Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4768 : Âm Hà Lại Xuất Hiện


– Ô!


Lăng Hàn hét lên kinh ngạc.


– Ân?


Đinh Thụ cũng khiếp sợ.


– Làm sao vậy?


Đại Hắc Cẩu vội vàng hỏi.


Lăng Hàn hít sâu một hơi, nói:


– Con sông này khá quen thuộc.


– Ngươi cũng cho rằng như vậy?


Đinh Thụ nhìn sang Lăng Hàn.


Lăng Hàn gật đầu:


– Nếu như hai người chúng ta đều cho rằng như vậy, tia tin tưởng sẽ không sai.


– Uy, các ngươi đang nói gì thế?


Tiểu Thanh Long không kiên nhẫn, nó lập tức hỏi thăm.


– Âm hà tỏng Ám Veân Địa Ngục!


Lăng Hàn trầm giọng nói, cuối cùng hắn đã mở ra đáp án.


– Cái gì!


Tất cả mọi người chấn kinh.


Ám Vân Địa Ngụcd là hiểm địa trong thiên địa,, giấu ở trong một lỗ đen, trong đó có đại nguy hiểm, cho dù Thánh Nhân mang theo Đế binh đi vào cũng có khả năng vẫn lạc.


Nhưng việc này không nên liên quan với nhau, vì cái gì âm hà trong Ám Vân Địa Ngục lại xuất hiện tại nơi này?


Hơn nữa, Ám Vân Địa Ngục không phải giấu trong lỗ đen sao?


– Tiểu Hàn tử, các ngươi có lầm hay không? Chẳng qua là tương tự mà thôi.


Đại Hắc Cẩu nói.


– Đúng đúng đúng, thế gian này có rất nhiều sông lớn, không nhất định là con sông đó.


Tiểu Thanh Long cũng gật đầu.


– Có đúng hay không rất dễ chứng minh.


Lăng Hàn trầm giọng nói.


– Chứng minh như thế nào?


Trì Mộng Hàm hỏi.


– Có người chèo thuyền hay không.


Đinh Thụ lên tiếng.


Đột nhiên xuất hiện con sông lớn làm cho mọi người ngây người, trong tinh không mênh mông đột nhiên xuất hiện một con sông lớn là có ý gì?


Ngược lại đại quân âm hồn đã tan tác, có rất nhiều người thu hồi vũ khí và nhìn lên bầu trời.


Âm hà lao nhanh, rõ ràng không có đáy sông nhưng sông lớn lại bị lực lượng vô hình khống chế, không có lan tràn ra chung quanh.


Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người có cảm giác âm khí đáng sợ xuyên vào xương, mọi người không ngừng run rẩy.


Đây là hàn ý phát ra từ trong cơ thể, có làm thế nào cũng không xua tan được.


Đây là chuyện gì?


Tại sao một con sông lại xuất hiện, nghĩ như thế nào cũng không giống chuyện tốt.


Các Thánh Nhân đi tới và đứng bên cạnh bờ sông, lộ ra vẻ mặt cảnh giới.


– Nhìn kìa!


Có người chỉ vào dòng sông.


Mọi người đều nhìn theo, nội tâm mọi người run rẩy.


Chỗ đó có một chiếc thuyền nhỏ đang tiến lên chậm rãi, thậm chí không thể nói đây là thuyền, ở đầu thuyền có một người đang chèo thuyền, đang ung dung chống sào trúc.


Nếu việc này xuất hiện trên tinh cầu sẽ bình thường.


Nhưng trong tinh không xuất hiện một con sông, trong con sông xuất hiện một người chèo thuyền, cho dù nhìn thế nào cũng không thích hợp.


Lăng Hàn hướng về Đinh Thụ nhìn, Đinh Thụ đúng lúc cũng nhìn lại, hai người đều là nhướng mày, tâm bên trong hiện lên mãnh liệt hàn ý.


Hơn nữa không chỉ có một thuyền nhỏ như thế.


Rất nhanh, lại có một chiếc thuyền nhỏ xuất hiện, sau đó là chiếc thứ ba, chiếc thứ bốn, số lượng càng ngày càng nhiều, nối đuôi nhau mà đi.


Chạy đến lân cận một chút, tất cả mọi người nhìn thấy rõ ràng, người chèo thuyền đều có làn da trắng xanh, ánh mắt tối tăm giống như chết đi cực lâu.


Đây không phải âm hồn, ngược lại giống như cái xác không có linh hồn!


– Hừ, giả thần giả quỷ!


Một tên Thánh Nhân lạnh lùng nói, hắn vươn tay ấn một cái, bàn tay to lớn như tinh cầu nện vào dòng sông.


Thánh Nhân xuất thủ kinh thiên động địa!


Nhưng thời điểm bàn tay đánh xuống, chỉ thấy một đạo kiếm quang hiện ra, kiếm quang kinh diễm không gì sánh bằng, cũng chiếu sáng toàn bộ tinh không.


Bàn tay trên bầu trời bị chém đứt, cũng không thể chạm vào nước sống.


Một kích khủng bố như thế bị hóa giải dễ dàng.


Tê!


Rất nhiều người khiếp sợ, Thánh Nhân vừa xuất thủ nhưng lại bị phá giải dễ dàng, người xuất thủ có tu vi gì.


Nhất định phải là Thánh Nhân!


Ở đâu ra?


Nơi này đã không có âm hồn!


Chẳng lẽ trừ âm hồn ra còn có tồn tại quỷ dị khác?


Vào lúc này tất cả Thánh Nhân như lâm đại địch.


Chỉ riêng âm hồn làm loạn đã làm bọn họ nhức đầu, hiện tại có địch nhân mới chạy ra.


– Ồ!


Có một Thánh Nhân khiếp sợ, hắn là người Thiên Linh Đế tộc.


– Vô Gian, ngươi làm sao vậy?


Bên cạnh có Thánh Nhân hỏi.


Vô Gian Thánh Nhân hít sâu một hơi, hắn chỉ vào chiếc thuyền nhỏ và nói:


– Người phía trên chính là một Thánh Nhân của Thiên Linh Đế tộc chúng ta mất tích rất lâu.


– Cái gì!


Mặc dù chỉ là hai người nói chuyện nhưng bốn phía đều là Thánh Nhân, tự nhiên tuỳ tiện nghe được hai người nói chuyện.


– Là vị nào?


Có Thánh Nhân nghĩ tới việc xưa.


Thiên Linh Đế tộc có một Thánh Nhân đột nhiên mất tích, chỉ có Đế binh tự mình bay trở về trong tộc, đây là câu đố không lời giải đáp.


– Lúc trước Thánh Nhân tộc ta đã từng mang theo Đế binh đi tới Ám Vân Địa Ngục, muốn tìm tòi hư thực, nhưng không lâu lắm, Đế binh tự mình bay trở về trong tộc, mà vị Thánh Nhân kia mất đi tung tích.


Vô Gian Thánh Nhân chậm rãi nói ra.


Chuyện đã qua rất nhiều năm, Thánh Nhân hóa đạo không có khả năng dao động căn cơ của Thiên Linh Đế tộc, bởi vì sẽ có Thánh Nhân mới xuất hiện, cho nên, Vô Gian Thánh Nhân cũng không để ý nói ra bí mật năm xưa.


Đây chính là chuyện cách đây hàng ngàn vạn năm, nhưng Thánh Nhân đột nhiên mất tích, chẳng phải rất kinh người hay sao?


Hắn cũng cần các Thánh Nhân tham mưu giúp hắn một chút, rốt cuộc chuyện này là như thế nào?


Thánh Nhân nào không sống lâu ngàn vạn năm, Thánh Nhân kia là người hay quỷ?


– Ám Vân Địa Ngục!


Các Thánh Nhân đau đầu suy nghĩ.


Đây là tuyệt địa trong thiên địa, mặc dù cũng là nơi duy nhất sản sinh Nguyên Đạo thạch, cũng làm không ít Đế tộc đỏ mắt nhưng có ai dám hưng binh tiến vào không?


Hiện tại dòng sông thuộc về Ám Vân Địa Ngục đột nhiên xuất hiện, còn có Thánh Nhân của vô số năm trước chèo thuyền, bất cứ người nào cũng có cảm giác sợ hãi.


Thời điểm này các Thánh Nhân không hiểu, “người chèo thuyền” lại phát động công kích.


Oanh!


Lực công kích đáng sợ bộc phát, không phải Thánh Nhân thì chính là Tôn Giả, thực lực quá kinh khủng, trong nháy mắt đã xé ra một lỗ hổng, bọn chúng tiến quân thần tấn công vào tinh cầu thứ mười tám.


– Ngăn cản bọn chúng!


Các Thánh Nhân kêu lên, lập tức có Thánh Nhân thức tỉnh Đế binh tấn công người chèo thuyền.


Đế binh sống lại, tương đương với một vị Đại Đế sống lại, cho nên chiến lực rất kinh khủng, một kích đánh những người chèo thuyền bay khắp bốn phía, hoàn toàn không địch lại.


Thánh Nhân gặp được Đại Đế, cho dù chỉ thổi một hơi cũng đủ giết Thánh Nhân.


Lúc này có người chèo thuyền bị đánh vỡ nát.


Có lực lượng quỷ dị tác dụng, những mảnh vỡ của người chèo thuyền rơi vào trong sông, chỉ qua một lúc đã có người chèo thuyền mới xông ra ngoài.


Hoàn chỉnh, sống lại!


Không không không, bọn chúng đã sớm chết rồi, cho nên, bị đánh nát cũng không có quan hệ, tái hợp thân thể là được.


Thấy cảnh này, mỗi người đều sợ hãi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK