Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong tinh không có nhiều người xé rách không gian tới, mỗi người tỏa ra khí tức đáng sợ như ma thần.

Thánh Nhân đến.

Có Đế tộc, cũng có Thánh Địa, tất cả đều nhìn thấy trên tinh võng nên trước tiên chạy tới.

Các Thánh Nhân cách nơi này gần nhất đều xuất hiện, hơn nữa số lượng sẽ càng nhiều.

Bọn họ đều cho rằng biển cả là bí cảnh.

Nghiêm chỉnh mà nói, tuyệt địa cũng có thể coi như là bí cảnh, nhưng ở nơi này cơ bản không có cơ duyên gì, chỉ có tử vong.

Những Thánh Nhân kia nhìn thấy Chương Ngữ, tất cả đều sững sờ.

Kẻ này tới từ đâu?

Phía trước bọn họ một lòng gấp rút lên đường, cũng không có thời gian chú ý tinh võng.

Nhưng chỉ cần bọn họ lên tinh võng xem sẽ biết, người Đế tộc cũng không phải không cần liên tiếp khí, bọn họ sẽ có một khối và do một người sử dụng.

Không việc gì, chỉ cần một người lên là được, mở ra công năng hình chiếu, sau đó chiếu lại thì mọi việc sẽ sáng tỏ.

A, nam tử này bước ra từ biển rộng?

Các Thánh nhân kinh ngạc, biển cả này là cái quỷ gì, vì sao lại phiêu phù trong tinh không?

Mặc dù bị Thánh Nhân vây quanh, Chương Ngữ không đặt trong lòng, hắn chỉ nhìn đám người Lăng Hàn, cười nói:

– Ta nghe nói Lăng huynh đạt được một hạt giống, mời Lăng huynh bỏ đi thứ yêu thích.

Lăng Hàn sững sờ.

Thanh Trúc Nữ Đế vì hạt giống này độc thân xâm nhập biên giới vũ trụ, trả giá bằng trọng thương và không thể sống thêm đời thứ hai mới đắc thủ.

Tại sao nàng làm như vậy?

Nguyên nhân là do vị Nữ Đế tiên đoán được tương lai đáng sợ, cho nên nàng làm bố cục, muốn sáng tạo ra Đại Đế vô địch có thể quét ngang thiên hạ, bình định nguy cơ.

Hiện tại xem ra nguy cơ là âm phủ xâm lấn, mà trên thực tế, hắc thủ phía sau chính là mười hai tuyệt địa chi chủ.

Chương Ngữ và biển cả này chắc chắn chính là tuyệt địa.

Cho nên, mười hai tuyệt địa chi chủ cũng rất kiêng kị chuẩn bị của Thanh Trúc Nữ Đế, cố ý xuất động một cái tuyệt địa, muốn cướp đoạt hạt giống này.

Kể từ đó, uy hiếp của bọn họ sẽ tiêu trừ.

Lăng Hàn lắc đầu:

– Tại sao ta phải bỏ ra thứ yêu thích?

Chương Ngữ cười một tiếng:

– Chỉ cần Lăng huynh đồng ý giao ra viên hạt giống kia, cho dù là yêu cầu gì ta cũng thỏa mãn ngươi.

– Ví dụ như Đế kinh, một bộ không đủ, có thể hai bộ, thậm chí ba bộ bốn bộ.

– Đế binh, cũng được!

– Hay là mỹ nữ tuyệt sắc!

Cái gì!

Thánh Nhân chung quanh nghe xong, thân thể phát run.

Đế kinh đều có thể tặng người? Hơn nữa không chỉ một bộ hai bộ, thậm chí ba bộ bốn bộ?

Khốn kiếp, ngươi đã đánh cướp bao nhiêu Đế tộc.

Sau khi kích động, phản ứng đầu tiên của các Thánh Nhân là kẻ này khoác lác, thế lực nào có thể nắm giữ một bộ Đế kinh trở lên?

Lăng Hàn nghĩ nghĩ, nói:

– Được, chỉ cần thỏa mãn một điều kiện của ta, ta cũng không phải không thể bỏ đi yêu thích.

– Lăng huynh mời nói.

Chương Ngữ mỉm cười thong dong.

– Bảo mười hai tuyệt địa chi chủ đều tự sát, ta sẽ giao hạt giống cho ngươi.

Lăng Hàn đưa ra điều kiện.

Hiển nhiên không ai tiếp nhận điều kiện này, bởi vậy, Chương Ngữ đang mỉm cười cũng sinh ra biến hóa.

Hắn thu hồi nụ cười, trên mặt lộ ra sát ý đáng sợ.

– Lăng huynh, cho đến bây giờ, ta là người rất dễ nói chuyện.

Hắn từ tốn nói.

– A, nói giống như ngươi đang mắng ta.

Lăng Hàn nhún vai.

– Ngươi có chứng vọng tưởng hay sao?

Đại Hắc Cẩu nói.

– Có bệnh, cần phải trị!

Tiểu Thanh Long tiếp lời.

– Ngang!

Sắc trư bất đắc dĩ, Trư đại gia đang chơi với các muội muội, các ngươi bắt Trư đại gia theo là có ý gì?

Một đám hỗn đản.

Chương Ngữ giận dữ, tại sao mấy tên trước mặt ghê tởm như vậy, dăm ba câu đã chọc hắn giận điên người.

– Các ngươi không nên không biết xấu hổ như vậy!

Hắn lên giọng.

Bốn phía, các Thánh Nhân đều đồng tình.

Lăng Hàn, Đại Hắc Cẩu đều là những gia hỏa miệng độc giết người.

Ngươi nên có giác ngộ sớm, nên động thủ thì không cần nói nhảm một chữ.

Nhưng gia hỏa này giống như Đế tử sa đọa Dương Dịch Hoàn, Hà La, cho nên các Thánh Nhân đều có tâm đồng tình.

Trừ số ít người hoàn toàn không để ý đại cục, dù là Đế tộc cũng biết mâu thuẫn với Lăng Hàn kia là mâu thuẫn nội bộ, mâu thuẫn với âm phủ là không thể điều hòa

– Mặt mũi là mình kiếm được, không phải ai cho.

Lăng Hàn cười nói.

– Ngươi là ai, cần chúng ta cho mặt mũi sao?

Đại Hắc Cẩu nói.

– Đánh!

Tiểu Thanh Long giơ ngón giữa.

Chương Ngữ không nhịn được nữa, hắn trực tiếp xuất thủ tấn công đám người Lăng Hàn.

Oanh, uy thế đáng sợ khuấy động, nhưng hắn là Thánh Nhân tứ tinh, hơn nữa càng là con của Đại Đế, thiên phú võ đạo cường đại đến kinh người, một kích của hắn ẩn chứa mười hai đạo quy tắc bát tinh.

Ngay cả Lăng Hàn cũng gánh không được, đám người bọn họ đều phát động Phượng Dực Thiên Tường tránh lui.

– Cho thể diện mà không cần, chết hết cho ta!

Chương Ngữ truy sát.

– Hừ, đây chính là dương gian!

Có Thánh Nhân đứng dậy nghênh kích Chương Ngữ.

Oanh!

Hắn chống đỡ Chương Ngữ mà không lâm vào hạ phong chút nào.

Việc này làm mọi người rung động, người này chỉ là Thánh Nhân tứ tinh, không ngờ lại mạnh như thế!

– Lạc Dương, con của Đại Đế Thánh Thiên Đế tộc!

Rất nhanh, có người nói ra thân phận của Thánh Nhân này.

Thì ra là thế.

Tất cả mọi người gật đầu, cùng là con của Đại Đế, có ai yếu hơn người khác đâu?

Hai Đế tử kịch chiến, trong thời gian ngắn khó phân ra thắng bại, cũng khó đoán ai chiếm ưu thế.

Các Thánh Nhân cười lạnh, chỉ là một Đế tử mà dám khoác lác không biết ngượng?

Thật sự cho rằng người dương gian đều làm bằng giấy sao?

– Thật sự là ngu không ai bằng!

Chương Ngữ cười lạnh, hắn vung tay lên.

– Đến!

Ong ong ong, cảnh tượng đáng sợ xuất hiện, từng bóng người bay ra khỏi biển rộng.

Thánh thi!

Trời, số lượng nhiều cỡ nào?

Tại sao lại là một chiêu này?

Huyết Hải, Âm Hà chủ công đều có Thánh Nhân thi.

Cũng đừng nhìn chiêu này cũ, mười lần đều đúng.

Thử hỏi trong thiên hạ có ai ngăn nổi biển Thánh Nhân thi xông lên tấn công?

Trừ Đại Đế ra, cũng chỉ còn lại Chuẩn Đế.

Lập tức, các Thánh Nhân lui lại

Không thể đối đầu, nếu không hẳn phải chết!

Cho dù là Lạc Dương cũng không tiếp tục tiến lên kịch chiến, với chiến lực của hắn, một đối một, thậm chí một đấu mười, hắn cũng không sợ Thánh Nhân thi, nhưng hiện tại đâu phải một đấu mười?

Một đối trăm, đấu ngàn, đấu vạn, mặc hắn chiến lực mạnh hơn nữa cũng không thể địch nổi.

Chương Ngữ lạnh lùng nhìn Lăng Hàn:

– Rượu mời không uống, nhất định phải uống rượu phạt! Giao hạt giống ra đây, nếu không, ta sẽ hủy tinh cầu này!

Cho dù là Đế tộc cũng không uy hiếp người ta như thế, bởi vì bọn họ cũng không phải người cô đơn, nếu như bị một tên Thánh Nhân để mắt tới, bọn họ cũng chỉ có thể co đầu rụt cổ, có kẻ nào dám tiến vào đế trận hay không?

Nhưng tuyệt địa lại không sợ.

Thứ nhất, mỗi người trong bọn họ đều có thực lực Thánh cấp, thực lực lại mạnh kinh người, cho dù đánh không lại, Thánh Nhân muốn chạy còn không dễ dàng?

Thứ hai, ai dám đánh vào bên trong tuyệt địa?

Cho nên, Chương Ngữ mới có thể uy hiếp Lăng Hàn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK