- Cái bếp lò này là ta ở trong một mộ cổ phát hiện, cực kỳ kiên cố.
Lăng Hàn cười cợt nói:
- Ta có thể dùng lực thử xem sao?
- Có thể.
Nam tử trung niên gật đầu.
- Cứ việc dùng lực, thật đập hỏng cũng không cần ngươi bồi.
- Được.
Lăng Hàn gật gù, sau đó vỗ tới, bếp lò phát ra vang trầm, nhưng bích thân lại không có rung động mảy may.
Có ý tứ!
Lăng Hàn cảm giác được, tuy cái này tuyệt đối không phải Tiên Kim luyện chế, Tiên Kim có khí tức đặc thù, phảng phất như Tiên Vương, nhưng cái lò luyện đan này tử khí sâu sắc, hoàn toàn không có loại khí tức cao quý như Tiên Kim.
Nhưng bất kể nói thế nào, chỉ nhìn trình độ bền bỉ, đồ chơi này liền cực kỳ bất phàm.
Có thể làm lò luyện đan sao?
Lăng Hàn thầm nghĩ, lò luyện đan cần chính là tính chịu hỏa, không dễ hỏng là được
Hắn đang muốn nói chuyện, lại nghe phía trước truyền tới tiếng ồn ào.
- Đánh nhau rồi!
Thang Trì cực kỳ hưng phấn.
- Là Đa Tạp cùng Dương Chí Huyền, thật giống như đều coi trọng một đồ cổ, không ai nhường ai, kết quả phát sinh đại chiến.
- Tê, Dương Chí Huyền a!
Hứa Cường hít vào một ngụm khí lạnh.
Lăng Hàn thuận miệng nói:
- Dương Chí Huyền? Cũng là một tên học viên sao?
- Không không không, hắn không phải học viên, chỉ là một thị vệ!
Thang Trì lắc đầu, đầy mặt nghiêm nghị.
Thị vệ mà thôi, có gì đặc biệt?
- Nhưng hắn là thị vệ của Thiên Sinh đại nhân!
Hứa Cường nói bổ sung, ngữ khí, biểu hiện kia tràn ngập kính nể.
Trong lòng Lăng Hàn không khỏi xông mạnh, Thiên Sinh!
- Dương Chí Huyền vốn là Tiên Vương, hơn nữa còn là tầng hai, để ở nơi đâu không phải tồn tại thanh danh hiển hách? Nhưng hắn cam tâm đi theo Thiên Sinh đại nhân.
Thang Trì nói.
- Tuyệt không thể bởi vậy mà coi thường Dương Chí Huyền, đương nhiên, càng đáng sợ đương nhiên là Thiên Sinh đại nhân, lại có thể để một vị Tiên Vương cam tâm đi theo.
Xác thực, Tiên Vương để ở nơi đâu không phải uy trấn một phương, hiện tại làm thị vệ, tuyệt đối là tin tức lớn, làm nổi bật lên Thiên Sinh mạnh mẽ và yêu nghiệt.
- Đến xem náo nhiệt.
Chủ sạp tạm thời không bán đồ vật nữa, lấy lại bếp lò từ trong tay Lăng Hàn, thu thập tất cả mọi thứ bỏ vào không gian thần khí, liền lập tức lao tới trước.
Đã như vậy, Lăng Hàn cũng theo người qua xem náo nhiệt một chút.
Có điều, đoàn người Lăng Hàn chạy tới trước, nhưng càng nhiều người lại lùi về phía sau, sắc mặt mỗi một người đều tái nhợt.
Bởi vì hai tên Tiên Vương đã đánh nhau.
Đại bộ phận nơi này đều là Thăng Nguyên Cảnh, có chút vẫn chưa tới, chỉ cần bị gợn sóng chiến đấu của Tiên Vương dính một hồi, vậy nhất định sẽ xong đời.
Cũng còn tốt, hai vị Tiên Vương rất nhanh thì đánh lên trời, Ầm! Ầm! Ầm! Giữa bầu trời không ngừng truyền đến tiếng nổ vang, phần lớn người đều không nhìn thấy bất luận tình hình trận chiến gì, chỉ biết là đánh rất kịch liệt.
Lăng Hàn nhìn thật cẩn thận, Đa Tạp là một nam tử tóc vàng, mũi ưng, mắt sâu, con ngươi hiện màu xanh lam, thân hình hắn cao lớn, lấy cước pháp tăng trưởng, một cước ra, liền có ngàn vạn quy tắc hệ thủy dật động, nhấc lên dòng lũ vô tận.
Dương Chí Huyền thì tóc đen mắt đen, vóc người cũng không tính khôi ngô, nhưng cực kỳ thon dài, khuôn mặt lạnh lùng, hai tay hóa chưởng, một chưởng bổ ra, dễ dàng phá tan dòng lũ kéo tới, căn bản không sợ đối phương là đệ tử của Vũ Viện đệ nhất thiên hạ.
Hai đại Tiên Vương đều rất mạnh, ngươi tới ta đi, đều muốn ở trên khí thế áp đảo đối phương.
Có điều, Đa Tạp có thể trở thành học viên của Vũ Viện, mà Dương Chí Huyền chỉ là một thị vệ, nói rõ tư chất của hai người là có sự khác biệt.
Khẳng định là Đa Tạp càng tốt hơn!
Bởi vậy, đánh nhau cùng cấp, khẳng định là người thiên phú võ đạo càng tốt hơn thắng được, điểm ấy không có chút hồi hộp nào.
Tuy Đa Tạp bước vào tầng hai không bao lâu, nhưng hắn là Đế giả, sinh mệnh lũy thừa bay thẳng sáu ngàn sáu, mà Dương Chí Huyền tuy đã sớm là tầng hai đỉnh cao, nhưng sinh mệnh lũy thừa chỉ có sáu ngàn năm, khả năng cao hơn một chút, nhưng tuyệt không có mạnh hơn bao nhiêu.
Đánh non nữa ngày, Dương Chí Huyền liền rơi vào hạ phong.
- Dương Chí Huyền muốn thất bại.
Có người thong thả nói, đây là người có nhãn lực tốt không nhiều, có thể miễn cưỡng nhìn thấy tình cảnh chiến đấu ở giữa bầu trời.
Điều này làm cho người ở phụ cận đều dồn dập truy hỏi, bọn họ đều là người mù xem trò vui a.
Người kia nói đơn giản một hồi, để tất cả mọi người ồ ô không thôi.
- Hết cách rồi, dù sao Đa Tạp đại nhân cũng là học viên chính thức, mà Dương đại nhân tuy cũng là Tiên Vương, nhưng giới hạn ở tư chất, sức chiến đấu cùng cấp không thể quá mạnh.
- Cái này còn là bởi vì Đa Tạp đại nhân vừa bước vào tầng hai, nếu như chờ hắn tu đến tầng hai đỉnh cao, vậy Dương đại nhân tuyệt không phải trăm chiêu đối địch của hắn.
- Đế giả nha, toàn bộ thiên hạ mới bao nhiêu người?
Lăng Hàn ngược lại là xem trò vui, trong lòng hắn cũng gật đầu, nếu như Dương Chí Huyền không có át chủ bài gì, vậy khẳng định chỉ có thể thu hoạch một hồi thảm bại.
Vù, một tia sáng tím lấp lóe, ở trong trời cao phảng phất như một vầng mặt trời chói mắt.
Lăng Hàn không khỏi kinh ngạc, mới vừa nói Dương Chí Huyền không có lá bài tẩy liền xong, kết quả hắn liền phóng đại chiêu!
Lúc này, toàn thân hắn bao phủ ở trong một bộ khôi giáp màu tím, nhưng khôi giáp này dày nặng hơn Lăng Hàn tưởng tượng, bởi vì Dương Chí Huyền nguyên bản chỉ cao hơn thường nhân nửa cái đầu, hiện tại lại cao hơn một trượng.
Khôi giáp này dày bao nhiêu, có thể tưởng tượng a?
Lăng Hàn hơi có chút kinh ngạc, tuy những khôi giáp này thâm hậu, nhưng có lưu tuyến duyên dáng, bóng loáng, phía trên có từng phù văn, toả ra uy thế cấp bậc Tiên Vương.
Hắn đột nhiên xẹt qua một ý nghĩ.
- Không nghĩ tới, ngươi lại còn nắm giữ một bộ chiến giáp!
Sắc mặt của Đa Tạp trở nên thận trọng, loại chiến giáp này không phải khôi giáp thông thường, mà là một số vị diện đi con đường gọi là “khoa học kỹ thuật”, chế tạo ra công cụ phụ trợ chiến đấu mạnh mẽ.
Chiến giáp có đẳng cấp khác biệt, có nhằm vào Phá Hư Cảnh, có nhằm vào Sáng Thế Cảnh, cũng có nhằm vào Tiên Vương, mà Tiên Vương mặc vào chiến giáp đối ứng, có thể tăng sức chiến đấu lên rất nhiều.
Ân, là nhiều vô cùng!
Nhưng chiến giáp cấp Tiên Vương cực kỳ quý trọng, hơn nữa thành phẩm cũng cao đến kinh người, ngay cả Tiên Vương cũng rất khó nắm giữ.