thì quan chiến ở bốn phía, mỗi một người đều thần hồn ngây ngất.
Trước không phải nói đảo dân có Tiên Linh che chở, cùng cấp vô địch sao? Nhưng trước tiên ra một Lăng Hàn, tiếp theo lại có thêm một “Lăng Hàn” thần bí, dáng dấp của Tiểu Cốt hơi giống Lăng Hàn, cái này lại coi là gì chứ?
Hai người liên thủ vẫn có vẻ cực kỳ vất vả, cái này làm tổn thương tự tin của mọi người.
- Lăng huynh, chuyện gì thế này?
Tiêu Tuấn lập tức vọt lại, uy nghiêm đáng sợ nhìn Lăng Hàn.
Người đang cùng Đảo chủ và Sứ giả đại nhân ác chiến giống Lăng Hàn như đúc, muốn nói hai người không có chút liên hệ gì, vậy ai sẽ tin tưởng?
- Ngươi đang chất vấn ta sao?
Lăng Hàn nhìn về phía Tiêu Tuấn.
- Không sai.
Tiêu Tuấn ngạo nhiên nói, sức chiến đấu của hắn xác thực không bằng Lăng Hàn, nhưng hiện tại ở đây có gần mười cường giả Bát Liên, tồn tại tương đương với Tiên Phủ Cảnh, vậy lại có gì sợ?
- Há, không biết.
Lăng Hàn vuốt hai tay, đẩy sạch sành sanh.
- Lăng Hàn!
Tiêu Tuấn tăng cao âm lượng.