Sắc mặt Phó Hỏa Dương biến thành khó coi.
Hắn không phải không biết Lăng Hàn yêu nghiệt, lúc ấy Lăng Hàn vẫn chỉ là Chú Đỉnh cảnh cũng chỉ phun máu khi thừa nhận một kích của hắn, chỉ số biến thái tăng mạnh.
Nhưng khi đó chí ít hắn có thể đả thương Lăng Hàn, có thể gây ra uy hiếp cho đối phương, hiện tại thế nào?
Một kích này lại không làm gì được Lăng Hàn.
Hắn làm sao tiếp nhận sự thật này?
- Đáng chết!
Hắn khẽ nguyền rủa một tiếng, sau đó tiếp tục lao tới chém giết Lăng Hàn.
Lần này, hắn bộc phát Đế thuật và đánh ra một kích, tất cả phù văn bao phủ bầu trời giống như có thể trấn áp tất cả.
Chiến lực... Thập ngũ trọng thiên!
Lăng Hàn hừ một tiếng, Hỗn Độn Tiên Đan phát động và phóng xuất ra khí tức hồng hoang, chiến lực của Phó Hỏa Dương giảm xuống ba trọng thiên.
Phó Hỏa Dương cảm thấy kinh hãi, mất đi ba trọng thiên, đây là chuyện không thể tưởng tượng nổi, hắn ngạc nhiên không nhỏ.
Lăng Hàn tấn công hắn, phát động Đồ Thần thuật tấn công Phó Hỏa Dương.
Oanh!
Hai người lại đánh ngang tay.
Tất cả mọi người ngạc nhiên, bọn họ cũng sợ hãi không nhỏ.
Mẹ nó, đây thật là người sao?
Sinh Đan sơ kỳ đấu Sinh Đan hậu kỳ, hơn nữa còn là Đế tộc như Phó Hỏa Dương, thiên tài có tiềm lực cao tới sáu sao, thế mà vẫn đánh ngang tay.
Trời ơi, đây là chuẩn tám sao?
Phó Hỏa Dương không thể tiếp nhận được, hắn kinh ngạc nhìn Lăng Hàn, nhưng Lăng Hàn lại xuất quyền ngăn cản hắn tấn công.
Bành! Bành! Bành!
Hai người tiếp tục đấu nhau.
Hiện tại Phó Hỏa Dương không chiếm ưu thế về mặt chiến lực, đối kháng cấp bậc Đế thuật, lực phản chấn mỗi một kích đều làm khí huyết của hắn sôi trào.
Lăng Hàn thì trái lại, Hỗn Độn Tiên Đan thay thế tác dụng của Tiên Đỉnh duy nhất, có thể hóa giải toàn bộ lực lượng dưới lục trọng thiên, hắn không có việc gì.
Phó Hỏa Dương chịu được mấy chiêu?
Hơn nữa, hắn có thể liên tục vận dụng Đế thuật?
Mấy lần mà thôi, chiến lực của hắn sẽ rơi xuống thập nhất trọng thiên, không thể không đổi dùng Thánh thuật, nhưng Lăng Hàn vận chuyển Đồ Thần thuật thời gian lâu hơn nhiều, hắn chiếm ưu thế một trọng chiến lực, hơn nữa còn không sợ lực phản chấn.
Kể từ đó, ưu thế của Lăng Hàn sẽ mở rộng ra rất nhiều.
Đạt tới độ cao của bọn họ, kém một tầng chiến lực sẽ như thế nào?
Ầm ầm ầm, Phó Hỏa Dương bị đè lên đánh, chẳng những vô cùng chật vật, hơn nữa còn mang thương thế, hình tượng bị hủy.
- A!
Phó Hỏa Dương gầm lên giận dữ, hai mắt của hắn biến thành đỏ thẫm.
Hắn không thể thừa nhận sỉ nhục như thế, nhưng hắn là Đế tộc, hắn làm sao có thể thua một kẻ phàm tục?
Nếu việc này truyền đi, chẳng những hắn mất hết mặt mũi, thậm chí còn có thể bị người cùng tộc khinh thường, về sau không ngẩng đầu lên được.
- Ngươi thật sự muốn chết!
Hắn hét lớn một tiếng, oanh, trên người tỏa ra khí thế đáng sợ, thân thể hắn bành trướng nhanh chóng và hóa thành một cự nhân kim thân cao năm mươi trượng.
Hắn thiêu đốt đế huyết, từ đó chiến lực của hắn tăng lên rất nhiều.
Xoát, hắn vung tay tấn công, Lăng Hàn vung quyền ngăn cản nhưng không thể địch nổi, Lăng Hàn bị đánh bay ra ngoài.
Trên bầu trời xuất hiện một đám mây hình nấm rất lớn.
Lăng Hàn cảm thấy bị lực lượng khổng lồ tập kích, hắn xúc động muốn thổ huyết.
Sau khi Phó Hỏa Dương biến lớn, chiến lực của hắn tăng thêm mười trọng thiên, nói cách khác, hiện tại Phó Hỏa Dương mạnh hơn Lăng Hàn chín trọng thiên, lực lượng đã vượt qua hạn mức hóa giải cao nhất của Hỗn Độn Tiên Đan.
May mà Lăng Hàn phát hiện không ổn nên sớm mở màn sáng tinh thần, cho dù như thế, hắn vẫn bị đánh chật vật không chịu nổi.
Chênh lệch chiến lực quá xa.
Đám người vây xem cũng giật mình không nhỏ.
- Sau khi Phó Hỏa Dương thiêu đốt đế huyết, chiến lực của hắn đạt tới nhị thập tứ trọng thiên.
- Nhưng Đinh Nhất chỉ có thập nhị trọng thiên.
- Tê, chênh lệch mười hai tầng, chọi cứng chỉ bị một ít vết thương nhỏ?
- Trời ơi, đây là quái thai gì thế?
Mọi người đứng cách quá xa nên không có phát hiện Phó Hỏa Dương chịu Hỗn Độn Tiên Đan của Lăng Hàn ảnh hưởng, kỳ thật chiến lực đã rớt xuống ba trọng thiên. Cho dù bọn họ biết cũng sợ hãi không nhỏ, bởi vì chênh lệch chín tầng chiến lực.
Đây là nghiền ép tuyệt đối, một kích như vậy, mặc kệ ngươi có là thiên tài tuyệt diễm, chọi cứng chính diện cũng phải chết.
Nhưng Lăng Hàn lại không chết, hắn chỉ chịu một chút vết thương nhẹ, đây là chuyện khó tin cỡ nào?
Lão Giáo chủ cũng khiếp sợ, hắn đã sống cực lâu, hắn thường xuyên nhìn thấy thiên tài, còn có thiên tài yêu nghiệt, nhưng bây giờ tận mắt nhìn thấy, hắn có thể rất xác định nói một câu, đây tuyệt đối là yêu nghiệt trong các thiên tài yêu nghiệt.
Trì Mộng Hàm cũng mở rộng tầm mắt.
Chính Trì Mộng Hàm cũng không ngờ Lăng Hàn yêu nghiệt như thế, đôi mắt nàng lóe sáng, dường như đã đưa ra quyết định gì đó, đáng tiếc không ai có thể nhìn thấy biểu lộ trên mặt của nàng.
Phó Hỏa Dương ngẩn ra, không nghĩ tới chín trọng thiên áp chế vẫn không làm gì được Lăng Hàn.
Chín trọng thiên không đủ? Vậy thì mười trọng thiên!
Hắn giết tới đây, lực lượng sôi trào, lại vận chuyển Đế thuật lần nữa.
Trước đó thân thể của hắn đã không chịu nổi gánh nặng, nhưng sau khi thiêu đốt đế huyết, cơ năng thân thể của hắn chẳng những khôi phục đến lúc đỉnh phong, hơn nữa còn vượt xa, tự nhiên có thể tiếp tục thi triển Đế thuật.
Lần này, chiến lực của Phó Hỏa Dương đạt đến nhị thập nhị trọng thiên, nghiền ép Lăng Hàn mười trọng thiên!
Lăng Hàn bình tĩnh tỉnh táo, hắn mở nhãn thuật ra và bắt giữ sơ hở và điểm yếu trong công kích của Phó Hỏa Dương, nắm đấm mang theo năng lượng hủy diệt.
Linh hồn lớn mạn cho nên những gì liên quan đến niệm lực cũng mạnh hơn.
Sát khí xung kích chính là một trong số đó, Lăng Hàn dùng ý niệm thúc dục sát khí xung kích đánh vào thức hải của Phó Hỏa Dương, sát khí hóa thành người tí hon màu đen đánh loạn trong thức hải của Phó Hỏa Dương.
Người tí hon mang theo năng lực phá hoại linh hồn rất mạnh, nó một đường tàn phá bừa bãi, Phó Hỏa Dương cảm giác đầu đau đớn rất lớn, công kích hắn đang thi triển lại đánh không chính xác.
A?
Lăng Hàn không nghĩ tới linh hồn mạnh lên, sát khí công kích lại có thể lợi hại như thế.
Nghĩ lại cũng phải, cường độ hồn lực của hắn đã bước vào Hóa Linh cảnh, trên lý luận đã vượt xa Sinh Đan cảnh, nếu không lợi thì thì làm sao nói qua?
Lăng Hàn thừa cơ giết tới, hắn vung quyền tấn công.
Bành!
Thân thể khổng lồ của Phó Hỏa Dương bị đánh bay ra xa, hắn như ngọn núi vàng bị đánh bay đi rất xa.
Dù sao hắn cũng thiêu đốt đế huyết, cho dù chiến lực hay sức khôi phục đều mạnh đến mức không đỡ nổi, sau khi người tí hon biến mất, hắn khôi phục lại và ổn định thân thể.
Hắn nhìn Lăng Hàn, trong mắt bắn ra lửa.
Với hắn mà nói, việc này quá tổn thương tự tôn, chiến lực nghiền ép mười trọng thiên nhưng không thể miểu sát Lăng Hàn, ngược lại bị đối phương phản kích đắc thủ.
Mất mặt, mất mặt gia tộc.
Hắn không phải không biết Lăng Hàn yêu nghiệt, lúc ấy Lăng Hàn vẫn chỉ là Chú Đỉnh cảnh cũng chỉ phun máu khi thừa nhận một kích của hắn, chỉ số biến thái tăng mạnh.
Nhưng khi đó chí ít hắn có thể đả thương Lăng Hàn, có thể gây ra uy hiếp cho đối phương, hiện tại thế nào?
Một kích này lại không làm gì được Lăng Hàn.
Hắn làm sao tiếp nhận sự thật này?
- Đáng chết!
Hắn khẽ nguyền rủa một tiếng, sau đó tiếp tục lao tới chém giết Lăng Hàn.
Lần này, hắn bộc phát Đế thuật và đánh ra một kích, tất cả phù văn bao phủ bầu trời giống như có thể trấn áp tất cả.
Chiến lực... Thập ngũ trọng thiên!
Lăng Hàn hừ một tiếng, Hỗn Độn Tiên Đan phát động và phóng xuất ra khí tức hồng hoang, chiến lực của Phó Hỏa Dương giảm xuống ba trọng thiên.
Phó Hỏa Dương cảm thấy kinh hãi, mất đi ba trọng thiên, đây là chuyện không thể tưởng tượng nổi, hắn ngạc nhiên không nhỏ.
Lăng Hàn tấn công hắn, phát động Đồ Thần thuật tấn công Phó Hỏa Dương.
Oanh!
Hai người lại đánh ngang tay.
Tất cả mọi người ngạc nhiên, bọn họ cũng sợ hãi không nhỏ.
Mẹ nó, đây thật là người sao?
Sinh Đan sơ kỳ đấu Sinh Đan hậu kỳ, hơn nữa còn là Đế tộc như Phó Hỏa Dương, thiên tài có tiềm lực cao tới sáu sao, thế mà vẫn đánh ngang tay.
Trời ơi, đây là chuẩn tám sao?
Phó Hỏa Dương không thể tiếp nhận được, hắn kinh ngạc nhìn Lăng Hàn, nhưng Lăng Hàn lại xuất quyền ngăn cản hắn tấn công.
Bành! Bành! Bành!
Hai người tiếp tục đấu nhau.
Hiện tại Phó Hỏa Dương không chiếm ưu thế về mặt chiến lực, đối kháng cấp bậc Đế thuật, lực phản chấn mỗi một kích đều làm khí huyết của hắn sôi trào.
Lăng Hàn thì trái lại, Hỗn Độn Tiên Đan thay thế tác dụng của Tiên Đỉnh duy nhất, có thể hóa giải toàn bộ lực lượng dưới lục trọng thiên, hắn không có việc gì.
Phó Hỏa Dương chịu được mấy chiêu?
Hơn nữa, hắn có thể liên tục vận dụng Đế thuật?
Mấy lần mà thôi, chiến lực của hắn sẽ rơi xuống thập nhất trọng thiên, không thể không đổi dùng Thánh thuật, nhưng Lăng Hàn vận chuyển Đồ Thần thuật thời gian lâu hơn nhiều, hắn chiếm ưu thế một trọng chiến lực, hơn nữa còn không sợ lực phản chấn.
Kể từ đó, ưu thế của Lăng Hàn sẽ mở rộng ra rất nhiều.
Đạt tới độ cao của bọn họ, kém một tầng chiến lực sẽ như thế nào?
Ầm ầm ầm, Phó Hỏa Dương bị đè lên đánh, chẳng những vô cùng chật vật, hơn nữa còn mang thương thế, hình tượng bị hủy.
- A!
Phó Hỏa Dương gầm lên giận dữ, hai mắt của hắn biến thành đỏ thẫm.
Hắn không thể thừa nhận sỉ nhục như thế, nhưng hắn là Đế tộc, hắn làm sao có thể thua một kẻ phàm tục?
Nếu việc này truyền đi, chẳng những hắn mất hết mặt mũi, thậm chí còn có thể bị người cùng tộc khinh thường, về sau không ngẩng đầu lên được.
- Ngươi thật sự muốn chết!
Hắn hét lớn một tiếng, oanh, trên người tỏa ra khí thế đáng sợ, thân thể hắn bành trướng nhanh chóng và hóa thành một cự nhân kim thân cao năm mươi trượng.
Hắn thiêu đốt đế huyết, từ đó chiến lực của hắn tăng lên rất nhiều.
Xoát, hắn vung tay tấn công, Lăng Hàn vung quyền ngăn cản nhưng không thể địch nổi, Lăng Hàn bị đánh bay ra ngoài.
Trên bầu trời xuất hiện một đám mây hình nấm rất lớn.
Lăng Hàn cảm thấy bị lực lượng khổng lồ tập kích, hắn xúc động muốn thổ huyết.
Sau khi Phó Hỏa Dương biến lớn, chiến lực của hắn tăng thêm mười trọng thiên, nói cách khác, hiện tại Phó Hỏa Dương mạnh hơn Lăng Hàn chín trọng thiên, lực lượng đã vượt qua hạn mức hóa giải cao nhất của Hỗn Độn Tiên Đan.
May mà Lăng Hàn phát hiện không ổn nên sớm mở màn sáng tinh thần, cho dù như thế, hắn vẫn bị đánh chật vật không chịu nổi.
Chênh lệch chiến lực quá xa.
Đám người vây xem cũng giật mình không nhỏ.
- Sau khi Phó Hỏa Dương thiêu đốt đế huyết, chiến lực của hắn đạt tới nhị thập tứ trọng thiên.
- Nhưng Đinh Nhất chỉ có thập nhị trọng thiên.
- Tê, chênh lệch mười hai tầng, chọi cứng chỉ bị một ít vết thương nhỏ?
- Trời ơi, đây là quái thai gì thế?
Mọi người đứng cách quá xa nên không có phát hiện Phó Hỏa Dương chịu Hỗn Độn Tiên Đan của Lăng Hàn ảnh hưởng, kỳ thật chiến lực đã rớt xuống ba trọng thiên. Cho dù bọn họ biết cũng sợ hãi không nhỏ, bởi vì chênh lệch chín tầng chiến lực.
Đây là nghiền ép tuyệt đối, một kích như vậy, mặc kệ ngươi có là thiên tài tuyệt diễm, chọi cứng chính diện cũng phải chết.
Nhưng Lăng Hàn lại không chết, hắn chỉ chịu một chút vết thương nhẹ, đây là chuyện khó tin cỡ nào?
Lão Giáo chủ cũng khiếp sợ, hắn đã sống cực lâu, hắn thường xuyên nhìn thấy thiên tài, còn có thiên tài yêu nghiệt, nhưng bây giờ tận mắt nhìn thấy, hắn có thể rất xác định nói một câu, đây tuyệt đối là yêu nghiệt trong các thiên tài yêu nghiệt.
Trì Mộng Hàm cũng mở rộng tầm mắt.
Chính Trì Mộng Hàm cũng không ngờ Lăng Hàn yêu nghiệt như thế, đôi mắt nàng lóe sáng, dường như đã đưa ra quyết định gì đó, đáng tiếc không ai có thể nhìn thấy biểu lộ trên mặt của nàng.
Phó Hỏa Dương ngẩn ra, không nghĩ tới chín trọng thiên áp chế vẫn không làm gì được Lăng Hàn.
Chín trọng thiên không đủ? Vậy thì mười trọng thiên!
Hắn giết tới đây, lực lượng sôi trào, lại vận chuyển Đế thuật lần nữa.
Trước đó thân thể của hắn đã không chịu nổi gánh nặng, nhưng sau khi thiêu đốt đế huyết, cơ năng thân thể của hắn chẳng những khôi phục đến lúc đỉnh phong, hơn nữa còn vượt xa, tự nhiên có thể tiếp tục thi triển Đế thuật.
Lần này, chiến lực của Phó Hỏa Dương đạt đến nhị thập nhị trọng thiên, nghiền ép Lăng Hàn mười trọng thiên!
Lăng Hàn bình tĩnh tỉnh táo, hắn mở nhãn thuật ra và bắt giữ sơ hở và điểm yếu trong công kích của Phó Hỏa Dương, nắm đấm mang theo năng lượng hủy diệt.
Linh hồn lớn mạn cho nên những gì liên quan đến niệm lực cũng mạnh hơn.
Sát khí xung kích chính là một trong số đó, Lăng Hàn dùng ý niệm thúc dục sát khí xung kích đánh vào thức hải của Phó Hỏa Dương, sát khí hóa thành người tí hon màu đen đánh loạn trong thức hải của Phó Hỏa Dương.
Người tí hon mang theo năng lực phá hoại linh hồn rất mạnh, nó một đường tàn phá bừa bãi, Phó Hỏa Dương cảm giác đầu đau đớn rất lớn, công kích hắn đang thi triển lại đánh không chính xác.
A?
Lăng Hàn không nghĩ tới linh hồn mạnh lên, sát khí công kích lại có thể lợi hại như thế.
Nghĩ lại cũng phải, cường độ hồn lực của hắn đã bước vào Hóa Linh cảnh, trên lý luận đã vượt xa Sinh Đan cảnh, nếu không lợi thì thì làm sao nói qua?
Lăng Hàn thừa cơ giết tới, hắn vung quyền tấn công.
Bành!
Thân thể khổng lồ của Phó Hỏa Dương bị đánh bay ra xa, hắn như ngọn núi vàng bị đánh bay đi rất xa.
Dù sao hắn cũng thiêu đốt đế huyết, cho dù chiến lực hay sức khôi phục đều mạnh đến mức không đỡ nổi, sau khi người tí hon biến mất, hắn khôi phục lại và ổn định thân thể.
Hắn nhìn Lăng Hàn, trong mắt bắn ra lửa.
Với hắn mà nói, việc này quá tổn thương tự tôn, chiến lực nghiền ép mười trọng thiên nhưng không thể miểu sát Lăng Hàn, ngược lại bị đối phương phản kích đắc thủ.
Mất mặt, mất mặt gia tộc.