Hơn nữa, con độ kiếp kia vẫn là cường đại nhất, bình thường chỉ có thể phong ấn.
Thiên địa phát uy, muốn xóa đi tồn tại vượt qua quy tắc hạn chế, Hỏa Diễm Kiếm liên tục hạ xuống, khủng bố vô biên.
Năm người Lăng Hàn chỉ có thể ở một bên xem, toàn bộ thung lũng đã hóa thành biển lửa, cái này không phải hình dung, mà là thật đã biến thành biển lửa, thung lũng nguyên bản đã sớm bị san bằng.
Trong biển lửa có phù văn nhảy lên, là quy tắc hỏa diễm cao nhất nơi đây, không có đạt đến cấp bậc Tiên Vương, nhưng cũng không kém bao nhiêu, bằng không cũng không có tư cách đi chém con đại thú kia.
- Thét!
Trong một tiếng gầm giận dữ, trong biển lửa dựng lên một sinh linh hình thể to lớn, hướng trời gào thét.
Đây là một sinh linh to lớn, dài vạn trượng, hình như cá voi, nhưng mọc ra hai cánh, cũng không phải cánh chim, mà như cánh dơi, trên cánh dài ra từng cái vuốt nhỏ, vảy màu đen bao trùm toàn thân, như Tiên Kim vô thượng.
- Đây chính là con đại thú kia sao?
Năm người Lăng Hàn đều lẩm bẩm.
Con đại thú này kết hợp đặc điểm của sinh linh hai giới Tiên Vực cùng dị vực, tỷ như cá voi chính là hình thái của Tiên Vực, nhưng mọc ra cánh dơi là đặc sắc của dị vực.
Đại thú giận thét với trời, âm thanh hóa thành sóng lớn, oanh kích về phía bốn phương tám hướng.
Lăng Hàn cùng Vũ Hoàng nhìn nhau, đều bước ra, thúc đẩy hai tay về phía bầu trời.
Oanh, tiếng gầm kéo tới, nhất thời đẩy bọn họ lùi về phía sau.
Hai người cũng phát ra gào thét, bùng nổ ra lực lượng kinh người, tạo ra một không gian an toàn, bảo vệ ba nữ Hổ Nữu.
Xoạt xoạt xoạt, quần áo trên cánh tay của bọn họ trong nháy mắt bị xé thành mảnh vỡ, sau đó trên cánh tay xuất hiện từng vết máu, tiếp theo, từng mảng huyết nhục bị tước đi, hiện ra bạch cốt khiếp người.
Thật đáng sợ, con cự thú này chỉ rống lên một tiếng, thì có uy thế như vậy, ngay cả hai đại Đế Tinh cũng chịu đựng vất vả như vậy.
Cũng còn tốt, tiếng gầm cuối cùng đi qua.
Thân hình của Lăng Hàn cùng Vũ Hoàng đều lảo đảo muốn ngã, chỉ là một hồi như thế, bọn họ không chỉ tiêu hao thất thất bát bát lực lượng quy tắc trong cơ thể, lúc trước súc tích Long khí cũng hoàn toàn tiêu hao hết.
- Thực lực của con đại thú này vượt xa Thăng Nguyên Cảnh bình thường!
Lăng Hàn cực kỳ khẳng định nói, hắn không phải không có gặp qua Thăng Nguyên Cảnh ra tay, nhưng thực lực so với con đại thú này không biết chênh lệch bao nhiêu.
- Khả năng cực cao là Vương nơi đây, vốn là nhất định sẽ vượt lên trên chúng sinh.
Nữ Hoàng thong thả nói.
Con đại thú này cũng xui xẻo, lại gặp phải Tứ Tinh Đan Sư biến thái như Lăng Hàn, không tiếc đánh đổi giúp nó “lớn”, kết quả để nó bị quy tắc thiên địa nhằm vào, muốn xóa đi tồn tại của nó.
Quá mạnh mẽ, quy tắc không đồng ý.
- Hiện tại thung lũng hóa thành biển lửa, dung hợp quy tắc của hai giới, chúng ta cũng không tới gần được, đến thời điểm làm sao thu lấy thi thể của con đại thú này đây?
Lăng Hàn khó khăn nói.
Bọn họ trả giá nhiều như vậy, nếu như thu hoạch gì cũng không có, vậy cũng quá thiệt thòi đi.
- Chỉ có thể chờ đợi.
Thực lực của đại thú cực kỳ mạnh mẽ, nó nghịch thiên, vì mình mở ra một con đường sống.
- Các ngươi nói, nếu như nó không chết, sẽ không trở thành Thiên Tôn của vùng thế giới này chứ?
Lăng Hàn nảy sinh ý nghĩ bất chợt.
Thực lực của con đại thú này đã vượt qua cực hạn của quy tắc, nếu như ngay cả quy tắc cũng không làm gì được, vậy nó liền có thể không nhìn quy tắc, cái này không phải là Thiên Tôn sao? Chỉ là cấp độ thiên địa không giống, thực lực của Thiên Tôn cũng không giống nhau.
Thiên Tôn của nơi này, cũng chính là cấp độ Tiên Vương.
Nếu như con đại thú này có thể sống sót, vậy căn bản không phải năm người có thể ngang hàng, chỉ có thể từ bỏ ý nghĩ từ trên người nó đạt được bảo bối.
- Ai!
Lăng Hàn thở dài.
- Ai!
Hổ Nữu cũng thở dài.
- Ai!
- Ai!
- Ai!
Năm người đều rất phiền muộn, vốn chỉ muốn kiếm lời một chuyến, không nghĩ tới lại sẽ là một kết quả như thế.
- Đại thú a đại thú, ngươi ngàn vạn lần phải chết a!
Hổ Nữu hai tay hợp thành chữ thập, vẻ mặt cực kỳ thành kính.
- Nữu còn muốn nếm thử mùi vị thịt của ngươi, ngươi nhất định
không nên để cho Nữu thất vọng, bằng không Nữu chú ngươi cả đời lưu manh.
Chuyện này nhất thời để bốn người bật cười, Hổ Nữu vẫn là Hổ Nữu kia, phương thức suy nghĩ vấn đề khác với tất cả mọi người.
Đại thú chiến trời, nó vung hai cánh, dật động lên cuồng phong vô tận, hóa thành đao gió quét tới bầu trời, hỏa vân cũng bị phá tan.
Thật là cường hãn.
- Nó thật có thể nghịch thiên, ngay cả Thiên Kiếp cũng phá vỡ sao?
Năm người đều lo lắng.
Cũng còn tốt, tuy hỏa vân phá tan, nhưng rất nhanh có càng nhiều hỏa vân nằm dày đặc, hình thành công kích càng đáng sợ.
Nhân lực có hạn, nhưng lực lượng thiên địa là vô tận.
Đại thú ngoan cường chống lại, thủ đoạn vô cùng, nó có thể điều khiển thủy, hỏa, Lôi, kim cùng nhiều loại quy tắc, còn có quy tắc bọn người Lăng Hàn không cách nào nhìn hiểu, đây là quy tắc của dị vực.
Nhưng mặc nó dằn vặt làm sao, thì lực lượng của thiên địa vẫn mạnh hơn.
Ở trong hồ nước thiên địa này, bất luận nhân vật nào cũng chỉ là một con cá nhỏ, làm sao có khả năng đối kháng thiên địa đây?
Con đại thú này bắt đầu bị thương, khắp nơi đều chảy máu, mà máu của nó lại là màu xanh sẫm, nắm giữ sinh cơ kinh người, hất lên đất, bên trong lại có cỏ xanh liều mạng mọc ra, sau đó hoá hình, biến thành nai con, tiểu Cẩu, Long hình,… chạy loạn đầy đất.
Năm người Lăng Hàn đều nhìn mà trợn mắt ngoác mồm, con đại thú này tuyệt đối là đại dược kinh người, sinh cơ quá hào hùng.
- Cũng không nhất định.
Vũ Hoàng lập tức tát nước lạnh.
- Quy tắc của hai giới không giống, máu tươi của đại thú với nơi đây là thuốc bổ vô thượng, nhưng cho chúng ta mà nói có khả năng chính là độc dược.
Cũng đúng, bốn người Lăng Hàn đều gật đầu, bởi vì bọn họ luyện chế ra độc dược đối với đại thú mà nói là thuốc bổ hiệu quả kinh người, vậy nói không chắc máu thịt của nó với bọn họ mà nói là độc dược.
- Có điều, sinh cơ của con đại thú này cũng quá dạt dào, máu tươi có thể hóa thành những sinh linh khác, đây là lực lượng sáng thế a.
- Nó đến tột cùng là nhân vật gì?