Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cái, cái gì?

Trình Phong cứng đờ.

– Tứ Cực thảo đã cho ngươi, ngươi còn muốn như thế nào?

Hắn áp chế lửa giận hỏi.

Lăng Hàn cười một tiếng:

– Kì quái, ta chỉ bảo ngươi buông Tứ Cực thảo xuống, lại không có nói buông xuống thì cho ngươi đi.

Cái này!

Trình Phong lập tức nghĩ tới, lúc trước hắn cũng nói với bốn tên đạo tử như vậy, bây giờ nó lại rơi vào đầu mình.

Báo ứng đến quá nhanh.

Hắn cắn cắn răng:

– Vậy thì đánh một trận!

Hiển nhiên, Lăng Hàn không có khả năng buông tha hắn, cho nên hắn cũng không cần tự rước lấy nhục.

Hắn chủ động giết đi ra, ông, trên đỉnh đầu xuất hiện trống trận và gõ vang.

– Ngô!

Năm tên đạo tử cảm thấy ngực đau đớn, lập tức phun máu tươi.

Trống trận giống như đánh vào tim bọn họ, suýt nữa đánh trái tim bọn họ nổ tung.

Đó là bởi vì mục tiêu chủ công của Trình Phong là Lăng Hàn, bọn họ chỉ dính dư âm chấn động mà thôi, bằng không bọn họ đã sớm chết rồi.

Thánh khí!

Trước người Lăng Hàn xuất hiện một đạo quy tắc phòng ngự ngăn cản sóng âm, nhưng sóng âm qua ai, đạo quy tắc này vỡ vụn.

Đây chính là Thánh khí công kích, uy lực không bình thường?

Mà lúc này, Trình Phong nhân cơ hội quay đầu bỏ đi.

Hắn đã nhận định chính mình giết không được Lăng Hàn, cho nên so với dây dưa mạo hiểm, còn không bằng rời đi.

Bởi vì hắn sắp tấn cấp Thánh vị, mà Lăng Hàn sẽ là Giáo Chủ vĩnh viễn, thân thể hắn quý giá cỡ nào, tại sao phải ngạnh kháng với kẻ như Lăng Hàn cơ chứ?

Nếu có thể thắng cũng trả cái giá thật lớn, hắn cũng sẽ lựa chọn từ bỏ.

Đây chính là nguyên nhân hắn giao ra Tứ Cực thảo, bởi vì cái gọi là chân trần không sợ mang giày, hắn không muốn cùng chết với Lăng Hàn.

Lăng Hàn cũng không có truy kích, nguyên nhân Trình Phong cũng không kém hắn bao nhiêu, nơi này cực kỳ thích hợp phục kích, hắn cũng không muốn quá mức mạo hiểm.

Đã cưỡng ép chiếm lấy Tứ Cực thảo trong tay của đối phương, như thế vẫn chưa đủ sao?

– Cảm ơn!

Bốn tên đạo tử cảm tạ Lăng Hàn.

Lăng Hàn gật đầu, hắn quay người rời đi.

Sau đó, hắn không nhìn thấy Đế tử, một tháng sau, hắn hội hợp với đám người Hầu ca, sau đó đi tới địa điểm kế tiếp.

Còn chưa đi bao xa, bọn họ nhìn thấy Thánh Nhân thi tháp cao tận trời, đó là chỉ dẫn tốt nhất.

Bọn họ đi vào bãi tha ma thứ tư, sau khe hẹn nhau, gặp nhau tại đây sau một tháng

Mỗi ngày đều tìm kiếm tiên dược, thời gian trôi qua rất nhanh, một tháng đã tới.

Lăng Hàn đi tới dưới Thánh Nhân thi tháp, lần này hắn là người tới đầu tiên, đám người Hầu ca chưa tới, hắn chờ thêm một thời gian.

Hắn ngồi xếp bằng, những ngày qua hắn đắm chìm trong thánh uy, cho dù thế nào cũng có cảm ngộ, cho nên hắn cần sửa sang lại.

Qua gần nửa ngày, có người chạy tới.

Lăng Hàn còn tưởng rằng là ba người Hầu ca, nhưng quay đầu nhìn sang, chỉ thấy đó là Tỉnh Hạo Nhiên.

– Lão Thiết, lại gặp mặt.

Tỉnh Hạo Nhiên phất tay, vô cùng nhiệt tình.

Ta và ngươi không có thân quen với nhau.

Lăng Hàn thở dài, gia hỏa này giống như Đại Hắc Cẩu, là kẻ miệng tiện, ngày nào đó nói ra lời không nên nói mà bị người ta giết cũng bình thường.

Trong lòng của hắn hơi động:

– Lão Thiết, có một bút sinh ý vô cùng có lời, ngươi làm hay không làm?

– Sinh ý gì?

Tỉnh Hạo Nhiên lập tức hỏi.

– Ta dùng tiên khí cao giai đổi giá thấp với ngươi, kém một tinh, dùng một đổi năm, như thế nào?

Lăng Hàn đề nghị.

Tê!

Tỉnh Hạo Nhiên thở hốc vì kinh ngạc, sau đó lập tức nói:

– Được lắm lão Thiết, ngươi lại nắm giữ thủ đoạn luyện hóa tiên khí cấp thấp thành tiên khí cao giai! Tới tới tới, bán thủ đoạn này cho ta được chứ?

Gia hỏa này cũng thông minh, chỉ bằng chút manh mối này đã có thể nhìn ra.

Không hổ là kẻ thống trị Nguyên thế giới, tuyệt không thể bởi vì hắn miệng tiện mà xem thường hắn.

– Ngươi biết luyện đan không?

Lăng Hàn cười nói.

– Ha ha, ngươi đang xem nhẹ ta sao?

Tỉnh Hạo Nhiên nhếch miệng cười một tiếng.

Làm kẻ thống trị Nguyên thế giới, có kẻ nào không phải lão quái vật sống vô số kỷ nguyên, cho dù là luyện đan, luyện khí hay bàng môn tả đạo, khẳng định đều học toàn bộ.

Lăng Hàn cũng cười một tiếng, học là một chuyện, nhưng đạt tới tiêu chuẩn gì lại là một chuyện.

Hắn biết, Đinh Thụ cũng biết luyện đan, nhưng chỉ biết chứ không có thiên phú kinh người.

– Được, nắm một vạn phần tiên khí bát tinh đến đổi.

Hắn dùng công phu sư tử ngoạm.

Có nhiều tiên khí như vậy, đủ để hắn bước vào Tôn Giả, cũng tu đến Tứ Cực cảnh đỉnh phong, hắn khi đó sẽ không cần tiên khí.

– Tại sao ngươi không đi cướp đi!

Tỉnh Hạo Nhiên trợn nắt, đây không phải đùa giỡn hay sao?

Đừng nói hắn không có một vạn phần tiên khí bát tinh, cho dù Đế tộc gom góp toàn bộ tiên khí cũng không có nhiều như vậy.

– Vậy ngươi có thể lấy ra bao nhiêu?

Lăng Hàn cười nói.

– Nhiều lắm là hai mươi phần.

Tỉnh Hạo Nhiên trả giá.

– Ha ha, sao ngươi không đi ăn cướp đi?

Lăng Hàn trợn mắt, tại sao còn có kẻ vô sỉ hơn hắn.

– Tiên khí bát tinh vốn thưa thớt, lại nói, lần trước bị ngươi hãm hại bao nhiêu?

Tỉnh Hạo Nhiên dừng một chút,

– Cùng lắm thì, ta trả thêm tiên khí thất tinh, lục tinh, kiếm đủ một trăm phần.

Gia hỏa này trả giá thật lợi hại..

Lăng Hàn đang muốn nói chuyện, hắn lại kinh ngạc nhìn sang thi tháp.

Tỉnh Hạo Nhiên cũng như thế, hắn cảm ứng được dị dạng.

– Uy uy uy, không lẽ sắp thi biến?

Hắn lẩm bẩm.

Đúng lúc này, chỉ thấy cánh tay một bộ Thánh thi đột nhiên nhúc nhích một chút.

Móa!

– Ngươi có cái miệng quạ đen!

Lăng Hàn nói.

Tỉnh Hạo Nhiên nhún vai, trách ta sao?

Hắn cười ha ha:

– Có thể đi ra rồi!

Oanh, toàn bộ thi tháp run rẩy, chỉ thấy từng thi thể rơi xuống, Thánh thi rơi như mưa.

– Ngươi nói thêm một chữ nữa ta sẽ chặt đầu của ngươi!


Lăng Hàn lập tức cảnh cáo Tỉnh Hạo Nhiên, gia hỏa này tuyệt đối có năng lực “mở miệng sẽ đúng”, nhưng toàn bộ đều là hiệu quả mặt trái.

Quả nhiên bá chủ Nguyên thế giới đều có năng lực hiếm thấy, hắn tự mang hào quang phiền phức, mà Tỉnh Hạo Nhiên luôn tiên đón được tình huống khó khăn.

Chỉ trong nháy mắt, toàn bộ thi tháp đổ xuống, Thánh thi rơi như mưa và văng khắp bãi tha ma.

Người phía dưới vội vàng trốn tránh, mặc dù thi thể Thánh Nhân rớt xuống đã sớm chết, nhưng dù sao cũng là Thánh thi, không ai dám chạm vào, nếu thật sự bị nện trúng chẳng khcs gì Thánh khí đánh trúng chính diện, bảo đảm chết ngay lập tức.

Vào lúc tránh né, mọi người cũng nhìn về hướng Thánh Nhân thi tháp, muốn biết nơi này xảy ra tình huống gì..

Một, hai, ba, người tới càng ngày càng nhiều.

Thi tháp còn chưa sụp đổ xong, chỉ còn lưu lại “tháp cơ”.

Xảy ra chuyện gì?

Mọi người chạy tới, tất cả đều mang theo nghi hoặc.

Oanh, đúng lúc này, tháp cơ bắt đầu sụp đổ, khi tất cả Thánh Nhân thi đểu rơi xuống, một quan tài bằng đồng xanh xuất hiện trước mặt mọi người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK