Nhan Nhạc Sinh mở miệng, hắn quyết định nói ra chủ sự sau màn.
Người kia họ Mã, tên là Mã Kỳ Vân, chính là một tên phó phủ chủ của Thiên Vũ phủ, là đại quan ngũ phẩm.
Nhưng Lăng Hàn chưa bao giờ đắc tội người này, vì sao lại bị đối phương nhằm vào?
Đối với điểm ấy, Nhan Nhạc Sinh cũng không hiểu, hắn chỉ phụng mệnh làm việc, nào dám hỏi tại sao Mã Kỳ Vân muốn nhằm vào Lăng Hàn.
A, chẳng lẽ là người kia?
Bỗng nhiên Lăng Hàn nghĩ đến, hắn đã từng kết đại thù với Mạnh Dương Thành, mà Mạnh Dương Thành lại là hoàng trữ, chín mươi chín phần trăm sẽ tham gia thọ yến Mạnh Vĩnh Hoa, như vậy đối phương nhất định sẽ biết hắn.
Công nhiên sát hại một hạt nhân của nước khác, cho dù là hoàng trữ cũng không dám làm ẩu như thế, hơn nữa Lăng Hàn vừa mới nhận được phong thưởng của Mạnh Vĩnh Hoa, ai động vào Lăng Hàn lúc này chính là không nể mặt Mạnh Vĩnh Hoa.
Mạnh Vĩnh Hoa là người này, hỉ nộ vô thường, ai dám đối nghịch với hắn?
Cho nên, Mạnh Dương Thành không thể công khai động vào Lăng Hàn, thế là hắn lại dùng ám chiêu, lợi dụng quy tắc hợp lý đối phó Lăng Hàn.
Nghĩ như vậy, chuyện này đã giải thích thông suốt.
Một tên hoàng trữ muốn Mã Kỳ Vân phối hợp một chút, Mã Kỳ Vân dám không nghe lệnh làm việc sao? Hơn nữa, việc này cũng không cần hắn ra mặt, chỉ cần chào hỏi là đủ, cũng không cần làm cái gì, cho nên Mã Kỳ Vân khẳng định nguyện ý giúp chuyện này.
Nếu đã biết hắc thủ sau màn, Lăng Hàn cũng lười lãng phí thời gian với Nhan Nhạc Sinh, trực tiếp quay đầu rời đi.
Đại Hắc Cẩu cười rất đê tiện, nó nhét tất cả lươn vào trong quần Nhan Nhạc Sinh.
- Không!
Nhan Nhạc Sinh kêu thảm thiết, nhưng tu vi bị phong chế, hắn cũng không thể động đậy, cũng không cách nào vận chuyển bí lực, chỉ có thể phát ra tiếng kêu thảm thiết đầy khuất nhục.
...
Lăng Hàn an tâm tu luyện, trước đó hắn cưỡng ép đột phá nên lưu lại rất nhiều di chứng, sinh mệnh bản nguyên bị hao tổn là chuyện không thể làm gì, nhưng phương diện khác có thể chữa trị, hắn nhất định phải nhanh chóng chữa trị.
Một phương diện khác, hắn đang đánh đẳng cấp chiến trong tinh võng, đương nhiên cũng đổi lên cấp Chú Đỉnh cảnh.
Trên thực tế, hắn không hề từ bỏ cấp Trúc Cơ, ngược lại hắn áp chế tu vi là đủ.
Hắn khiêu chiến Thủy Nhất, hiện tại hắn cũng là Chú Đỉnh.
Nhưng Thủy Nhất lại đưa ra hai điều kiện, thứ nhất, lần này bọn họ khai chiến, Lăng Hàn khẳng định muốn thu vé vào cửa, hắn muốn một nửa. Thứ hai, phải đưa một nửa vé vào cửa lần trước cho hắn.
Lăng Hàn không làm.
Phân một nửa vé vào cửa hai lần cho Thủy Nhất, chẳng phải hắn sẽ toi công?
Hơn nữa, dựa vào cái gì phải chia đều nhưng hắn còn gánh tiếng xấu?
Lăng Hàn quả quyết không tiếp nhận, ngược lại đi khiêu chiến Vạn Đạo và Phá Thiên, dường như hai người này đã thương lượng với Thủy Nhất, bọn họ cũng đưa ra yêu cầu tương tự.
Khốn kiếp, liên thủ lừa ta sao?
Lăng Hàn quả quyết không để ý đến, hắn bắt đầu đi phá kỷ lục, nhưng mặc dù hắn tu ra ba Tiên Đỉnh cũng không đủ, lại bị tinh võng nhận định là Thiên Đỉnh cảnh, bởi vậy, hắn ăn thiệt thòi rất lớn, hắn không thể phá được bất kỳ ghi chép nào, mặc dù đều chỉ kém một tia.
Hơn nữa, thậm chí Chú Đỉnh cảnh có thể tu đến cửu đỉnh cực hạn, ý vị Lăng Hàn còn xa mới đạt tới cảnh giới Chú Đỉnh cảnh đỉnh phong, hắn làm sao vượt qua các thiên tài vạn cổ kia?
Lực chú ý của hắn chú ý vào các đan phương, hắn muốn tìm đan dược thích hợp Chú Đỉnh sử dụng.
Hắn nhanh chóng tìm ra đan phương tương ứng, tên là Chú Đỉnh đan, sau khi ăn vào có thể gia tăng tốc độ đúc thành Tiên Đỉnh.
Đan phương có giá ba trăm vạn Đạo Thạch, Lăng Hàn không do dự mua lại.
Dù trên tay hắn có không ít tiền, nhưng tiêu dùng cũng nhanh, bởi vì bên người hắn có mấy người Nữ Hoàng, Đại Hắc Cẩu, hơn nữa nếu dùng thời gian thất, hắn có nhiều tinh tế tệ hơn nữa cũng không đủ dùng.
Cho nên, hắn phải nghĩ biện pháp kiếm tiền, không thể ngồi ăn núi rỗng.
Hắn đi tới Thánh Dược đường một chuyến, nơi đó có lượng lớn dược liệu, chỉ cần có tiền là đủ, tăng thêm hắn có thân phận Đan sư Nhân cấp hạ phẩm, cho nên hắn có thể mua các loại dược liệu mình cần.
Quy củ cũ, hắn giao tiền cho Hổ Nữu, lại thông qua tài khoản Hổ Nữu tiến hành giao dịch, như vậy sẽ không bại lộ bí mật hắn là “tinh không đệ nhất nhân”.
Hắn bắt đầu luyện đan, mới đan lô tự nhiên có đất dụng võ.
Những ngày hôm nay, Lăng Hàn nghiên cứu không ít lần, hắn đã quen thuộc nên vận dụng như thế nào
Từ góc độ luyện đan, Hỗn Độn Cực Lôi tháp dùng tốt hơn rất nhiều, bởi vì năng lượng thiên địa lưu chuyển, áp chế, trình độ trôi chảy sẽ tăng lên quá cao.
Sau khi thất bại ba lần, Lăng Hàn đã luyện ra Chú Đỉnh đan, đáng tiếc, hắn hiện tại không thể ăn, trong cơ thể còn quá nhiều dược tính.
Vì kiếm tiền, hắn bán ra rất nhiều Hóa Cơ đan, đừng nhìn đó là tiên đan cấp bậc thấp nhất nhưng có rất nhiều người bỏ giá cao để mua, giá cả còn hơn xa Chú Đỉnh đan.
Lúc trước Lăng Hàn mua xuống tấm đan phương này chính là vì lợi ích kinh tế của nó.
Đáng tiếc, cuộc sống yên tĩnh không tiếp tục bao lâu, Lăng Hàn bị một tờ công văn điều đi, muốn hắn tới binh trường vào ngày mai.
Trong công văn cũng không nói rõ xảy ra chuyện gì, nhưng Đường Nghiêm lại tìm tới rất nhanh.
- Đến, đánh một trận.
Gia hỏa này lôi kéo Lăng Hàn đi đấu võ trường, bằng không khai chiến trong thành, lực phá hoại của Chú Đỉnh quá lớn.
Lăng Hàn im lặng, sạu khi bị hắn đánh bại, vị tiểu Hầu gia này đã cố gắng hơn nhiều.
Được, thành toàn cho ngươi.
Hai người đi đấu võ trường, Đường Nghiêm chọn một gian phòng chiến đấu và tiến vào..
Oanh, Đường Nghiêm vừa ra tay đã dùng đại chiêu, toàn thân tỏa ra hỏa diễm, có hàng loạt ký hiệu lưu chuyển, hắn giết tới.
Lăng Hàn âm thầm gật đầu, sau khi đổi tu hành Hồn Thiên kinh, lực lượng của Đường Nghiêm đã ngưng thực rất nhiều, đồng thời uy lực một kích cũng mạnh hơn trước gấp bốn năm lần.
Nhưng ở trước mặt hắn, chút lực lượng này không đáng chú ý.
Lăng Hàn định cho Đường Nghiêm một chút mặt mũi, hắn quần nhau với đối phương, thẳng đến hơn một trăm chiêu, hắn mới nhìn chuẩn cơ hội, một kích đánh vào sơ hở của Đường Nghiêm, từ đó đánh bại đối phương.
- Vẫn thua ngươi!
Đường Nghiêm thở dài nói ra, nhưng tỏng ánh mắt lại đầy hưng phấn.
Trước đó hắn không địch lại một chiêu của Lăng Hàn, hiện tại hắn có thể đánh hơn trăm chiêu, có thể thấy được mình tiến bộ rất lớn.
- Ngươi không nhường ta chứ?
Hắn lại hỏi.
- Ngươi cứ nói đi?
Lăng Hàn cười.
- Nhường?
Đường Nghiêm khẩn trương.
- Ha ha.
- Rốt cuộc có nhường hay không?
- Ha ha.
...
Lăng Hàn từ đầu đến cuối không trả lời chính diện vấn đề này, sau khi về đến nhà, hắn lại hỏi:
- Lần này ngươi tới đây tìm ta là có nguyên nhân sao?
- Đây là một nguyên nhân.
Đường Nghiêm cười cười,
- Ngươi thu được công văn chưa?
- Có.
Lăng Hàn gật gật đầu, nói:
- Ta đang muốn hỏi ngươi có việc gì.
- Xảy ra chuyện lớn.
Đường Nghiêm nói nhỏ:
- Ảnh Nguyệt Hoàng Triều đột nhiên đánh tới Phú Kim tinh, đây là tư nguyên tinh trọng yếu nhất của chúng ta, thừa thãi các loại khoáng thạch kim loại trân quý, vũ khí, khôi giáp quân đội chúng ta sử dụng đều dùng vật liệu đến từ Phú Kim tinh.
- Nếu như Phú Kim tinh bị chiếm, chúng ta sẽ thiếu tiếp tế, trận chiến tranh này sẽ càng khó đánh.
Người kia họ Mã, tên là Mã Kỳ Vân, chính là một tên phó phủ chủ của Thiên Vũ phủ, là đại quan ngũ phẩm.
Nhưng Lăng Hàn chưa bao giờ đắc tội người này, vì sao lại bị đối phương nhằm vào?
Đối với điểm ấy, Nhan Nhạc Sinh cũng không hiểu, hắn chỉ phụng mệnh làm việc, nào dám hỏi tại sao Mã Kỳ Vân muốn nhằm vào Lăng Hàn.
A, chẳng lẽ là người kia?
Bỗng nhiên Lăng Hàn nghĩ đến, hắn đã từng kết đại thù với Mạnh Dương Thành, mà Mạnh Dương Thành lại là hoàng trữ, chín mươi chín phần trăm sẽ tham gia thọ yến Mạnh Vĩnh Hoa, như vậy đối phương nhất định sẽ biết hắn.
Công nhiên sát hại một hạt nhân của nước khác, cho dù là hoàng trữ cũng không dám làm ẩu như thế, hơn nữa Lăng Hàn vừa mới nhận được phong thưởng của Mạnh Vĩnh Hoa, ai động vào Lăng Hàn lúc này chính là không nể mặt Mạnh Vĩnh Hoa.
Mạnh Vĩnh Hoa là người này, hỉ nộ vô thường, ai dám đối nghịch với hắn?
Cho nên, Mạnh Dương Thành không thể công khai động vào Lăng Hàn, thế là hắn lại dùng ám chiêu, lợi dụng quy tắc hợp lý đối phó Lăng Hàn.
Nghĩ như vậy, chuyện này đã giải thích thông suốt.
Một tên hoàng trữ muốn Mã Kỳ Vân phối hợp một chút, Mã Kỳ Vân dám không nghe lệnh làm việc sao? Hơn nữa, việc này cũng không cần hắn ra mặt, chỉ cần chào hỏi là đủ, cũng không cần làm cái gì, cho nên Mã Kỳ Vân khẳng định nguyện ý giúp chuyện này.
Nếu đã biết hắc thủ sau màn, Lăng Hàn cũng lười lãng phí thời gian với Nhan Nhạc Sinh, trực tiếp quay đầu rời đi.
Đại Hắc Cẩu cười rất đê tiện, nó nhét tất cả lươn vào trong quần Nhan Nhạc Sinh.
- Không!
Nhan Nhạc Sinh kêu thảm thiết, nhưng tu vi bị phong chế, hắn cũng không thể động đậy, cũng không cách nào vận chuyển bí lực, chỉ có thể phát ra tiếng kêu thảm thiết đầy khuất nhục.
...
Lăng Hàn an tâm tu luyện, trước đó hắn cưỡng ép đột phá nên lưu lại rất nhiều di chứng, sinh mệnh bản nguyên bị hao tổn là chuyện không thể làm gì, nhưng phương diện khác có thể chữa trị, hắn nhất định phải nhanh chóng chữa trị.
Một phương diện khác, hắn đang đánh đẳng cấp chiến trong tinh võng, đương nhiên cũng đổi lên cấp Chú Đỉnh cảnh.
Trên thực tế, hắn không hề từ bỏ cấp Trúc Cơ, ngược lại hắn áp chế tu vi là đủ.
Hắn khiêu chiến Thủy Nhất, hiện tại hắn cũng là Chú Đỉnh.
Nhưng Thủy Nhất lại đưa ra hai điều kiện, thứ nhất, lần này bọn họ khai chiến, Lăng Hàn khẳng định muốn thu vé vào cửa, hắn muốn một nửa. Thứ hai, phải đưa một nửa vé vào cửa lần trước cho hắn.
Lăng Hàn không làm.
Phân một nửa vé vào cửa hai lần cho Thủy Nhất, chẳng phải hắn sẽ toi công?
Hơn nữa, dựa vào cái gì phải chia đều nhưng hắn còn gánh tiếng xấu?
Lăng Hàn quả quyết không tiếp nhận, ngược lại đi khiêu chiến Vạn Đạo và Phá Thiên, dường như hai người này đã thương lượng với Thủy Nhất, bọn họ cũng đưa ra yêu cầu tương tự.
Khốn kiếp, liên thủ lừa ta sao?
Lăng Hàn quả quyết không để ý đến, hắn bắt đầu đi phá kỷ lục, nhưng mặc dù hắn tu ra ba Tiên Đỉnh cũng không đủ, lại bị tinh võng nhận định là Thiên Đỉnh cảnh, bởi vậy, hắn ăn thiệt thòi rất lớn, hắn không thể phá được bất kỳ ghi chép nào, mặc dù đều chỉ kém một tia.
Hơn nữa, thậm chí Chú Đỉnh cảnh có thể tu đến cửu đỉnh cực hạn, ý vị Lăng Hàn còn xa mới đạt tới cảnh giới Chú Đỉnh cảnh đỉnh phong, hắn làm sao vượt qua các thiên tài vạn cổ kia?
Lực chú ý của hắn chú ý vào các đan phương, hắn muốn tìm đan dược thích hợp Chú Đỉnh sử dụng.
Hắn nhanh chóng tìm ra đan phương tương ứng, tên là Chú Đỉnh đan, sau khi ăn vào có thể gia tăng tốc độ đúc thành Tiên Đỉnh.
Đan phương có giá ba trăm vạn Đạo Thạch, Lăng Hàn không do dự mua lại.
Dù trên tay hắn có không ít tiền, nhưng tiêu dùng cũng nhanh, bởi vì bên người hắn có mấy người Nữ Hoàng, Đại Hắc Cẩu, hơn nữa nếu dùng thời gian thất, hắn có nhiều tinh tế tệ hơn nữa cũng không đủ dùng.
Cho nên, hắn phải nghĩ biện pháp kiếm tiền, không thể ngồi ăn núi rỗng.
Hắn đi tới Thánh Dược đường một chuyến, nơi đó có lượng lớn dược liệu, chỉ cần có tiền là đủ, tăng thêm hắn có thân phận Đan sư Nhân cấp hạ phẩm, cho nên hắn có thể mua các loại dược liệu mình cần.
Quy củ cũ, hắn giao tiền cho Hổ Nữu, lại thông qua tài khoản Hổ Nữu tiến hành giao dịch, như vậy sẽ không bại lộ bí mật hắn là “tinh không đệ nhất nhân”.
Hắn bắt đầu luyện đan, mới đan lô tự nhiên có đất dụng võ.
Những ngày hôm nay, Lăng Hàn nghiên cứu không ít lần, hắn đã quen thuộc nên vận dụng như thế nào
Từ góc độ luyện đan, Hỗn Độn Cực Lôi tháp dùng tốt hơn rất nhiều, bởi vì năng lượng thiên địa lưu chuyển, áp chế, trình độ trôi chảy sẽ tăng lên quá cao.
Sau khi thất bại ba lần, Lăng Hàn đã luyện ra Chú Đỉnh đan, đáng tiếc, hắn hiện tại không thể ăn, trong cơ thể còn quá nhiều dược tính.
Vì kiếm tiền, hắn bán ra rất nhiều Hóa Cơ đan, đừng nhìn đó là tiên đan cấp bậc thấp nhất nhưng có rất nhiều người bỏ giá cao để mua, giá cả còn hơn xa Chú Đỉnh đan.
Lúc trước Lăng Hàn mua xuống tấm đan phương này chính là vì lợi ích kinh tế của nó.
Đáng tiếc, cuộc sống yên tĩnh không tiếp tục bao lâu, Lăng Hàn bị một tờ công văn điều đi, muốn hắn tới binh trường vào ngày mai.
Trong công văn cũng không nói rõ xảy ra chuyện gì, nhưng Đường Nghiêm lại tìm tới rất nhanh.
- Đến, đánh một trận.
Gia hỏa này lôi kéo Lăng Hàn đi đấu võ trường, bằng không khai chiến trong thành, lực phá hoại của Chú Đỉnh quá lớn.
Lăng Hàn im lặng, sạu khi bị hắn đánh bại, vị tiểu Hầu gia này đã cố gắng hơn nhiều.
Được, thành toàn cho ngươi.
Hai người đi đấu võ trường, Đường Nghiêm chọn một gian phòng chiến đấu và tiến vào..
Oanh, Đường Nghiêm vừa ra tay đã dùng đại chiêu, toàn thân tỏa ra hỏa diễm, có hàng loạt ký hiệu lưu chuyển, hắn giết tới.
Lăng Hàn âm thầm gật đầu, sau khi đổi tu hành Hồn Thiên kinh, lực lượng của Đường Nghiêm đã ngưng thực rất nhiều, đồng thời uy lực một kích cũng mạnh hơn trước gấp bốn năm lần.
Nhưng ở trước mặt hắn, chút lực lượng này không đáng chú ý.
Lăng Hàn định cho Đường Nghiêm một chút mặt mũi, hắn quần nhau với đối phương, thẳng đến hơn một trăm chiêu, hắn mới nhìn chuẩn cơ hội, một kích đánh vào sơ hở của Đường Nghiêm, từ đó đánh bại đối phương.
- Vẫn thua ngươi!
Đường Nghiêm thở dài nói ra, nhưng tỏng ánh mắt lại đầy hưng phấn.
Trước đó hắn không địch lại một chiêu của Lăng Hàn, hiện tại hắn có thể đánh hơn trăm chiêu, có thể thấy được mình tiến bộ rất lớn.
- Ngươi không nhường ta chứ?
Hắn lại hỏi.
- Ngươi cứ nói đi?
Lăng Hàn cười.
- Nhường?
Đường Nghiêm khẩn trương.
- Ha ha.
- Rốt cuộc có nhường hay không?
- Ha ha.
...
Lăng Hàn từ đầu đến cuối không trả lời chính diện vấn đề này, sau khi về đến nhà, hắn lại hỏi:
- Lần này ngươi tới đây tìm ta là có nguyên nhân sao?
- Đây là một nguyên nhân.
Đường Nghiêm cười cười,
- Ngươi thu được công văn chưa?
- Có.
Lăng Hàn gật gật đầu, nói:
- Ta đang muốn hỏi ngươi có việc gì.
- Xảy ra chuyện lớn.
Đường Nghiêm nói nhỏ:
- Ảnh Nguyệt Hoàng Triều đột nhiên đánh tới Phú Kim tinh, đây là tư nguyên tinh trọng yếu nhất của chúng ta, thừa thãi các loại khoáng thạch kim loại trân quý, vũ khí, khôi giáp quân đội chúng ta sử dụng đều dùng vật liệu đến từ Phú Kim tinh.
- Nếu như Phú Kim tinh bị chiếm, chúng ta sẽ thiếu tiếp tế, trận chiến tranh này sẽ càng khó đánh.