Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tốc độ của nó nhanh chóng, chỉ đập cánh một cái mà thôi, cũng đã biến mất ở phương xa, nhưng ngay sau đó quay đầu lại, bay trở về, bay lượn ở trên bầu trời, tốc độ giảm bớt rất nhiều.

Đại bàng nhìn chằm chằm mấy người Lăng Hàn, trong đôi mắt toả ra hàn quang, đột nhiên lại phát một tiếng lệ gọi, hóa ra bốn đạo sóng âm, phân biệt đánh về phía bốn người Lăng Hàn, Nữ Hoàng.

Còn không hết hi vọng?

Lăng Hàn xuất kích, vẫn là một đòn Bản Nguyên trùng kích, bùng nổ ra năng lượng bão táp kinh khủng, dập tắt bốn sóng âm.

Con đại bàng này là cấp bậc Thiên Hồn, nhưng lực công kích vượt xa, có khả năng cực cao là Hoàng giả, thậm chí là Đế giả, bởi vậy, đừng nói Nữ Hoàng, Hổ Nữu không thể ngang hàng, ngay cả Lăng Hàn không dùng Bản Nguyên trùng kích cũng không thể là đối thủ.

- Lăn xuống đây!

Lăng Hàn nhìn giữa bầu trời quát lên, quy tắc trọng lực nơi này quá mức hỗn loạn, hắn không cách nào bay lên.

Đại bàng không để ý chút nào, chỉ xoay quanh ở trên bầu trời, thỉnh thoảng liền phát ra một đạo sóng âm.

Dằn vặt như vậy đến mấy lần, đại bàng cuối cùng biết không thể nào giết chết Lăng Hàn, liền rung hai cánh lên, phá không bay đi. Lần này bay đi, nó liền không trở về.

Bốn người Lăng Hàn đều cực kỳ khó chịu, tuy bọn họ không có bị tổn thương gì, nhưng bị một súc sinh lông dẹp liên tục công kích, lại không thể hoàn thủ, tự nhiên để bọn họ nín một hơi.

Đáng tiếc, ở đây ngoại trừ tồn tại có hai cánh, thì không có một người có thể bay nổi, ngoại trừ giương mắt nhìn ra thì không có phương pháp khác.

- Hừ, đừng cho Nữu phát hiện sào huyệt của nó, nếu không bới tổ của nó!

Hổ Nữu tức giận nói.

Bốn người tiếp tục lên đường, bọn họ không có tiến vào rừng cây, trời mới biết bên trong sẽ có món đồ gì.

Ở trong bí cảnh, nhất định phải cẩn thận, bởi vì có chút nguy hiểm đến từ rất nhiều tồn tại bé nhỏ không đáng kể. Tỷ như một con sâu nhỏ, rõ ràng không có tu vi gì, nhưng có thể dễ dàng cắn phá phòng ngự của cường giả, truyền vào kịch độc.

Cũng có cỏ dại không đáng chú ý, lá cây như răng cưa, có thể để cho phòng ngự của cường giả Tiên Phủ mất đi hiệu lực, trên lá cây đồng dạng có kịch độc, giết người trong vô hình.

Tỷ như trên đất có đá nhọn, không gì không xuyên thủng, sát khí có thể phá diệt sinh cơ.

Vì lẽ đó, có thể không đi chỗ hoàn cảnh không rõ, tốt nhất vẫn là đừng đi.

- Ngang!

Một tiếng thú thét vang lên, chỉ thấy một con gấu đen to lớn từ trong loạn thạch đi ra, thân thể dài tới mười trượng, trong đôi mắt lưu chuyển hỏa diễm, cực kỳ có lực áp bách.

- Nữu đến!

Hổ Nữu thấy mà hai mắt phát sáng, là người thứ nhất xông ra ngoài.

- Có chân gấu ăn rồi!

Oành!

Nàng chỉ đập ra, liền thấy một bóng người xẹt qua, đụng vào nham thạch, rơi xuống.

Chỉ thấy hắc hùng đứng thẳng người, còn duy trì tư thế vỗ chưởng… vậy bị vỗ bay ra ngoài này đương nhiên chỉ có thể là Hổ Nữu.

- Đau quá đau!

Hổ Nữu nhe răng, từ trong Nham Thạch lếch ra, nàng bị khảm vào trong đá, chấn động đến xương cốt toàn thân muốn vỡ nát. Bàn chân gấu thật lợi hại, có điều hẳn ăn rất ngon!

Nàng nhảy lên, lại công về phía hắc hùng.

Hắc hùng giở lại trò cũ, vẫn một cái tát rút ra, nhưng tuy Hổ Nữu nhìn qua vô căn cứ, nhưng ngộ tính chiến đấu của nàng cực cao, làm sao có khả năng ở trong một cái cống lật thuyền hai lần?

Thân hình của nàng động chuyển, xèo xèo xèo, vòng quanh hắc hùng chuyển lên, phát huy tính nhanh nhẹn của mình đến trình độ cực cao.

Côn Bằng là cái gì?

Là bằng, đập cánh chín vạn dặm, gào thét vân thiên, chính là một trong đại biểu của thiên hạ cực tốc.

Trong nháy mắt, trên sân đều là cái bóng của Hổ Nữu, chí ít hơn trăm cái. Đây là tốc độ của nàng quá nhanh, lưu lại tàn ảnh, gần như chân thực.

- Đến đi tên to xác, Nữu nhất định phải gặm chân gấu của ngươi!

Nàng nhớ mãi không quên chân gấu, đây là oán niệm của một kẻ tham ăn.

Hắc hùng rít gào, cảnh giới của nó đạt đến Thiên Hồn, bản thân cũng là Vương giả, luận thực lực cách xa Hổ Nữu. Nhưng vấn đề là nó căn bản đập không trúng người, vậy sức chiến đấu mạnh hơn thì đã làm sao?

Oành! Oành! Oành!

Ngược lại là Hổ Nữu, không ngừng cho hắc hùng một quyền một chưởng, đừng xem vóc người của nàng thanh thuần đáng yêu, nhưng ra tay tuyệt đối là vừa nặng vừa tàn nhẫn, đánh cho con hắc hùng này không ngừng kêu oa oa, hỏa diễm trong đôi mắt hóa thành hình cầu.

Hai quả cầu lửa này mới đầu là màu đỏ, nhưng lại đang từ từ biến thành đen, thỉnh thoảng có một mạch văn màu trắng hiện lên, có vẻ cực kỳ quỷ dị.

Trong lòng Lăng Hàn bay lên một cảm giác bất an nói:

- Nữu, cẩn trọng một chút… quên đi, vẫn là ta đến!

- Không muốn, Nữu còn muốn chơi!

Hổ Nữu cười hì hì, tiếp tục ra tay với hắc hùng.

Ầm!

Đúng lúc này, hai quả cầu ánh sáng màu đen đột nhiên nổ tung, sau đó hình thành một làn sóng xung kích đáng sợ, oanh, phạm vi mười dặm tất cả đều hóa thành biển lửa, có quy tắc hệ hỏa đáng sợ tàn phá, muốn đốt diệt tất cả.

Lăng Hàn thu tay về, vừa nãy hắn đúng lúc ra tay, bảo hộ ở trước người Nữ Hoàng cùng Nhu yêu nữ, nhưng Hổ Nữu…

- Nữu không có chuyện gì!

Hổ Nữu cười hì hì, quanh người của nàng có một quang thuẫn, là một con Côn Bằng đang muốn nổi lên mặt nước, vỗ cánh bay lượn, Trong một tiếng quát của nàng, con Côn Bằng này bay ra, trấn áp về phía hắc hùng.

Oành!

Dưới va chạm, hắc hùng lập tức lảo đảo một cái, suýt chút nữa ngã chổng vó.

Đây là tiểu nha đầu kích hoạt Côn Bằng huyết mạch, nhưng đại chiêu như vậy cũng chỉ để hắc hùng lảo đảo một cái, cũng không có bị thương, có thể thấy được thực lực của hắc hùng rất cao.


- Cùng tiến lên!


Lăng Hàn, Nữ Hoàng, Nhu yêu nữ đều xông lên, hợp lực lượng bốn người quần ẩu con hắc hùng này.


Nếu như Lăng Hàn không phát động Bản Nguyên trùng kích, ngay cả hắn cũng không phải đối thủ của con hắc hùng này, cho dù bốn người liên thủ cũng không có tác dụng, chỉ có thể duy trì một tư thế hoà nhau.


Có điều thể phách của Lăng Hàn đủ mạnh, hoàn toàn chịu đựng được hắc hùng oanh kích, có hắn chủ công, vững vàng hấp dẫn hắc hùng công kích, để ba nữ phát huy được lực công kích.


Cọ xát hai ngày, bọn họ rốt cục đánh giết con hắc hùng này, đều đặt mông ngồi xuống, chỉ cảm thấy mệt đến đòi mạng.


Bọn họ thở hổn hển mấy tức, đều cười lớn, chỉ cảm thấy khoái ý không nói ra được.


Bằng thực lực chân chín của bản thân đánh giết một mãnh thú mạnh mẽ hơn mình, đây là một loại cảm giác thành công mãnh liệt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK