Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ Kiến Sơn càng đánh càng sợ, thương thế của hắn càng ngày càng nặng, đã tới tình trạng khó nghịch chuyển.

Sở dĩ hắn còn kiên trì là vì hắn không cam lòng.

Đế tử tôn nghiêm, ngạo khí của thế hệ hoàng kim đều giúp hắn cắn răng kiên trì, hắn muốn đánh tới thời khắc cuối cùng.

Bởi vậy, hắn cũng áp chế đau đớn, sau khi bị đánh nửa giờ mới bị mài chết.

Thời điểm tử vong, hắn bị đánh không còn hình người.

Lăng Hàn cũng phải im lặng, hắn quả thực không muốn dằn vặt Từ Kiến Sơn, nhưng ai bảo đối phương quá khó giết?

– Đám người Đế tộc có quá nhiều thủ đoạn.

Lăng Hàn cảm khái, trong cơ thể Đế Vô Cực bị luyện hóa dung nhập bảy viên đại tinh, một khi bạo phát sẽ có lực lượng Tôn Giả tam tinh đến ngũ tinh, mà Từ Kiến Sơn lại cắm Thánh cốt vào trong cơ thể.

Đế Vô Cực là tồn tại đặc thù, bởi vì thủ đoạn như vậy vô cùng có thể là Đại Đế gây nên, nhưng bây giờ thiên hạ không Đế, thủ đoạn như thế không thể phục chế.

Nhưng người như Từ Kiến Sơn sẽ không hiếm thấy.

Nói cách khác, tương lai những Đế tử sẽ càng khó giết hơn trước.

– Ai!

Lăng Hàn lắc đầu, trừ phi hắn có thể tiến vào Thánh cấp, bằng không hắn sẽ còn bị Đế tộc áp chế.

– Làm sao lại gia tăng phiền não cho ta như thế?

Lăng Hàn nghiên cứu thi thể của Từ Kiến Sơn, hắn có một loại cảm giác, Thánh cốt trong cơ thể Từ Kiến Sơn không ổn định một cách đáng sợ.

– Khó hiểu, hình như ta có cảm giác không ổn định này ở đâu đó.

– A, đúng rồi!

Lăng Hàn lấy ra kiếm gãy, bên trong có không ổn định mờ mịt giống Thánh cốt như đúc.

– Không phải khí tức Thánh Nhân đơn giản như vậy.

– Cụ thể làm sao, ta cần phải đi hỏi lão gia tử.

Lăng Hàn muốn lấy đi Thánh cốt của Từ Kiến Sơn, nhưng phát hiện không cách nào ra tay.

Thánh cốt có phong mang như thần kiếm, nêu hắn đụng vào, kết quả duy nhất chính là thương tích chồng chất.

Đây cũng không phải là Thánh dược, Thánh dược phẩm cấp mặc dù cao nhưng không có lực sát thương, nhưng khác biệt là ở phong mang.

Ai!

Lăng Hàn thở dài, thu không đi.

Không thu được thì thôi, dù sao xương cốt đẫm máu, hắn cũng không vui.

Lăng Hàn lắc đầu, tiếp tục khai chiến với âm hồn.

Thẳng đến khi âm hồn rút quân, hắn cũng trở về không hạm.

Thấy chỉ có một người Lăng Hàn trở về, tất cả mọi người rung động.

Đế tử đâu?

Chẳng lẽ…

Bọn họ không dám nghĩ tới, bởi vì quá đáng sợ.

Nhưng Lăng Hàn thực sự dám sao?

Bọn họ không biết, cũng không muốn biết, bởi vì nước thật sự là quá sâu, dù chỉ là biết một chút xíu cũng sẽ dẫn tới họa sát thân.

Không hạm bình yên trở lại Tử La tinh, hiện tại còn gió êm sóng lặng, nhưng mà, chuyện Từ Kiến Sơn mất tích nhanh chóng truyền ra ngoài, sau đó phát hiện hắn bỏ mình, tự nhiên sẽ tìm kiếm hung thủ.

Lăng Hàn nhất định là đối tượng bị hoài nghi đầu tiên, năm người Từ Kiến Sơn muốn đi đuổi giết hắn, hiện tại hắn trở về, năm người Từ Kiến Sơn lại chết, không nghi ngờ Lăng Hàn thì hoài nghi ai?

– Ta muốn xem Đế tộc có thể vô sỉ đến mức nào.

Hắn hiện tại là một lá cờ, ai cũng đang ngó chừng hắn, ngộ nhỡ hắn ngã xuống, tất cả mọi người sẽ suy đoán là Đế tộc làm.

Cho nên, Đế tộc tuyệt đối không thể nào ngang nhiên xuống tay với hắn, cho dù hoài nghi hắn là hung thủ giết Từ Kiến Sơn cũng chỉ có thể điều tra trong bóng tối, hoặc là giả danh âm hồn tiêu diệt hắn, hoặc giả tạo hắn bị âm hồn tiêu diệt.

Quả nhiên, tin tức năm người Từ Kiến Sơn tử vong truyền ra, nhưng Từ gia rất ình tĩnh, thậm chí không có phái người tới hỏi thăm Lăng Hàn, chỉ làm như không xảy ra chuyện gì.

Mấy ngày sau, âm hồn triển khai xung kích lần nữa.

Lăng Hàn vẫn tiến lên chiến đấu, thu hoạch thiên địa ban thưởng, thuận tiện tích lũy đến một ngàn năm trăm vạn chiến công sau đó đổi tiên khí bát tinh.

Tu vi của hắn lại tăng lên như bão táp.

Thất tinh trung kỳ, hậu kỳ, đỉnh phong, sau đó hắn bắt đầu đột phá.

Giáo Chủ bát tinh!

Mấy tháng ngắn ngủ từ Giáo Chủ lục tinh tăng vọt lên bát tinh, Lăng Hàn không thể không nói, mặc dù âm hồn xung kích dương gian sẽ mang tới ảnh hưởng sâu xa, nhưng hiện nay là Lăng Hàn kiếm lợi lớn.

So năng lượng giết âm hồn, không có người mạnh hơn hắn, ngay cả Tôn giả cũng không thể so sánh.

Cho dù có so sánh nhưng Tôn Giả bước ra một bước cần bao nhiêu thiên địa ban thưởng? Khẳng định gấp mười lần gấp trăm lần của Lăng Hàn.

Từ khi âm hồn xâm lấn không ngừng, tu vi Lăng Hàn tiếp tục tăng lên nhanh chóng.

Bát tinh trung kỳ, hậu kỳ, đỉnh phong, lại đột phá.

Giáo Chủ cửu tinh!

Lăng Hàn vô cùng vui vẻ, rốt cục hắn đi tới phần cuối Tiểu Thừa cảnh.

Hiện tại, hắn chỉ cần lại giết mấy ngàn âm hồn, khi đó tu vi sẽ đạt tới cửu tinh đỉnh phong, hắn có thể xung kích Tứ Cực cảnh, trở thành Tôn Giả.

Hắn như thành tôn, cái kia thì sợ gì người trong thiên hạ?

Thánh Nhân ra tay thì như thế nào, đánh không lại thì có thể chạy.

Hắn vô cùng kỳ vọng, chỉ cần tiến thêm một bước, hắn sơ bộ =có năng lực khiêu chiến Đế tộc.

Đương nhiên, nếu Thánh Nhân của Đế tộc tham gia, thậm chí Đế binh, hắn cũng chỉ có thể bỏ trốn, nhưng cùng hiện tại khác biệt chính là, hắn không cần tiếp tục thay đổi thân phận, hắn có thể đường đường chính chính hành tẩu thiên hạ.

Sau đó, mỗi một lần chiến đấu hắn đều mang theo kỳ vọng, hắn cách Tôn Giả càng ngày càng gần.

Cửu tinh trung kỳ, hậu kỳ, đỉnh phong!

Có thể.

Lăng Hàn ý định lập tức xung kích Tôn Giả, nếu hắn thành Tôn, hiệu suất giết âm hồn sẽ tăng lên rất nhiều.

Nhưng mà, hắn lại là kinh ngạc phát hiện, bản thân. . . Không đột phá nổi.

Vì cái gì?

Còn chưa bắt đầu đã có kết luận?

Nguyên nhân xuất hiện ở xiềng xích trên đạo quả.

Muốn trở thành Tôn Giả, hắn phải cho đạo quả diễn hóa Tứ Cực, nhưng vấn đề là, đạo quả của hắn bị trói buộc chặt chẽ, hắn làm sao diễn hóa Tứ Cực?

Lăng Hàn không ngừng thử nghiệm, muốn đánh vỡ tầng gông xiềng này.

Nhưng mà, trước đó hắn ở nhất tinh nhị tinh không làm được, đến cửu tinh cũng không được.

Đây là thiên địa gia tăng gông xiềng lên thân thể của hắn, cũng là trừng phạt khi hắn hoàn thiện năng lượng hủy diệt, căn bản không thể đánh vỡ!

Lăng Hàn sử dụng niệm lực hóa thành hình người, ý đồ kéo đứt một kết nối trong đó, chỉ cần có thể kéo đứt một cái, sẽ có thể kéo đứt cái thứ hai, cái thứ ba và càng nhiều.

Nhưng mà, hắn dùng hết niệm lực cũng vô dụng.

Không thể đứt!

Hắn thử vận dụng năng lượng hủy diệt, đồ chơi này có thể tiêu diệt tất cả, nhưng xiềng xích bao phủ đạo quả, căn bản chưa chờ xiềng xích vỡ vụn thì tu vi của hắn cũng biến mất.

Đạo quả không còn, xung kích Tôn Giả? Tu vi sẽ rơi xuống Hóa Linh ngay lập tức

Sau khi thí nghiệm đủ kiểu, Lăng Hàn không thể không thừa nhận, bản thân mình thật sự bất lực với xiềng xích.

Chẳng lẽ, đời này hắn còn kẹt ở Giáo Chủ cửu tinh hay sao?

Quả thật, hắn tuyệt đối là Giáo Chủ mạnh nhất trong lịch sử, nhưng như thế có lợi ích gì.

Có tư cách cạnh tranh Đế vị hay sao?

Cũng không cần Thánh Nhân, cho dù là Tôn Giả nhất tinh ra tay, hắn ngạnh kháng chính diện, nhiều lắm chỉ ngang tay mà thôi..

Không, trời không tuyệt đường người, khẳng định sẽ có biện pháp!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK