Chân Ngã cảnh đấu Sinh Đan cảnh, đây là nghiền áp tuyệt đối.
Cho nên, cho dù là người Cửu Dương Thánh Địa cũng không xem trọng Lăng Hàn, cho rằng trận chiến này hắn phải chết không thể nghi ngờ.
Trừ Cửu Sơn Tôn Giả và đám người Nữ Hoàng.
Bọn họ biết rõ Lăng Hàn còn là trận đạo tông sư, có thể mượn nhờ địa mạch, hắn có lực bảo vệ mình. Nếu không, dùng tính cách và thái độ bảo vệ của Cửu Sơn Tôn Giả đối với Lăng Hàn, hắn cố ý hãm hại Lăng Hàn hay sao?
Đương nhiên, Lục Kỳ tươi cười rất thống khoái, hắn chờ đợi ngày hôm nay thật lâu, đáng tiếc không thể tự mình ra tay tiêu diệt Lăng Hàn, đây là việc làm hắn cảm thấy tiếc nuối.
Tống Lam khẩn trương, đầu ngón tay nắm chặc thành nắm đấm, nhìn thấy mỹ nhân thứ chín Tuyệt Sắc bảng quan tâm một nam nhân như vậy, có rất nhiều người ghen ghét.
Sắc mặt Cát Tường Thiên biến thành cổ quái, nàng đã biết rõ chuyện Lăng Hàn chém giết Thích Vĩnh Minh, tự nhiên càng xem trọng thiên phú của Lăng Hàn, nhưng mấu chốt là, Lăng Hàn quá am hiểu gây chuyện, làm cho nàng bắt đầu do dự, không biết hắn sẽ rước đại họa cho Phật tộc Bắc Thiên vực hay không.
Hồng Thiên Bộ tiến lên phía trước, hắn không cần bay lên bầu trời, Cửu Dương Thánh Địa bị nhiều đời cường giả gia cố qua, nếu không thể thừa nhận chiến lực cấp bậc Chân Ngã cảnh thì người khác sẽ cười rụng răng.
- Một đường đi tốt!
Hắn nói xong liền ra tay.
Ông, hắn xuất ra một chưởng, năng lượng thiên địa vô tận tụ tập và hóa thành bàn tay to lớn, có thể nhìn thấy đường vân tạo thành thiên địa đạo tắc.
Đây là điểm cường đại của Chân Ngã cảnh, có thể dẫn động thiên địa đạo tắc, lúc công kích sẽ tạo thành uy lực khác biệt.
Nghiền áp tất cả Sinh Đan!
Lăng Hàn sẽ không đón đở, hắn thi triển Chỉ Xích Thiên Nhai, hắn nhanh chóng tránh ra, sau đó dùng sát khí trùng kích oanh kích Hồng Thiên Bộ.
- Hừ!
Mi tâm Hồng Thiên Bộ xuất hiện một con mắt, nó tỏa ra sát khí ngăn cản sát khí trùng kích.
- Chớ để quên, ta đã gặp thì không quên!
Hắn cao ngạo nói ra, con mắt Thái Cổ hung thú có thể nói là bảo vật vô thượng:
- Nói ra cũng phải cảm tạ ngươi, bởi vì thua trong tay ngươi, vì bảo vệ ký chủ như ta, con mắt này mới bị ta khống chế chân chính.
Nói xong, mi tâm Hồng Thiên Bộ bắn ra tia sáng cực nhanh, căn bản không cách nào trốn tránh, tia sáng bắn vào người Lăng Hàn.
- Ha ha, chết đi!
Hắn xông lên phía trước, nếu bị con mắt Thái Cổ hung thú bắn trúng, thân thể sẽ lập tức hóa đá, hắn chỉ cần thong dong bổ sung một kích là có thể lấy mạng Lăng Hàn.
Quá đơn giản, bị một đại cảnh giới nghiền áp, mặc ngươi là thiên kiêu tuyệt thế thì như thế nào, ngươi cũng phải chết.
Ầm, quả nhiên, một chưởng này đánh Lăng Hàn thành mưa máu.
Hồng Thiên Bộ thu chưởng đứng lên, hắn cất tiếng cười to, nhưng đồng thời cũng cảm thấy tiếc nuối, có thể nói đây là đối thủ hắn ghi hận nhiều năm, hiện tại chém giết quá nhanh làm hắn có cảm giác chưa hết hận.
Chết rồi cũng tốt, xem như chấm dứt một đoạn thù hận.
Mọi người lại nhìn thấy chuyện khác, Hồng Thiên Bộ đột nhiên biến thành kẻ ngốc, hắn không ngừng đánh loạn vào không khí và đá vụn, sau đó lộ ra vẽ mặt thiên hạ vô song.
Ách, ngươi đắc ý cái gì?
Chẳng lẽ rể hiền của Thiên Lang Đế tộc là kẻ đầu óc không bình thường, còn dám để hắn đi ra làm mất mặt xấu hổ.
Đối mặt việc này, Đông Hải Tôn Giả vô cùng tức giận, tại sao Hồng Thiên Bộ không đáng tin cậy vào lúc này?
Trên thực tế, hắn rất xem trọng Hồng Thiên Bộ, thậm chí động ý niệm đi chủ gia thỉnh cầu đại dược Thánh cấp đến trị liệu Hồng Thiên Bộ, từ đó tiêu trừ tất cả tai họa ngầm của hắn —— đương nhiên, hắn không có khả năng cầu được Thánh dược, chỉ cầu một phần thì không thành vấn đề.
Nhưng bây giờ, Hồng Thiên Bộ biểu hiện không chịu được như thế, nội tâm của hắn sinh ra tức giận, hắn cần bồi dưỡng kẻ điên hay không?
Dù sao Tôn Giả cũng là Tôn Giả, nhãn lực rất cao minh, hắn càng nhìn càng thấy không đúng, sau đó đột nhiên tỉnh ngộ, Hồng Thiên Bộ cũng không phải phát bệnh, mà là trúng ảo thuật của Lăng Hàn.
Thật là lợi hại, có thể vượt qua một đại cảnh giới ảnh hưởng đối thủ, ngay cả hắn cũng không nhìn ra, thậm chí không nhìn thấy Lăng Hàn ra tay, đây là ảo thuật gì?
- Thiên Bộ, không thể chủ quan!
Hắn mở miệng quát lớn, vừa nói vừa dùng thần thức rót vào thức hải Hồng Thiên Bộ.
Tôn Giả quá mạnh mẽ, thần thức tiến vào thức hải đã đánh tan tất cả ảo cảnh.
Hồng Thiên Bộ sững sờ, sau đó tỉnh ngộ lại, hắn tức giận ngập trời.
Hắn chiếm ưu thế một đại cảnh giới, hiện tại còn bị Lăng Hàn ảnh hưởng thần trí?
Vô cùng nhục nhã!
Chân Ngã cảnh đấu Sinh Đan cảnh nhưng không thể giải quyết nhanh chóng, hắn bị mê hoặc?
- Chết!
Hắn hét lớn một tiếng, hắn tấn công Lăng Hàn.
Lăng Hàn mỉm cười, hắn phát động Huyễn Cảnh Hắc Mang, mặc ngươi có chuẩn bị hay không, đây chính là thần thông lấy được từ tiên hà trong Hắc Thiên thần miếu, có thể được Chuẩn Đế nhìn vào trong mắt, nó có thể kém hay sao?
Hồng Thiên Bộ trúng chiêu lần nữa, hắn bắt đầu biểu diễn.
Đông Hải Tôn Giả còn muốn ra tay, đột nhiên có chưởng phong đánh tới, có quy tắc vô tận tập kích, hắn không thể không ứng phó, hắn vội vàng lui về phía sau, cũng không thể rảnh tay giúp Hồng Thiên Bộ hóa giải.
Cửu Sơn Tôn Giả thu tay lại, thản nhiên nói:
- Vô sỉ cũng phải có mức độ!
Đông Hải Tôn Giả tức giận lồng ngực phập phồng, hắn thật sự nhúng tay vào tranh đấu giữa hai tiểu bối, nếu Cửu Sơn Tôn Giả không nói thì mọi người không biết, nhưng một khi bị nói phá thì hắn mất mặt.
Mấu chốt là, có ít người còn mở tinh võng trực tiếp!
Hắn đường đường Tôn Giả Đế tộc lại nhúng tay vào tranh đấu của hai tiểu bối, lại còn bị vạch trần trước mặt mọi người, thật mất mặt.
Hắn hừ một tiếng và chắp tay sau lưng, hiện tại hắn xem như biết rõ, Cửu Sơn Tôn Giả không có ý thỏa hiệp, mà là biết rõ Lăng Hàn có thủ đoạn có thể ngăn cản Chân Ngã cảnh.
Đây là tạo thế cho Lăng Hàn.
Trước kia Lăng Hàn ở Chú Đỉnh từng chém giết qua Sinh Đan cảnh, bây giờ ở Sinh Đan cảnh, hiện tại là Sinh Đan hậu kỳ có thể địch nổi Chân Ngã cảnh, từ đó thanh danh Lăng Hàn sẽ lên cao, chỉ sợ sẽ có không ít Đế tộc chạy tới đoạt rể hiền.
- Tứ tổ gia!
Đế Hải Lan lo lắng nói.
- Không sao!
Đông Hải Tôn Giả lắc đầu, nói:
- Tiểu tử kia chỉ dựa vào ảo thuật mà thôi, này tuy có thể tạo thành ảnh hưởng với Thiên Bộ, nhưng bản năng võ giả của Thiên Bộ vẫn còn, gặp được nguy hiểm sẽ ra tay phản kích, Thiên Bộ dùng ưu thế một đại cảnh giới áp chế, hắn có thể dễ dàng đánh chết Lăng Hàn.
Nghe hắn nói như vậy, Đế Hải Lan thoải mái hơn nhiều.
Đông Hải Tôn Giả lại nói:
- Hơn nữa, Thiên Bộ cũng là thiên tài vô thượng, còn nắm giữ ưu thế đại cảnh giới, ảo cảnh ảnh hưởng lên hắn càng ngày càng nhỏ, cho đến biến mất, đến lúc đó... Ha ha.
Không cần phải nói, một Chân Ngã cảnh có thể toàn lực ứng phó, có Sinh Đan nào sống nổi?
Cho nên, cho dù là người Cửu Dương Thánh Địa cũng không xem trọng Lăng Hàn, cho rằng trận chiến này hắn phải chết không thể nghi ngờ.
Trừ Cửu Sơn Tôn Giả và đám người Nữ Hoàng.
Bọn họ biết rõ Lăng Hàn còn là trận đạo tông sư, có thể mượn nhờ địa mạch, hắn có lực bảo vệ mình. Nếu không, dùng tính cách và thái độ bảo vệ của Cửu Sơn Tôn Giả đối với Lăng Hàn, hắn cố ý hãm hại Lăng Hàn hay sao?
Đương nhiên, Lục Kỳ tươi cười rất thống khoái, hắn chờ đợi ngày hôm nay thật lâu, đáng tiếc không thể tự mình ra tay tiêu diệt Lăng Hàn, đây là việc làm hắn cảm thấy tiếc nuối.
Tống Lam khẩn trương, đầu ngón tay nắm chặc thành nắm đấm, nhìn thấy mỹ nhân thứ chín Tuyệt Sắc bảng quan tâm một nam nhân như vậy, có rất nhiều người ghen ghét.
Sắc mặt Cát Tường Thiên biến thành cổ quái, nàng đã biết rõ chuyện Lăng Hàn chém giết Thích Vĩnh Minh, tự nhiên càng xem trọng thiên phú của Lăng Hàn, nhưng mấu chốt là, Lăng Hàn quá am hiểu gây chuyện, làm cho nàng bắt đầu do dự, không biết hắn sẽ rước đại họa cho Phật tộc Bắc Thiên vực hay không.
Hồng Thiên Bộ tiến lên phía trước, hắn không cần bay lên bầu trời, Cửu Dương Thánh Địa bị nhiều đời cường giả gia cố qua, nếu không thể thừa nhận chiến lực cấp bậc Chân Ngã cảnh thì người khác sẽ cười rụng răng.
- Một đường đi tốt!
Hắn nói xong liền ra tay.
Ông, hắn xuất ra một chưởng, năng lượng thiên địa vô tận tụ tập và hóa thành bàn tay to lớn, có thể nhìn thấy đường vân tạo thành thiên địa đạo tắc.
Đây là điểm cường đại của Chân Ngã cảnh, có thể dẫn động thiên địa đạo tắc, lúc công kích sẽ tạo thành uy lực khác biệt.
Nghiền áp tất cả Sinh Đan!
Lăng Hàn sẽ không đón đở, hắn thi triển Chỉ Xích Thiên Nhai, hắn nhanh chóng tránh ra, sau đó dùng sát khí trùng kích oanh kích Hồng Thiên Bộ.
- Hừ!
Mi tâm Hồng Thiên Bộ xuất hiện một con mắt, nó tỏa ra sát khí ngăn cản sát khí trùng kích.
- Chớ để quên, ta đã gặp thì không quên!
Hắn cao ngạo nói ra, con mắt Thái Cổ hung thú có thể nói là bảo vật vô thượng:
- Nói ra cũng phải cảm tạ ngươi, bởi vì thua trong tay ngươi, vì bảo vệ ký chủ như ta, con mắt này mới bị ta khống chế chân chính.
Nói xong, mi tâm Hồng Thiên Bộ bắn ra tia sáng cực nhanh, căn bản không cách nào trốn tránh, tia sáng bắn vào người Lăng Hàn.
- Ha ha, chết đi!
Hắn xông lên phía trước, nếu bị con mắt Thái Cổ hung thú bắn trúng, thân thể sẽ lập tức hóa đá, hắn chỉ cần thong dong bổ sung một kích là có thể lấy mạng Lăng Hàn.
Quá đơn giản, bị một đại cảnh giới nghiền áp, mặc ngươi là thiên kiêu tuyệt thế thì như thế nào, ngươi cũng phải chết.
Ầm, quả nhiên, một chưởng này đánh Lăng Hàn thành mưa máu.
Hồng Thiên Bộ thu chưởng đứng lên, hắn cất tiếng cười to, nhưng đồng thời cũng cảm thấy tiếc nuối, có thể nói đây là đối thủ hắn ghi hận nhiều năm, hiện tại chém giết quá nhanh làm hắn có cảm giác chưa hết hận.
Chết rồi cũng tốt, xem như chấm dứt một đoạn thù hận.
Mọi người lại nhìn thấy chuyện khác, Hồng Thiên Bộ đột nhiên biến thành kẻ ngốc, hắn không ngừng đánh loạn vào không khí và đá vụn, sau đó lộ ra vẽ mặt thiên hạ vô song.
Ách, ngươi đắc ý cái gì?
Chẳng lẽ rể hiền của Thiên Lang Đế tộc là kẻ đầu óc không bình thường, còn dám để hắn đi ra làm mất mặt xấu hổ.
Đối mặt việc này, Đông Hải Tôn Giả vô cùng tức giận, tại sao Hồng Thiên Bộ không đáng tin cậy vào lúc này?
Trên thực tế, hắn rất xem trọng Hồng Thiên Bộ, thậm chí động ý niệm đi chủ gia thỉnh cầu đại dược Thánh cấp đến trị liệu Hồng Thiên Bộ, từ đó tiêu trừ tất cả tai họa ngầm của hắn —— đương nhiên, hắn không có khả năng cầu được Thánh dược, chỉ cầu một phần thì không thành vấn đề.
Nhưng bây giờ, Hồng Thiên Bộ biểu hiện không chịu được như thế, nội tâm của hắn sinh ra tức giận, hắn cần bồi dưỡng kẻ điên hay không?
Dù sao Tôn Giả cũng là Tôn Giả, nhãn lực rất cao minh, hắn càng nhìn càng thấy không đúng, sau đó đột nhiên tỉnh ngộ, Hồng Thiên Bộ cũng không phải phát bệnh, mà là trúng ảo thuật của Lăng Hàn.
Thật là lợi hại, có thể vượt qua một đại cảnh giới ảnh hưởng đối thủ, ngay cả hắn cũng không nhìn ra, thậm chí không nhìn thấy Lăng Hàn ra tay, đây là ảo thuật gì?
- Thiên Bộ, không thể chủ quan!
Hắn mở miệng quát lớn, vừa nói vừa dùng thần thức rót vào thức hải Hồng Thiên Bộ.
Tôn Giả quá mạnh mẽ, thần thức tiến vào thức hải đã đánh tan tất cả ảo cảnh.
Hồng Thiên Bộ sững sờ, sau đó tỉnh ngộ lại, hắn tức giận ngập trời.
Hắn chiếm ưu thế một đại cảnh giới, hiện tại còn bị Lăng Hàn ảnh hưởng thần trí?
Vô cùng nhục nhã!
Chân Ngã cảnh đấu Sinh Đan cảnh nhưng không thể giải quyết nhanh chóng, hắn bị mê hoặc?
- Chết!
Hắn hét lớn một tiếng, hắn tấn công Lăng Hàn.
Lăng Hàn mỉm cười, hắn phát động Huyễn Cảnh Hắc Mang, mặc ngươi có chuẩn bị hay không, đây chính là thần thông lấy được từ tiên hà trong Hắc Thiên thần miếu, có thể được Chuẩn Đế nhìn vào trong mắt, nó có thể kém hay sao?
Hồng Thiên Bộ trúng chiêu lần nữa, hắn bắt đầu biểu diễn.
Đông Hải Tôn Giả còn muốn ra tay, đột nhiên có chưởng phong đánh tới, có quy tắc vô tận tập kích, hắn không thể không ứng phó, hắn vội vàng lui về phía sau, cũng không thể rảnh tay giúp Hồng Thiên Bộ hóa giải.
Cửu Sơn Tôn Giả thu tay lại, thản nhiên nói:
- Vô sỉ cũng phải có mức độ!
Đông Hải Tôn Giả tức giận lồng ngực phập phồng, hắn thật sự nhúng tay vào tranh đấu giữa hai tiểu bối, nếu Cửu Sơn Tôn Giả không nói thì mọi người không biết, nhưng một khi bị nói phá thì hắn mất mặt.
Mấu chốt là, có ít người còn mở tinh võng trực tiếp!
Hắn đường đường Tôn Giả Đế tộc lại nhúng tay vào tranh đấu của hai tiểu bối, lại còn bị vạch trần trước mặt mọi người, thật mất mặt.
Hắn hừ một tiếng và chắp tay sau lưng, hiện tại hắn xem như biết rõ, Cửu Sơn Tôn Giả không có ý thỏa hiệp, mà là biết rõ Lăng Hàn có thủ đoạn có thể ngăn cản Chân Ngã cảnh.
Đây là tạo thế cho Lăng Hàn.
Trước kia Lăng Hàn ở Chú Đỉnh từng chém giết qua Sinh Đan cảnh, bây giờ ở Sinh Đan cảnh, hiện tại là Sinh Đan hậu kỳ có thể địch nổi Chân Ngã cảnh, từ đó thanh danh Lăng Hàn sẽ lên cao, chỉ sợ sẽ có không ít Đế tộc chạy tới đoạt rể hiền.
- Tứ tổ gia!
Đế Hải Lan lo lắng nói.
- Không sao!
Đông Hải Tôn Giả lắc đầu, nói:
- Tiểu tử kia chỉ dựa vào ảo thuật mà thôi, này tuy có thể tạo thành ảnh hưởng với Thiên Bộ, nhưng bản năng võ giả của Thiên Bộ vẫn còn, gặp được nguy hiểm sẽ ra tay phản kích, Thiên Bộ dùng ưu thế một đại cảnh giới áp chế, hắn có thể dễ dàng đánh chết Lăng Hàn.
Nghe hắn nói như vậy, Đế Hải Lan thoải mái hơn nhiều.
Đông Hải Tôn Giả lại nói:
- Hơn nữa, Thiên Bộ cũng là thiên tài vô thượng, còn nắm giữ ưu thế đại cảnh giới, ảo cảnh ảnh hưởng lên hắn càng ngày càng nhỏ, cho đến biến mất, đến lúc đó... Ha ha.
Không cần phải nói, một Chân Ngã cảnh có thể toàn lực ứng phó, có Sinh Đan nào sống nổi?