Thiết Hà Âm Thánh cười quái dị:
- Ai không quý trọng tánh mạng? Huống chi tu giả đời ta cẩn trọng tu luyện vô số năm, không phải muốn cầu trường sinh sao? Đừng nói bổn tọa, cho dù là…
Nó im lặng, hình như chạm đến đến cấm kị gì đó.
- Thiết Hà, cút ra đây cho bản Thánh!
Hải Hằng Thánh Nhân quát to.
- Bản Thánh hôm nay sẽ siêu độ ngươi!
- Ha ha, đây chính là âm phủ, ngươi không thể vận dụng không đạo tắc dương gian, ta sợ ngươi sao?!
Vừa dứt lời, chỉ thấy một bóng người cao gầy xuất hiện.
Đây thật sự là âm hồn sao?
Mặt mũi của hắn rất hiền lành, mái tóc bạc trắng, lông mi dài cũng bạc trắng, thật sự không có chút khí tức âm hồn nào.
Thành Thánh, ngay cả âm khí cũng biến hóa hay sao?
- Siêu độ ngươi!
Hải Hằng Thánh Nhân giết ra ngoài.
Hai Thánh Nhân khai chiến, một là thế hệ mạnh nhất dương gian, một khác mạnh nhất âm phủ, không có người nào dám lưu thủ, bởi vậy, dư âm công kích mạnh mẽ vô biên.
Hoàn hảo là, hài cốt Thánh Nhân có thể hóa giải dư âm của công kích, từ đó mọi người mới không gặp nạn khi bọn họ chiến đấu.
Oanh!
Hai đại Thánh Nhân một phát tay tựu long trời lở đất, thân thể phóng đại, đều là mấy vạn trượng cao, đỉnh thiên lập địa, khủng bố khôn cùng.
- Nhân cơ hội này đi mau!
Lăng Hàn nói ra.
Có Thánh Nhân gia nhập, nói rõ phong ấn đã mở, hiện tại không đi còn chờ tới khi nào?
Mọi người vội vàng chạy ra ngoài, hiện tại cần phải bảo vệ tính mạng, bọn họ dùng hết khí lực bản thân chạy đi.
Ông, lúc này có khí tức cường đại ập xuống.
Lăng Hàn vừa chạy vừa quay đầu lại, chỉ thấy lại có một người gia nhập vào hàng ngũ hai Thánh Nhân chiến đấu, liên thủ với Thiết Hà Âm Thánh công kích Hải Hằng Thánh Nhân.
Hiển nhiên, đây cũng là một gã Âm Thánh.
Lăng Hàn nghiêm túc, hắn dự liệu đúng, vẫn có đại năng âm phủ chú ý tới nơi này, vừa nuôi thả đám thủ hạ nhỏ yếu, bồi dưỡng thủ hạ cũng tốt, làm lương thực cũng được, bọn chúng sẽ lớn mạnh thực lực, tùy thời tấn công vào dương gian.
Mấu chốt là, âm phủ có bao nhiêu Thánh Nhân?
Hôm nay thiên hạ không Đế, Thánh Nhân chính là lực lượng mang tính quyết định.
Hiện tại nghĩ những việc này cũng vô dụng, hắn quá yếu ớt, trước mặt Thánh cấp hắn không có tư cách nhúng tay, cho dù vận dụng Thiên Đạo hỏa cũng không tốt.
Không bao lâu, bọn họ đã chạy tới nơi tiến vào, chỉ thấy nơi đây vốn không có cái gì nhưng bây giờ lại xuất hiện lối đi, nhưng cuối cùng vẫn là khu vực hỗn độn.
Hiển nhiên hai giới đã quán thông.
- Đi!
Hắn không do dự, hiện tại lực lượng Thánh cấp đã xuất hiện, bọn họ chỉ là tiểu nhân vật nếu tiến vào trong đó, bọn họ sẽ hóa thành tro tàn.
Mọi người tiến vào trong thông đạo, giá lạnh lập tức biến mất hoàn toàn, chờ bọn họ bước ra khỏi thông đạo, chỉ thấy sau lưng đã xuất hiện cửa đá cực lớn, nhưng nó không còn một khe hở bị nứt ra nữa, hiện tại đã mở ra hoàn toàn.
Trở lại dương gian!
Nơi này có một cường giả tọa trấn, hắn ngồi đó như tượng đá, sau khi mọi người đi ra, hắn liền mở hai mắt ra, trên người không có khí tức sôi trào nhưng khủng bố không cách nào hình dung.
Đây là một vị Thánh Nhân!
- Lấy pháp khí không gian ra, ta muốn kiểm tra một chút.
Thánh Nhân này nói ra.
Trước kia đã nói mọi người đều có thể đi, đoạt được có thể tự hành giữ lại, nhưng nếu đạt được bí mật Vô Tu sơn thì phải lấy ra cộng hưởng.
Ước hẹn trước đó như thế, hiện tại có Thánh Nhân mở miệng, ai dám bất tuân?
Mọi người đều lấy pháp khí không gian ra, không dám có giấu diếm.
Lăng Hàn cũng thoải mái, Hỗn Độn Cực Lôi Tháp là bổn mạng pháp khí của hắn, hắn dùng một tia linh hồn dung nhập vào trong đó, cho nên có thể thu vào trong thức hải, hoàn toàn không sợ lộ ra ngoài bí mật Đế binh tương lai.
Đương nhiên ánh mắt Thánh Nhân không cần phải nói, căn bản không cần dùng tay chạm vào, ánh mắt quét qua, pháp khí không gian và những thứ bên trong không thể giấu diếm, bởi vậy, tốc độ kiểm tra của hắn cực nhanh, mọi người nối đuôi nhau đi ra ngoài, không cần dừng lại tại nơi này.
Thời điểm Lăng Hàn đi qua, đột nhiên Thánh Nhân ra tay cầm lấy mai rùa trong tay của hắn.
Nhưng tên Thánh Nhân quan sát một chút, hắn cũng không có nhìn ra cái gì nên tiện tay trả cho Lăng Hàn.
Không biết tại sao, Lăng Hàn thở ra một hơi, giống như không muốn mất đi đồ vật này.
Chính hắn cũng tò mò, chẳng lẽ thứ này thật sự là một kiện bảo bối?
Mai rùa này thần kỳ ở chỗ không thể thu vào pháp khí không gian, chẳng lẽ nó còn thần kỳ ở điểm nào khác?
Bọn họ hàm động phi thường gian nan, bởi vì này động gần như thẳng đứng, dưới đáy trọng lực rất đáng sợ, muốn leo đi lên khó khăn có thể nghĩ.
Lăng Hàn không sao cả, hắn ôm hai kiều thê hắn cũng dễ dàng leo ra ngoài.
- Lăng Hàn, lại chơi một lần!
Hổ Nữu vẫn chưa thỏa mãn.
Ách.
Đến nơi đây, Lăng Hàn phát hiện thiên địa đạo tắc trở nên muôn màu muôn vẻ, đây mới thực sự là dương gian.
Bên trong Sơn Hải Thiên có đạo tắc cố hóa, có thể trợ giúp ngộ đạo, chỉ trong nháy mắt Lăng Hàn liền phát hiện mình hiểu ra, hắn không tự chủ ngồi xuống và bắt đầu tu luyện.
Không có biện pháp, hắn vừa đột phá Chân Ngã cảnh nhưng khi đó nằm trong hoàn cảnh âm phủ, nghiêm khắc mà nói, hắn chỉ có thể xem như chuẩn Chân Ngã cảnh.
Hiện tại quay về dương gian, hắn đốn ngộ và chính thức bước vào cánh cửa Chân Ngã cảnh.
- Không nên quấy nhiễu hắn!
Nữ Hoàng trách mắng Hổ Nữu
Hổ Nữu le lưỡi:
- Nàng lại trừng mắt, một ngày nào đó ta sẽ trấn áp ngươi!
Nữ Hoàng nghe được nhưng trên mặt đầy cao ngạo, căn bản khinh thường để ý tới.
Đại Hắc Cẩu và tiểu Thanh Long vội vàng ngộ đạo và củng cố cảnh giới, nếu không, bọn họ vô cùng có khả năng bị giảm sút tu vi.
Một khi phát sinh tình huống như vậy, đạo cơ của bọn họ sẽ có tổn thương, về sau còn muốn leo võ đạo đỉnh phong sẽ khó khăn.
Bọn họ đều đi bế quan, Nữ Hoàng và Hổ Nữu thì lưu lại ở cùng Lăng Hàn, hắn cần phải có người thủ hộ.
Không có biện pháp, ai bảo hắn đột nhiên đốn ngộ, cơ hội tốt như vậy người khác cầu cũng cầu không được, đương nhiên không thể cắt ngang.
Khá tốt, Đại Hắc Cẩu đi thông tri Cửu Sơn Tôn Giả, vị đại năng này lập tức đuổi tới, tự mình hộ pháp thay Lăng Hàn. Tuy bọn họ không phải sư đồ nhưng tình nghĩa không thua kém gì sư đồ.
Có một vị Tôn Giả hộ giá, Nữ Hoàng và Hổ Nữu cũng yên tâm.
Lần ngộ đạo này là ba ngày ba đêm.
Lăng Hàn không ngừng hiểu ra, tinh thần lực tràn đầy, không ngừng rút lấy thiên địa đạo tắc, trong thức hải, tượng gỗ càng ngày càng trang nghiêm, trên người hiện ra một phù văn huyền diệu khó hiểu.
Hủy diệt chân ngã hoàn toàn tố thành!
Hắn mở mắt ra, trên mặt nở nụ cười, một lần bế quan như thế, lực lượng của hắn tăng lên một trọng thiên.
Đã ba ngày rồi!
Quá giá trị, nếu có thể đốn ngộ thêm mấy lần, hắn có thể nhanh chóng bước qua Chân Ngã sơ kỳ.
- Ha ha, ngươi tiến bộ rất nhanh!
Cửu Sơn Tôn Giả gật đầu, lòng tràn đầy vui mừng.
Đệ tử như vậy làm hắn vui mừng.
Lăng Hàn cũng cười cười:
- Đa tạ lão gia tử thay ta hộ pháp.
Cửu Sơn Tôn Giả phất phất tay:
- Quay trở lại nơi ở thôi, bổn tọa cũng muốn đi âm phủ xem bên trong xảy ra chuyện gì.
- Tốt.
Lăng Hàn gật đầu, hắn quay lại nơi ở.
- Ai không quý trọng tánh mạng? Huống chi tu giả đời ta cẩn trọng tu luyện vô số năm, không phải muốn cầu trường sinh sao? Đừng nói bổn tọa, cho dù là…
Nó im lặng, hình như chạm đến đến cấm kị gì đó.
- Thiết Hà, cút ra đây cho bản Thánh!
Hải Hằng Thánh Nhân quát to.
- Bản Thánh hôm nay sẽ siêu độ ngươi!
- Ha ha, đây chính là âm phủ, ngươi không thể vận dụng không đạo tắc dương gian, ta sợ ngươi sao?!
Vừa dứt lời, chỉ thấy một bóng người cao gầy xuất hiện.
Đây thật sự là âm hồn sao?
Mặt mũi của hắn rất hiền lành, mái tóc bạc trắng, lông mi dài cũng bạc trắng, thật sự không có chút khí tức âm hồn nào.
Thành Thánh, ngay cả âm khí cũng biến hóa hay sao?
- Siêu độ ngươi!
Hải Hằng Thánh Nhân giết ra ngoài.
Hai Thánh Nhân khai chiến, một là thế hệ mạnh nhất dương gian, một khác mạnh nhất âm phủ, không có người nào dám lưu thủ, bởi vậy, dư âm công kích mạnh mẽ vô biên.
Hoàn hảo là, hài cốt Thánh Nhân có thể hóa giải dư âm của công kích, từ đó mọi người mới không gặp nạn khi bọn họ chiến đấu.
Oanh!
Hai đại Thánh Nhân một phát tay tựu long trời lở đất, thân thể phóng đại, đều là mấy vạn trượng cao, đỉnh thiên lập địa, khủng bố khôn cùng.
- Nhân cơ hội này đi mau!
Lăng Hàn nói ra.
Có Thánh Nhân gia nhập, nói rõ phong ấn đã mở, hiện tại không đi còn chờ tới khi nào?
Mọi người vội vàng chạy ra ngoài, hiện tại cần phải bảo vệ tính mạng, bọn họ dùng hết khí lực bản thân chạy đi.
Ông, lúc này có khí tức cường đại ập xuống.
Lăng Hàn vừa chạy vừa quay đầu lại, chỉ thấy lại có một người gia nhập vào hàng ngũ hai Thánh Nhân chiến đấu, liên thủ với Thiết Hà Âm Thánh công kích Hải Hằng Thánh Nhân.
Hiển nhiên, đây cũng là một gã Âm Thánh.
Lăng Hàn nghiêm túc, hắn dự liệu đúng, vẫn có đại năng âm phủ chú ý tới nơi này, vừa nuôi thả đám thủ hạ nhỏ yếu, bồi dưỡng thủ hạ cũng tốt, làm lương thực cũng được, bọn chúng sẽ lớn mạnh thực lực, tùy thời tấn công vào dương gian.
Mấu chốt là, âm phủ có bao nhiêu Thánh Nhân?
Hôm nay thiên hạ không Đế, Thánh Nhân chính là lực lượng mang tính quyết định.
Hiện tại nghĩ những việc này cũng vô dụng, hắn quá yếu ớt, trước mặt Thánh cấp hắn không có tư cách nhúng tay, cho dù vận dụng Thiên Đạo hỏa cũng không tốt.
Không bao lâu, bọn họ đã chạy tới nơi tiến vào, chỉ thấy nơi đây vốn không có cái gì nhưng bây giờ lại xuất hiện lối đi, nhưng cuối cùng vẫn là khu vực hỗn độn.
Hiển nhiên hai giới đã quán thông.
- Đi!
Hắn không do dự, hiện tại lực lượng Thánh cấp đã xuất hiện, bọn họ chỉ là tiểu nhân vật nếu tiến vào trong đó, bọn họ sẽ hóa thành tro tàn.
Mọi người tiến vào trong thông đạo, giá lạnh lập tức biến mất hoàn toàn, chờ bọn họ bước ra khỏi thông đạo, chỉ thấy sau lưng đã xuất hiện cửa đá cực lớn, nhưng nó không còn một khe hở bị nứt ra nữa, hiện tại đã mở ra hoàn toàn.
Trở lại dương gian!
Nơi này có một cường giả tọa trấn, hắn ngồi đó như tượng đá, sau khi mọi người đi ra, hắn liền mở hai mắt ra, trên người không có khí tức sôi trào nhưng khủng bố không cách nào hình dung.
Đây là một vị Thánh Nhân!
- Lấy pháp khí không gian ra, ta muốn kiểm tra một chút.
Thánh Nhân này nói ra.
Trước kia đã nói mọi người đều có thể đi, đoạt được có thể tự hành giữ lại, nhưng nếu đạt được bí mật Vô Tu sơn thì phải lấy ra cộng hưởng.
Ước hẹn trước đó như thế, hiện tại có Thánh Nhân mở miệng, ai dám bất tuân?
Mọi người đều lấy pháp khí không gian ra, không dám có giấu diếm.
Lăng Hàn cũng thoải mái, Hỗn Độn Cực Lôi Tháp là bổn mạng pháp khí của hắn, hắn dùng một tia linh hồn dung nhập vào trong đó, cho nên có thể thu vào trong thức hải, hoàn toàn không sợ lộ ra ngoài bí mật Đế binh tương lai.
Đương nhiên ánh mắt Thánh Nhân không cần phải nói, căn bản không cần dùng tay chạm vào, ánh mắt quét qua, pháp khí không gian và những thứ bên trong không thể giấu diếm, bởi vậy, tốc độ kiểm tra của hắn cực nhanh, mọi người nối đuôi nhau đi ra ngoài, không cần dừng lại tại nơi này.
Thời điểm Lăng Hàn đi qua, đột nhiên Thánh Nhân ra tay cầm lấy mai rùa trong tay của hắn.
Nhưng tên Thánh Nhân quan sát một chút, hắn cũng không có nhìn ra cái gì nên tiện tay trả cho Lăng Hàn.
Không biết tại sao, Lăng Hàn thở ra một hơi, giống như không muốn mất đi đồ vật này.
Chính hắn cũng tò mò, chẳng lẽ thứ này thật sự là một kiện bảo bối?
Mai rùa này thần kỳ ở chỗ không thể thu vào pháp khí không gian, chẳng lẽ nó còn thần kỳ ở điểm nào khác?
Bọn họ hàm động phi thường gian nan, bởi vì này động gần như thẳng đứng, dưới đáy trọng lực rất đáng sợ, muốn leo đi lên khó khăn có thể nghĩ.
Lăng Hàn không sao cả, hắn ôm hai kiều thê hắn cũng dễ dàng leo ra ngoài.
- Lăng Hàn, lại chơi một lần!
Hổ Nữu vẫn chưa thỏa mãn.
Ách.
Đến nơi đây, Lăng Hàn phát hiện thiên địa đạo tắc trở nên muôn màu muôn vẻ, đây mới thực sự là dương gian.
Bên trong Sơn Hải Thiên có đạo tắc cố hóa, có thể trợ giúp ngộ đạo, chỉ trong nháy mắt Lăng Hàn liền phát hiện mình hiểu ra, hắn không tự chủ ngồi xuống và bắt đầu tu luyện.
Không có biện pháp, hắn vừa đột phá Chân Ngã cảnh nhưng khi đó nằm trong hoàn cảnh âm phủ, nghiêm khắc mà nói, hắn chỉ có thể xem như chuẩn Chân Ngã cảnh.
Hiện tại quay về dương gian, hắn đốn ngộ và chính thức bước vào cánh cửa Chân Ngã cảnh.
- Không nên quấy nhiễu hắn!
Nữ Hoàng trách mắng Hổ Nữu
Hổ Nữu le lưỡi:
- Nàng lại trừng mắt, một ngày nào đó ta sẽ trấn áp ngươi!
Nữ Hoàng nghe được nhưng trên mặt đầy cao ngạo, căn bản khinh thường để ý tới.
Đại Hắc Cẩu và tiểu Thanh Long vội vàng ngộ đạo và củng cố cảnh giới, nếu không, bọn họ vô cùng có khả năng bị giảm sút tu vi.
Một khi phát sinh tình huống như vậy, đạo cơ của bọn họ sẽ có tổn thương, về sau còn muốn leo võ đạo đỉnh phong sẽ khó khăn.
Bọn họ đều đi bế quan, Nữ Hoàng và Hổ Nữu thì lưu lại ở cùng Lăng Hàn, hắn cần phải có người thủ hộ.
Không có biện pháp, ai bảo hắn đột nhiên đốn ngộ, cơ hội tốt như vậy người khác cầu cũng cầu không được, đương nhiên không thể cắt ngang.
Khá tốt, Đại Hắc Cẩu đi thông tri Cửu Sơn Tôn Giả, vị đại năng này lập tức đuổi tới, tự mình hộ pháp thay Lăng Hàn. Tuy bọn họ không phải sư đồ nhưng tình nghĩa không thua kém gì sư đồ.
Có một vị Tôn Giả hộ giá, Nữ Hoàng và Hổ Nữu cũng yên tâm.
Lần ngộ đạo này là ba ngày ba đêm.
Lăng Hàn không ngừng hiểu ra, tinh thần lực tràn đầy, không ngừng rút lấy thiên địa đạo tắc, trong thức hải, tượng gỗ càng ngày càng trang nghiêm, trên người hiện ra một phù văn huyền diệu khó hiểu.
Hủy diệt chân ngã hoàn toàn tố thành!
Hắn mở mắt ra, trên mặt nở nụ cười, một lần bế quan như thế, lực lượng của hắn tăng lên một trọng thiên.
Đã ba ngày rồi!
Quá giá trị, nếu có thể đốn ngộ thêm mấy lần, hắn có thể nhanh chóng bước qua Chân Ngã sơ kỳ.
- Ha ha, ngươi tiến bộ rất nhanh!
Cửu Sơn Tôn Giả gật đầu, lòng tràn đầy vui mừng.
Đệ tử như vậy làm hắn vui mừng.
Lăng Hàn cũng cười cười:
- Đa tạ lão gia tử thay ta hộ pháp.
Cửu Sơn Tôn Giả phất phất tay:
- Quay trở lại nơi ở thôi, bổn tọa cũng muốn đi âm phủ xem bên trong xảy ra chuyện gì.
- Tốt.
Lăng Hàn gật đầu, hắn quay lại nơi ở.