Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn xem đối diện, thỉnh thoảng mở ra tuyệt thế đại dược, mặc dù cũng chỉ là màu lam, màu tím, nhưng vẫn để bọn hắn ghen ghét chết rồi.

Đều do Lăng Hàn, nhất định phải tuyển hai cái phá khoáng mạch này.

Bọn hắn không dám nói, nhưng Nguyên Thạch đại sư mà bọn hắn mời tới lại không chút kiêng kỵ nào, Nguyên Thạch đại sư địa vị siêu nhiên, ỷ vào mình bây giờ là “đại sư”, cả ngày đều quở trách Lăng Hàn.

Cái này chọc giận Lăng Phi Phàm, bắt đối phương ra đánh một trận.

Không có người vì Nguyên Thạch đại sư này ra mặt, mặc dù là Lăng Phi Phàm ra tay, nhưng ai biết có phải Lăng Hàn thụ ý hay không? Lại nói, dù đây là Lăng Phi Phàm tự chủ trương, nhưng hắn là cháu trai của Lăng Hàn, ai dám ra tay với Lăng Phi Phàm?

Cái này làm tên Nguyên Thạch đại sư kia tức chết, giận dữ rời đi.

Đứng ở độ cao của Lăng Hàn hiện tại, hắn đương nhiên sẽ không để ý thái độ của một tên Nguyên Thạch đại sư đối với hắn, khó chịu, trực tiếp một quyền đấm chết là được. Hiện tại tâm của hắn đang tập trung ở trên nguyên thạch đào ra, cực kỳ hài lòng.

Hắn im ỉm phát tài, sau khi khai thác toàn bộ nguyên thạch ra, hắn thu được hai mươi mấy gốc đại dược, Thiên Tôn ký hiệu cũng có bảy cái, đáng tiếc là, đều là hắn đã có.

Bởi vậy, hắn cho con trai bảy Thiên Tôn ký hiệu kia, đại dược cũng cho một chút.

- Cha, đây đều là ngươi mở ra?

Lăng Kiến Tuyết sợ ngây người.

Lăng Hàn gật đầu.

Dựa vào, ai dám nói phụ thân hắn làm loạn? Những thu hoạch này so với tám đầu khoáng mạch khác cộng lại còn nhiều hơn!

Bởi vì bên bọn hắn chỉ có hai khoáng mạch, rất nhanh liền đào sạch sẽ, hiện tại đám người mỗi ngày đều đi một bên khác nhìn, cái này mình không chiếm được, qua xem cũng được a.

Vừa so sánh, bọn hắn tức gần chết, thu hoạch có thể so sánh sao?

Bọn hắn phàn nàn, cũng làm cho người bên Mật Văn Bách kia cười to, mặc dù bọn hắn thua hai trận, ném đi hai đầu khoáng mạch, nhưng Lăng Hàn làm loạn, trực tiếp tuyển hai đầu khoáng mạch kém nhất, tương đương với tặng lễ cho bọn hắn.

Cái này tự nhiên để Lăng Hàn bị ngoại nhân cười chê, bị “người một nhà” oán trách, bất quá ông cháu ba người Lăng Hàn lại giữ yên lặng đại phát tài, cái này không cần thiết cho mọi người đều biết đúng hay không?

Hơn nữa bị người tưởng rằng đổ thạch ngớ ngẩn, nói không chừng có thể hố người a?

Một sự tình ngoài ý liệu phát sinh, khi mười đầu khoáng mạch toàn bộ đào ra, dưới lòng đất lại hiện ra một mạch khoáng.

Đầu khoáng mạch này giấu ở dưới mười đầu khoáng mạch trước đó, tương đương với choàng một bộ áo ngoài.

Phải biết, Thiên Tôn Thạch có thể ngăn cách thần thức Thiên Tôn, bởi vậy ai cũng không có khả năng tìm được dưới khoáng mạch còn có khoáng mạch. Ngay cả Lăng Hàn cũng kinh ngạc, thẳng đến tận mắt nhìn thấy mới bừng tỉnh đại ngộ.

Chỉ có một mạch khoáng, về ai đây?

Sau khi biết Lăng Hàn lợi hại, tự nhiên không có người đề nghị lại dùng võ đến quyết định.

Đám người Mật Văn Bách vắt hết óc suy nghĩ, làm sao mới có thể chiếm khoáng mạch này đây?

Cuối cùng, bọn hắn quyết định cùng Lăng Hàn đổ thạch.

Ai cũng biết, Nguyên Thạch đại sư chỉ có thể là Tiên Vương, bởi vì Thiên Tôn Thạch đối Thiên Tôn có một loại tác dụng ngăn cách đặc thù, tựa như Thiên Địa căm hận, để Thiên Tôn không cách nào trở thành Nguyên Thạch đại sư.

Đương nhiên, đối với cái này đám Thiên Tôn cũng không tiếc, dù sao chỉ có nơi này mới có Thiên Tôn Thạch, hơn nữa một ngày nào đó sẽ mở xong.

Đám người Mật Văn Bách đưa ra ý định đổ thạch, tự nhiên lọt vào đám người nam tử tóc đỏ kiên quyết phản đối, trong bọn họ lại không có Nguyên Thạch đại sư, đã bị Lăng Hàn chọc giận bỏ đi, làm sao so?

Muốn dùng võ đến định.

Hai bên giằng co, thẳng đến Lăng Hàn phát biểu, đồng ý đổ thạch.

Muốn dùng võ đến định, hắn căn bản sẽ không xuất thủ, cái này tự nhiên để đám người nam tử tóc đỏ chỉ có thể thỏa hiệp, ngoại trừ Lăng Hàn, ai trấn được Mật Văn Bách?

Nhưng đổ thạch? Ai.

Bọn hắn đều không ôm hi vọng, cái này kỳ thật đã thua.

Nhưng có biện pháp nào, Lăng Hàn cường thế như vậy, ai dám phản đối.

- Đổ thạch, so như thế nào?

Lăng Kiến Tuyết đại biểu Lăng Hàn đặt câu hỏi.

- Chúng ta lựa chọn ba khối nguyên thạch, mở ra, so tổng giá trị.

Bên Mật Văn Bách nói.

- Được.

Lăng Kiến Tuyết thay Lăng Hàn đáp ứng.

Đám người Mật Văn Bách lập tức phái ra tên Nguyên Thạch đại sư kia, hắn được xưng là “Tiền đại sư”, tên một chữ Vọng, tu vi tầng chín, bây giờ lại bị chúng Thiên Tôn nâng làm khách quý, quả thực phong quang.

Tiền Vọng cực kỳ thận trọng, nhìn Lăng Hàn nói:

- Bản tọa cũng không khi dễ người, cho ngươi tuyển mười khối lại cùng bản tọa so.

Rất phách lối, nhưng cũng phù hợp tính cách của Nguyên Thạch đại sư, bây giờ bọn hắn bị nuông chiều quá cuồng.

Lăng Hàn không sao cả, mỉm cười:

- Tốt.

Bên nam tử tóc đỏ nghe Tiền Vọng nói ra câu nói này, đều dâng lên một cỗ hi vọng.

Tuyển mười khối, vạn nhất vận khí tốt, khối khối đều ra hàng, cộng lại vượt qua Tiền Vọng thì sao?

Có đôi khi thực lực mạnh hơn, gặp phải vận khí bạo lều cũng phải khóc.

- Ngươi tuyển trước đi.

Tiền Vọng dùng ngữ khí cao ngạo nói.

Thời điểm hắn là Tiên Vương, căn bản ngay cả mặt của Thiên Tôn cũng không thấy, nhưng bây giờ lại có thể để Thiên Tôn quay chung quanh, dù lễ đối đãi, để bản thân hắn cảm giác tốt đến sắp lên trời.

Lăng Hàn lắc đầu, loại người này không có trí tuệ như Huyền Lai đại sư, hiện tại có thể hoành hành nhất thời, về sau có chín thành chín khả năng sẽ phơi thây đầu đường.

- Tốt.

Hắn không quan tâm nói, một bên tùy ý mà đi, ở trong mỏ quặng tùy ý chọn, đào ra mười khối nguyên thạch.

Tiền Vọng cũng đi lại, tới tới lui lui chuyển vài vòng, lúc này mới tuyển định ba khối nguyên thạch.

Đám người nam tử tóc đỏ đều lắc đầu, khẳng định không có hi vọng a.

Ngươi nhìn, Nguyên Thạch đại sư người ta tuyển lâu như vậy, Lăng Hàn lại tùy tiện tìm mười tảng đá, cái này có thể so sao?

- Mở đá đi.


Tiền Vọng từ tốn nói, mở đủ giá đỡ.


- Tốt.


Lăng Hàn mở đá, lực lượng của hắn hùng hậu cỡ nào, hơn nữa đối với đồ vật bên trong rõ như lòng bàn tay, bởi vậy, chỉ mấy hơi thở, đồ vật bên trong liền hiện ra.


Đây là một gốc đại dược, lục sắc.


Móa!


Thấy cảnh này, tất cả mọi người sợ ngây người, vận khí này là muốn nghịch thiên a, tùy tiện lấy một khối đá cũng có thể mở ra tuyệt thế đại dược?


Nam tử tóc đỏ lại lần nữa dấy lên hi vọng, đại dược lục sắc cực kỳ trân quý, dù chín khối nguyên thạch kia đều là phế thạch, nói không chừng cũng có thể dựa vào gốc đại dược này thắng được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK