Ra khỏi Hắc Tháp, chỉ thấy cái kia động quật lại còn không có có mở cửa, lại để cho Lăng Hàn không khỏi có chút chột dạ.
- Yên tâm, ta cũng không thừa cơ đoạt bảo!
Nhu Yêu Nữ thở phì phì, tuy nhìn Nữ Hoàng uy nghiêm nhưng bộ dạng mị hoặc kinh người, liền biết rõ nàng vừa làm chuyện tốt với Lăng Hàn.
Điểm này làm nàng xấu hổ, các ngươi không biết còn có một người khác ở đây sao? Tuy không nhìn thấy nhưng có thể cảm giác gần ngay gang tấc, không biết xấu hổ sao?
Lăng Hàn mỉm cười, cho dù Nhu Yêu Nữ muốn đoạt bảo cũng không làm được, bởi vì Thiên Đạo Ngọc trải qua thổ chi bản nguyên rèn luyện trăm triệu năm mới diễn hóa thành, căn bản không phải một tứ trảm có thể thu.
Phải như Tử Hà Băng Vân, Lạc Trường Phong, có được thủ đoạn Tiên Vương, bằng không sẽ chịu chết,
Lăng Hàn chắc chắn sẽ không nói, hắn chỉ nhìn hang động, thầm nghĩ lúc này mới triền miên với Nữ Hoàng hơn một ngày nhưng lại có cảm giác như thời gian rất dài.
Quả nhiên, trong lòng có lo lắng không thả xuống được.
Nhìn bộ dạng thất thần của hắn, Nhu Yêu Nữ tức giận muốn nổ tung, đây quả thực là ô nhục lớn nhất đời nàng, thời điểm ở chung với nàng lại thất thần, chẳng lẽ hắn nghĩ tới nữ nhân khác?
Ngươi có thể chịu sao?
Dù sao nàng không thể chịu được!
Lại qua một ngày, rốt cuộc động quật cũng mở ra, tảng đá hòa tan một cách thần kỳ, hiện tại có thể tiến vào thông đạo.
Thiên Đạo Ngọc là thổ chi bản nguyên biến thành, có được năng lực như vậy là bình thường.
Trong ngày hôm nay, Lăng Hàn làm chút chuyện, ví dụ như vơ vét không gian thần khí còn sót lại của Tử Hà Băng Vân và Lạc Trường Phong, bên trong có không ít thứ tốt, quả nhiên truyền nhân thế lực Tiên Vương tài đại khí thô.
Nữ Hoàng và Nhu Yêu Nữ bị lưu ở bên ngoài, các nàng không phải ải nhân tộc, lại không có thủ đoạn Tiên Vương, không có khả năng đối kháng quy tắc chi lực của Thiên Đạo Ngọc, dễ dàng hóa đạo.
Lăng Hàn dùng Cửu Thiên Hỏa bảo hộ, nơi đây Hỏa nguyên dồi dào, hơn nữa hắn lại tu Dịch Hỏa Thuật, có thể phóng xuất uy lực của Cửu Thiên Hỏa lên rất nhiều.
Trong động quật cũng không âm u, từng khối thạch nhũ tỏa ra hào quang nhu hòa, cả động cũng không lớn, nó chỉ dài chừng nửa dặm mà thôi, đi lên phía trước là tận cùng.
Nơi này có một tảng đá trôi nổi ở trước mặt, phía trên còn có hai tiểu oa nhi, bộ dạng lớn chừng mấy tháng, cũng không khóc cũng không náo, phát hiện Lăng Hàn tiến vào, lúc này dùng ánh mắt hiếu kỳ nhìn hắn.
Lăng Hàn biết rõ đây là do Thiên Đạo Ngọc uẩn dưỡng sinh ra tiểu ải nhân, trong lòng của hắn lại cảm thán, cuối cùng ải nhân tộc không bị diệt sạch.
Hắn ôm hai tiểu oa nhi sau đó vung tay, hắn thả toàn bộ thi thể ải nhân trong Hắc Tháp ra ngoài.
Đây là nơi tất cả ải nhân an nghỉ.
Sau khi làm xong tất cả hắn liền đi ra ngoài, hắn nhìn về phía trước, chỗ đó có một bệ đá lớn chừng một trượng, phía trên có một viên bảo châu đang tỏa ra hào quang nhu hòa. Nhìn kỹ phát hiện bảo châu là ngọc thạch điêu khắc thành, nhưng không nhìn ra dấu vết điêu khắc.
Hẳn là tự nhiên hình thành, là lực lượng tạo hóa của thiên địa.
- Thiên Đạo Ngọc!
Tiểu tháp mở miệng, rõ ràng có một tia run rẩy,
- Trên đời này, số lượng Thiên Đạo Ngọc ít đến thương cảm, bình thường cần một kỷ nguyên mới có thể uẩn dưỡng sinh ra một khối.
Kỳ thật, từ Thiên Đạo Nguyên Thạch tới Thiên Đạo Ngọc, quá trình này cần mấy trăm tỷ năm, từ Thiên Đạo Nguyên Thạch hình thành cần thời gian rất dài, tính toán ra Thiên Đạo Ngọc sinh ra cần thời gian quá dài.
Lăng Hàn nói:
- Tiên Vương vốn ít như lông phượng sừng lân, về sau số lượng nhiều không hợp thói thường, chắc có vài viên Thiên Đạo Ngọc nằm trong Tiên Vương đại giáo.
Tiểu tháp do dự, nói:
- Cũng không phải là không có khả năng.
Tiên Vương hoàn toàn không bị tuổi thọ hạn chế, đừng nói một kỷ nguyên, cho dù là một trăm, một ngàn kỷ nguyên đều có thể sống sót, sinh mạng dài như thế, đạt được hơn một viên Thiên Đạo Ngọc cũng không khó lý giải.
- Đây là nội tình của đại giáo.
Tiểu tháp lại nói,
- Ví dụ như... Côn Bằng cung!
- Nơi cũng hiểu Côn Bằng cung không ít.
Lăng Hàn hỏi.
Tiểu tháp hơi trầm ngâm, nói:
- Nói tới chúng ta có một ít sâu xa với Côn Bằng cung đấy.
- Cái gì?
Lăng Hàn cả kinh, trong nội tâm xuất hiện ý niệm trong đầu, hắn lộ ra vẻ ngạc nhiên.
- Nói như vậy cung chủ tiền nhiệm của Côn Bằng cung vẫn lạc tại đại lục Hằng Thiên cũng không phải trùng hợp?
- Ha ha, trên đời này làm gì có nhiều chuyện trùng hợp như thế!
Tiểu tháp lúc này không có giấu diếm, dường như cũng muốn Lăng Hàn biết rõ một ít bí mật.
- Côn Bằng cung là thế lực gì?
Lăng Hàn hiếu kỳ.
- Tiên Vương cửu trọng!
Tiểu tháp ngưng trọng nói ra.
Lăng Hàn cảm thấy máu huyết trong người sôi sục, nhưng lúc này cau mày:
- Cung chủ tiền nhiệm của Côn Bằng cung đã vẫn lạc!
- Còn có một.
Tiểu tháp cười nói,
- Chính là lão yêu bà mà ngươi nói?
Lăng Hàn suýt nữa phun ra, là lão bà bà cầm quải trượng?
Dựa vào, đó là Tiên Vương cửu trọng!
Khó trách hò hét trâu bò như thế.
Chờ chút!
Lăng Hàn vội vàng nói:
- Tại sao lão yêu bà không phát hiện sự tồn tại của ngươi? Hơn nữa, vì cái gì ngươi không quen biết bà ta?
Bằng không hắn cũng không cần tách ra khỏi phụ mẫu, thê tử và nhi tử của mình lâu như thế.
Tiểu tháp ung dung nói:
- Đầu tiên, chỉ cần ngươi không cầm Hắc Tháp sử dụng trước mặt Tiên Vương, đó cũng không phải thứ Tiên Vương cửu trọng có khả năng phát hiện. Thứ hai, ngoại trừ bản thân mình ra, không có người nào có thể hoàn toàn tín nhiệm.
- Thứ ba, ngươi đi Tiên vực sớm sẽ bất lợi cho sự phát triển của ngươi. Thiên Tôn chi lộ phải bắt đầu từ tiểu thế giới.
Lăng Hàn lập tức nói:
- Thiên Tôn trong lời ngươi nói là ai?
Tiểu tháp đã nói nhất mạch của bọn họ có sâu xa với Côn Bằng cung, như vậy thực lực của Thiên Tôn khẳng định đủ mạnh, nếu không làm sao có thể xuất hiện chung với Tiên Vương cửu trọng?
Tiên Vương cửu trọng, một bước lên trời, đây là nói đùa sao?
Tiểu tháp lại trầm mặc, qua một lúc mới nói:
- Ít hiếu kỳ, nhanh chóng thu Thiên Đạo Ngọc! Muốn biết thêm nhiều việc, thứ nhất, ngươi phải tiến lên ngũ trảm, thứ hai, mau chóng tăng tu vi.
- Thực lực của ngươi hiện tại, biết rõ quá nhiều bí mật chỉ đi tìm chết mà thôi.
Dựa vào, ngươi là tháp ngạo kiều!