Lão giả một bộ không đáng kể, chỉ lộ ra nụ cười thâm trầm, hắn tự nhiên mò thấu triệt tâm tư của những Ma Chủ này, quay đầu nói:
- Nhất nhi, ngươi đi lãnh giáo những người này một chút.
- Vâng, Lục Tổ.
Một thanh niên đi ra, dáng dấp rất anh tuấn, da dẻ rất trắng, nhưng mơ hồ lộ ra một luồng ánh sáng vàng kim lộng lẫy. Hắn nhìn lướt qua những người trẻ tuổi, cười nói:
- Tại hạ Đàm Nhất, ai cùng ta luận bàn một hồi?
Đám người Bá Kiếm Ma Chủ hơi trầm ngâm, liền mở miệng nói:
- Mạc Ly, Chư Bát, Vân Hà, ba người các ngươi lên đi.
- Các ngươi cũng ra ba cái.
Cuồng Loạn Ma Chủ nói với lão giả.
Nhưng lão giả nở nụ cười nói:
- Không cần, một người là đủ!
Ngươi muốn một chọi ba?
Phải biết Mạc Ly, Chư Bát cùng Vân Hà đều là người mạnh nhất trong Hằng Hà Cảnh, mỗi người đều tu ra trăm vạn Tinh Thần trở lên, nếu không phải quy tắc của Sáng Thế Cảnh quá khó lĩnh ngộ, bọn họ đã sớm trở thành Ma Chủ.
- Ta tới trước đi!
Chư Bát nói, hắn có kiêu ngạo của mình, tự nhiên xem thường cùng người liên thủ.
Đàm Nhất không đáng kể nói:
- Ra tay đi.
Nhẹ như mây gió, một bộ đại ca chỉ điểm tiểu đệ.
Trong lòng Chư Bát sinh phẫn nộ, tiến lên trước một bước, lăng không đấm ra một quyền.
Có rất nhiều Ma Chủ ở đây, hắn hoàn toàn không cần kiêng kỵ, ra tay liền toàn lực ứng phó, không cần lo lắng dư âm dật tán tạo thành phá hoại lớn.
Đàm Nhất nhẹ nhàng ghìm xuống một chưởng, nhất thời, một đạo Thiên Hà treo ngược, từng viên ngôi sao ở trong đó vỡ tan, hình thành cảnh tượng đáng sợ. Cái này không phải cảnh tượng doạ người đơn giản như vậy, uy lực càng thêm đáng sợ, vung lên sóng lớn có thể phá diệt thế giới, đánh về phía Chư Bát.
Đòn đánh này, Chư Bát cũng không dám đón đỡ, thân hình vội vã bắn lên, né qua.
Ngay cả đám Ma Chủ cũng khiếp sợ, lực lượng của tên này làm sao có khả năng mạnh như thế, đây là tu ra bao nhiêu ngôi sao?
Tuy Hằng Hà Cảnh ở trên lý thuyết có thể tu ra vô hạn ngôi sao, nhưng điều này chỉ là lý luận, trên thực tế sau khi vượt qua trăm vạn, bởi vì chưa mở ra giới hạn trên cảnh giới, mỗi tu ra một ngôi sao đều cực kỳ khó, hơn nữa sẽ càng ngày càng khó.
Cho dù mạnh như đám người Mạc Ly, bọn họ tu ra số lượng ngôi sao cũng chỉ khoảng 110 vạn, đây là hạn mức tối đa được công nhận, yêu nghiệt như thế nào đi nữa cũng chỉ có thể dừng lại ở đây.
Như vậy, sao Đàm Nhất này ở lực lượng nghiền ép như vậy?
Đàm Nhất chủ động công kích, hắn chính là chưởng chưởng vỗ xuống, cũng không có sử dụng bí pháp gì, nhưng bời vì lực lượng thực sự quá mạnh mẽ, đạt đến trình độ hoàn toàn nghiền ép, lại há cần bí pháp?
Tất cả mọi người thất sắc, Chư Bát ở trong lòng bọn họ chính là đại danh từ Hằng Hà Cảnh mạnh nhất, nhưng hiện tại né tránh như con vịt, ngay cả tư cách hoàn thủ cũng không có, để bọn họ đều kinh hãi.
- Các ngươi cũng một chỗ lên đi!
Đàm Nhất một chưởng lại ấn, cuốn Mạc Ly cùng Vân Hà vào chiến đấu.
Tam đại Hằng Hà Cảnh bá chủ liên thủ, nhưng vô dụng, Đàm Nhất như Thiên Đế vạn giới, một chưởng liền có thể trấn áp, ba đại cự đầu cũng không địch lại, chỉ có không ngừng lùi cùng trốn.
- Được rồi!
Cuồng Loạn Ma Chủ đưa tay vẫy một cái, ngưng hẳn chiến đấu, sau đó nhìn về phía lão giả nói.
- Đạo hữu xưng hô như thế nào, từ chỗ nào đến?
Lão giả cười ha ha:
- Bản tọa Đàm Phong, đến từ Đông Xương.
Đông Xương?
Đây là tinh vực nào hoặc là tinh thể nào?
Nhiều Ma Chủ nhìn lẫn nhau, có thể từ trong ánh mắt đối phương nhìn thấy mờ mịt.
- Đàm đạo hữu, mấy đệ tử của ngươi có thể vào, thế nhưng, trong di tích có chí ít lực lượng của cấp bậc Huyền Ma, nếu chúng ta tiến vào, sẽ xúc động nguồn lực lượng này công kích, vì lẽ đó, chúng ta đều phải ở bên ngoài.
Bà lão Ma Chủ nói.
Đàm Phong lộ ra vẻ kinh ngạc, nhưng lập tức liền cất đi, hắn gật gù nói:
- Nhất nhi, chăm sóc tốt tộc nhân của ngươi.
- Vâng.
Đàm Nhất cung kính gật đầu, gật gù với bốn tên tộc nhân, bọn họ trước tiên tiến vào cổng vòm, vừa đi qua, liền có thể nhìn thấy thân hình của bọn họ nhỏ đi vô hạn, sau đó từ trong mắt thường biến mất, ngay cả Ma Chủ cũng không cách nào bắt giữ.
Sắc mặt những người khác đều khó coi, cái này rõ ràng là di tích bọn họ phát hiện, hiện tại không chỉ bị người ngoài chia sẻ, thậm chí còn bị người ta đoạt trước.
Nhưng nếu như ở trong di tích gặp phải năm người này, bọn họ còn chỉ có phần tránh né, Đàm Nhất quá mạnh mẽ!
- Đi thôi!
Mấy người Lăng Hàn cũng lục tục đi vào cổng vòm, thân hình vừa biến mất, thời điểm xuất hiện lại, bọn họ đã tiến vào di tích cổ, chỉ thấy trước mắt là một đại dương vô biên vô hạn.
Cái này nằm trong dự liệu, bởi vì ở bên ngoài liền nhìn thấy, chỉ là người không có lạc vào cảnh giới kỳ lạ, là không cách nào tưởng tượng Đại Hải này sẽ ầm ầm sóng dậy đến cỡ nào.
Bước thứ nhất, qua biển.
Lăng Hàn lập ở không trung, phía trước đã có thật nhiều người đi qua, mà năm người Đàm Nhất tiến vào sớm nhất đã hoàn toàn không có hình bóng.
- Nơi này có thứ ta cần.
Tiểu Tháp đột nhiên mở miệng.
Lăng Hàn sững sờ nói:
- Món đồ gì?
- Hỗn Độn Nguyên Thạch.
Tiểu Tháp nói.
Lại là đồ chơi này.
Lăng Hàn gật gù nói:
- Có cơ hội liền lấy cho ngươi.
- Không phải có cơ hội, là nhất định phải!
Tiểu Tháp nghiêm nghị nói.
- Khối Hỗn Độn Thạch này vô cùng lớn, ta cách xa như vậy liền có thể cảm ứng được nguyên lực phun trào, nếu có thể lấy ra lực lượng trong đó, đối với ta khôi phục có nhiều chỗ tốt.
Lăng Hàn suy nghĩ một chút nói:
- Lớn đến mức độ nào?
- Ngươi có thể được một lần cơ hội quán lực.
Tiểu Tháp từ tốn nói.
Ánh mắt của Lăng Hàn sáng lên:
- Có thể mạnh bao nhiêu?
- Dưới Tiên Vương, cũng có thể quét ngang!
Hí!
Lăng Hàn lộ ra vẻ khiếp sợ, tuy hắn không biết Tiên Vương ở Tiên Vực có thể xếp vị thứ mấy, nhưng Tiên Vương Tiên Vương, chính là ở Tiên Vực xưng vương, không phải đỉnh cấp, dám dùng phong hào này sao?
- Được, ta nhất định lấy đến cho ngươi!
Hắn quyết định, có lần rót lực này, hắn có thể quét ngang một cấm địa... nếu như một đám Thánh Nhân của cấm địa đều chạy đến, hắn cũng có thể một lưới bắt hết.