- Trừ khi có cơ hội đi Minh giới.
Này cũng không phải không thể, hàng rào của hai giới bạc nhược, Minh giới có thể giết vào, Thần giới cũng có thể giết tới.
- Điều này cần thực lực rất mạnh, hiện tại ta qua chính là chịu chết! Lại nói, ta ngay cả lực lượng quy tắc của Thần giới cũng không có nắm giữ, cần gì phải vội vã suy nghĩ Minh giới?
Hắn không khỏi bật cười, thầm nói mình quá tham lam.
Một ngày hai ngày ba ngày, thời gian lặng yên trôi qua.
Ngoài ý muốn chính là, La gia lại không có động tĩnh gì, có thể là biết Lăng Hàn sẽ tham gia Bắc phân viện sát hạch, dự định vào lúc đó sẽ đánh Lăng Hàn. Ngược lại là Lệ Vi Vi, thật giống như dính vào Lăng Hàn, cách một ngày liền đến một chuyến, diễu võ dương oai mà đến, nhưng tức giận rời đi, nhưng làm sao cũng học không ngoan, ngày thứ hai lại tới bị khinh bỉ.
Mười ngày đi qua rất nhanh, Lăng Hàn ngừng lại, tay phải mở ra, lòng bàn tay có một tia kim quang đan dệt.
Đó là lực lượng quy tắc, chỉ là quá yếu ớt.
Giới hạn ở cảnh giới, bất kể là Phá Hư Cảnh, Sơn Hà Cảnh hay cấp độ khác, ở trên nắm giữ lực lượng quy tắc đều có một cực hạn. Mà hiện tại Lăng Hàn cách cực hạn của Phá Hư Cảnh rất xa, nếu như biến cực hạn này làm một trăm, vậy hiện tại hắn ngay cả một cũng không tính.
- Ta như đạt đến Phá Hư tầng chín, nhưng địa phương cần tăng lên quá nhiều, xác thực còn không thích hợp xung kích Thần Cảnh.
Phóng tầm mắt nhìn Thần giới liền biết, như Tiêu Diệu Nhan, Ngũ Cao Nguyên… những người này cái nào không phải rất sớm liền đạt đến Phá Hư tầng chín, sức chiến đấu đạt đến mười tám tinh, nhưng vì cái gì đều không có xung kích Thần Cảnh?
Không phải bọn họ không thể, mà còn chưa tới thời điểm, hiện tại xung kích, sẽ ảnh hưởng sức chiến đấu ở Thần Cảnh của bọn họ.
Ai không muốn làm Nhất Tinh, Nhị Tinh thiên tài, thậm chí Tam Tinh, Tứ Tinh thiên tài, thậm chí Ngũ Tinh thiên tài trong truyền thuyết!
- Đầu gỗ! Đầu gỗ!
Lệ Vi Vi hấp tấp chạy tới.
- Bắc phân viện bắt đầu chiêu sinh sát hạch rồi, mau mau, ngày hôm nay bổn tiểu thư nhất định phải hạ thấp ngươi, để ngươi hô phục!
Lăng Hàn khẽ mỉm cười nói:
- Được, dẫn đường đi!
Lệ Vi Vi nhất thời khinh thường nói:
- Tại sao bổn tiểu thư phải dẫn đường, ngươi cho rằng bổn tiểu thư là nô tài sao?
- Ta không biết đường.
Lăng Hàn đáp.
Lệ Vi Vi không khỏi cạn lời, lý do này thực quá sung túc, làm cho nàng hoàn toàn không có chỗ để phản bác. nàng hận đến nghiến răng, tại sao cái đầu gỗ này luôn có biện pháp làm cho nàng tức giận chứ?
Nàng cũng không phải người nhỏ mọn, nhưng ở trước mặt Lăng Hàn lại luôn có bạo lực kích động.
- Theo bổn tiểu thư!
Nàng dẫn đường ở mặt trước, sau đó cường điệu một câu.
- Không phải bổn tiểu thư dẫn đường cho ngươi, mà ngươi là tuỳ tùng của bổn tiểu thư, có hiểu hay không?
Lăng Hàn chỉ cười ha ha, để Lệ Vi Vi suýt chút nữa lại nổi khùng.
Tứ tiểu thư của Tả Tướng ra ngoài, tuy không có đại trận gì, nhưng khi Lăng Hàn và Lệ Vi Vi ra cửa, lập tức có bốn người nhìn qua không hề bắt mắt chút nào đi theo sau.
Đây là bảo tiêu Tả Tướng sắp xếp cho Lệ Vi Vi, mỗi cái đều là cao thủ Sơn Hà Cảnh đại viên mãn!
Có thể để cường giả như vậy làm bảo tiêu, toàn bộ Loạn Tinh Hoàng Triều cũng tìm không ra mấy thế lực.
Lấy thực lực của hai người Lăng Hàn đương nhiên không thể phát hiện có bốn vị cường giả theo ở sau lưng, bọn họ một đường đi về phía đông, Xích Thiên Học Viện ở phía đông Hoàng Đô, gần sát với cửa thành.
Bọn họ ngồi trên một chiếc xe ngựa, đây là tọa giá của Tả Tướng phủ, một đường đi qua, người đi đường không ai không dồn dập tránh ra, ngay cả binh lính tuần tra trên đường cũng dừng lại cung kính hành lễ.
Tả Tướng quyền thế rất lớn, có thể thấy được chút ít.
Ở Tiểu Thế Giới, loại Linh khí phi hành chỉ có một tác dụng, là tiết kiệm tinh lực của võ giả, tốc độ sẽ không nhanh bằng bản thân võ giả, hoặc nói không nhanh hơn bao nhiêu. Nhưng ở Thần giới, tốc độ của đại bộ phận Linh khí phi hành đều nhanh hơn võ giả.
Thần khí phi hành thì không cần phải nói, chỉ có cường giả cấp bậc như Tả Tướng mới có thể lấy ra được.
Bởi vậy, tuy Hoàng Đô lớn quá mức, nhưng chỉ một nén hương, bọn họ liền đến cửa bắc của học viện.
Tuy Xích Thiên Học Viện chỉ có một, nhưng bởi vì có bốn phân viện, nên tứ đại phân viện đều chiếm một lối vào. Như Bắc phân viện ở Bắc Môn, bình thường học sinh phân viện không giống là chắc chắn sẽ không đi qua bên kia.
Tứ viện cạnh tranh cực kỳ kịch liệt, nếu như học sinh Bắc Viện chạy đi địa bàn của Đông Viện, bảo đảm sẽ bị đánh cho sưng mặt sưng mũi!
Lúc này ở cửa lớn đã chờ thật nhiều người, tuy Xích Thiên Học Viện năm năm sẽ chiêu sinh một lần, nhưng Hoàng Triều quá lớn, mỗi lần học sinh có thể tiến vào vạn không còn một, tỉ lệ đào thải cao đến kinh người.
Bởi vậy, cửa thứ nhất tự nhiên là loại bớt người, người tư chất quá kém trực tiếp đào thải, miễn cho lãng phí thời gian.
Bảng hiệu của Tả Tướng quả nhiên dùng tốt, tuy chiếc xe ngựa này không cách nào lái vào trong học viện, nhưng bọn họ có thể chen ngang, vượt qua đám người như núi như biển, không cần lãng phí một chút xíu thời gian, tiến vào học viện.
- Tại sao bọn họ có thể chen ngang?
- Phải, chúng ta đã đợi vài canh giờ a!
- Không công bằng!
Có người trẻ tuổi nóng tính gọi lên, mỗi người đều căm giận không thôi.
Một gã hộ vệ của học viện lạnh lùng hừ một tiếng nói:
- Nếu như cha ngươi là Tả Tướng đại nhân, vậy ngươi cũng có tư cách chen ngang!
Câu nói này vừa ra, tất cả mọi người đều không còn âm thanh.
Tả Tướng, là nhân vật quyền thế lớn cỡ nào?
Bốn tên bảo tiêu của Tả Tướng phủ không có tiến vào học viện, mà phân tán ra, một người bảo vệ một lối vào, miễn cho vị tứ tiểu thư bướng bỉnh kia lại lén lút trốn đi.
Đây chính là có bài học xương máu rồi.
Hai người Lăng Hàn tiến vào học viện, vẫn như cũ là Lệ Vi Vi ở phía trước dẫn đường. Nàng hiển nhiên không phải lần đầu tiên tới, như xe nhẹ chạy đường quen, một lúc sau, mới mang theo Lăng Hàn đi tới một quảng trường.
Cái này cũng là trung tâm của toàn bộ Xích Thiên Học Viện, nơi này có một toà tháp cao màu trắng, tổng cộng có tầng chín.
Tháp chín tầng?
- Hừ!
Tiểu Tháp phát ra âm thanh bất mãn nói.
- Lại dám mô phỏng theo ta, đập nó cho ta!
---------------