Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ầm.

Hai chân hắn giẫm lên mặt đất, dưới lực lượng bạo phát, nhất thời khiến cho tốc độ của hắn đột phá vận tốc âm thanh.

Từ góc độ Lăng Hàn nhìn tới, đặc biệt cổ quái. Bởi vì Hồng Thiên Lượng bạo phát ra thanh thế khủng khiếp. Nhưng ở bên này hắn lại hoàn toàn yên tĩnh, cái gì cũng không nghe thấy.

Giữa hai người chỉ cách nhau có ba bốn trượng, vậy ở dưới vận tốc âm thanh lại cần bao nhiêu thời gian?

Chính là trong nháy mắt, Hồng Thiên Lượng đã xông tới.

Hắn đánh ra một chưởng, vẽ ra tuyến đường quỷ dị.

Có chút thú vị.

Lăng Hàn cười nhạt. Hắn cũng không cần sử dụng Yêu Hầu Quyền. Cũng chỉ là một quyền bình thường đánh ra, nhưng lực lượng lại tăng lên một mảng lớn. Lại thêm thể lực, thế nào cũng đạt tới một trăm năm mươi vạn cân.

Ầm ầm ầm ầm!

Hồng Thiên Lượng rõ ràng chỉ là đánh ra một chưởng, lại hình thành hơn mười lần công kích. Nhưng mà, cho dù là như vậy, cũng khó có thể hóa giải được uy lực một quyền của Lăng Hàn.

- Cái gì!

Hồng Thiên Lượng há hốc miệng.

Hắn dưới trạng thái vận chuyển công pháp, vừa rồi lực lượng đã lên tới cực hạn đầu tiên trăm vạn cân. Lại thêm mười bốn lần lực lượng chồng chất. Cho dù là một Hoán Huyết tam biến cũng có thể bị hắn sinh sôi đập chết.

Nhưng mà, Lăng Hàn lại chỉ là sử dụng một quyền đã hóa giải được.

Đơn giản, bình thường, không có một chút tận lực nào.

Trời ạ, lực lượng của gia hỏa này mạnh mẽ đến trình độ nào?

Một trăm hai mươi vạn cân? Một trăm năm mươi vạn cân?

- Đây là lực lượng cực hạn của ngươi?

Hồng Thiên Lượng thở gấp nói.

Lăng Hàn suy nghĩ một chút. Hắn tuy rằng còn không có vận chuyển công pháp Hầu ca, nhưng quả thực đã kích phát lực lượng nguyên thủy đến cực hạn. Bởi vậy, hắn gật đầu, nói:

- Không sai.

Hồng Thiên Lượng cảm thấy bất đắc dĩ. Hắn có lòng tin xông qua cực hạn đầu tiên. Nhưng cũng chỉ dừng lại ở đây. Hắn vạn lần không có khả năng đạt được độ cao một trăm năm mươi vạn cân.

- Ta thua.

Hắn chán nản nói. Tuy rằng hắn mới vừa nói, lực lượng mạnh mẽ cũng không có nghĩa là chiến lực lại càng mạnh mẽ. Nhưng thời điểm lực lượng mạnh mẽ tới trình độ nhất định, đó chính là ưu thế giống như nghiền ép vậy.

Ví dụ như một đòn vừa rồi, Lăng Hàn căn bản không cần vận dụng kỹ xảo gì, chỉ là tùy ý một đòn đã có thể khiến cho một đòn bạo phát của hắn tan rã. Hắn còn có biện pháp nào?

- Chỉ lấy lực lượng mà nói, ở Thông Mạch Cảnh, người có thể so với ngươi rất ít. Chỉ khoảng ba bốn người.

Hắn lại nói, giống như là đang giải thích rõ với chính mình, không phải hắn không lợi hại, mà là Lăng Hàn mạnh đến mức quá khoa trương.

- Chỉ có điều, ngươi so với người kia lại vẫn kém rất xa.

Hồng Thiên Lượng lại bổ sung một câu.

Đây là bóng ma trong lòng hắn, lại là niềm kiêu ngạo của hắn.

- A?

Lăng Hàn có chút hứng thú.

- Người kia, ở thời điểm trước khi bước vào Hoán Huyết Cảnh, đạt tới lực lượng hai trăm vạn cân!

Hồng Thiên Lượng nhấn mạnh từng chữ từng câu, biểu tình trên mặt vô cùng cổ quái. Vừa có bội phục, lại có đố kị, còn có mất mát.

- Ngay cả Thánh Hoàng sau khi biết, cũng đánh giá hắn là một kỳ tài ngất trời!

Lăng Hàn mỉm cười, hỏi:

- Người kia là ca ca ngươi?

Hồng Thiên Lượng gật đầu, không nói gì thêm.

Có ý tứ. Rõ ràng là ca ca ruột, nhưng ngay cả tên cũng cố ý tránh nói ra.

Lăng Hàn có thể lý giải được, có một ca ca yêu nghiệt như vậy đến ép trời, áp lực trong lòng của mình lớn tới mức nào. Bởi vì không quan tâm ngươi làm được tốt, xuất sắc tới mức nào, vừa so sánh cùng với người kia lại trở nên buồn bã thất sắc.

- Ca ca ngươi tên gì?

Hồng Thiên Lượng hít một hơi thật sâu, thật lâu mới nói:

- Hồng Thiên Bộ!

Tên của hai huynh đệ này đều rất khí phách. Một người là đo trời. Một người là bước lên trời. Sử dụng ngược lại sử dụng chỉ sợ cũng có ý cấm kỵ. Dù sao trên Hồng gia còn có một hoàng thất. Có người nói hiện nay Thánh Hoàng võ công cái thế. Bất kỳ kẻ nào cũng chỉ có thể ngước mắt nhìn theo.

- Mặc cho ngươi cố gắng mấy đi nữa cũng chỉ có thể là tồn tại ngưỡng vọng.

Hồng Thiên Lượng tiếp tục nói.

- Từ lúc ta mười tám tuổi đã có thể đột phá Hoán Huyết Cảnh, ở trong kỷ lục Hoán Huyết Cảnh, như vậy đủ để đứng vào danh sách mười người đứng đầu.

- Nhưng ta vì đạt được kỷ lục do người kia ở trong Thông Mạch Cảnh, vẫn kéo cho tới bây giờ.

Thật sự đủ đáng buồn. Suốt đời đều sống ở dưới bóng tối của một người khác. Cho dù cố gắng muốn vượt qua, lại phát hiện những điều này căn bản chỉ là phí công.

Có một loại người, hắn yêu nghiệt đến mức ép trời, hoàn toàn không thể nói tới đạo lý.

Lăng Hàn hứng thú, nói:

- Hồng Thiên Bộ lại đột phá Hoán Huyết Cảnh ở thời điểm nào?

- Mười bảy tuổi!

Hồng Thiên Lượng cắn răng nói.

Một gia hỏa cường đại ở thời điểm mười bảy tuổi đã đạt được lực lượng hai trăm vạn cân, thẳng tiến Hoán Huyết Cảnh. Một người khác lại đến hai mươi hai tuổi vẫn còn đau khổ giãy dụa ở cực hạn đầu tiên. Còn không biết có thể xông đến hay không.

Vừa so sánh như vậy, liền thấy chênh lệch lớn như trời.

Không thể nói Hồng Thiên Lượng không đủ thiên tài. Mà là người kia càng yêu nghiệt hơn so với hắn.

- Vậy Hồng Thiên Bộ hiện tại lại là tu vi gì?

Lăng Hàn hỏi.

Hồng Thiên Lượng liếc mắt nhìn Lăng Hàn, trên mặt có biểu tình cổ quái, có đồng tình, cũng có hả hê, cười trên nỗi đau của người khác, nói:

- Cực Cốt Cảnh, hơn nữa đạt tới bốn cực!

Cực Cốt Cảnh cũng phân ra năm cảnh giới nhỏ. Vậy bốn cực này còn cách năm cực và đột phá cảnh giới lớn kế tiếp cũng không xa.


Bất kỳ thiên tài nào vừa so sánh với Hồng Thiên Bộ, đều sẽ buồn bã thất sắc, tự ti mặc cảm. Thậm chí từ nay về sau không gượng dậy nổi cũng không có gì kỳ quái.


Hồng Thiên Bộ chính là một tồn tại có thể làm cho người ta thấy tuyệt vọng.


Từ điểm đó mà nói, Hồng Thiên Lượng một mực sống ở dưới bóng râm của người kia, vẫn còn có thể duy trì ý chí chiến đấu dâng trào thật ra cũng là một chuyện rất không dễ dàng.


Lăng Hàn a một chút, trong lòng dâng lên ý chí chiến đấu mãnh liệt.


Nếu như kéo thấp cảnh giới của Hồng Thiên Bộ đến Thông Mạch Cảnh, vậy hiện tại hắn chắc hẳn không phải là đối thủ. Bởi vì hắn biết lực lượng của chính mình khẳng định còn không có đạt được hai trăm vạn cân.


Chiến kỹ? Kinh nghiệm?


Đúng vậy, điều này rất quan trọng. Nhưng Hồng Thiên Bộ đã yêu nghiệt như vậy, ở hai phương diện này chắc chắn sẽ không thua kém. Cho dù thiếu chút nữa, chênh lệch lực lượng năm mươi vạn cân khổng lồ đủ để đền bù.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK