Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi Lăng Hàn bước vào trong,, toàn bộ Chúng Sinh trì lập tức sôi trào.

Tình huống gì?

Đám người Mạc Thái Bình đều ngẩn ngơ, trong lòng sinh ra linh cảm không lành.

Chẳng lẽ đúng như lời Lăng Hàn nói?

Ý nghĩ này vừa xuất hiện, bọn họ liền phát hiện toàn bộ năng lượng trong hồ rót vào trong người Lăng Hàn.

Tốc độ hấp thu điên cuồng như thế, đám người Mạc Thái Bình không được chia một chút xíu năng lượng, cho dù ngẫu nhiên tiến vào cơ thể cũng sẽ bị lực hút kéo ra ngoài.

Mẹ nó!

– Trương huynh!

– Dừng bước!

Đám người kêu lên, bọn họ có cảm giác như bị lửa đốt mông.

Nếu có Lăng Hàn ở đây, bọn họ không thể hấp thu bất cứ năng lượng tinh hoa gì, bọn họ làm sao không gấp?

Năng lượng Chúng Sinh trì chính là phần thuởng của bọn họ, bây giờ lại bị Lăng Hàn hấp thu toàn bộ, bọn họ không vớt được chút nào? Có ai không vội?

– Làm gì?

Lúc này, Lăng Hàn giống như biến thành đồ ngốc, hắn vừa tiếp tục vừa hỏi đám người.

– Trương huynh, ngươi hấp thụ năng lượng quá mạnh!

Bốn người này sắp khóc.

– A, không phải các ngươi nói không có quan hệ sao?

Lăng Hàn cười nói.

– Chúng ta sai rồi!

Đám người này vội vàng nói.

Ầm ầm, nhưng vào lúc này, một tiếng nổ mạnh vang lên, thân tháp run rẩy kịch liệt, mắt trần có thể thấy hồ nước đang giảm xuống rất nhanh.

Hưu hưu hưu, đám tăng lữ xuất hiện.

– Xảy ra chuyện gì?

– Tại sao có động tĩnh lớn như vậy?

– Trời ạ, tại sao Chúng Sinh trì tiêu hao lợi hại như vậy?

Đám tăng lữ đều kinh hãi, bọn họ nhanh chóng bắt đám người Lăng Hàn ra ngoài.

Oanh!

Đúng lúc này, khí tức của Lăng Hàn phun trào, hắn bắt đầu biểu diễn.

Sinh Đan cảnh!

Phốc!

Đám người Mạc Thái Bình sắp thổ huyết, mẹ nó, bọn họ không mò được chỗ tốt nào, Lăng Hàn lại đột phá một đại cảnh giới, bọn họ làm sao chịu nổi?

– Thực Linh Thể!

Đám tăng lữ cũng phản ứng lại, bỗng nhiên ý thức được, lần này bọn họ cho một tên Thực Linh Thể đi vào.

Có ai nghĩ tới Thực Linh Thể khủng bố như vậy?

Trên thực tế, Lăng Hàn cũng không biết Thực Linh Thể là như thế nào, ngược lại hắn cảm thấy nên hấp thụ nhiều năng lượng một chút, không thì trực tiếp bước lên một đại cảnh giới, bằng không chẳng phải không nói nổi?

Lúc này, Lăng Hàn bị đuổi ra khỏi Phật tháp, đám người Mạc Thái Bình cũng đi ra ngoài, Lăng Hàn tai họa đến bọn họ, cho nên bọn họ cũng theo Lăng Hàn ra ngoài.

– Trương huynh!

Đám người khóc không ra nước mắt.

Nhưng bọn họ liều mạng với Lăng Hàn sao?

Chú Đỉnh đánh Sinh Đan? Không phải muốn chết sao?

Lại nói, Lăng Hàn còn có thể tiếp tục dễ dàng bước lên Chân Ngã cảnh, thẳng đến Chân Ngã đỉnh phong mới dừng lại.

Nói cách khác, bọn họ sẽ bị Lăng Hàn bỏ lại đằng sau một đoạn thời gian rất dài.

Cho nên, liều mạng như thế nào?

Lăng Hàn chỉ cười cười, hắn đã xác nhận qua nhiều lần, các ngươi nhất định muốn hắn xuống, hắn có biện pháp nào.

Trở lại võ quán, đám người Mạc Thái Bình đều cắm đầu đi ngủ, hiện tại hoàn toàn không có tinh thần, làm chuyện gì cũng không được.

Hai ngày sau đó, bọn họ tổ đội với năm học viên uy tín lâu năm của võ quán thành Thiên Dụ đi tới Ngự Hải Vương đô.

Phật thổ có mười Vương đô, Ngự Hải Vương đô chính là một trong số đó.

Năm người của võ quán đều có tu vi Sinh Đan cảnh, thần sắc đều rất kiêu căng, nhưng khi đối mặt Lăng Hàn, bọn họ lịa cảm thấy xấu hổ.

Nguyên nhân tất cả mọi người đều là Sinh Đan cảnh, cho dù có tiểu cảnh giới khác biệt nhưng cũng ngồi ngang hàng.

Vấn đề là, Lăng Hàn cách đây không lâu tiến vào thành thị Ất cấp, mà bọn họ thì sao? Bọn họ ở thành thị Giáp cấp chờ đợi rất lâu.

Khi bọn họ biết được hơn một tháng trước Lăng Hàn chỉ là Thông Mạch cảnh nho nhỏ, mỗi người đều chấn kinh đến mức thất điên bát đảo, càng thêm không có lực lượng khi ở trước mặt Lăng Hàn.

Nguyên nhân có khả năng mấy ngày nữa, Lăng Hàn sẽ vượt qua cảnh giới của bọn họ.

Bọn họ xem thường Lăng Hàn, cho rằng Lăng Hàn hoàn toàn dựa vào thể chất mà thôi, nhưng cùng lúc đó, trong lòng của bọn họ mang e ngại, nguyên nhân Lăng Hàn tùy thời có thể vượt qua cảnh giới của bọn họ.

Đẳng cấp cảnh giới võ đạo sâm nghiêm, Sinh Đan cảnh gặp gỡ Chân Ngã cảnh là phải cung kính.

Cho nên, những người này muốn cách xa Lăng Hàn một chút.

Lăng Hàn sẽ không để ý, hắn chỉ gấp rút lên đường.

Sau khi đi suốt hai mươi bốn ngày, đám người Lăng Hàn đã đi tới Vương đô.

Ngự Hải Vương đô còn to hơn gấp mấy lần thành thị Giáp cấp, dù sao cũng thống trị hơn vạn tòa thành bình thường, nếu khí thế không đủ cường đại thì làm sao xác định thân phận Vương đô?

Kẻ thống trị nơi này là Ngự Hải Vương, chính là hậu duệ của tướng tài theo A Hàm phật chinh chiến thiên hạ, cũng là lực lượng hạch tâm của Phật tộc.

Nghe nói, Ngự Hải Vương chính là một vị Tôn Giả cao giai.

Tiến vào Vương đô, tất cả mọi người đều cảm thán không thôi.

Nơi này có mấy người lần đầu tiên đi vào Vương đô, tự nhiên bị cảnh tượng tráng lệ to lớn của Vương đô chấn nhiếp, những học viên cũ xem thường: đúng là một đám nhà quê.

Lại tới võ quán ở nơi này, bọn họ đưa ra thân phận, sau đó được dàn xếp ở lại.

Lăng Hàn tươi cười, khi ở thành thị bình thường, thành thị Ất cấp, thành thị Giáp cấp, lại đến Vương đô, thân phận của hắn bị không ngừng tẩy trắng, hiện tại còn có người đi tra hắn sao?

Nếu không, nếu hắn ngụy trang thành một thiên tài khác, vừa xuất hiện đã có tu vi Hóa Linh cảnh hay Tiểu Thừa cảnh, chắc là sẽ bị người ta tra xét kỹ càng.

Hiện tại, thân phận giả của hắn không quá ổn định, người bố trí có khả năng bại lộ.

Ân, nhất định sẽ không sụp đổ.

Lăng Hàn nói thầm trong lòng..

Vương đô nhiều cường giả, người đi lại trên đường không phú thì quý, tất cả mọi người đều rất khiêm tốn, vạn nhất trêu chọc phải, nói không chừng sẽ mang tới tai họa ngập đầu.

Cần phải khiêm tốn một chút, vạn nhất có thể tiến thêm một bước, được thu vào Tịnh Địa, khi đó mới là một bước lên trời.

Lại nói, bên trong võ quán nơi này có không ít học viên Chân Ngã cảnh, chỉ võ giả cấp bậc này cũng không phải bọn họ có thể trêu chọc nữa

Dưới Ngự Hải Vương đô có tổng cộng tám mươi hai thành thị Giáp cấp, nói cách khác, sẽ có tám mươi hai chi đội ngũ sẽ chạy đến Vương đô tới tham gia tấn giai chiến vòng thứ hai.

Mấy ngày nay không ngừng có đội ngũ chạy tới, người trẻ tuổi nha, khẳng định sẽ ngồi không yên, có ít người liền xông lên cửa, cũng nghe ngóng cao thủ nào lợi hại trong thành thị.

Nguyên nhân đi tới cấp bậc này, đội ngũ tạo thành đều ăn ý với nhau,, bốn tên tuyển thủ Chú Đỉnh cảnh trổ hết tài năng đi tới một bước này, lại thêm võ quán thành thị Giáp cấp đều lựa chọn Sinh Đan cảnh.

– Trong học viên mới xuất hiện một tên thiên tài tên là Già Thái Long!

– Nghe nói người này sinh ra tuệ căn, đã bị Tịnh Địa nhìn trúng, lần tranh tài này kết thúc sẽ bị hấp thu vào trong.

– Hắn vẫn chưa tới năm mươi tuổi nhưng đã là Sinh Đan cảnh, thiên phú của hắn cực kỳ kinh người.

Điều này làm mọi người rung động, mặc dù tư chất cỡ này không thể so sánh với Phật tử nhưng được Tịnh Địa nhìn trúng thì nơi này không tệ.

– Còn có một tên gia hỏa tên là Trương Hàn Quân, chính là thượng cổ Thực Linh Thể, tăng tu vi lên dễ dàng như uống nước.

– Phi, hắn đột phá Chân Ngã cảnh quá nhanh, sau này còn không phải sẽ bị đánh về nguyên hình?

– Cũng đúng.

Thế là, Lăng Hàn không được mọi người xem trọng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK