Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Những bóng người này cũng không phải là thực thể, mà là hơi mờ, dường như do ánh sáng tạo thành, chúng vừa xuất hiện đã tỏa ra khí tức lạnh như băng.

Năm người Lưu Mạnh Lâm lâm vào khổ chiến, bọn họ không dám lui lại, nếu lọt vào trong tay Lăng Hàn, bọn họ còn có đường sống sao?

Cho nên chỉ có thể tiến thẳng về phía trước, thu hoạch được thanh bảo kiếm kia, khống chế toàn bộ bí cảnh, chẳng những có thể xoay người, thậm chí còn có đại cơ duyên.

Vậy mà những bóng người kia có chiến lực quá mạnh, trong nháy mắt đã đánh bọn họ kêu trời không thấu, kêu đất chẳng hay.

- Tiểu Hàn tử, đây chính là nguyên nhân ngươi dẫn bọn chúng tiến vào đúng không?

Đại Hắc Cẩu hỏi.

Lăng Hàn cười ha ha, hắn nói:

- Ta có xấu bụng như vậy không?

- Có!

Đại Hắc Cẩu gật đầu khẳng định, ngay cả sắc trư cũng đồng tình với lời này, đều là tên vương bát đản kia làm hại nó lang thang khắp nơi.

Lăng Hàn im lặng, hắn không hề muốn hạm hại đám người Lưu Mạnh Lâm, nhưng vì lý do giữ bí mật, hắn mới mang theo năm người kia cùng tiến vào nơi này, không nghĩ tới chính bọn chúng lại tự tìm đường chết.

Đương nhiên, không có phong bế tu vi bọn chúng, kỳ thật Lăng Hàn cũng vô tình hay cố ý dung túng bọn họ.

- Những bóng người kia là gì?

Đương nhiên Đại Hắc quỷ không ngại Lăng Hàn xấu bụng hay không xấu bụng, thậm chí nó còn biểu thị vui vẻ, kiếm ăn tỏng thế giới cường giả vi tôn, chỉ có một lời chính nghĩa thì có ích lợi gì? Ngay cả mình còn không bảo vệ được, còn muốn bảo vệ người khác?

Lăng Hàn phát động nhãn thuật quan sát, nói:

- Hẳn là quỷ vật.

- Âm hồn!

Nhị Oa tiếp lời.

- Không sai, Thiên Hải tinh chính là lối vào âm phủ, lúc trước còn làm hại Cổ Dương Thánh Nhân vẫn lạc, cho nên, Cổ Dương Thánh Nhân bắt chút âm hồn ở lại nơi này cũng không kỳ lạ.

Đại Oa cũng nói.

Lăng Hàn gật đầu, những thứ kia không phải trận pháp diễn hóa thành thân thể, cảm giác âm u như vậy không hợp với sinh linh.

- Người sau khi chết sẽ biến thành âm hồn hay sao?

Hắn tò mò việc này.

Nếu quả thật như thế, những người bị hắn giết cũng hóa thành âm hồn sao?

- Cổ đại năng nghiên cứu qua, nghe nói sinh linh sau khi chết, âm hồn tiến vào âm phủ, đó là thế giới khác biệt với thế giới của chúng ta, trên lý luận cả hai không có khả năng tương dung với nhau, chỉ có thời khắc tử vong, âm hồn mới có thể xuyên thấu bích chướng hai giới. Nhưng hai thế giới tồn tại thời gian quá lâu, dẫn đến có nhiều chỗ bắt đầu dung hợp.

Nhị Oa nói.

Nghe các tiểu oa nhi nói nghiêm túc như thế, người ta luôn có cảm giác buồn cười.

Lăng Hàn cố gắng khống chế không cười, hắn nhìn năm người Lưu Mạnh Lâm đang khổ chiến:

- Thiên Hải tinh chính là một điểm dung hợp giữa hai bên, lúc trước âm phủ mở rộng, vô số âm hồn tràn vào, ủ thành tai kiếp lớn.

- Không sai.

Bảy tiểu oa nhi gật đầu.

Trong lúc bọn họ nói chuyện, năm người Lưu Mạnh Lâm không gánh nổi và giết trở về, nhưng trọng lực trong con đường này rất mạnh, bọn họ tiến lên gian nan, càng quan trọng hơn là, lúc trước bọn họ quyết tâm muốn lao về phía trước, hơn nữa đã lao đi một đoạn, hiện tại còn muốn giết trở lại?

Khó.

Đám người Lăng Hàn không có ý ra tay, là năm người đó tự tìm.

Không qua bao lâu, năm người bị đánh chết.

Cảnh tượng quỷ dị xuất hiện, năm người kia vừa chết một lần, những âm hồn tự giết lẫn nhau, chúng đánh nhau rất kịch liệt.

Nhưng cuối cùng có năm âm hồn mạnh nhất thu được thắng lợi, phân biệt tiến vào trong thi thể năm người Lưu Mạnh Lâm, sau đó... Bọn họ lảo đảo đứng lên.

Khốn kiếp, xác chết vùng dậy!

Năm người “Lưu Mạnh Lâm” nhìn chằm chằm vào đám người Lăng Hàn, bọn chúng không còn hành động cứng ngắt như lúc trước, hưu hưu hưu, bọn chúng lao tới tấn công đám người Lăng Hàn.

Trong quá trình này, âm hồn trong thông đạo không xuất thủ với bọn chúng, giống như tán thành chúng là người nhà.

- Mà còn có thể mượn xác hoàn hồn?

Lăng Hàn giật mình, khó trách âm phủ đại môn mở ra về sau, sẽ tạo thành đại tai nạn, đây chính là muốn đem người sống thay vào đó.

Hắn trước tiên giết ra ngoài, đấm ra một quyền, Thiên Đạo Hỏa hùng nhiên, Hỏa Diễm Chi Lực hẳn là đối phó âm hồn cực tốt vũ khí.

Bành bành bành, năm quyền mà thôi, Lưu Mạnh Lâm năm người liền bị đánh bay ra ngoài, thân thể đều là rạn nứt, lại thế mà không có sụp đổ.

Lăng Hàn kinh ngạc, hắn mặc dù chỉ là tiện tay mà làm, nhưng lấy hắn Chú Đỉnh lực lượng, dù chỉ là một tia mà thôi, đều đủ để oanh sát Trúc Cơ.

Bị âm hồn phụ thể về sau, những thi thể này thế mà xuất hiện biến hóa lớn như vậy.

Ô ô ô ô…

Năm người Lưu Mạnh Lâm đều phát ra âm thanh cổ quái, từ trên người bọn họ phát ra khí tức rất đáng sợ, chỉ trong nháy mắt đã tăng lên cấp bậc Chú Đỉnh, Nhân Đỉnh, Địa Đỉnh, Thiên Đỉnh... Chúng không có bước vào cấp bậc Sinh Đan, nhưng Lăng Hàn có thể khẳng định, bọn chúng chắc chắn đạt tới cấp bậc bốn đỉnh đến năm đỉnh.

Ba, ba, ba, thân thể năm người Lưu Mạnh Lâm rạn nứt càng ngày càng nhiều, càng ngày càng sâu, Điền Lệ Tịnh rớt ra một cánh tay.

Khí tức năm người tăng lại, không phải bọn họ không thể mạnh hơn, mà là thân thể của bọn họ gánh không được.

Tê, thực lực của năm âm hồn khi còn sống vượt xa Chú Đỉnh, nếu không, không có khả năng chỉ là một âm hồn lại có thể gia tăng thực lực nhiều như thế.

Lăng Hàn nghiêm túc, âm hồn thật đáng sợ, khó trách lúc trước tạo thành hạo kiếp như thế.

Hơn nữa ngay cả Thiên Đạo Hỏa cũng không khắc chế âm hồn rất lớn, thân thể của bọn họ giống như gỗ ướt, phi thường khó đốt.

Vậy thì đổi một cái.

Lăng Hàn hai tay chấn động, hai nắm đấm lên đồng thời quấn lên năng lượng hủy diệt.

Trước kia làm không được, bởi vì năng lượng hủy diệt quá ít, chỉ có thể bao khỏa tại một nắm đấm lên, hiện tại, hai nắm đấm miễn cưỡng có thể.

Làm năng lượng hủy diệt lộ ra về sau, chỉ thấy Lưu Mạnh Lâm năm người thế mà đồng thời lui về phía sau một bước, mặt cương thi lên đều là lộ ra rõ ràng vẻ kiêng dè, càng có mãnh liệt chán ghét.

Không chỉ đám bọn họ, trong thông đạo âm hồn cũng rất giống bị chọc giận, trở nên không gì sánh được đến táo bạo, nếu không phải lực lượng nào đó đưa bọn họ trói buộc, đoán chừng bọn nó hoặc là hướng về Lăng Hàn giết tới, hoặc là chính là chạy sạch sẽ.

A, năng lượng hủy diệt có thể khắc chế âm hồn?

Lăng Hàn trong lòng hơi động, thân hình lại là không chút do dự giết ra ngoài.

Hắn đấm ra một quyền, Lưu Mạnh Lâm năm người đều là không dám đón đỡ, vội vàng lui ra phía sau.

Lăng Hàn phát động Chỉ Xích Thiên Nhai, đã là đuổi kịp Chương Ý Viễn, cũng xuất ra một quyền.

Chương Ý Viễn không thể không ngăn cản, hắn đáp trả một quyền của Lăng Hàn.

Bành!

Nắm đấm hai người va chạm với nhau, thân thể người nào cũng chấn động, đây là phân cao thấp bằng sức mạnh thân thể, nhưng năng lượng hủy diệt lại là thông qua nắm đấm của Chương Ý Viễn lan khắp thân thể, chỉ trong nháy mắt đốt cháy toàn thân của hắn, tốc độ nhanh chóng giống như thoa sáp khắp toàn thân.

Chỉ trong nháy mắt, Chương Ý Viễn đã biến thành tro tàn, âm hồn tiến vào thân thể hắn hoảng hốt chạy ra ngoài, nhưng vô dụng, nó đã bị dính lửa, không ngừng phát ra tiếng gào thét bằng thần thức, bản thân vô cùng đau đớn.

Qua một lúc sau, nó đã hóa thành tro tàn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK