Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mẹ nó, tại sao lại có biến thái như vậy? Đâm, đâm, đâm, bảy tên Thánh Nhân không ngừng cầm chiến mâu đâm tới, bởi vì bọn họ quá kinh hãi, đầu óc trống rỗng, cũng không thể sinh ra suy nghĩ gì. Ông, đúng lúc này, chỉ thấy trên thân Lăng Hàn bộc phát ra thần mang chín màu xinh đẹp. Sau đó, một cỗ sinh cơ bừng bừng bộc phát giống như vạn vật thức tỉnh. Trong thời gian ngắn, tất cả mọi người đông cứng lại. Tình huống như thế nào? Đây là dị tượng gì? Đúng lúc này, bỗng nhiên Lăng Hàn mở hai mắt ra, trong mắt còn có thần quang chín màu giống như có thể xuyên thủng thiên địa. Hắn có loại cảm giác, mình đã cắt đứt liên hệ với thiên địa, sắp tự thành một thể. Chuẩn Đế! Không, còn kém một chút, còn chưa hoàn toàn, cần hắn đẩy mạnh hơn, nhưng nhiều lắm chỉ mất nửa ngày mà thôi. Bành!

Một chiến mâu đâm thẳng vào thân Lăng Hàn. Lăng Hàn quay đầu nhìn sang, đó là một Thánh Nhân, nhưng hai tay đối phương đang run rẩy. – Còn chưa đâm thoả nguyện? Hắn hỏi. Gương mặt Thánh Nhân tái nhợt, hắn yếu ớt nói: – Ta trượt tay. Đúng thì đúng, hắn quá khẩn trương, sơ ý đâm chiến mâu về phía trước. Việc này làm Tưởng Lĩnh tức chết, ngươi giải thích cùng hắn làm gì? Chúng ta đang đối địch, nếu đã đối địch, công kích hắn thì sao, cần lý do sao? Rất mất mặt! Lăng Hàn cười một tiếng: – Còn muốn đâm không? – Không không không, không dám. Tên Thánh Nhân kia vội vàng lắc đầu. – Được, lui sang một bên. Lăng Hàn nói. Tên Thánh Nhân ngoan ngoãn lui sang một bên. – Các ngươi thì sao? Lăng Hàn nhìn sang sáu tên Thánh Nhân, sắc mặt bình tĩnh, không có một chút xíu tức giận nào.

Ngay cả như vậy, sáu tên Thánh Nhân vẫn run sợ, chỉ cảm thấy khí thế Lăng Hàn giống như Đại Đế, bọn họ căn bản không dám nhìn thẳng. Không tự chủ được, bọn họ đều lui, hơn nữa không dám lui quá nhanh, giống như sợ bất kính với Lăng Hàn. – Các ngươi… Tưởng Lĩnh cắn răng nói, hắn chưa nói hết thì giật mình, hắn nói được? Hắn lại khoát tay, chẳng những hắn giơ tay, còn mang theo lực lượng vô tận. Hắn khôi phục tu vi Chuẩn Đế. – Ngao! Hắn ngửa mặt lên trời hét dài một tiếng, hắn truyền tin tức cho Doanh Ngư Đại Đế, lại này hắn lạnh lùng nhìn sang Lăng Hàn. – Không thể không nói, ngươi thật to gan lớn mật! Hắn nói. – Sau khi đoạt tiên dược của ta còn luyện hóa ở đây, thậm chí đột phá đến Thánh Nhân lục tinh! – Nhưng mà, Đại Đế đã nhận được tin tức, lập tức sẽ xuất quan giết ngươi. – Cho dù ngươi nghịch thiên, có thể dùng thân Thánh Nhân chống lại Đại Đế hay không? Vừa rồi, trên thân Lăng Hàn bộc phát thần quang chín màu, hiển nhiên hắn đã đột phá. Như vậy, trước đó là ngũ tinh, vừa đột phá không phải Thánh Nhân lục tinh sao? Đần độn cũng có thể nghĩ ra được. Cái gì! Những người khác nghe thấy Tưởng Lĩnh nói thế, bọn họ quá sợ hãi.

Gia hỏa biến thái này là Thánh Nhân lục tinh? Chuyện này nói ra có ai tin tưởng? Nhưng môn đồ Đại Đế sẽ nhàm chán như vậy sao? Ông, đúng lúc này, một đạo khí tức cường đại đột nhiên giáng lâm, mỗi người đều không tự chủ quỳ bái. Chỉ có hai người ngoại lệ, Lăng Hàn và Tưởng Lĩnh. Tưởng Lĩnh là Chuẩn Đế, hắn mang theo chữ “Đế” nên có thể đối kháng đế uy. Một con cá lớn mọc cánh xuất hiện trên không trung, nó tỏa ra đế uy kinh người. Một trong ba mươi sáu Thần thú, Doanh Ngư Đại Đế. – Ngươi đột phá Chuẩn Đế! Doanh Ngư Đại Đế mở miệng, giọng nói ầm ầm như sấm sét. Cái gì! Mọi người chấn kinh lần nữa, tại sao gia hỏa này lại là Chuẩn Đế? Tưởng Lĩnh không phải nói, gia hỏa này là Thánh Nhân lục tinh sao? Nhưng mà, Chuẩn Đế cùng Đại Đế, bọn họ tin tưởng ai? Khẳng định là Đại Đế. Tưởng Lĩnh giật mình xấu hổ khó hiểu, hắn trăm phần trăm khẳng định, Lăng Hàn trước đó là Thánh Nhân ngũ tinh, sau khi đột phá không phải lục tinh hay sao? Tại sao lại thành Chuẩn Đế rồi? Có người từ Thánh Nhân ngũ tinh một bước nhảy lên Chuẩn Đế sao? Không thể nào.

Thân thể không thông qua chín lần tịch diệt, làm sao tử cực mà sinh, bước vào Chuẩn Đế? Thế nhưng mà, chẳng lẽ Đại Đế sẽ nói dối? Cho nên, Lăng Hàn chắc chắn là Chuẩn Đế. Hắn vừa mới nói nhảm, nói Lăng Hàn chỉ là Thánh Nhân lục tinh, căn bản không có khả năng ngang hàng Đại Đế, chỉ trong nháy mắt đã có Đại Đế tự mình chứng minh, Lăng Hàn chính là Chuẩn Đế. Hắn mất mặt cỡ nào? Bất quá, Chuẩn Đế lại như thế nào, mang lên một cái chuẩn chữ, lại thế nào có thể là chân chính Đại Đế đối thủ! Lăng Hàn mỉm cười, lắc đầu: – Khoảng cách Chuẩn Đế còn kém một tia. Nếu không, ngươi về trước, chờ lúc nữa ta sẽ trở thành Chuẩn Đế hoàn toàn. Hắn đã thức tỉnh một bộ phận thân thể, nhưng còn không có đạt tới hoàn toàn, cho nên, trạng thái của hắn bây giờ rất vi diệu, xen giữa Thánh Nhân và Chuẩn Đế. Nhưng nhiều lắm chỉ gần nửa ngày, hắn sẽ trở thành Chuẩn Đế chân chính. – Ngươi cho rằng, bản đế sẽ cho ngươi cơ hội như vậy? Doanh Ngư Đại Đế cười lạnh. Lăng Hàn cười một tiếng: – Tại sao lại không chứ, ngươi là Đại Đế, còn e ngại cái gì sao? – Hừ, hoa ngôn xảo ngữ! Doanh Ngư Đại Đế không hề nói nhảm, hắn giương cánh ra, vô số ánh sáng chém về phía Lăng Hàn.

Đó là lân phiến, mỗi lân phiến đều mang theo quy tắc cửu tinh, đó là quy tắc chí cao nghiền ép vạn vật. Lăng Hàn thét dài một tiếng, hắn xuất quyền đánh vào bầu trời. Một quyền này, chín mươi chín đạo quy tắc quấn quanh, còn có lực lượng khó nói thành lời. Bành! Lực quyền sôi sục, cảnh tượng làm người ta líu lưỡi xuất hiện, chỉ thấy lân phiến vỡ vụn và bay đầy trời. Doanh Ngư Đại Đế đánh một kích phá hư gian phòng, nhưng mà, khu vực Lăng Hàn đứng lại không hề bị ảnh hưởng. Hắn đấm ra một quyền hóa giải công kích khu vực hắn đứng phải thừa nhận. Tê! Tất cả mọi người hít khí lạnh, vẻ mặt không dám tin Đại Đế xuất thủ lại không công mà lui? Trời ơi! Tưởng Lĩnh sợ hãi, hắn không ngờ Lăng Hàn mạnh như thế. Gia hỏa này. . . Thật sự từ Thánh Nhân ngũ tinh trực tiếp nhảy lên thành Chuẩn Đế. Trời! Trời! Trời! – Hừ! Doanh Ngư Đại Đế xuất thủ lần nữa, hưu hưu hưu, càng nhiều vảy cá từ trên trời giáng xuống, hơn nữa uy lực càng bá đạo hơn trước. Lần này, Doanh Ngư Đại Đế mới thật sự quyết tâm.

Lăng Hàn hét lớn một tiếng, năng lượng hủy diệt cùng đại đạo quang đồng thời vận chuyển đối kháng công kích. Bành bành bành, công kích đầy trời đều biến mất, nhưng Lăng Hàn cảm giác áp lực lớn như núi. Hắn vẫn không bằng Doanh Ngư Đại Đế. Nếu nói rõ về thực lực, hắn không yếu hơn Đế binh, hắn không bằng tuyệt địa chi chủ chưa thức chưa thức tỉnh, sau đó là ba mươi sáu Thần thú, mạnh nhất là tuyệt địa chi chủ đã thức tỉnh. Lăng Hàn bây giờ đang ở đoạn yếu nhất, hắn chỉ sánh ngang Đế binh mà thôi. Yếu sao? 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK