Đệ tử mỗi thời đại, bao quát trưởng lão, Đại Thánh Chủ đều đang tìm kiếm tung tích Đồ Thần thuật, nhưng trăm triệu năm qua đi lại không có người nào thành công.
Chỉ có trời mới biết Cửu Dương Thánh Nhân giấu môn Thánh thuật kia ở nơi nào.
Thậm chí có người suy đoán, Cửu Dương Thánh Nhân không có sáng tạo ra môn tuyệt học có thể so sánh với Đế thuật, hoàn toàn bởi vì vấn đề mặt mũi cho nên hắn đang khoác lác, vì không đánh vào mặt mình, hắn chỉ có thể nói Đồ Thần thuật bị hắn giấu đi.
Chuyện đã qua trăm triệu năm, Lăng Hàn cũng không có khả năng chứng minh suy đoán là thật, cho nên hắn tạm thời tin tưởng là có Đồ Thần thuật đi.
Ở Thánh địa, có một loại công pháp có thể trực tiếp tu luyện, tên là Địa Huyền công, tương đương với cấp Giáo Chủ.
Đệ tử phổ thông có thể tu hành công pháp cấp Giáo Chủ, có thể thấy được Thánh địa tài đại khí thô cỡ nào.
Phía trên Địa Huyền công còn có Thiên Huyền công, đây là cấp bậc Tôn Giả, nhưng Thiên Huyền công không dễ học như vậy, cần dùng điểm cống hiến đi đổi, còn chỉ có thể hối đoái không cao hơn cảnh giới của mình
Phía trên Thiên Huyền công còn có Chí Dương kinh, đây chính là công pháp Thánh Nhân, chỉ có Đạo Tử mới có thể tu luyện.
Trừ việc này ra, trong Thánh địa còn có rất nhiều bí pháp, có thể dùng điểm cống hiến đổi, cũng có thể dựa vào vận khí của mình.
Bởi vì ngươi có khả năng nhặt được một khối đá ven đường, phía trên khắc lấy công pháp nào đó.
Tại sao phải làm như vậy?
Đó là vì muốn đệ tử động não tìm ra Đồ Thần thuật.
Nhìn đến đây, Lăng Hàn thở dài, vị Cửu Dương Thánh Nhân này chơi hỏng môn nhân đệ tử.
Cho nên, tổng kết lại bốn điểm: Điểm cống hiến, vận khí, Đạo Tử và Đồ Thần thuật.
Tìm được Đồ Thần thuật, có thể giải quyết tất cả, bằng không chỉ có thể dùng điểm cống hiến đổi, hoặc tìm vận may, sau khi trở thành Đạo Tử là có thể lấy được công pháp và bí thuật.
Hiển nhiên, quá khó tìm ra Đồ Thần thuật, trở thành Đạo Tử cũng cần thời gian, cho nên Lăng Hàn hiện tại tìm vận may và chút lợi nhuận.
Tìm vận may không đáng tin cậy nhất, tìm điểm cống hiến là chân thật nhất.
Mặc dù Đạo Thạch không thể đổi lấy điểm cống hiến, nhưng cũng không đại biểu nộp vật khác lên không được.
Ví dụ như đan dược.
Trình độ đan dược là tiêu chuẩn cân nhắc một thế lực, nếu nắm giữ một đống lớn tài nguyên nhưng không có Đan sư luyện chế thành đan, đây là lãng phí to lớn.
Nhưng sư nhiều cháo ít, đan dược vĩnh viễn không đủ dùng.
Cho nên nộp lên đan dược cho Thánh địa là có thể đổi lấy điểm cống hiến.
Lăng Hàn dự định bắt tay vào việc này.
Hắn xem trong hai cấp bậc Trúc Cơ, Chú Đỉnh, đan dược sang quý nhất theo thứ tự là Hóa Cơ đan và Đỉnh Tâm đan.
Như thế nào là Đỉnh Tâm đan?
Sau khi ăn vào, có thể hình thành một Tiên Đỉnh hạch tâm, trợ giúp võ giả tu ra Tiên Đỉnh, đương nhiên, chỉ là trợ giúp, cũng không phải nhất định có thể thành công.
Đan dược này phi thường khó luyện.
Vì cái gì?
Bởi vì cần người luyện đan có tu vi thấp nhất là Tứ Đỉnh mới có thể lấy lực lượng Tiên Đỉnh tự thân ngưng tụ thành hạch tâm.
Nhưng Đan sư là thiên tài võ đạo sao?
Đan võ song tu đã đáng quý, còn muốn song tuyệt? Tự nhiên khó khăn.
Lăng Hàn bật cười, đan dược này chuẩn bị cho hắn hay sao?
Hắn hiện tại không thể luyện Hóa Cơ đan, cho nên hắn không tính giao Hóa Cơ đan ra, bởi vì ai biết đám người Lăng Hi có sinh cháu trai, chắt trai cho mình hay không, cho nên, hắn muốn giữ lại Hóa Cơ đan, muốn tìm ra người thứ hai luyện ra Hóa Cơ đan cần không biết bao nhiêu thời gian.
Đan phương Đỉnh Tâm đan rất đắt, tinh võng bán năm trăm vạn tinh tế tệ, Lăng Hàn vẫn mua, thứ này rất hữu dụng, có thể bán chạy.
Đan phương là mua bán thời gian thực, Lăng Hàn chân trước trả tiền, chân sau đan phương sẽ xuất hiện trong liên tiếp khí, chỉ cần lấy ra xem xét là đủ.
Lăng Hàn cẩn thận nghiên cứu, sau đó minh tưởng, hắn mô phỏng trong đầu, sau mấy lần, hắn đã có phần nắm chắc.
Hắn tiếp tục mua sắm vật liệu, thông qua truyền tống trận đưa hàng tới, hắn xài tiền như nước.
Ai, đám người Thủy Nhất quá khôn khéo, không cho hắn bán vé vào cửa, tài nguyên cuồn cuộn.
Được rồi, chính mình luyện đan kiếm lời.
Sau khi mua vật liệu, Lăng Hàn bắt đầu nhốt mình vào trong phòng, cắm đầu luyện đan.
Đám người Nữ Hoàng, Lâm Lạc người đông thế mạnh, căn bản không cần lo lắng sẽ gặp đãi ngộ bất công, cho nên, hiện tại Lăng Hàn chỉ cần cố gắng kiếm điểm cống hiến là đủ.
Cho dù là Đan Đạo Đế Vương, thời điểm bắt đầu luyện, Lăng Hàn vẫn thất bại thật nhiều lần, hai ngày sau đó, Lăng Hàn đã luyện ra lò Đỉnh Tâm đan đầu tiên.
Lần thứ nhất thành công, việc này mang tới ý nghĩa Lăng Hàn sẽ không thất bại.
Lăng Hàn lại luyện, trừ tu luyện nửa giờ vào sáng sớm ra, thời gian khác đều bị hắn dùng vào việc luyện đan.
Mười ngày sau, hắn đi ra ngoài lần nữa.
Hắn sửa sang lại một lúc, sau đó đi ra ngoài, hắn chạy tới Thánh cung.
Phía dưới Chú Đỉnh sơn có một quảng trường to lớn, cuối quảng trường chính là Thánh cung.
Ở giữa quảng trường dựng một tấm bia đá bị thật nhiều người vây quanh.
A, một khối bia đá trống thì có gì đáng xem?
Lăng Hàn không hiểu, thời điểm tiến vào Thánh địa, hắn cũng không phải chưa từng gặp qua tấm bia đá này, nó trống rỗng, thường thường không có gì lạ, cần vây xem như thế không?
Hắn đi tới, nghe thấy mọi người thảo luận mới bừng tỉnh đại ngộ.
Thì ra tấm bia đá không có trống không, mà là liệt kê ra từng cái tên.
Đây là bài danh gì?
Tổng giá trị cống hiến.
Hắc, khích lệ mọi người cạnh tranh sao?
Lăng Hàn quan sát, xếp hạng thứ nhất chính là Cam Bình, siêu cấp thiên tài bài danh một trăm tám mươi tám trên tinh võng, tổng giá trị cống hiến là hai trăm linh sáu.
Tổng giá trị là không kể tiêu hao, đại biểu trình độ ngươi cống hiến vì Thánh địa.
- Không hổ là Cam Bình, thiên phú quá kinh khủng, chỉ dùng ba ngày liền nắm giữ Long Linh kiếm pháp.
- Đúng vậy, ta đến bây giờ còn chưa học được.
- Dù sao cũng là bài danh trước hai trăm trên tinh võng, yêu nghiệt không cách nào miêu tả.
Tất cả mọi người sợ hãi thán phục, Lăng Hàn xem tin tức trên liên tiếp khí, thì ra bảy ngày trước có một trưởng lão công khai giảng bài, truyền thụ một bộ Long Linh kiếm pháp, mà hắn chuyên tâm luyện đan, hắn đã đóng liên tiếp khí, cho nên hoàn toàn không nhận được tin tức.
Nhanh chóng nắm giữ môn kiếm pháp kia là có thể đạt được điểm cống hiến?
Khốn kiếp, trước đó không phải nói bí pháp cần dùng điểm cống hiến đổi hoặc bằng vận khí tìm ra hay sao?
Lăng Hàn cảm thấy đáng tiếc, sớm biết thì hắn đã đi rồi.
Được rồi, hắn đi giao Đỉnh Tâm đan.
Lăng Hàn đi qua quảng trường, đi tới cửa cung điện, nơi này có thủ vệ, phàm là người dưới Chân Ngã cảnh tiến vào cần thông bẩm.
Biết ý đồ của Lăng Hàn đến, thủ vệ kia dẫn một tên đồng bạn tới, bảo hắn dẫn Lăng Hàn đi tìm người.
Hai người nhanh chóng đi tới đan thất, nơi này có một lão giả đang ngồi.
- Tần lão.
Thủ vệ kia cung kính thi lễ một cái.
- Chuyện gì mà tới quấy rầy lão nhân gia?
Lão đầu hỏi, hững hờ.
- Vị này đệ tử muốn cống hiến đan dược.
- Ồ?
Lão đầu vẫn không quan tâm.
- Đan dược gì?
- Đỉnh Tâm đan.
- Cái gì!
Lão đầu đứng lên, ánh mắt sáng rực.
Chỉ có trời mới biết Cửu Dương Thánh Nhân giấu môn Thánh thuật kia ở nơi nào.
Thậm chí có người suy đoán, Cửu Dương Thánh Nhân không có sáng tạo ra môn tuyệt học có thể so sánh với Đế thuật, hoàn toàn bởi vì vấn đề mặt mũi cho nên hắn đang khoác lác, vì không đánh vào mặt mình, hắn chỉ có thể nói Đồ Thần thuật bị hắn giấu đi.
Chuyện đã qua trăm triệu năm, Lăng Hàn cũng không có khả năng chứng minh suy đoán là thật, cho nên hắn tạm thời tin tưởng là có Đồ Thần thuật đi.
Ở Thánh địa, có một loại công pháp có thể trực tiếp tu luyện, tên là Địa Huyền công, tương đương với cấp Giáo Chủ.
Đệ tử phổ thông có thể tu hành công pháp cấp Giáo Chủ, có thể thấy được Thánh địa tài đại khí thô cỡ nào.
Phía trên Địa Huyền công còn có Thiên Huyền công, đây là cấp bậc Tôn Giả, nhưng Thiên Huyền công không dễ học như vậy, cần dùng điểm cống hiến đi đổi, còn chỉ có thể hối đoái không cao hơn cảnh giới của mình
Phía trên Thiên Huyền công còn có Chí Dương kinh, đây chính là công pháp Thánh Nhân, chỉ có Đạo Tử mới có thể tu luyện.
Trừ việc này ra, trong Thánh địa còn có rất nhiều bí pháp, có thể dùng điểm cống hiến đổi, cũng có thể dựa vào vận khí của mình.
Bởi vì ngươi có khả năng nhặt được một khối đá ven đường, phía trên khắc lấy công pháp nào đó.
Tại sao phải làm như vậy?
Đó là vì muốn đệ tử động não tìm ra Đồ Thần thuật.
Nhìn đến đây, Lăng Hàn thở dài, vị Cửu Dương Thánh Nhân này chơi hỏng môn nhân đệ tử.
Cho nên, tổng kết lại bốn điểm: Điểm cống hiến, vận khí, Đạo Tử và Đồ Thần thuật.
Tìm được Đồ Thần thuật, có thể giải quyết tất cả, bằng không chỉ có thể dùng điểm cống hiến đổi, hoặc tìm vận may, sau khi trở thành Đạo Tử là có thể lấy được công pháp và bí thuật.
Hiển nhiên, quá khó tìm ra Đồ Thần thuật, trở thành Đạo Tử cũng cần thời gian, cho nên Lăng Hàn hiện tại tìm vận may và chút lợi nhuận.
Tìm vận may không đáng tin cậy nhất, tìm điểm cống hiến là chân thật nhất.
Mặc dù Đạo Thạch không thể đổi lấy điểm cống hiến, nhưng cũng không đại biểu nộp vật khác lên không được.
Ví dụ như đan dược.
Trình độ đan dược là tiêu chuẩn cân nhắc một thế lực, nếu nắm giữ một đống lớn tài nguyên nhưng không có Đan sư luyện chế thành đan, đây là lãng phí to lớn.
Nhưng sư nhiều cháo ít, đan dược vĩnh viễn không đủ dùng.
Cho nên nộp lên đan dược cho Thánh địa là có thể đổi lấy điểm cống hiến.
Lăng Hàn dự định bắt tay vào việc này.
Hắn xem trong hai cấp bậc Trúc Cơ, Chú Đỉnh, đan dược sang quý nhất theo thứ tự là Hóa Cơ đan và Đỉnh Tâm đan.
Như thế nào là Đỉnh Tâm đan?
Sau khi ăn vào, có thể hình thành một Tiên Đỉnh hạch tâm, trợ giúp võ giả tu ra Tiên Đỉnh, đương nhiên, chỉ là trợ giúp, cũng không phải nhất định có thể thành công.
Đan dược này phi thường khó luyện.
Vì cái gì?
Bởi vì cần người luyện đan có tu vi thấp nhất là Tứ Đỉnh mới có thể lấy lực lượng Tiên Đỉnh tự thân ngưng tụ thành hạch tâm.
Nhưng Đan sư là thiên tài võ đạo sao?
Đan võ song tu đã đáng quý, còn muốn song tuyệt? Tự nhiên khó khăn.
Lăng Hàn bật cười, đan dược này chuẩn bị cho hắn hay sao?
Hắn hiện tại không thể luyện Hóa Cơ đan, cho nên hắn không tính giao Hóa Cơ đan ra, bởi vì ai biết đám người Lăng Hi có sinh cháu trai, chắt trai cho mình hay không, cho nên, hắn muốn giữ lại Hóa Cơ đan, muốn tìm ra người thứ hai luyện ra Hóa Cơ đan cần không biết bao nhiêu thời gian.
Đan phương Đỉnh Tâm đan rất đắt, tinh võng bán năm trăm vạn tinh tế tệ, Lăng Hàn vẫn mua, thứ này rất hữu dụng, có thể bán chạy.
Đan phương là mua bán thời gian thực, Lăng Hàn chân trước trả tiền, chân sau đan phương sẽ xuất hiện trong liên tiếp khí, chỉ cần lấy ra xem xét là đủ.
Lăng Hàn cẩn thận nghiên cứu, sau đó minh tưởng, hắn mô phỏng trong đầu, sau mấy lần, hắn đã có phần nắm chắc.
Hắn tiếp tục mua sắm vật liệu, thông qua truyền tống trận đưa hàng tới, hắn xài tiền như nước.
Ai, đám người Thủy Nhất quá khôn khéo, không cho hắn bán vé vào cửa, tài nguyên cuồn cuộn.
Được rồi, chính mình luyện đan kiếm lời.
Sau khi mua vật liệu, Lăng Hàn bắt đầu nhốt mình vào trong phòng, cắm đầu luyện đan.
Đám người Nữ Hoàng, Lâm Lạc người đông thế mạnh, căn bản không cần lo lắng sẽ gặp đãi ngộ bất công, cho nên, hiện tại Lăng Hàn chỉ cần cố gắng kiếm điểm cống hiến là đủ.
Cho dù là Đan Đạo Đế Vương, thời điểm bắt đầu luyện, Lăng Hàn vẫn thất bại thật nhiều lần, hai ngày sau đó, Lăng Hàn đã luyện ra lò Đỉnh Tâm đan đầu tiên.
Lần thứ nhất thành công, việc này mang tới ý nghĩa Lăng Hàn sẽ không thất bại.
Lăng Hàn lại luyện, trừ tu luyện nửa giờ vào sáng sớm ra, thời gian khác đều bị hắn dùng vào việc luyện đan.
Mười ngày sau, hắn đi ra ngoài lần nữa.
Hắn sửa sang lại một lúc, sau đó đi ra ngoài, hắn chạy tới Thánh cung.
Phía dưới Chú Đỉnh sơn có một quảng trường to lớn, cuối quảng trường chính là Thánh cung.
Ở giữa quảng trường dựng một tấm bia đá bị thật nhiều người vây quanh.
A, một khối bia đá trống thì có gì đáng xem?
Lăng Hàn không hiểu, thời điểm tiến vào Thánh địa, hắn cũng không phải chưa từng gặp qua tấm bia đá này, nó trống rỗng, thường thường không có gì lạ, cần vây xem như thế không?
Hắn đi tới, nghe thấy mọi người thảo luận mới bừng tỉnh đại ngộ.
Thì ra tấm bia đá không có trống không, mà là liệt kê ra từng cái tên.
Đây là bài danh gì?
Tổng giá trị cống hiến.
Hắc, khích lệ mọi người cạnh tranh sao?
Lăng Hàn quan sát, xếp hạng thứ nhất chính là Cam Bình, siêu cấp thiên tài bài danh một trăm tám mươi tám trên tinh võng, tổng giá trị cống hiến là hai trăm linh sáu.
Tổng giá trị là không kể tiêu hao, đại biểu trình độ ngươi cống hiến vì Thánh địa.
- Không hổ là Cam Bình, thiên phú quá kinh khủng, chỉ dùng ba ngày liền nắm giữ Long Linh kiếm pháp.
- Đúng vậy, ta đến bây giờ còn chưa học được.
- Dù sao cũng là bài danh trước hai trăm trên tinh võng, yêu nghiệt không cách nào miêu tả.
Tất cả mọi người sợ hãi thán phục, Lăng Hàn xem tin tức trên liên tiếp khí, thì ra bảy ngày trước có một trưởng lão công khai giảng bài, truyền thụ một bộ Long Linh kiếm pháp, mà hắn chuyên tâm luyện đan, hắn đã đóng liên tiếp khí, cho nên hoàn toàn không nhận được tin tức.
Nhanh chóng nắm giữ môn kiếm pháp kia là có thể đạt được điểm cống hiến?
Khốn kiếp, trước đó không phải nói bí pháp cần dùng điểm cống hiến đổi hoặc bằng vận khí tìm ra hay sao?
Lăng Hàn cảm thấy đáng tiếc, sớm biết thì hắn đã đi rồi.
Được rồi, hắn đi giao Đỉnh Tâm đan.
Lăng Hàn đi qua quảng trường, đi tới cửa cung điện, nơi này có thủ vệ, phàm là người dưới Chân Ngã cảnh tiến vào cần thông bẩm.
Biết ý đồ của Lăng Hàn đến, thủ vệ kia dẫn một tên đồng bạn tới, bảo hắn dẫn Lăng Hàn đi tìm người.
Hai người nhanh chóng đi tới đan thất, nơi này có một lão giả đang ngồi.
- Tần lão.
Thủ vệ kia cung kính thi lễ một cái.
- Chuyện gì mà tới quấy rầy lão nhân gia?
Lão đầu hỏi, hững hờ.
- Vị này đệ tử muốn cống hiến đan dược.
- Ồ?
Lão đầu vẫn không quan tâm.
- Đan dược gì?
- Đỉnh Tâm đan.
- Cái gì!
Lão đầu đứng lên, ánh mắt sáng rực.