Liên thủ vây công lại như thế nào, ai dám nói bọn hắn một câu phàn nàn?
Tam đại Thiên Tôn liên thủ, tề oanh Lăng Hàn.
Lăng Hàn không sợ, lực lượng của hắn hoàn toàn đến từ bản thân, tự tin vô địch.
Đến đánh đi.
Hắn không ngừng vận chuyển ba môn Thiên Tôn Bảo thuật, hạch tâm phun trào ra lực lượng, duy trì lấy hắn có thể không ngừng tiến hành chiến đấu.
Bất quá, tam đại Thiên Tôn dù sao không phải bất tài, dưới liên thủ đủ để cùng Lăng Hàn địch nổi.
Một trận chiến này chính là hơn một tháng, vẫn bất phân cao thấp.
- Bốn vị, nghe bản tôn một câu, tạm thời dừng tay như thế nào?
An Đạp Vân mở miệng.
Ba người Tổ Hà Thiên Tôn đều thầm gật đầu, lực lượng của Lăng Hàn rả rích, gần như không có cuối cùng, để bọn hắn căn bản không nhìn thấy hi vọng áp chế, không bằng thuận thế kết thúc.
Lăng Hàn lại không chịu, Dương Chí Hà muốn giết cháu trai hắn, dựa vào cái gì ta phải dừng?
Hắn không để ý tới Tổ Hà Thiên Tôn cùng một Thiên Tôn khác, chỉ nhìn chằm chằm Dương Chí Hà tấn công mạnh.
- Ngươi...
Tổ Hà Thiên Tôn cùng Tứ Dạ Thiên Tôn đều giận dữ, bọn hắn đều đã dừng tay, vì sao ngươi cho thể diện mà không cần?
Bọn hắn không cách nào, đành phải lần nữa gia nhập chiến đấu.
Ba tháng, nửa năm, một năm!
Tứ đại Thiên Tôn chiến đến hôn thiên ám địa, vô cùng kịch liệt.
Ba người Tổ Hà cũng không phải Lăng Hàn, ở trong thể nội sinh thành lực lượng hạch tâm, có thể liên tục không ngừng sản sinh lực lượng, bọn hắn xác thực cường đại, nhưng luôn có thời điểm lực lượng hao hết, nhưng bọn hắn có ba người, hoàn toàn có thể hai người hợp chiến Lăng Hàn, để người thứ ba đi qua bên cạnh nghỉ ngơi một chút.
Thiên Tôn chỉ cần há miệng hô hấp, liền có thể cưỡng ép rút ra lực lượng thiên địa, mấy hơi thở liền có thể hoàn toàn khôi phục.
Đây cũng là nguyên nhân lúc trước Lăng Hàn có thể cùng Ngô Hạo Dương đánh mười mấy vạn năm, tốc độ khôi phục của bọn hắn quá nhanh.
Cứ đánh như vậy, khả năng vĩnh viễn không có kết quả.
Đánh lấy đánh lấy, đám người Tổ Hà Thiên Tôn đều gấp rồi.
Hiện tại bọn hắn đang xâm lược Hứa Đô vị diện, bọn hắn há có thể lâu dài rời đi chiến trường, nhưng lập tức liền để ba vị Nhị Bộ Thiên Tôn vấp ở nơi này, bên tiền tuyến liền không nói được rồi.
Hứa Đô vị diện xác thực không bằng Vũ Tinh vị diện, nhưng cũng không kém hơn quá nhiều.
- Các hạ, ngươi muốn sao mới bằng lòng dừng tay?
Tổ Hà Thiên Tôn chịu thua, hắn thấy, không có bất kỳ sự tình gì trọng yếu hơn đánh hạ Hứa Đô vị diện.
- Đưa đầu của Dương Chí Hà lên.
Lăng Hàn nói.
- Không có khả năng!
Đừng nói Dương Chí Hà sẽ không đáp ứng, ngay cả ba người Tổ Hà, An Đạp Vân cũng không có khả năng đồng ý.
Nhị Bộ Thiên Tôn là lực lượng mạnh nhất của Vũ Tinh vị diện, tuyệt không thể tổn thất một cái.
- Vậy thì tiếp tục chiến!
Lăng Hàn lạnh lùng nói.
- Thật quá mức!
Tam đại Thiên Tôn ai cũng giận dữ, bọn hắn nhao nhao tế ra Thiên Tôn Bảo Khí.
Ong ong ong, ba đạo hào quang phóng lên tận trời, đây là ba kiện Thiên Tôn Bảo Khí, theo thứ tự là một thanh kiếm, một cây đao cùng một cây trường thương.
Bảo Khí nơi tay, chiến lực của tam đại Thiên Tôn đều tăng vụt.
Lăng Hàn cũng không khách khí, tế ra Tiên Ma kiếm, một kiếm kinh hồng, vang chín tầng trời.
Bốn người đại chiến, ở mặt này tam đại Thiên Tôn đã chiếm thượng phong, nhưng muốn nói trấn áp Lăng Hàn là căn bản chuyện không thể nào.
Lại đánh mười năm, ngay cả An Đạp Vân cũng nhịn không được, bay lên nói:
- Lăng Hàn, không sai biệt lắm có thể dừng lại, nếu không bản tôn sẽ xuất thủ.
Bọn hắn đều có một mục tiêu, cái kia chính là đánh hạ Hứa Đô vị diện, chia sẻ vị diện kia.
Lăng Hàn cũng biết có nhiều Thiên Tôn như vậy liên thủ, hắn không có khả năng giết được Dương Chí Hà, thậm chí chỉ cần Dương Chí Hà lựa chọn chạy trốn, hắn liền không khả năng thành công, nếu Nhị Bộ Thiên Tôn có thể dễ giết như vậy mới kì quái.
Hắn nghĩ nghĩ nói:
- Tốt, để Dương Chí Hà xin lỗi cháu của ta, liền tạm thời không truy cứu.
Tê, để Nhị Bộ Thiên Tôn xin lỗi một Tiên Vương? Hơn nữa vẫn là tạm thời không truy cứu?
Dương Chí Hà xém chút giận điên lên, hắn một hơi giết sạch một vạn Tiên Vương tầng chín lại như thế nào, ai dám nói hắn một câu? Hiện tại bất quá nói muốn giết một Tiên Vương, lại không có thành công, còn để cho hắn nói xin lỗi?
- Không làm? Vậy thì tiếp tục đánh, dù sao ta không có vấn đề!
Lăng Hàn giang tay ra, lộ ra cực kỳ lưu manh.
- Dương huynh!
Tổ Hà Thiên Tôn nhìn về phía Dương Chí Hà.
- Xin lấy đại cục làm trọng.
Lăng Hàn đã lui một bước, vậy kế tiếp liền đến phiên Dương Chí Hà, lẫn nhau lui một bước, mới có thể giải quyết sự tình đúng hay không?
Tứ Dạ Thiên Tôn cùng An Đạp Vân cũng đồng dạng nhìn hắn, rất có xu thế ngươi không đáp ứng, chúng ta liền ra tay giúp ngươi đáp ứng.
Dương Chí Hà dĩ nhiên không thể chết, nhưng hắn cũng không thể hành động theo cảm tính, vô luận như thế nào, chinh phạt Hứa Đô vị diện mới là trọng yếu nhất.
- Tốt!
Gân xanh trên trán Dương Chí Hà trực nhảy, trừ khi hắn trở mặt với những Thiên Tôn này, bằng không hiện tại hắn nhất định phải cúi đầu.
Thân hình của Dương Chí Hà rơi xuống, đứng ở trước mặt Lăng Phi Phàm nói:
- Bản tôn không nên động sát niệm đối với ngươi.
Lăng Phi Phàm móc móc lỗ tai:
- Ngươi nói cái gì? Có dạng xin lỗi này sao? Bản thiếu không tiếp thụ!
Hắn khoát khoát tay, một mặt hiên ngang lẫm liệt.
Hiện tại Lăng Hàn chiếm thượng phong, hắn đương nhiên phải bóp một chút.
Nói giỡn, thực lực hắn thấp nên bị xoa dẹp bóp tròn? Hắn cũng là người a!
Đôi mắt của An Tú Nhi lập tức đẹp mê ly, liền thích người trong lòng có loại hào khí ngạo thị thiên hạ này.
- Trang bức.
Quần chúng vây xem thì thầm nói, đồng thời cũng vô cùng hâm mộ Lăng Phi Phàm.
Có thể làm cho Nhị Bộ Thiên Tôn cúi đầu xin lỗi, dù chỉ là một cái hình thức, cũng có thể thổi cả đời.
Lăng Hàn thì đứng ở bên người Lăng Phi Phàm, cười nói:
- Ta cũng không thấy cái này giống như là xin lỗi, làm sao, coi Lăng gia chúng ta dễ khi dễ sao?
Ánh mắt của hắn phát lạnh, hiện tại hắn vẫn chỉ là chuẩn Thiên Tôn, chờ hắn thực sự rảo bước tiến lên Thiên Tôn vị, như vậy giết Nhị Bộ khẳng định dễ như trở bàn tay.
Trong lòng Dương Chí Hà căng thẳng, hiện tại hắn xác thực có thể không nhìn Lăng Hàn, nhưng đối phương lại chỉ là chuẩn Thiên Tôn, nếu tiến thêm một bước thì sao?