Trên Tiên lộ chỉ là ngưng Tiên chủng, có lượng lớn Tiên Vương kỳ thực chỉ là ở trên Tiên lộ ngưng tụ thành lạc ấn Tiên chủng, sau khi rời Tiên lộ, lại bỏ ra mấy chục triệu năm, thậm chí hơn trăm triệu năm mới đột phá.
Nhưng hiện tại Lăng Hàn không có thời gian theo đường cũ lui ra, chỉ có thể đi Truyền Tống Trận trung tâm Tiên lộ, vậy yêu cầu nhất định phải thành tựu Tiên Vương.
Bọn họ đều có Thái Trụ Vô Cực Thể, đây đối với tu luyện trợ giúp quá to lớn, chỉ mười một năm trôi qua, Nhu yêu nữ liền trước tiên đột phá, thành Tiên Vương thứ nhất trong bọn họ, sinh mệnh lũy thừa lập tức tiêu thăng đến khoảng chừng 5600 điểm, trở thành cao thủ thứ hai trong bọn họ.
Không qua mấy năm, Tiểu Khủng cũng đột phá, trở thành đại thú cấp Tiên Vương.
Có điều, tuy tiểu gia hỏa đột phá, nhưng cũng cửu tử nhất sinh, thiên địa kiếp phạt vượt qua cấp bậc Tiên Vương bình thường, thậm chí sắp muốn đạt đến tầng hai, phách đến tiểu gia hỏa suýt chút nữa hồn phi phách tán.
Coi như Ngõa Lý cải tiến “gien” của Tiểu Khủng, nhưng thời điểm đang đột phá vẫn bị thiên địa của Tiên Vực nhằm vào, nhưng cũng bởi vì bị cải tiến, cho nên mới chịu đựng qua được.
Lại hai mười mấy năm trôi qua, Nữ Hoàng, Hổ Nữu đều hình thành lạc ấn Tiên chủng chỉ thuộc về mình, sức chiến đấu nhất thời tăng vụt một đoạn dài, hầu như đều ở khoảng chừng năm ngàn năm.
Như vậy, đội ngũ của bọn họ liền thật đến tất cả đều là sức chiến đấu cấp Tiên Vương, hơn nữa còn có thể nghiền ép hầu như tất cả tầng một.
- Xuất phát.
Bọn họ bước về phía khu vực trung tâm của Tiên lộ, nơi này cất giấu tuyệt thế cơ duyên, có một viên Tiên chủng hoàn mỹ, thậm chí có biện pháp có thể làm cho thổ dân rời đi Tiên lộ, đây đối với Tiên Vương nơi này mà nói, mê hoặc vô cùng.
Thế nhưng, cái khu vực này có người nói nguy hiểm tầng tầng, trước cũng ít có người từ nơi này rời Tiên lộ, đại bộ phận người thậm chí không có vượt qua biển, thời gian gần đủ liền từ đường cũ trở về ra ngoài.
Bọn người Lăng Hàn một bên chạy đi, một bên vững chắc cảnh giới, củng cố lạc ấn Tiên chủng, hơn bảy mươi năm sau, bọn họ liền đến trung tâm nhất Tiên lộ, cũng là khối khu vực cuối cùng.
Nơi này được gọi là Thánh Thành.
Thật có một toà thành thị, vô cùng lớn, nhưng đã sớm hóa thành phế tích, ở chính giữa thành thị có một cửa truyền tống, có thể từ chổ đó rời Tiên lộ.
Dĩ vãng, xuyên qua thành thị là điều chắc chắn, tuy trong phế tích có dã thú cấp Tiên Vương qua lại, nhưng cần sử dụng cửa truyền tống đều là Tiên Vương, cho dù không địch lại, nhưng muốn mượn con đường rời đi lại không khó.
Nhưng mà, lần này tình huống liền không giống, trong mảnh phế tích này đột nhiên nhiều hơn rất nhiều kiến trúc hoàn chỉnh, cũng mở rộng mười mấy lần, những kiến trúc mới xuất hiện này là hoàn chỉnh, hơn nữa còn có cấm chế đáng sợ, ngay cả Tiên Vương tầng ba cũng phải kiêng kỵ.
Thậm chí còn có một chút thực vật, cực kỳ thần dị, có khó lường chi uy.
Có người nói, biện pháp rời Tiên lộ mà những Tiên Vương tha thiết ước mơ kia ở trong đó, bởi vậy nơi này cũng thành chiến trường của những Tiên Vương, mọi người đều chiếm cứ địa bàn, từng bước đẩy mạnh, có người nói mỗi một bước đều là dùng máu tươi liều ra.
Đến lúc này, muốn quay về đường cũ đã là chuyện không thể nào, bởi vậy người ngoại lai cũng chỉ có ở đây thành tựu Tiên Vương, nỗ lực giết tới trung tâm phế tích, dùng cửa truyền tống rời đi.
Bốn người Lăng Hàn dừng bước lại, đánh giá thành thị phía trước này.
Mấy kỷ nguyên tới nay, nơi này đều là phế tích, nhưng hiện tại có lầu cao vụt lên từ mặt đất, xa hoa, càng có ánh sáng thần bí bao phủ, lộ ra cao quý.
- Bốn vị, mượn một bước nói chuyện.
Chỉ thấy một người cười khanh khách từ trong thành đi ra, thành này không có tường, kiến trúc phụ cận lại bị phá hủy tảng lớn, người này kỳ thực là ngồi ở trên một bức tường thấp, nhìn thấy bốn người Lăng Hàn mới nhảy xuống.
Đây là một đàn ông tuổi trung niên, nhìn qua hòa hòa khí khí, mặt tươi cười.
- Chuyện gì?
Lăng Hàn hỏi.
- Tại hạ Triệu Tuyết Long, gặp qua bốn vị!
Người này đi tới liền vái chào.
Cái câu không ai đánh mặt người cười, huống hồ người ta cũng không có trái lễ tiết gì.
Lăng Hàn cười cợt:
- Chuyện gì?
- Bốn vị nhất định là muốn mượn dùng Truyền Tống Trận nơi này, quay lại Tiên Vực chứ?
Triệu Tuyết Long khẽ mỉm cười, ánh mắt của hắn chủ yếu ngưng ở trên người Nhu yêu nữ, bởi vì hắn phát hiện chỉ có trên người của Nhu yêu nữ mới quấn quanh màu sắc đặc biệt, ba người kia lại chỉ là chuẩn Tiên Vương mà thôi, tự nhiên là thủ lĩnh trong đoàn người này.
Hắn hơi dừng lại một chút:
- Hiện tại, trong phế tích xuất hiện biến hóa to lớn, nhìn thấy từng toà từng toà lầu cao hoàn chỉnh kia không? Phía trên đều che kín cấm chế, uy lực vô cùng, ngay cả Tiên Vương cũng phải cau mày.
Hắn lại chuyển đề tài, chỉ vào một dây leo màu tím xa xa nói:
- Còn có loại thực vật đột nhiên xuất hiện này, tương tự cực kỳ đáng sợ, có Tiên Vương bị cuốn lấy, bị ép tự đoạn tay chân mới có thể thoát vây.
- Hơn nữa, nơi này còn có cơ duyên lớn xuất thế, làm cho tất cả mọi người đều rục rà rục rịch, nếu ai là một người một ngựa giết vào, chỉ có khả năng bị nhiều thế lực nghiền ép đến tan xương nát thịt.
Triệu Tuyết Long lộ ra một nụ cười:
- Vì lẽ đó, tại hạ ý kiến cho mấy vị đại nhân, chính là hợp tác cùng chủ thượng nhà ta, cùng một chỗ giết vào trung tâm phế tích, theo như nhu cầu mỗi bên muốn.
Hóa ra là cái thuyết khách.
Lăng Hàn cười ha ha:
- Ta thế nào cảm giác bốn người chúng ta là binh cường mã tráng, hoàn toàn có thể binh tới tướng đỡ, nước tới đất ngăn đây?
Sắc mặt của Triệu Tuyết Long không khỏi tối sầm lại, hắn không nghĩ tới da mặt của Lăng Hàn lại dầy như vậy, hắn ho khan một hồi nói:
- Các hạ, vừa nãy ta đã nói rất rõ ràng, nơi này chỉ là lầu cao, thực vật đột nhiên nhô ra cũng đã cực kỳ khó chơi, huống chi còn có vô số Tiên Vương đang tranh đấu.
- Ngài phải biết, hiện tại ở đây chủ trì đại cục, đều là Tiên Vương tầng ba!
Hắn còn cố ý dừng lại một chút, ý nghĩ là có nghe hay không, Tiên Vương tầng ba, kia là tồn tại cường đại khí phách cỡ nào, ngươi một chuẩn Tiên Vương dựa vào cái gì đi tranh giành?