Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Thế nào, biết rõ kết cục đối đầu với ta không?

Khu Khản dương dương đắc ý, sau đó lạnh lùng nói:

- Hơn nữa, tuy thành Đan Đạo không đồng ý giết người, ngươi có biết sẽ có một ít người vô duyên vô cớ biến mất hay không? Nghe nói ngươi còn có hai kiều thê, chậc chậc, sẽ không muốn để các nàng làm quả phụ chứ?

- Nữ nhân ah, quá không đáng tin, có khả năng cỏ trên mộ của ngươi chưa mọc dài ra, các nàng cũng làm nũng trong ngực nam nhân khác.

Lời này rất ác độc, hơn nữa tràn ngập tính uy hiếp.

Sắc mặt Lăng Hàn vô cùng âm trầm, ngươi muốn chơi, ta sẽ chơi với ngươi, nếu đầu mâu đã chỉ thẳng vào mấy lão bà của hắn, Lăng Hàn không thể nhẫn nhịn.

Ngươi tính là cái gì?

Lăng Hàn quay người lại, hắn dùng tay bắt lấy áo của Khu Khản và nâng hắn lên, mặc dù đối phương là vương giả tứ trảm đỉnh phong nhưng không có lực phản kháng trước mặt Lăng Hàn.

Hoàn toàn áp chế.

- Nếu ngươi muốn tìm chết như vậy, tốt, ta thành toàn ngươi!

Lăng Hàn dùng tay vỗ vỗ mặt Khu Khản.

- Chờ đi, nếu ta không giết ngươi, ta không gọi là Lăng Hàn.

Hắn nhanh chóng buông tay ra, nơi này là Đan Sư Điện, ra tay với đan sự, đặc biệt là ra tay với Thánh Tử là hành động không sáng suốt.

Khu Khản rùng mình, ánh mắt Lăng Hàn vừa rồi quá kinh khủng, nội tâm của hắn cực kỳ sợ hãi, đến bây giờ hắn còn chưa tỉnh hồn lại, lập tức thẹn quá hóa giận.

Tại thành Đan Đạo, tại Đan Sư Điện, Lăng Hàn còn dám uy hiếp mình?

Đây là địa bàn của hắn!

Ngươi làm sao dám!

Hắn tức giận muốn nổ phổi, tuy Lăng Hàn vừa hâm dọa nhưng không ra tay, hắn không tiện phát tác.

Nếu làm như vậy hắn không quá độ lượng, thứ hai Lăng Hàn gần đây có thanh danh không kém, hắn không nắm được việc xấu của Lăng Hàn, cũng không làm gì được người ta, hơn nữa nhất định bị Lỗ Tiên Minh nhằm vào, cái giá hắn phải trả quá lớn.

Sắc mặt hắn âm trầm, hắn có thể làm gì người ta?

Khu Khản lập tức đuổi theo, hắn đã hạ quyết tâm, hôm nay sẽ không đê Lăng Hàn mua được viên đan dược nào, cho dù là đan dược cấp thấp nhất! Mà qua hôm nay, hắn sẽ cho sát thủ giải quyết Lăng Hàn.

Đúng như hắn nói, trong thành Đan Đạo sẽ có một ít người biến mất một cách vô duyên vô cớ, chỉ cần không thấy thi thể thì ai cho rằng hắn đã chết?

Lăng Hàn đi tới cuối đại điện và bị cản lại.

- Khách đến thăm dừng lại, bắt đầu từ tầng thứ hai không cho khách tiến vào.

Một gã thủ vệ dùng trường mâu ngăn cản Lăng Hàn.

Khu Khản ở phía sau khoanh tay thờ ơ.

Lăng Hàn mỉm cười, nói:

- Ta muốn khảo hạch đan sư.

Phốc!

Khu Khản lập tức phun ra, biểu hiện trên mặt cổ quái không nói nên lời.

Ngươi muốn khảo hạch đan sư? Ân? Nói đùa sao, ngươi là thiên tài võ đạo đấy, chẳng lẽ còn cho rằng mình là thiên tài đan đạo?

Thủ vệ hơi sững sờ, theo như quy củ Đan Sư Điện thì đúng là có thể.

Hắn nói:

- Xin chờ một chút, ta đi thông bẩm.

Hắn cầm một khối truyền âm thạch trên tay, nó có thể truyền thông tin nội bộ tại khoảng cách ngắn, đương nhiên khoảng cách ngắn này là toàn bộ không gian tầng thứ tư!

Một lúc sau, chỉ thấy một người trẻ tuổi mặc trang phục đan đồng đi ra, sau khi nhìn thấy Lăng Hàn liền nói:

- Chính ngươi muốn chứng thực đan sư?

- Không sai.

Lăng Hàn gật gật đầu.

- Thánh, Thánh Tử đại nhân!

Tên đan đồng vừa mới phát hiện Khu Khản, hắn vội vàng hành lễ.

Khu Khản khoát khoát tay, ý bảo đối phương không cần câu thúc.

Đan đồng tưởng rằng Lăng Hàn do Khu Khản cố ý mang tới, thần sắc ngạo mạn trên mặt biến mất, nhiệt tình với Lăng Hàn.

- Ngươi bây giờ là học đồ cao giai sao?

- Không phải.

Lăng Hàn lắc đầu.

- Học đồ trung giai?

- Cũng không phải.

- Sơ giai?

- Không phải.

Hỏi ba lần nhưng đều không phải, đan đồng đau răng, vậy tại sao ngươi có dũng khí khảo hạch đan sư?

- Dựa theo quy định, phải tiến vào học đồ sơ giai mới có thể khảo hạch, chỉ có học đồ cao giai mới có thể khảo hạch đan sư.

Đan đồng cẩn thận nói một câu, sợ chọc giận Khu Khản.

- Đi!

Lăng Hàn gật đầu, chuyện này hơi trúc trắc nhưng cũng đơn giản.

Khu Khản chỉ cười lạnh, cũng không có uốn nắn, hắn hiện tại muốn nâng Lăng Hàn lên, sau khi nâng lên cao lại một cước đạp đối phương xuống, khi đó thể diện đối phương mất hết.

Đan đồng dẫn Lăng Hàn tiến vào tầng thứ hai, sau đó bắt đầu quá trình khảo hạch.

Bởi vì tầng thứ nhất chỉ khảo hạch học đồ sơ giai cho nên kẻ chứng kiến chính là học đồ trung giai.

- Bái kiến Thánh Tử đại nhân!

Tên học đồ trung giai nhìn thấy Khu Khản liền cung kính hành lễ, hắn lập tức "Minh bạch", Lăng Hàn có thể được Khu Khản tự mình đi cùng, tất nhiên có lai lịch lớn, cho dù đối phương là heo, hắn cũng sẽ mở mặt lưới giúp đối phương thông qua.

Dù sao chỉ là học đồ sơ giai mà thôi, cũng không có ai tra.

- Cho hắn luyện Thanh Hồng đan.

Đột nhiên Khu Khản lên tiếng.

- Ah!

Lúc này học đồ trung giai kinh ngạc, bởi vì Thanh Hông đan là đan dược khó luyện nhát trong đan dược học đồ sơ giai, thậm chí có thể so sánh với đan dược trung giai.

Không phải ngươi dẫn người ta tới sao?

Lúc này học đồ trung giai không rõ, tại sao bảo Lăng Hàn luyện chế đan dược khó như thế?

Thánh Tử đại nhân mở miệng, hắn dám nghi vấn sao? Căn bản không dám hỏi nguyên nhân, trực tiếp nói với Lăng Hàn.

- Vậy ngươi luyện chế Thanh Hồng đan đi.

Nói không chừng người ta có chân tài thực học thì sao?

Lăng Hàn gật đầu, hắn không sao cả.

Bọn họ đi vào một gian đan thất, Lăng Hàn báo tính danh sau đó đi vào, bắt đầu quật khởi trên con dường đan đạo.

Khu Khản cười lạnh, hắn chính là muốn nhìn, có hắn trợ giúp thì muốn thành học đồ sơ giai cho tới cao giai cũng không phải vấn đề, nhưng nếu chọc hắn, hừ hừ...

Trong đan phòng, Lăng Hàn đã bắt đầu, hắn phân dược liệu, tinh luyện, khai lò, nhóm lửa, công tác liên tục.

- Diệu ah!


Lúc này tên học đồ trung giai khen không dứt miệng, chỉ cần nhìn là biết, ít nhất thủ pháp của hắn không bằng Lăng Hàn.


Cảnh đẹp ý vui, quả thực là thỏa mãn thị giác.


Khu Khản cũng ăn cả kinh, thì ra Lăng Hàn biết luyện đan.


Hắn vốn tưởng rằng Lăng Hàn chỉ chọc tức hắn mới nói muốn khảo hạch đan sư, thì ra thật không phải như vậy.


Ahhh, chẳng lẽ đối phương không phải đến mua đan dược?


Nghĩ lại cũng phải, có lẽ Lỗ Tiên Minh xem trọng tên này, như vậy Lăng Hàn muốn đan dược gì, Lỗ Tiên Minh đều có thể cung cấp cho hắn, cần gì để Lăng Hàn chạy tới đây?


Nhưng chẳng ai hoàn mỹ, tinh lực có hạn, hơn nữa Lăng Hàn còn chưa đạt tới cảnh giới cực hạn, hắn có dư thời gian học luyện đan sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK