Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Yểm Nguyệt bí cảnh áp chế tu vi, đừng nói Chú Đỉnh, cho dù nhân vật cấp độ Giáo Chủ tới, tiến vào nơi này cũng phải thành thành thật thật làm Trúc Cơ cảnh.

Thủ đoạn của Thánh Nhân, đại năng cấp Giáo Chủ cũng không thể đối kháng.

Cho nên, ít có cường giả tiến vào nơi này, vạn nhất không khéo, gặp được một tiểu tử miệng còn hôi sữa đánh hắn một trận, nếu hắn bị giết thì biết đi nơi nào kêu oan?

Nhưng Lang tộc Đại tế tự trước mặt chẳng những là Chú Đỉnh cảnh, hơn nữa còn có thể vận chuyển ra tu vi Chú Đỉnh cảnh.

Mặc dù chỉ có một đỉnh, là bước đầu tiên của Chú Đỉnh, nhưng đối với Trúc Cơ mà nói đây là ưu thế nghiền ép.

Tại sao có thể như vậy?

Lang nhân Đại tế tự trí tuệ vững vàng, hắn cảm thấy toàn cục đang nằm trong tầm khống chế của bản thân, hắn cười nói:

- Ta xuất sinh ở đây, thiên địa áp chế không có hiệu quả với ta, hơn nữa ta tàn sát tất cả tộc nhân, thông qua thôn phệ huyết mạch của bọn họ, thành công đột phá vào Chú Đỉnh cảnh!

- Nếu không phải như thế, ta làm sao có thể lòng tin như thế?

Mọi người nghe xong, ai cũng nhíu mày, nội tâm cảm thấy nặng nề.

Hiển nhiên kế hoạch của Lang nhânĐại tế tự chu đáo chặt chẽ, lợi dụng bọn họ đạt được Thánh Nhân truyền thừa, hắn có được thực lực Chú Đỉnh, hắn muốn làm cái gì cũng không thành vấn đề.

Không nói những việc khác, Tiên Đỉnh vừa ra, từ khí thế đã có thể áp chế Trúc Cơ, bọn họ không thể phát huy ra một thành thực lực.

Làm sao bây giờ?

Cho dù trong bọn họ thực sự có người đạt được Thánh Nhân truyền thừa, chịu giao ra nhưng có thể còn sống hay không?

Đối phương đạt được Thánh Nhân truyền thừa, khẳng định sẽ giết người diệt khẩu.

Làm sao giải khốn cục này?

Mọi người đều là thiên tài, có ít người thậm chí là tứ tinh, đặt ở bên ngoài, bọn họ không thèm nhìn Lang tộc Đại tế tự, bởi vì thiên phú quá kém.

Nhưng còn bây giờ thì sao, một Chú Đỉnh xuất hiện, thực lực của hắn có thể phá vỡ tính cân bằng.

Tất cả mọi người liên thủ có thể đánh bại một Chú Đỉnh sao?

Bất kể nói như thế nào, bọn họ đều muốn thử một lần, nếu không... Hẳn phải chết không nghi ngờ.

- Giao truyền thừa cho ta!

Lang tộc Đại tế tự cao ngạo nhìn một nữ tử, cũng bắt lấy nàng.

Hắn nửa người nửa sói, hai tay cũng là lang trảo, thô to, móng tay dài nhọn như lưỡi đao.

Nữ tử kia là thiên tài nhất tinh Trúc Thiên Cơ, vốn có thực lực phi phàm, nhưng ở trước mặt một tên cường giả Chú Đỉnh, thực lực của nàng không đủ nhìn.

Bị Tiên Đỉnh áp chế, nàng không phát huy ra nổi một thành chiến lực, toàn thân lạnh rung, cũng không thể chống cự.

- Hách!

Mấy người bên cạnh nàng cùng ra tay ngăn cản Lang tộc Đại tế tự.

Môi hở răng lạnh, bọn họ nhất định phải đồng tâm hiệp lực.

Nhưng mà thực lực chênh lệch quá lớn, cho dù bọn họ liên thủ cũng vô dụng, bị Lang tộc Đại tế tự đánh một trảo, đám người bay ra ngoài.

- Một đám cặn bã cũng dám đấu với ta!

Lang tộc Đại tế tự cười lạnh, hắn hừ một tiếng, lại cầm quải trượng sau đó gõ lên mặt đất, tất cả mọi người cảm thấy bị một lực lượng khổng lồ áp chế, bọn họ muốn động đậy nhưng rất khó khăn.

- Cái sơn động này vốn dùng áp chế huyết mạch Lang tộc, nhưng bị ta cải biến một chút, hiện tại biến thành áp chế tất cả tồn tại trừ huyết mạch Lang tộc.

Khốn kiếp, còn có thể chơi như vậy?

Ban đầu bọn họ không phải đối thủ của Lang tộc Đại tế tự, hiện tại ngay cả động đậy cũng khó khăn, việc này không khác gì đã rét vì gió lại lạnh vì sương.

Cho dù bọn họ liên thủ thì như thế nào, có thể làm được gì?

Xong đời, lần này bọn họ triệt để xong đời.

Lang tộc Đại tế tự cười ha ha:

- Hiện tại giao truyền thừa ra đây! Không giao cũng không có quan hệ, ta có Sưu Hồn Thuật, có thể sưu hồn từng người, cũng đừng mong giấu diếm ta!

Hắn nắm lấy một người, phốc, móng vuốt sắc bén trực tiếp xuyên thấu qua xương sọ người kia, sau đó, móng tay của hắn tỏa ra ánh sáng màu xanh, toàn thân người kia rét run, tứ chi người kia thả lỏng, hoàn toàn không có sinh cơ.

- Phế vật vô dụng.

Lang tộc Đại tế tự hừ lạnh một tiếng, cũng vứt sang một bên.

Dáng người hắn cao một trượng cho nên ném người đi cũng không khác gì diều hâu bắt gà.

Mọi người lạnh lẽo, xử lý như thế nào?

Lăng Hàn cũng đang nghĩ biện pháp, ý niệm trong lòng hắn thay đổi thật nhanh.

Muốn tiêu diệt Lang tộc Đại tế tự, kỳ thật rất đơn giản, hắn chỉ cần tế ra Thiên Đạo Hỏa trong Hỗn Độn Cực Lôi tháp là được rồi.

Vấn đề nằm ở chỗ sẽ bại lộ hắn là tiểu tặc hỏa thiêu Thánh địa?

Mặc dù việc này sẽ làm thanh danh hắn tăng lớn nhưng Lăng Hàn hiện tại không ưa thanh danh.

Cho nên trừ phi bất đắc dĩ, Lăng Hàn không muốn sử dụng Thiên Đạo Hỏa.

Còn có biện pháp khác hay không?

Tâm niệm Lăng Hàn vừa động, hắn lấy Quỷ Minh đăng ra ngoài, đây là bảo khí của La Huyễn, do đại năng cấp Giáo Chủ tự tay luyện chế, dầu thắp chính là thi thể Chú Đỉnh cảnh luyện chế mà thành.

Thử một chút.

Tiên Đạo Cơ Thạch của hắn giống như viễn cổ tiên môn xây dựng thành, hơn nữa còn có hai khối tiên cơ, hắn có thể miễn dịch với áp chế cường đại, hoàn toàn không tội nghiệp giống những người khác.

Hắn yên lặng vận dụng Quỷ Minh đăng, lúc này khí tức tà ác lưu chuyển, quỷ hỏa đột nhiên phun ra ngoài và đốt Lang tộc Đại tế tự.

- Ừm?

Lang tộc Đại tế tự lộ ra một vẻ kinh ngạc, không ngờ có người có thể sử dụng bảo khí?

Vào lúc này, xoát xoát xoát, một đạo quang hoa sáng lên, lại còn có mười một người xuất thủ phát động công kích vào Lang tộc Đại tế tự, có đánh ra kiếm quang, có đánh ra đao khí, có tế ra một chiếc gương cổ, thần quang lóng lánh, có tế ra Thiên La tán, trên những món bảo vật này đều tỏa ra khí tức đáng sợ.

Thì ra không chỉ có một mình Lăng Hàn có thể chống cự áp lực nơi này, nơi này không thiếu thiên tài vô cùng cao minh, bọn họ chắc chắn có át chủ bài kinh người.

Nhưng trước đó không ai biết có người phối hợp với mình hay không, một kích Chú Đỉnh có thể giết Trúc Cơ, bởi vậy bọn họ đều ẩn nhẫn, chờ đợi cơ hội tốt nhất.

Hiện tại đã có Lăng Hàn xuất thủ trước, tương đương với thổi kèn hiệu xung phong, những người còn thừa lực xuất thủ đều vận dụng át chủ bài của mình.

Lang tộc Đại tế tự lộ ra một vẻ thận trọng, những người còn có năng lực xuất thủ đều là thiên tài nhị tinh Trúc Cực Cơ.

Một đấu một, hắn không quan tâm tới bọn họ, đến hiện tại hắn vẫn có vài phần xem thường, bởi vì có áp chế nơi này nên hắn cao gối không lo, hắn cũng thu Tiên Đỉnh lại, đã mất đi tầng áp chế này, mười hai tên đối thủ chí ít còn bảo lưu lại bảy thành chiến lực.

Mười hai Trúc Cực Cơ, hơn nữa ít nhất cũng là thiên tài nhị tinh, bọn họ cùng sử dụng pháp khí tiến hành oanh kích, cho dù Lang tộc Đại tế tự là Chú Đỉnh cảnh cũng cần cẩn thận, nếu không, hắn có khả năng lật thuyền trong mương.

Hắn hừ một tiếng, gõ quải trượng nặng nề, ông, một cơn sóng năng lượng dùng hắn làm trung tâm bao phủ bốn phía.

Mười hai đạo công kích đánh tới từ các hướng khác nhau, tất cả đều dừng lại khi va chạm với sóng năng lượng kia.

Vẫn chưa được, Chú Đỉnh cảnh quá mạnh, cho dù đối phương chỉ tu ra một đỉnh.

Xoát, một tia sáng xuất hiện, nó dùng vận tốc gấp ba mươi lần âm thanh tấn công Lang tộc Đại tế tự, một ngựa tuyệt trần, như tráng sĩ không trở về.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK