Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chuyện này cũng không phải là đùa giỡn a, động một tí là sẽ mất mạng, đừng nói bọn hắn chỉ là bèo nước gặp nhau, cho dù là sư huynh muội thì cũng phải ước lượng một chút, xem có thể bị đối phương bán đihay không.

Đừng quên, chuyện này còn dính đến việc cạnh tranhdanh ngạch Sồ Long a.

Cho nên, bọn hắn hoàn toàn không có khả năng hợp tác.

Hai người đều cười cười với Lăng Hàn, ra vẻ vô cùng thân mật.

Bọn hắn hiểu rất rõquy tắc trận phápởnơi này, nếu như Võ Giả cấp thấp chủ động xuất thủ vớiVõ Giảcao giai, như vậy trận pháp sẽ không vận chuyển cưỡng ép áp chế người cảnh giới cao hơn.

Cho nên, nếu như Lăng Hàn xuất thủ, bọn hắn có thể dùng cảnh giới cao hơn diệt sát Lăng Hàn.

Ở sâu trong nội tâm, đương nhiênbọn hắn rất hi vọng Lăng Hàn sẽ cậy mạnh xuất thủ với bọn hắn.

Thời gian: 00: 00: 00

Đáng tiếc, Lăng Hàn cũng không có mắc lừa.

Đừng nhìn bộ dáng của hắn trẻ tuổi, thế nhưng ở trong đám người đồng lứa, hắn đã trải qua bao nhiêu mưa gió chứ?

Từ đầu tới cuối hắn đều duy trì tâm tính trẻ tuổi, đối với sinh mệnh rất là nhiệt tình, từ đầu đến cuối vẫn đang theo đuổi sự cường đại, nhưng ở phương diện khác, hắn đã già, kinh nghiệm cũng phong phú không gì sánh được.

Lăng Hàn cũng cười một tiếng vớiĐổng Tề và Tân Như Nguyệt, sau đó học dáng vẻtrước đó của bọn hắn, ngồi xếp bằng xuống, nhìn xem bức họa trên vách đá.

Đương nhiên ba đại tuổi trẻ thiên kiêu không có khả năng nhàm chán ngồi ở chỗ này, cho nêntất nhiênbức họa bên trên vách đá này phảicó thâm ý.

- Nghe nói, ở trong đó ẩn chứa một bộ tuyệt thế thần công, nếu có thể tìm hiểu ra được, chẳng những có thể trợ giúp tu vi tăng lên, hơn nữa còn có thể phát huy tác dụng ở bên trong thí luyện sau đó.

Tân Như Nguyệt mở miệng nói, tiếng nói nhu hòa,cực kì dễ nghe.

Lăng Hàn có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới Tân Như Nguyệt lại chủ động lấy lòng mình như vậy.

Đổng Tề thì cười lạnh, tự nhiên hắn biết rõ, Tân Như Nguyệt đang cố ý lôi kéo làm quencùng Lăng Hàn. Chẳng lẽ, nữ nhân này muốn lấy sắc đẹp để dẫn dụ Lăng Hàn, đạt được quyền pháp của đối phương hay sao?

Thật sự là không muốn mặt mũi a!

Trong lòng Đổng Tề thầm mắng, nhưng lại tràn ngập ghen ghét.

Tân Như Nguyệt là một đại mỹ nữ, hơn nữa thiên phú võ đạo kinh người, lại là đệ tử của Thái Cổ Chân Quân, thân phận kinh người, nếu có thể kết làm quyến lữ với nàng, như vậy sẽ đạt được rất nhiều chỗ tốt.

Đáng tiếc,căn bản Tân Như Nguyệt chướng mắt hắn.

Một Cực Cốt cảnhnho nhỏ, hơn nữa lại là một thổ dân, dựa vào cái gì mà lại cưỡi đến trên đầu của hắn chứ?

Đổng Tề nhắm mắt lại, mặc dù hắn cuồng ngạo, thế nhưng cũng không ngốc, khai chiếncùng Lăng Hànở chỗ này chỉ có thể khiến cho Tân Như Nguyệt ngư ông đắc lợi mà thôi.

Cho nên, sau khi thí luyện hắn mớinổi bão, dùng tu vi Khai Khiếu cảnh của hắn, muốn giết một Cực Cốt cảnh còn không đơn giản hay sao?

Dù là yêu nghiệt cũng khó thoát khỏi cái chết.

Lăng Hàn cười cười với Tân Như Nguyệt, nói:

- Cảm ơn đã chỉ điểm.

- Ta gọi là Tân Như Nguyệt.

Nữ tử này nở nụ cười rất là xinh đẹp.

Lăng Hàn gật gật đầu, hắn cũng không cần tự giới thiệu, đối phương đã sớm biết rõ về mình. Hắn hỏi:

- Không biết Tân cô nương có suy nghĩ ra môn đạo gì hay không?

Tân Như Nguyệt lắc đầu:

- Như Nguyệt đần độn, cũng không có nhìn ra được cái gì a.

Lăng Hàn ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy bức họa trên vách đá hoàn toàn không thể được xưng là bức hoạ, mà càng giống như là vẽ loạn, nhìn không ra là vẽ cái gì.

Có thể là vẽ linh tinhhay không?

Đây cũng có thể coi như là một khảo nghiệm, tất cả mọi người còn tưởng rằng đồ phổtuyệt thế thần công gì đó, kết quả lại uổng phí thời gian.

- Lăng huynh, không chỉ là Thiên Hải tinh có thí luyệnSồ Long, những địa phương khác cũng có a.

Tân Như Nguyệt nói:

- Theo một vị tiền bối nói, bên trong tấm khắc đá này quả thực có cất giấu tuyệt thế thần công, nhưng tuyệt đối không thể tiết lộ huyền bí trong đóra ngoài, nếu không sẽ có cường giả xuất thủ, người tiết lộ bí mật sẽ bị chịu thuật giả giết chết tại chỗ.

Hả?

Nói cách khác, thí luyện Sồ Long này được thế lựcnào đó ở sau lưng duy trì a?

Lăng Hàn cười một tiếng với Tân Như Nguyệt:

- Đa tạ Tân cô nương chỉ điểm.

Tân Như Nguyệt gật gật đầu, nàng thay đổi ý nghĩ, cố ý kết một thiện duyên với Lăng Hàn.

Lăng Hàn hết sức chuyên chú nhìn bức khắc đá, nhìn xem rốt cuộcở trong đó ẩn giấu bí mật gì?

Chỉ cần ở trong đóthực sự cất giấu tuyệt thế võ họcgì đó thì Lăng Hàn tin tưởng dùng ngộ tính của mình nhất định có thể nhìn ra được.

Hắn hít một hơi thật sâu, tâm tĩnh lặng, khí hòa, tiếp tục xem xét.

Nhưng mà, bút họaloạn thất bát tao vẫn là loạn thất bát tao, không có một chút quy luật nào, không hề có mỹ cảm, cũng không nhìn ra được cái gì cả.

- Nha!

Nhị Oa đột nhiên vỗ tay, nói

- Con đã hiểu rồi.

Nàng vui vẻ kêu lên.

Trong lòng Lăng Hàn khẽ động, chỉ có Nhị Oa nhìn ra sao?

Nhất định là nhãn thuật.

Hắn mở nhãn thuậtra, lại nhìn lại tấm khắc đá, không khỏi kinh hỉ, bởi vì hắn đã thấy được chỗ khác biệt.

Trên thực tế, một khắc một họa cũng không có xảy ra biến hóa gì cả, thế nhưng làcấp độ lại rất là rõ ràng.

Có chút ở phía trước, có chút ở phía sau, hơn nữa không phải là hai tầng, mà là mười mấy tầng, thậm chí lại nhìn tinh tế tỉ mỉ một chút, còn xa không chỉ là mười mấy tầng không thôi.

Ở bên trong thức hải của Lăng Hàn xuất hiện một bộ đồ hình nổi.

Đây là... Cấu tạo của thân thể con người, giờ khắc này bức họa chính là kinh mạch trong cơ thể của con người.

Nhưng mà, chỉ là kinh mạch trongcơ thể người cũng không thể nói rõ ra cái gì, chỉ cần đả thông trăm mạch, người nào mà không biết cấu tạo của kinh mạch bản thân cơ chứ?

Lăng Hàn nhìn kỹ, sau đó giật nảy mình, là phối hợp tia sáng, dưới chiếu sángtrước mắt, có một đạo kinh mạch đặc biệt rõ ràng, giống như được thiêu đốt lên vậy.


Ở trong lòng hắn thầm cười một tiếng, biết rõ mình đã phá giải được bố cục bên trong bức họa bằng đá này.


Cách mỗi một lúc, Lăng Hàn sẽ nhìn kinh mạch đồ biến hóamột chút, đây thật ra là đồ hình bí lực vận chuyển.


Ròng rã một ngày một đêm, tia sáng biến hóa thành một vòng tuần hoàn, cuối cùng Lăng Hàn đã nắm bắt được tất cả biến hóa của kinh mạch.


Đây là một môn công pháp, hiệu quả cụ thể như thế nào còn không rõ ràng lắm.


Lăng Hàn lại đợi nửa ngày, lúc mặt trời mới lên, hắn bắt đầu dùng công pháp mới để tiến hành tu luyện.


Nhưng mà, kết quả khiến cho hắn hoàn toàn không hiểu.


Bởi vì thứ này căn bảnkhông có cách nào rút ra Thiên Địa lực, hoàn toàn là mù quáng làm việc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK