Hư không xuyên thẳng qua, ngoại trừ Cuồng Loạn ai cũng kém Lăng Hàn, nhưng ở trong vị diện đi nhanh, vậy hắn cũng không phải đối thủ của Thất Bộ.
Lăng Hàn không có truy kích, trên thực tế hắn một bên phải trấn áp Kim Tàm, còn muốn đối phó Vạn Ảnh, đây tuyệt đối là hữu tâm vô lực, kết quả chỉ có thể là Kim Tàm thoát khốn, hắn ngược lại phải chạy trối chết.
Vạn Ảnh là bị dọa chạy.
Không có cách, trước đó hắn đối với Lăng Hàn tồn tại bóng ma tâm lý mãnh liệt, hiện tại lại nhìn thấy Kim Tàm cũng bị Lăng Hàn bắt, tự nhiên không có ý chí chiến đấu, chỉ muốn trốn xa, hắn cũng không muốn trở thành Thất Bộ thứ hai bị Lăng Hàn cầm tù.
Kim Tàm cũng trợn mắt hốc mồm, Vạn Ảnh thế mà bỏ chạy?
Ngươi thật sự là một tên Thất Bộ Chí Tôn sao?
Nhưng hắn biết, cái này vẫn là phải trách mình, ai bảo hắn bị bắt, mở khơi dòng cho Thất Bộ chứ?
Vạn Ảnh cùng hắn thực lực sàn sàn nhau, như vậy hắn bị Lăng Hàn bắt, mang ý nghĩa... Vạn Ảnh cũng khẳng định không địch lại Lăng Hàn.
Thằng ngu này, vì sao không ngẫm lại, bọn hắn là hai người a, đều là tồn tại bất tử bất diệt, hai cái cộng lại còn không đánh lại Lăng Hàn sao?
- Ha ha, rất thất vọng a?
Lăng Hàn cười hỏi.
Kim Tàm không có trả lời, tiểu tử ngươi cứ việc đắc ý, đợi đám người Xung Viêm biết được chuyện này, khẳng định sẽ tìm đến Lăng Hàn.
Một cái thủ hạ của Cuồng Loạn, thế mà nhốt một tên Thất Bộ, đây tuyệt đối là sự tình không thể nhịn.
Rất nhanh, rất nhiều Thất Bộ sẽ xuất hiện tới cứu hắn.
Mặc dù với hắn mà nói, cái này sẽ là sỉ nhục vĩnh viễn tẩy không đi, nhưng dù sao cũng tốt so với rơi vào tay Lăng Hàn.
Lăng Hàn cười một tiếng, hắn tự nhiên đoán ra ý nghĩ của Kim Tàm, nhưng cũng lười đả kích, theo thực lực của hắn không ngừng mạnh lên, gia hỏa này sẽ chỉ càng ngày càng tuyệt vọng.
Hắn tiến vào một vị diện, nhưng là một vị diện trước đó hắn lấy không gian thông đạo đi qua.
Vậy thì tiếp tục xuống.
Lăng Hàn không ngừng tìm mỏ, một bên che giấu hành tung rất khá, hắn đã trấn áp một tên Thất Bộ, hiện tại vô luận khai chiến với chiến lực Thất Bộ nào, hắn cũng sẽ ăn thiệt thòi.
Hơn một trăm vạn năm sau, Lăng Hàn đi tới tầng thứ 33.
Đây là tầng cuối cùng Thiên Tôn có thể đến, xuống chút nữa, hạt bản nguyên cực kỳ ngưng kết, hóa thành tường hạt, ngay cả Thất Bộ cũng không thể qua.
Qua nhiều năm như thế, Kim Tàm một mực cùng Lăng Hàn đấu pháp, hắn đương nhiên không có khả năng khuất phục Lăng Hàn, làm tôi tớ hoặc tùy tùng cho Lăng Hàn.
Đừng nói Thất Bộ, ngay cả thời điểm hắn là Lục Bộ, cũng không có khả năng làm thuộc hạ cho Thất Bộ, đây là tôn nghiêm của Thiên Tôn.
Chỉ là qua nhiều năm như thế, Lăng Hàn cũng thu hoạch không ít đại dược, thực lực tiến bộ một mảng lớn, để hắn trấn áp Kim Tàm cũng biến thành càng ngày càng nhẹ nhàng, nguyên bản mỗi qua mấy hơi thở liền trói buộc Kim Tàm một lần, bây giờ lại có thể kéo dài đến một nén hương.
Thời gian trôi qua càng lâu, Kim Tàm tự nhiên càng tuyệt vọng, mắt thấy thực lực của Lăng Hàn càng ngày càng mạnh, chẳng lẽ hắn phải như vậy vượt qua sinh mệnh vô tận còn lại sao?
Lăng Hàn trước tiên ở nơi này chuyển một cái, nhưng nơi này bị đào móc sạch sẽ, nơi nào còn có khoáng mạch cho hắn thăm dò.
Hắn từ bỏ suy nghĩ tiếp tục tìm kiếm, dự định đi chỗ sâu nhìn xem, hạt bản nguyên hình thành “tường” kia đến cùng khó vượt qua cỡ nào.
Hơn nữa, hạt bản nguyên cụ hóa, có thể để hắn trực tiếp câu thông, rảo bước tiến lên Lục Bộ, Thất Bộ hay không?
Hưu, một thân ảnh xẹt qua, hiện ra một bộ dáng cực kỳ mỹ lệ.
Lâm U Liên.
- Lâm tiểu thư.
Lăng Hàn ôm quyền làm lễ, đối với người Lâm gia, hắn vẫn luôn rất cảm kích cùng tôn trọng.
Mặc dù Lâm U Liên đã có được chiến lực Thất Bộ, lại không có kiêu căng chút nào, nàng có chút khẽ chào, hoàn lễ với Lăng Hàn:
- Lăng huynh!
Bất quá, khi ánh mắt đảo qua trên tay Lăng Hàn, nàng vẫn không nhịn được lộ ra vẻ giật mình:
- Nguyên lai truyền ngôn là thật, Kim Tàm Thiên Tôn thực bị Lăng huynh trấn áp.
Lời này Kim Tàm Thiên Tôn nghe được tinh tường, không khỏi mặt tái rồi, đây không phải ở trước mặt hòa thượng mắng đồ đầu trọc sao?
Lăng Hàn cười cười:
- Dự định nuôi cái sủng vật.
Đối với chuyện này, Lâm U Liên cũng chỉ có phần im lặng, dám làm ra loại chuyện động trời này, đoán chừng chỉ có Lăng Hàn.
Lâm Lạc không phải là không có thực lực làm đến, nhưng Thất Bộ bất diệt, một ngày nào đó Kim Tàm sẽ đạt tới Thất Bộ đỉnh phong, sánh vai với Lâm Lạc, đến lúc đó còn trấn áp thế nào?
Bản thân Lâm Lạc đương nhiên không sợ, nhưng Lâm gia ngoại trừ hắn, chẳng lẽ mỗi người đều là Thất Bộ, cũng không sợ?
Lăng Hàn dám làm như thế, chỉ có thể nói, gia hỏa này thật sự là đủ điên cuồng.
Nàng cũng không có thuyết phục cái gì, bởi vì đại thù đã kết, coi như hiện tại Lăng Hàn chịu thả Kim Tàm, Kim Tàm sẽ coi như sự tình gì cũng không có phát sinh sao?
Bầu không khí thoáng có chút xấu hổ, hai người nhất thời im lặng, tìm không thấy chuyện gì đáng nói.
Hưu, lại một bóng người bay xẹt tới.
Kia là Ngô Hạo Dương.
Lăng Hàn nhìn đối phương nhẹ gật đầu, xem như bắt chuyện.
Ngô Hạo Dương cũng gật đầu ra hiệu, nhưng ánh mắt đảo qua Kim Tàm Thiên Tôn, hắn cũng quá sợ hãi, nhìn chằm chằm một trận.
Cái này để Kim Tàm Thiên Tôn xấu hổ giận dữ, Thất Bộ như hắn thành vật phẩm triển lãm sao, mỗi người tới đều muốn dùng ánh mắt khác thường liếc hắn, để hắn về sau còn mặt mũi nào gặp người?
- Ha ha, Lăng huynh thật đúng là mãnh nhân a!
Ngô Hạo Dương lắc đầu, lộ ra cực kỳ bội phục.
- Bình thường mà thôi.
Lăng Hàn lộ ra rất khiêm tốn, để Lâm U Liên cùng Ngô Hạo Dương oán thầm không thôi, ngươi như vậy cũng gọi bình thường, vậy cái gì mới gọi lớn mật?
Hưu, lại một bóng người bay tới, đây là Tân Khí Hổ.
Hắn nhìn Lâm U Liên cùng Ngô Hạo Dương nhẹ gật đầu, sau đó ánh mắt đảo qua Lăng Hàn, dừng ở trên thân Kim Tàm Thiên Tôn.
Kim Tàm lại có một loại xúc động muốn chết, trong lòng nhủ ngươi tuyệt đối không nên nói chuyện.
- Truyền ngôn lại là thật...
Nhưng sự tình lại hoàn toàn không theo ý hắn, Tân Khí Hổ vẫn mở miệng, vung muối lên vết thương.
Lại qua một hồi, Phong Vô Định xuất hiện.
Thời điểm hắn nhìn thấy Lăng Hàn, phản ứng đầu tiên chính là muốn xoay người rời đi.
Trước kia Lăng Hàn đã có nói, gặp hắn một lần liền đánh hắn một lần, thực lực của hắn bây giờ lại không có đột phá, tự nhiên không hi vọng cùng Lăng Hàn phát sinh xung đột, nếu không khẳng định là tự mình chuốc lấy cực khổ.