Lăng Hàn phát động nhãn thuật quan sát lão giả.
Nhìn không thấu!
Nếu như đối phương là Trúc Cơ, Lăng Hàn có thể nhìn rõ tu vi của đối phương rõ ràng. Nếu như là Chú Đỉnh, vậy ít nhất cũng có thể mơ hồ nhìn thấy dáng vẻ Tiên Đỉnh, nhưng bắt đầu, từ Sinh Đan hắn không nhìn thấy cái gì.
Không phải nhãn thuật không mạnh, mà là cảnh giới của hắn quá thấp.
Nhưng nhãn thuật hoàn toàn nhìn không thấu, nói rõ đối phương chí ít cũng là Sinh Đan cảnh, thậm chí càng mạnh hơn nữa.
Ngực của lão giả có cái hố giống như bị người ta dùng tay đánh thủng, vẫn còn máu tươi chảy xuống nhưng tốc độ cực chậm, hơn nữa máu tươi giống như thủy tinh, giống như muốn đọng lại trên người hắn.
- Đáng chết, lão phu cần càng nhiều huyết dịch hơn nữa!
Lão giả này ho khan một tiếng, vết thương trên người hắn vẫn đang hư thối, trong ánh mắt của hắn toát ra sát ý lạnh lẽo.
- Ngũ Đạo Tử, đợi lão phu khôi phục thương thế, tìm tới bí cảnh, tu vi lại tăng lên một tầng thì đó là giờ chết của ngươi!
- Còn có tiểu tử đáng chết kia lại có bảo vật truy tung khí tức, kém chút lộ nơi lão phu ẩn thân ra ngoài.
- Tiểu tử kia cũng thông minh, theo lý hắn đã sớm tìm tới nơi này lại chậm chạp không có hiện thân, hiển nhiên biết đây là cái bẫy.
- Lão phu phải chuyển sang nơi khác, vạn nhất hắn tìm được cao thủ, lão phu chỉ mới khôi phục tới tu vi Chú Đỉnh cũng không dễ ngăn cản.
Hắn chỉ nói thế một mình, hai tên huyết nô vẫn đứng trang nghiêm giống như điêu khắc.
- Hai người các ngươi đến đỡ lão phu.
Lão giả ra lệnh với hai huyết nô.
Hai người kia vội vàng đi đỡ hắn, chờ thời điểm lão giả ra khỏi hố, Lăng Hàn kinh ngạc phát hiện lão giả này đã mất một chân.
Vết thương rất mới, cùng ngực vẫn còn có máu tươi đang chảy xuống
Trái tim Lăng Hàn không ngừng đập mạnh, hắn đang nghĩ có nên thừa cơ xuất thủ hay không.
Đây là một cơ hội rất tốt, địch nhân bố trí mai phục thất bại nên mất hứng rời đi, đây là thời điểm thả lỏng nhất.
Đối phương có thực lực Chú Đỉnh, hắn bỗng nhiên phát động Thiên Văn ngọc đánh lén, có tỷ lệ kiến công rất lớn.
Vấn đề đây có phải cái bẫy hay không?
Có lẽ lão giả kia biết hắn đang ở gần, những lời trước đó là cố ý nói cho hắn nghe, đang hấp dẫn hắn xuất thủ.
- Không đúng, nếu như muốn dẫn ta mắc câu, vậy hắn phải nói chính mình có tu vi Trúc Cơ, nếu không kém một đại cảnh giới, cho dù tính đánh lén thì như thế nào, có mấy người có thể thành công?
Lăng Hàn lập tức nói thầm trong nội tâm, dù sao Trúc Cơ cường đại giống như hắn là vạn cổ hiếm thấy, nếu lão giả kia cũng tính toán được như thế thì hắn quá trâu bò rồi.
Lăng Hàn trầm ngâm một phen, cho rằng phán đoán của mình là đúng.
Tốt, làm liều một phen.
Lăng Hàn lấy Thiên Văn ngọc ra, sau khi rót niệm lực vào liền hành động.
Hắn lặng lẽ tiếp cận, vào lúc cách lão giả năm trượng, hắn không tiếp tục tiếp cận, tâm niệm vừa động và phát động Thiên Văn ngọc bay ra ngoài.
- Giết!
Lăng Hàn cũng phát động Chỉ Xích Thiên Nhai xông về phía trước.
Việc này quá đột nhiên, ai có thể nghĩ tới tại nơi trống trải lại có công kích đột nhiên xuất hiện?
Thiên Văn ngọc phá không bay đi, vận tốc gấp bốn mươi lần âm thanh là cực nhanh.
Lão giả kia kinh hãi không nhỏ.
Nếu như hắn có chuẩn bị, với tu vi Chú Đỉnh hiện tại cũng có không gian né tránh, nhưng việc này quá đột nhiên, hơn nữa khoảng cách cũng quá gần, hắn không tránh được.
Lão giả này cũng tàn nhẫn, hai tay bắt lấy hai tên huyết nô ngăn cản trước người.
Bành, bành, Thiên Văn ngọc nện lên người bọn chúng và xuyên thấu qua, lực lượng cường đại xoắn thân thể hai huyết nô thành thịt nát giống như khí cầu bị đâm thủng.
Tốc độ của Thiên Văn ngọc chỉ hơi giảm bớt một ít và tiếp tục tấn công vào lão giả.
Lão giả hét lớn một tiếng, xoay tay phải vỗ vào Thiên Văn ngọc.
Bành!
Chỉ thấy máu tươi tỏa ra, tay phải bị đánh nát, sau đó cánh tay cũng sụp đổ chỉ còn lại tới khuỷu tay mà thôi.
Ai, lão quái Chú Đỉnh rất khó giết, Lang tộc đại tế tự như thế, lão giả này cũng là như thế.
Lăng Hàn cảm thán trong lòng, thân thể giết tới và phát động Chiến Thần tam thức, năng lượng hủy diệt bao phủ, hắn vừa lao tới liền phát động công kích mạnh nhất của mình.
Lão giả kia đau lòng chết được.
Đương nhiên không phải vì hai tên huyết nô, thứ này có thể tùy ý bồi dưỡng, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, nhưng vì ngăn cản một kích của Lăng Hàn nên hắn mất đi tay phải, đây là tổn thất to lớn.
Hắn đã mất một chân, hiện tại mất đi một tay, chiến lực tự nhiên sẽ sụt giảm.
Mấu chốt là xuất thủ chỉ là một tên Trúc Cơ.
Hắn đường đường Hóa Linh Chân Quân nhưng lại bị Trúc Cơ đánh tàn phế? Vô cùng nhục nhã!
Đây thật là hổ xuống đồng bằng bị chó khinh, hắn là Hóa Linh Chân Quân cao cao tại thượng, cho dù bị Thiên Văn ngọc đánh lén thì như thế nào, loại pháp khí cấp thấp này ở trước mặt hắn không khác gì đồ chơi.
- Tiểu tốt đáng chết!
Hắn gầm lên một tiếng, khí thế cấp bậc Hóa Linh phát động tấn công Lăng Hàn, đồng thời đưa tay trái ra bóp cổ Lăng Hàn.
Hắn thật sự không dám xem thường Lăng Hàn chút nào, trực tiếp dùng khí thế cấp bậc Hóa Linh đi áp chế Lăng Hàn, đây là ưu thế lớn nhất của cảnh giới, từ cấp độ đã nghiền ép chúng sinh.
Nhưng khí thế này không có chút tác dụng gì với Lăng Hàn.
Tiên cơ của hắn giống như tiên môn viễn cổ xây thành, có thể nói là Tiên Đạo Cơ Thạch cực kỳ cường đại trên đời, có cơ sở ổn như thế, hắn còn sợ khí thế áp chế hay sao?
Chiến Thần thức thứ nhất bộc phát, Lăng Hàn lại thêm một chiêu, hắn há miệng phun kim kiếm, đồng thời còn phát động sát khí xung kích.
Sát khí xung kích oanh kích đầu tiên nhưng không có chút hiệu quả nào, đối phương cũng không phải Chú Đỉnh chân chính, mà là Hóa Linh Chân Quân, chênh lệch cảnh giới quá lớn, hoàn toàn không có khả năng có hiệu quả.
Nhưng Lăng Hàn cũng không có đặt hi vọng ký thác vào trên đó, Chiến Thần tam thức và năng lượng hủy diệt mới là đòn sát thủ của hắn.
Oanh!
Hai người đấu một lúc, Lăng Hàn bị đánh bay ra ngoài, chỉ cảm thấy xương cốt trên người run rẩy giống như sắp tan thành từng khúc.
Lão giả chỉ khôi phục tới thực lực Chú Đỉnh cảnh, nhưng tuyệt đối không phải Nhân Đỉnh, mà là Thiên Đỉnh!
- A!
Lão giả phát ra tiếng kêu thảm thiết, mặc dù đánh Lăng Hàn bay đi nhưng tay trái vẫn dính năng lượng hủy diệt, vẫn ăn mòn thân thể của hắn, lấy năng lực hiện tại của hắn vẫn không thể khu trục, chỉ có thể ngăn chặn, hai ngón tay biến mất không thấy đâu nữa.
Lực phá hoại thật khủng khiếp.
Lão giả vừa giận vừa sợ, hắn cố ý thu hồi hai huyết nô chính là vì dẫn Lăng Hàn mắc câu, giải quyết một tai hoạ ngầm, ai nghĩ tới lại dẫn tai họa lớn hơn.
Hiện tại tứ chi của hắn chỉ còn lại một đùi phải cùng cánh tay trái, tay trái còn thiếu hai ngón tay, kết quả chính là bi kịch.
- Chết! Chết! Chết!
Hắn vô cùng phẫn nộ và điên cuồng tấn công Lăng Hàn.
Đây chính là chiến lực cấp bậc Thiên Đỉnh, quá kinh khủng, mặc dù Lăng Hàn chống lại Chiến Thần tam thức nhưng vừa mới tiếp xúc, cả người liền bị đánh bay ra ngoài, màn sáng tinh thần vỡ vụn trong nháy mắt.
- Oa!
Lăng Hàn nôn máu tươi, cảm thấy cơ quan nội tạng trong cơ thể đã bị hủy hoại một nửa.
Đó là vì hắn đánh chắc cơ sở quá tốt, nếu không một kích này đủ oanh sát hắn.
- Chết!
Lão giả nhảy lên và tấn công Lăng Hàn.
Nhìn không thấu!
Nếu như đối phương là Trúc Cơ, Lăng Hàn có thể nhìn rõ tu vi của đối phương rõ ràng. Nếu như là Chú Đỉnh, vậy ít nhất cũng có thể mơ hồ nhìn thấy dáng vẻ Tiên Đỉnh, nhưng bắt đầu, từ Sinh Đan hắn không nhìn thấy cái gì.
Không phải nhãn thuật không mạnh, mà là cảnh giới của hắn quá thấp.
Nhưng nhãn thuật hoàn toàn nhìn không thấu, nói rõ đối phương chí ít cũng là Sinh Đan cảnh, thậm chí càng mạnh hơn nữa.
Ngực của lão giả có cái hố giống như bị người ta dùng tay đánh thủng, vẫn còn máu tươi chảy xuống nhưng tốc độ cực chậm, hơn nữa máu tươi giống như thủy tinh, giống như muốn đọng lại trên người hắn.
- Đáng chết, lão phu cần càng nhiều huyết dịch hơn nữa!
Lão giả này ho khan một tiếng, vết thương trên người hắn vẫn đang hư thối, trong ánh mắt của hắn toát ra sát ý lạnh lẽo.
- Ngũ Đạo Tử, đợi lão phu khôi phục thương thế, tìm tới bí cảnh, tu vi lại tăng lên một tầng thì đó là giờ chết của ngươi!
- Còn có tiểu tử đáng chết kia lại có bảo vật truy tung khí tức, kém chút lộ nơi lão phu ẩn thân ra ngoài.
- Tiểu tử kia cũng thông minh, theo lý hắn đã sớm tìm tới nơi này lại chậm chạp không có hiện thân, hiển nhiên biết đây là cái bẫy.
- Lão phu phải chuyển sang nơi khác, vạn nhất hắn tìm được cao thủ, lão phu chỉ mới khôi phục tới tu vi Chú Đỉnh cũng không dễ ngăn cản.
Hắn chỉ nói thế một mình, hai tên huyết nô vẫn đứng trang nghiêm giống như điêu khắc.
- Hai người các ngươi đến đỡ lão phu.
Lão giả ra lệnh với hai huyết nô.
Hai người kia vội vàng đi đỡ hắn, chờ thời điểm lão giả ra khỏi hố, Lăng Hàn kinh ngạc phát hiện lão giả này đã mất một chân.
Vết thương rất mới, cùng ngực vẫn còn có máu tươi đang chảy xuống
Trái tim Lăng Hàn không ngừng đập mạnh, hắn đang nghĩ có nên thừa cơ xuất thủ hay không.
Đây là một cơ hội rất tốt, địch nhân bố trí mai phục thất bại nên mất hứng rời đi, đây là thời điểm thả lỏng nhất.
Đối phương có thực lực Chú Đỉnh, hắn bỗng nhiên phát động Thiên Văn ngọc đánh lén, có tỷ lệ kiến công rất lớn.
Vấn đề đây có phải cái bẫy hay không?
Có lẽ lão giả kia biết hắn đang ở gần, những lời trước đó là cố ý nói cho hắn nghe, đang hấp dẫn hắn xuất thủ.
- Không đúng, nếu như muốn dẫn ta mắc câu, vậy hắn phải nói chính mình có tu vi Trúc Cơ, nếu không kém một đại cảnh giới, cho dù tính đánh lén thì như thế nào, có mấy người có thể thành công?
Lăng Hàn lập tức nói thầm trong nội tâm, dù sao Trúc Cơ cường đại giống như hắn là vạn cổ hiếm thấy, nếu lão giả kia cũng tính toán được như thế thì hắn quá trâu bò rồi.
Lăng Hàn trầm ngâm một phen, cho rằng phán đoán của mình là đúng.
Tốt, làm liều một phen.
Lăng Hàn lấy Thiên Văn ngọc ra, sau khi rót niệm lực vào liền hành động.
Hắn lặng lẽ tiếp cận, vào lúc cách lão giả năm trượng, hắn không tiếp tục tiếp cận, tâm niệm vừa động và phát động Thiên Văn ngọc bay ra ngoài.
- Giết!
Lăng Hàn cũng phát động Chỉ Xích Thiên Nhai xông về phía trước.
Việc này quá đột nhiên, ai có thể nghĩ tới tại nơi trống trải lại có công kích đột nhiên xuất hiện?
Thiên Văn ngọc phá không bay đi, vận tốc gấp bốn mươi lần âm thanh là cực nhanh.
Lão giả kia kinh hãi không nhỏ.
Nếu như hắn có chuẩn bị, với tu vi Chú Đỉnh hiện tại cũng có không gian né tránh, nhưng việc này quá đột nhiên, hơn nữa khoảng cách cũng quá gần, hắn không tránh được.
Lão giả này cũng tàn nhẫn, hai tay bắt lấy hai tên huyết nô ngăn cản trước người.
Bành, bành, Thiên Văn ngọc nện lên người bọn chúng và xuyên thấu qua, lực lượng cường đại xoắn thân thể hai huyết nô thành thịt nát giống như khí cầu bị đâm thủng.
Tốc độ của Thiên Văn ngọc chỉ hơi giảm bớt một ít và tiếp tục tấn công vào lão giả.
Lão giả hét lớn một tiếng, xoay tay phải vỗ vào Thiên Văn ngọc.
Bành!
Chỉ thấy máu tươi tỏa ra, tay phải bị đánh nát, sau đó cánh tay cũng sụp đổ chỉ còn lại tới khuỷu tay mà thôi.
Ai, lão quái Chú Đỉnh rất khó giết, Lang tộc đại tế tự như thế, lão giả này cũng là như thế.
Lăng Hàn cảm thán trong lòng, thân thể giết tới và phát động Chiến Thần tam thức, năng lượng hủy diệt bao phủ, hắn vừa lao tới liền phát động công kích mạnh nhất của mình.
Lão giả kia đau lòng chết được.
Đương nhiên không phải vì hai tên huyết nô, thứ này có thể tùy ý bồi dưỡng, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, nhưng vì ngăn cản một kích của Lăng Hàn nên hắn mất đi tay phải, đây là tổn thất to lớn.
Hắn đã mất một chân, hiện tại mất đi một tay, chiến lực tự nhiên sẽ sụt giảm.
Mấu chốt là xuất thủ chỉ là một tên Trúc Cơ.
Hắn đường đường Hóa Linh Chân Quân nhưng lại bị Trúc Cơ đánh tàn phế? Vô cùng nhục nhã!
Đây thật là hổ xuống đồng bằng bị chó khinh, hắn là Hóa Linh Chân Quân cao cao tại thượng, cho dù bị Thiên Văn ngọc đánh lén thì như thế nào, loại pháp khí cấp thấp này ở trước mặt hắn không khác gì đồ chơi.
- Tiểu tốt đáng chết!
Hắn gầm lên một tiếng, khí thế cấp bậc Hóa Linh phát động tấn công Lăng Hàn, đồng thời đưa tay trái ra bóp cổ Lăng Hàn.
Hắn thật sự không dám xem thường Lăng Hàn chút nào, trực tiếp dùng khí thế cấp bậc Hóa Linh đi áp chế Lăng Hàn, đây là ưu thế lớn nhất của cảnh giới, từ cấp độ đã nghiền ép chúng sinh.
Nhưng khí thế này không có chút tác dụng gì với Lăng Hàn.
Tiên cơ của hắn giống như tiên môn viễn cổ xây thành, có thể nói là Tiên Đạo Cơ Thạch cực kỳ cường đại trên đời, có cơ sở ổn như thế, hắn còn sợ khí thế áp chế hay sao?
Chiến Thần thức thứ nhất bộc phát, Lăng Hàn lại thêm một chiêu, hắn há miệng phun kim kiếm, đồng thời còn phát động sát khí xung kích.
Sát khí xung kích oanh kích đầu tiên nhưng không có chút hiệu quả nào, đối phương cũng không phải Chú Đỉnh chân chính, mà là Hóa Linh Chân Quân, chênh lệch cảnh giới quá lớn, hoàn toàn không có khả năng có hiệu quả.
Nhưng Lăng Hàn cũng không có đặt hi vọng ký thác vào trên đó, Chiến Thần tam thức và năng lượng hủy diệt mới là đòn sát thủ của hắn.
Oanh!
Hai người đấu một lúc, Lăng Hàn bị đánh bay ra ngoài, chỉ cảm thấy xương cốt trên người run rẩy giống như sắp tan thành từng khúc.
Lão giả chỉ khôi phục tới thực lực Chú Đỉnh cảnh, nhưng tuyệt đối không phải Nhân Đỉnh, mà là Thiên Đỉnh!
- A!
Lão giả phát ra tiếng kêu thảm thiết, mặc dù đánh Lăng Hàn bay đi nhưng tay trái vẫn dính năng lượng hủy diệt, vẫn ăn mòn thân thể của hắn, lấy năng lực hiện tại của hắn vẫn không thể khu trục, chỉ có thể ngăn chặn, hai ngón tay biến mất không thấy đâu nữa.
Lực phá hoại thật khủng khiếp.
Lão giả vừa giận vừa sợ, hắn cố ý thu hồi hai huyết nô chính là vì dẫn Lăng Hàn mắc câu, giải quyết một tai hoạ ngầm, ai nghĩ tới lại dẫn tai họa lớn hơn.
Hiện tại tứ chi của hắn chỉ còn lại một đùi phải cùng cánh tay trái, tay trái còn thiếu hai ngón tay, kết quả chính là bi kịch.
- Chết! Chết! Chết!
Hắn vô cùng phẫn nộ và điên cuồng tấn công Lăng Hàn.
Đây chính là chiến lực cấp bậc Thiên Đỉnh, quá kinh khủng, mặc dù Lăng Hàn chống lại Chiến Thần tam thức nhưng vừa mới tiếp xúc, cả người liền bị đánh bay ra ngoài, màn sáng tinh thần vỡ vụn trong nháy mắt.
- Oa!
Lăng Hàn nôn máu tươi, cảm thấy cơ quan nội tạng trong cơ thể đã bị hủy hoại một nửa.
Đó là vì hắn đánh chắc cơ sở quá tốt, nếu không một kích này đủ oanh sát hắn.
- Chết!
Lão giả nhảy lên và tấn công Lăng Hàn.