Vân Hạo Dưỡng tử chiến không lùi.
Nếu như hắn chạy trốn, như vậy Lăng Hàn cũng chỉ hơn hắn một chút, không có khả năng ngăn được hắn, dù tế ra Tiên Ma kiếm cũng miễn cưỡng. Nhưng hắn tử chiến không lùi như vậy, cái kia chính là ngõ hẹp gặp nhau dũng giả thắng, hắn không ngừng thụ thương, thương thế không ngừng tích luỹ, đạt tới một trình độ nào đó, hắn rốt cục bại.
Bành!
Hắn từ trên bầu trời ngã xuống, nặng nề đập xuống đất, đánh ra một cái hố to.
- Hạo tổ!
Tiên Vương Vân gia như ong vỡ tổ vọt qua, chờ phát hiện mặc dù thương thế của Vân Hạo Dưỡng cực nặng, nhưng không ảnh hưởng tính mệnh, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Lăng Hàn cũng từ trên bầu trời rơi xuống, khí thế toàn thân như nước thủy triều.
Mặc dù đám người Vân gia hận Lăng Hàn thấu xương, nhưng ở dưới khí thế của hắn lại ai cũng không dám lên tiếng, chỉ có trong lòng run sợ.
- Lão Hắc, chúng ta xét nhà đi.
Lăng Hàn nhìn Đại Hắc Cẩu nói.
- Được!
Đại Hắc Cẩu mừng rỡ đến sắp nở hoa rồi, một ngày này nó đã đợi vô số năm a.
Bọn hắn tiến vào Vân gia, đường hoàng tìm kiếm, còn kém đào ba thước đất.
Nhưng người Vân gia ai cũng không dám ngăn cản, thậm chí ngay cả trách cứ cũng không dám, chỉ có thể trơ mắt nhìn gia tộc tích lũy mấy kỷ nguyên bị cướp sạch.
- Kẻ này đại thế đã thành, không có người chống đỡ được hắn nữa.
Vân gia Tiên Vương đều cảm thán, càng tràn đầy hối hận, lúc trước tại sao lại đi đối phó Lăng Hàn chứ?
Mặc dù gia hỏa này mang thù, nhưng cũng chưa từng chủ động khi dễ người.
Muốn trách, chỉ có thể trách chính bọn hắn.
Sau khi cướp sạch Vân gia không còn, Lăng Hàn vô cùng thỏa mãn.
Một là phương diện vật chất, bảo vật của Vân gia xác thực nhiều, mặt khác là phương diện tinh thần, bỏ ra hơn hai mươi vạn năm, hắn rốt cục gặm xuống khối xương cứng Vân gia này, để hắn toàn thân dễ chịu.
Sau đó còn có hai nhà, theo thứ tự là Tư Đồ cùng Ngô gia.
Thời điểm Lăng Hàn chạy đến, hai đại gia tộc này căn bản không có chống cự, chủ động mở ra bảo khố, mặc cho Lăng Hàn chọn lựa.
Thân là thế lực Thiên Tôn cấp, bọn hắn không thể bỏ nhà mà chạy, nhưng bây giờ trong gia tộc lại không có lực lượng Thiên Tôn cấp, căn bản ngăn không được Lăng Hàn, liền dứt khoát thoải mái để Lăng Hàn chọn lựa.
Ở bọn hắn xem ra, hiện tại dù cho bị sỉ nhục, nhưng chỉ cần lão tổ trở về, như vậy lật tay liền có thể trấn áp Lăng Hàn.
Đại trượng phu co được dãn được!
Lăng Hàn cũng không có ý đắc tội chết những Thiên Tôn kia, xét nhà liền được, giết người thì miễn, dù sao lúc trước những thế lực này cũng chỉ muốn bắt hắn luyện đan mà thôi, hắn vẫn rất giảng đạo lý.
Sau khi xét nhà Ngô gia, ba người Lăng Hàn bắt đầu chia cắt bảo vật, thu hoạch kinh người ngay cả Ngõa Lý cũng có chút động dung.
- Đáng tiếc, còn kém một kiện bảo vật, ta liền có thể tu luyện ra Bất Diệt Tiên Kim Thể.
Lăng Hàn có chút đáng tiếc, cửu đại gia tộc cất giữ quá kinh người, thế mà xém một chút liền có thể kiếm ra vật liệu hắn tu luyện Bất Diệt Tiên Kim Thể.
- Còn kém Xích Viêm Thiên Hỏa Thạch.
Đại Hắc Cẩu nói.
- Xích Viêm Thiên Hỏa Thạch, Xích Viêm Thiên Hỏa Thạch...
Trong miệng Lăng Hàn thì thào nhiều lần, đột nhiên ánh mắt sáng lên.
- Đám người Đỗ Thập Nhất mời ta đi Phá Vân Hỏa sơn, nơi đó nguy cơ trùng trùng, nghe nói chính là Thiên Địa tự nhiên hình thành bí địa, ngay cả Tiên Vương tầng chín cũng phải cẩn thận từng li từng tí.
- Ta đã đột phá tầng chín, nguyên bản không cần lại đi.
- Thế nhưng mà, vùng đất kia hỏa diễm cực thịnh, sẽ có Xích Viêm Thiên Hỏa Thạch hay không?
Đại Hắc Cẩu lập tức nhảy lên:
- Đi a, chỉ cần lấy được Xích Hỏa Thiên Hỏa thạch, chúng ta liền có thể tu ra Bất Diệt Tiên Kim Thể, đó chính là mặc cho chuẩn Thiên Tôn oanh kích chúng ta cũng có thể điềm nhiên như không có việc gì. Dựa vào, gặp lại Thiên Sinh, bản tọa treo lên đánh hắn hô gia gia.
Lăng Hàn chậm rãi gật đầu, đã tu ra Bất Diệt Tiên Kim Thể chỉ thiếu chút nữa, hắn có thể tạm hoãn bộ pháp đi Ngoại Vực chiến trường, trước đẩy Bất Diệt Thiên Kinh lên một cấp độ lại nói.
Bọn hắn xuất phát, tiến về Phá Vân Hỏa sơn.
Ngõa Lý tới đây nhiều năm như vậy, sớm đã thu tập được toàn bộ tư liệu của Viêm Sương Vị Diện vào đại não, bởi vậy, muốn tìm con đường đi Phá Vân Hỏa sơn tự nhiên cũng là việc nhỏ.
Ngược lại là bọn hắn cách nơi đó quá xa, trọn vẹn bỏ ra hai năm thời gian, lúc này mới rốt cục đi tới địa phương.
Phá Vân Hỏa sơn, danh phù kỳ thực.
Một ngọn núi cắm phá vân tiêu, đỉnh núi còn phun trào lấy nham tương, để cả ngọn núi đều hóa thành xích hồng sắc, cách xa xa liền có thể cảm giác được một cỗ sóng nhiệt đánh tới, để người muốn thiêu đốt.
Còn tốt, Lăng Hàn cùng Đại Hắc Cẩu đều tu ra Bất Diệt Tiên Vương Thể, so với Tiên Kim cũng chỉ kém một chút, mà Ngõa Lý liền càng thêm đặc biệt, thân thể của hắn không phải cực kỳ cường hoành, lại có được đặc tính không xấu như Tiên Kim, vô luận phá hư như thế nào cũng có thể phục hồi như cũ, từ điểm đó tới nói, năng lực sinh tồn của hắn còn mạnh hơn Lăng Hàn cùng Đại Hắc Cẩu.
- Cẩu gia chán ghét loại địa phương quỷ quái này, ngay cả lông cũng muốn rơi mất.
Đại Hắc Cẩu chán ghét nói.
- Ngươi lúc nào ném đi quần lót sắt?
Lăng Hàn liền nói.
- Thế nào, ngươi ngấp nghé cái mông của Cẩu gia hay sao?
Đại Hắc Cẩu ra vẻ sợ hãi, dùng hai chân trước che ở trên quần lót.
- Ha ha.
Lăng Hàn lười đáp lại.
Bọn hắn lên núi, sóng nhiệt cuồn cuộn mà đến, quần áo trên người lập tức bốc cháy.
Sóng lửa cực kỳ đáng sợ, đạt đến cực hạn của quy tắc, thật giống như một cường giả tầng chín thời khắc lấy quy tắc hỏa diễm công kích, tự nhiên để cho người ta nhức đầu. Hơn nữa, công kích này cũng không phải loại hình lực lượng, mà là lấy quy tắc dung luyện, ngay cả Tiên Kim cũng như nhũn ra, có thể bị gõ biến hình.
Nơi này có thể đúc Tiên Khí.
Đối mặt nhiệt độ cao dạng này, Lăng Hàn cùng Đại Hắc Cẩu nhất định phải mở Nguyên lực hộ thuẫn, lấy quy tắc tiến hành đối kháng, Ngõa Lý thì hoàn toàn không giống người.
Hắn hóa thành một bãi bùn nhão, chảy ở trên mặt đất.
Vô cùng giống chiến binh... kẹo da trâu.
- Trước đi tìm đám người Đỗ Thập Nhất sao?
Lăng Hàn tự hỏi, bọn hắn tới nơi này hơn hai mươi vạn năm, hẳn là rất hiểu biết nơi này, có lẽ sẽ biết nơi nào có Xích Viêm Thiên Hỏa Thạch cũng không nhất định.