Vài ngày sau, hắn đi tới thành thị gần nhất, quả nhiên liên lạc được đám người Thất Sương, Uyên.
Bọn họ đã sớm chờ ở trong thành, hơn nữa mỗi một quãng thời gian đều sẽ ra ngoài tìm người, hiện nay vẫn không có về đơn vị còn có bốn người Lăng Hàn cùng U Nguyên, thiếu mất một nửa, đội ngũ đương nhiên không thể rời đi, hơn nữa, theo thời gian từng ngày từng ngày trôi qua, mọi người cũng càng ngày càng nóng lòng.
Nhìn thấy bốn người Lăng Hàn bình an trở về, tất cả mọi người đại hỉ.
Bởi vì bốn người đều tu hành Khi Thiên Thuật, lại không có chủ động lộ ra tu vi, vì lẽ đó ai cũng không có phát hiện tu vi của bọn họ đã tăng nhanh như gió, nếu như bọn họ biết mà nói, phỏng chừng sẽ liên tưởng đến máu Tổ Vương, bằng không làm sao chỉ trong năm mươi năm tu vi lại tinh tiến mãnh liệt như vậy.
Đương nhiên, một bình máu Tổ Vương có thể để cho nhiều người tu vi tăng vụt như vậy sao?
Cái này tự nhiên không ở trong cân nhắc của bọn họ.
- U Nguyên sẽ không tới được.
Lăng Hàn lắc đầu.
- Ta tận mắt thấy hắn bị năm tên cường giả Cửu Liên Tam Diệp giết chết, nếu không phải ta xem thời cơ nhanh, đúng lúc lẩn đi, phỏng chừng cũng không cách nào trở về.
- Cái gì!
Đám người Thất Sương đều kinh ngạc thốt lên.
U Nguyên là ai?
Tuy hắn không có một sư phụ, cha là Tổ Vương hoặc Thiên Tôn, nhưng bởi vì là Đế Tinh, sớm đã được một tên Thập Bát Liên Tổ Vương vừa ý, sẽ ở lúc hắn bước vào Cửu Liên, thu làm đệ tử thân truyền. Hiện tại người đột nhiên không còn, bảo bọn họ trở lại làm sao bàn giao?
- Là ai gan to bằng trời như thế, thậm chí ngay cả Đế Tinh cũng dám chạm?
Thất Sương ngửa mặt lên trời gào thét, hai cánh kịch chấn, cuốn lên kình phong đáng sợ.
Đế Tinh là tương lai của một vị diện, chí ít có thể đạt đến độ cao của Thập Bát Liên Tổ Vương, người nào chết đi cũng là tổn thất thật lớn.
- Năm người này, khả năng cực cao là người dẫn đến đường hầm không gian tan vỡ.
Lăng Hàn duỗi chỉ điểm một cái, ấn ra hình ảnh ký ức liên quan tới năm người này, bao quát một góc hình ảnh bọn họ truy kích mình, đây là hắn đã sớm chuẩn bị.
- Quả nhiên đúng là bọn họ!
Uyên gầm lên, hắn đã từng trở lại chốn cũ, điều tra tình huống, mà tuy trấn nhỏ bị Truyền Tống Trận phá huỷ, nhưng vẫn có người thực lực mạnh mẽ còn sống, chắp vá hoàn nguyên cảnh tượng ngày đó, chính là năm người này tạo thành tai nạn.
Không nghĩ tới, bọn họ lại phát điên như vậy, ngay cả Đế Tinh đại biểu tương lai một vị diện cũng dám động.
Lăng Hàn thầm nghĩ trong lòng, tuy năm người này thay mình cõng oan ức, nhưng kỳ thực cũng không có oan uổng bọn họ, bọn họ xác thực muốn giết U Nguyên, chỉ là không có thành công mà thôi.
- Đợi chúng ta đến Tứ Hoa Học Viện, cần báo việc này cho các vị Tổ Vương, truy sát năm người này khắp thiên hạ.
Thất Sương mặt đầy sát khí.
- Lại dám động Đế Tinh, cái này xúc phạm giới hạn của các vị Tổ Vương rồi.
- Thực sự là ác đảm bao thiên!
Uyên cũng đằng đằng sát khí.
Ngay cả đám người Vô Nhai cũng cực kỳ phẫn nộ, ngược lại không phải bọn họ cùng U Nguyên cảm tình tốt bao nhiêu, mà là trên người U Nguyên có máu Tổ Vương, nếu U Nguyên chết vào tay người khác, đại diện cho máu Tổ Vương khẳng định cũng thu không trở lại, đây mới là nguyên nhân để bọn họ nổi giận chân chính.
Mình cũng móc ra toàn bộ gia sản a!
- Tiếp tục lên đường đi.
Một lát sau, Uyên trầm giọng nói.
U Nguyên đã chết, lại xoắn xuýt chuyện này cũng không có ý nghĩa gì, có trách thì trách bọn họ hoài bích mang tội, đạt được một phần máu Tổ Vương, mặt khác cũng là năm người này gan to bằng trời, ngay cả đệ tử của Bách Chiến Học Viện cũng dám đánh lén, thậm chí sát hại một tên Đế Tinh, ở trên trình độ rất lớn ảnh hưởng thực lực của bổn vị diện.
Phải biết, mỗi một vị Đế Tinh đều có khả năng trở thành Thiên Tôn, chỉ là khả năng này thấp đến đáng thương mà thôi.
Bọn họ lại tiếp tục lên đường, lấy Truyền Tống Trận bước qua thiên sơn vạn thủy, trải qua mười lăm năm, bọn họ rốt cục đi tới Tứ Hoa Học Viện.
Khoảng cách thiên viện đại chiến bắt đầu còn hơn hai mươi năm, có điều học viện đến đã có hơn bảy trăm nhà, hơn nữa cứ mấy ngày thì có học viện mới đến, nhìn dáng dấp như vậy, mọi người đều có thể ở trước khi thi đấu bắt đầu mười năm liền chạy tới.
Đây quả thật là một hồi thịnh hội, trong Tứ Hoa Học Viện khắp nơi có thể nhìn thấy Đế giả phong thái đoạt người, thật giống như Đế giả là rau cải trắng, quét một chút chính là một đám lớn.
Lăng Hàn đặc biệt biết điều, hắn cùng các nữ đều chuyên tâm tu luyện, chỉ là cho dù Nữ Hoàng cùng Hổ Nữu cũng đã đạt đến Thập Bí đỉnh cao, nhưng vẫn không dám sử dụng tinh huyết Tổ Vương, bởi vì các nàng đều không có thể phách mạnh mẽ như Lăng Hàn, chỉ có thể cẩn thận từng li từng tí một, một bước một vết chân, không dám mạo hiểm tiến vào chút nào.
Kỳ thực Lăng Hàn hoả tốc tăng cao tu vi như thế cũng có di chứng rất lớn, hiện tại hắn đang không ngừng nện căn cơ, bằng không một khi bước vào Thăng Nguyên, vậy sau này không đạt tới võ đạo đỉnh cao là việc nhỏ, thậm chí còn khả năng mất cái mạng nhỏ của mình.
Vì lẽ đó, trước khi tiêu trừ tất cả di chứng, Lăng Hàn là không thể đi xung kích Thăng Nguyên.
Tứ Hoa Học Viện tự nhiên sắp xếp nơi ở cho mỗi học viện, mọi người bình thường cũng chẳng có gì lui tới, đều kìm nén một cỗ sức lực, chờ biểu hiện ở trong tỷ thí chính thức.
Mà như loại luận võ này, nhất định sẽ phối hợp các loại đánh cược.
Quả nhiên, có mấy sòng bạc đều vì cuộc tỷ thí này mở ra bồi suất, có đánh cược học viện nào được thứ nhất, còn có thiên kiêu nào có thể lên đỉnh thành Vương, còn có học viện top 10, cao thủ top 10… các loại bồi suất đa dạng, nhiều kinh người.
Thất Sương đi nhìn một chút, mang về bảng bồi suất mới nhất, tổng cộng có năm phần, đến từ năm sòng bạc khác nhau.
Bồi suất Bách Chiến Học Viện đoạt quán quân là một bồi năm, ở trong hết thảy học viện xếp hạng khoảng bảy mươi, gần như phù hợp xếp hạng thực tế lần trước của bọn họ. Sòng bạc cũng sẽ không loạn mở bồi suất, khẳng định đều nghiên cứu, phân tích qua tư liệu thành viên của mỗi học viện, cuối cùng mới sẽ mở ra bồi suất như vậy.