Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Qua gần nửa ngày, nhóm Âm Thánh thứ ba chạy tới.

– Lăng Hàn!

– Chạy mau!

Phản ứng của bọn chúng rất giống nhau, sau khi nhìn thấy Lăng Hàn đều sợ hãi, sau đó quay người bỏ chạy.

Đương nhiên, chạy cũng chạy không thoát, chúng đều bị Lăng Hàn trấn áp.

Nhưng mà, điều này cũng làm cho Lăng Hàn rất khó chịu.

Thanh danh của hắn có xấu như vậy sao?

Ai, bên người không ai tiếp lời và không quen, nếu không, Đại Hắc Cẩu sẽ mở miệng phản bác.

– Đúng thế, ngươi chính là dạng người này!

– Trang bức, chỉ có lão Hắc tốt, nó vừa mở miệng sẽ đả kích đối thủ rất lớn.

Lăng Hàn thì thào, hắn không ngừng nổ lực, các tinh vực gần đó đều thắp sáng, mặt trời thức tỉnh và tỏa ra ánh nắng muộn.

Mười ngày sau, Lăng Hàn đã “bắt” được gần trăm tên Âm Thánh, chúng bị niệm lực xâu thành chuỗi và bồng bềnh ở phía sau hắn.

– Ân, số lượng hơi nhiều, cũng nên đi về một chuyến.

Lăng Hàn nghĩ nghĩ, hắn xé mở không gian, mang theo những Âm Thánh này quay về Tứ Nguyên tinh, cũng chuyển hóa thành tài nguyên tu luyện cho đám người Nữ Hoàng.

Xèo, hắn đã tiến vào không gian, không gian khép kín tạo nên một tia gợn sóng.

Sau khi gợn sóng biến mất, chỉ thấy cách tinh vực không xa, không gian bị xé rách và vài bóng người bước ra.

Nếu như Lăng Hàn ở đây, hắn có thể phát hiện, những người này cũng không phải Âm Thánh, mà là người sống sờ sờ.

Đế tử, Đế nữ tuyệt địa.

Tiến bộ của bọn họ rất khả quan, yếu nhất cũng đạt tới ngũ tinh, nhưng chiến lực tự nhiên vượt qua Thánh Nhân ngũ tinh, mười mấy người đứng với nhau tạo thành khí tràng cực mạnh.

– Người vừa đi.

Lý Đương Bình nói, hắn cảm ứng một lần, gợn sóng không gian vỡ ra đã biến mất, hắn cũng không cách nào nhiều tin tức.

– Là Đinh Thụ hay là Thủy Nhất?

– Hoặc là Phá Thiên, Tỉnh Hạo Nhiên!

Những Đế tử Đế nữ tuyệt địa đều suy đoán, hiện tại chân chính còn có sức phản kháng chỉ có bá chủ Nguyên thế giới như Đinh Thụ.

Lăng Hàn vô tư truyền năng lượng hủy diệt cho bọn họ, đây là đại sát khí khắc chế âm hồn mạnh nhất, chỉ cần bọn họ xuất thủ, cho dù là Âm Thánh cũng không địch lại, chỉ có thể dựa vào Khô Lâu Thánh Binh trấn áp.

Nhưng mà, Thánh Nhân muốn chạy, bọn họ giữ lại thế nào?

Trừ phi sớm bày ra thiên la địa võng, đợi đối phương tiến vào mới có thể giảo sát.

Dù là như thế, có thể giết chết hay không vẫn là ẩn số.

Cho nên nói, Thánh Nhân khó giết.

Bọn họ chưa từng hoài nghi Lăng Hàn, nguyên nhân Lăng Hàn đã biến mất quá lâu, giống như biến mất khỏi vùng thế giới này.

– Triệu hoán âm hồn tới, lại chiếm cứ những tinh cầu này.

– Chúng ta đi dập tắt mặt trời.

Những Đế tử Đế nữ này bắt đầu phân phối nhiệm vụ, bọn họ cần dương gian âm phủ hóa, việc này liên quan tới đại kế của tuyệt địa chi chủ.

Lại nói Lăng Hàn, hắn hiện tại quá cường đại, chỉ dùng thời gian nửa ngày là về tới Tứ Nguyên tinh.

Oanh, thánh uy tràn ngập.

Cho dù là Âm Thánh, thực lực yếu hơn rất nhiều, nhưng Thánh Nhân chính là Thánh Nhân, lại nói, hơn một trăm Âm Thánh đấy, cho dù hôn mê cũng tỏa ra một tia thánh uy, gộp lại đáng sợ đến mức nào?

Lập tức, đám người Hầu ca lao ra, nhưng sau khi nhìn thấy một đám Âm Thánh bị Lăng Hàn trói thành một chuỗi, sắc mặt mỗi người đều cổ quái.

Đây đúng là việc chấn động.

– Đến, mọi người phân một lần.

Lăng Hàn cười nói, đánh giết âm hồn có thể nhận được thiên địa ban thưởng, Âm Thánh ban thưởng còn nhiều hơn.

Thứ này cũng có thể phân?

Mọi người đều nhe răng, cũng chỉ có Lăng Hàn mới làm được việc này, bắt trở lại một đống Âm Thánh cho mọi người cầm thiên địa ban thưởng.

Nhưng mà, đây là thứ tốt, thiên địa ban thưởng không giống với bất kỳ tiên dược nào, an toàn không có tác dụng phụ, đáng giá nắm giữ.

Mọi người phân phối một chút, sau đó bắt đầu giết âm hồn.

Âm Thánh thì như thế nào, bị Lăng Hàn trấn áp, căn bản không phản kháng được.

Đại bổ như thế, đám người Hầu ca, Nữ Hoàng không tăng lên rõ ràng, nhưng dưới Thánh Nhân lại có tiến bộ rất lớn.

Có thể đoán được, không bao lâu nữa Tứ Nguyên tinh sẽ nghênh đón thủy triều Thánh Nhân đột phá.

– Tiểu Hàn tử, chúng ta cũng đi.

– Đúng, cùng nhau đi.

Đại Hắc Cẩu, Tiểu Thanh Long kêu gào, bọn họ luôn tu luyện trên Tứ Nguyên tinh, cực kì nhàm chán.

Lăng Hàn nghĩ nghĩ, hắn gật đầu:

– Được.

Bọn họ đều là Thánh Nhân, đánh không lại có thể chạy, thật nếu gặp phải Đại Đế xuất thủ, hắn thức tỉnh Đế binh đối kháng, cũng có thể yểm hộ mọi người rút lui.

Nhưng cơ bản đều là hữu kinh vô hiểm, hơn nữa, có áp lực mới có thể tu luyện càng nhanh.

– Xuất phát!

Lăng Hàn xé mở không gian, mang theo mọi người lên đường.

Không bao lâu, bọn họ xuất hiện trong hư không, đi tới một vùng tinh vực tối tăm.

Nha, mặt trời lại bị dập tắt.

Nếu như mặt trời biết nói chuyện, nó sẽ nhổ nước bọt không thôi.

Các ngươi một hồi dập tắt ta, một hồi lại thắp sáng, xem ta là nến sao?

Oanh, bọn họ đều là Thánh Nhân, cho nên vừa xuất hiện đã tỏa ra thánh uy đáng sợ, biên độ quét qua bốn phương tám hướng.

Hưu hưu hưu, lúc này từng bóng người xuất hiện, đều là Đế tử Đế nữ tuyệt địa.

– Tiểu Hàn tử, cơ hội trang bức tới.

Đại Hắc Cẩu lập tức nói.

Quả nhiên, vẫn là Đại Hắc Cẩu hiểu rõ hắn nhất.

Quả thực ngưu tầm ngưu, mã tầm mã.

Lăng Hàn tâm niệm vừa động, dung mạo của hắn biến hóa.

– Hừ, thì ra là các ngươi!

Lục Tầm lạnh lùng nói.

– Thật không biết các ngươi lấy dũng khí ở đâu ra mà dám tới đây!

Hiện tại dương gian thế yếu, chỉ có thể đánh một nơi đổi một nơi, cho nên, Cửu Dương nhất mạch còn dám tới đây, việc này làm hắn không hiểu.

– Chơi lớn, chính mình không sợ hãi!

Đại Hắc Cẩu nói.

– Con giun xéo lắm cũng quằn!

Tiểu Thanh Long nói.

Bành! Bành! Bành! Bành!

Không chờ Lục Tầm xuất thủ, hai gia hỏa miệng tiện bị Hổ Nữu, Trì Mộng Hàm hành hung.

Cái này!

Lục Tầm tức giận, đường đường thượng cổ Đế tử, đã từng quát tháo thời đại, hiện tại lại bị người ta đùa giỡn?

– Các ngươi quá mức!

Hắn quát lớn.

– Cháu con rùa, không phục đến chiến!

Đại Hắc Cẩu khiêu khích.

– Tự tìm cái chết!

Lục Tầm cất bước tiến lên, hắn không sợ Thánh Nhân như Đại Hắc Cẩu, cũng chỉ có Hầu ca mới có thể làm hắn hơi kiêng kị, Đấu Chiến Thánh Hoàng một mạch đánh nhau sẽ biến thành kẻ điên, nhưng hết lần này tới lần khác lại càng đánh càng mạnh, càng điên càng mạnh.

Cho nên, nếu như đám người Đại Hắc Cẩu đồng ý xuất chiến, hắn đương nhiên cầu còn không được, vừa vặn cho hắn cơ hội đồ diệt.

– Tiểu Lăng Tử, cho ngươi một cơ hội, đi, diệt gia hỏa này cho Cẩu gia diệt.

Đại Hắc Cẩu chỉ vào Lăng Hàn, hắn nói rất tùy ý.

– Được, Cẩu gia.

Lăng Hàn cung cung kính kính nói, hắn và Đại Hắc Cẩu là đồng bọn hợp tác tốt nhất.

Thấy Đại Hắc Cẩu không dám ra chiến, Lục Tầm hừ một tiếng, nhưng ánh mắt nhìn sang Lăng Hàn, hắn lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

Thánh hỏa màu đỏ, Thánh Nhân nhị tinh.

Kì quái, Tứ Nguyên tinh lúc nào xuất hiện Thánh Nhân nhị tinh?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK