Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cái trận văn này vô cùng phiền phức. Theo lý Lăng Hàn không có khả năng phá giải. Nhưng vấn đề là, niên đại của nó thật sự đã lâu. Trận văn đã bị phai mờ ngoài chín phần, khiến cho uy lực không còn nữa.

- Trận văn thượng cổ đúng là rất lợi hại. Cho dù tàn phá vẫn có thể phát ra uy lực.

Lăng Hàn cảm thán nói.

Hắn bắt đầu thôi diễn, phá cái trận văn này như thế nào, mở ra một góc, để cho hắn có thể tiến vào.

Lăng Hàn thử mọi cách, phát hiện đối với hắn trận văn này gần như không có áp chế gì. Thật giống như hắn là một con tôm nhỏ, trận văn lại là lưới cá lớn, căn bản không cần nhằm vào hắn.

Như vậy cũng dễ làm. Bởi vì trận văn tàn phá, hắn có thể dùng lên một ít thủ đoạn bạo lực, mạnh mẽ đánh tan trận văn cũng không cần lo lắng bị cắn trả.

Lại như vậy, sau một ngày, hắn cuối cùng khiến cho một góc trận văn này hoàn toàn phai mờ.

Thậm chí, hắn có cảm giác, hình như bản thân cái trận văn này đã phai mờ. Bởi vậy hai phương diện hợp lực, khiến cho tốc độ nó tan vỡ nhanh hơn.

- Ca ca ca, đã bao nhiêu năm, chuột gia cuối cùng mới trốn ra được!

Một âm thanh đột nhiên từ bên trong thân núi truyền ra.

Dựa vào!

Trong lòng Lăng Hàn thầm kêu một tiếng hỏng bét. Hắn hình như không phải đào ra được một di tích cổ đại, mà là một lồng giam, “thứ” hiện tại bị giam bên trong liền sắp thoát khỏi sự vây khốn đi ra.

Cho dù vẫn cách một tầng vách núi, hắn đã có thể cảm giác được, tồn tại này cường đại đến mức thái quá.

Ầm.

Suy nghĩ còn chưa kết thúc, vách động đã bị phá vỡ, lộ ra một cái đầu lớn.

Đây là... đầu của một con chuột, chỉ là lớn đến mức thái quá, so với đầu người không có gì khác biệt.

Nhất thời, áp lực giống như núi!

Lăng Hàn có một loại cảm giác không thở nổi. Con chuột này quá cường đại, cũng không phải Cực Cốt Cảnh, thậm chí Minh Văn Cảnh. Hình như một ý niệm liền có thể trấn áp giết chết hắn.

Điều này nói rõ, con chuột này không chỉ cảnh giới cao, lực tinh thần cũng vô cùng đáng sợ.

Chợt một chút, con yêu chuột này làm sao có thể mở miệng nói?

Lăng Hàn chỉ thấy qua một con có thể nói là yêu thú. Đó là Hầu ca. Bằng không cho dù là con heo nhỏ háo sắc cổ quái cũng không có năng lực như thế.

Hắn không chút do dự, hai tay lật một cái.

Vút vút vút. Hắn ném ra ba cây cột, khóa lại chỗ cửa động con chuột mở ra.

- A, tiểu oa tử của nhân tộc sao?

Con yêu chuột này lộ ra vẻ khinh thường.

- Tiểu tử, ngươi cho rằng ném ba cây cọc sắt hỏng này là có thể vây khốn được chuột gia sao? Thực sự quá ngây thơ rồi!

Nó ngửi một cái, lẩm bẩm:

- Thế nào bí lực thiên địa cằn cỗi như vậy? Xem ra, mấy vị kia không thể phá hủy được căn cơ đại trận. Chỉ có điều, nếu chuột gia có thể đi ra, nói rõ đại trận này đã sắp tan vỡ.

- Đáng giận. Với hoàn cảnh thiên địa như vậy, chuột gia cần bao nhiêu thời gian mới có khả năng khôi phục lại trạng thái tốt nhất?

Nó nhìn về phía Lăng Hàn, lộ ra vẻ uy nghiêm đáng sợ:

- Đã lâu không có mài răng qua, nếm thử mùi vị của nhân tộc. Ngày hôm nay thoát khỏi bị vây khốn, ngày tốt như vậy, vừa lúc nhấm nháp thịt người một chút.

- Nhân tộc, còn không mau mau đưa đầu lại gần!

Lăng Hàn liên tục vận chuyển mấy lần công pháp Hầu ca, cuối cùng tâm tình bình tĩnh xuống. Hắn cười nhạt:

- Ngươi đi ra trước rồi hãy nói. Ta không rảnh chơi với ngươi!

Hắn xoay người, chạy ra.

Con yêu chuột này cảnh giới cao. Không cần nghĩ, ít nhất là Minh Văn Cảnh, thậm chí là Khai Khiếu Cảnh.

... Nghe giọng điệu của con chuột này, nó hình như đến từ thượng cổ, vẫn bị trấn áp. Hiện tại cuối cùng thoát khỏi sự vây khốn, thực lực củ nó đương nhiên cao tới mức đáng sợ.

Hiện tại võ đạo chỉ là sơ hưng. Nhưng võ đạo văn minh đời trước tuyệt đối đạt tới một đỉnh phong. Hai bên phát sinh va chạm, tuyệt đối là võ đạo thời nay bị nát bấy.

- Muốn chạy!

Yêu chuột khinh thường nói. Nó chợt giãy mạnh, đã từ trong vách đá chui ra. Cổ quái chính là, vách núi sau lưng nó lại thật giống như làm bằng nước, lỗ thủng dao động vài cái, lại có thể di chuyển, khép lại.

- A?

Yêu chuột phát hiện, nó vừa rơi xuống đất như thế, phía trước lại là một mảnh sương mù trắng xóa, đâu còn có bóng dáng của Lăng Hàn?

- Lại là một mê huyễn trận.

Yêu chuột a một chút, sau đó hừ lạnh.

- Chỉ là ba cây trận cơ mà thôi. Cái này cũng có thể vây khốn chuột gia sao?

Hai mắt nó phát sáng, màu đỏ giống như lửa, trực tiếp chiếu qua sương mù dày đặc.

Vù.

Nó chỉ là nhảy một cái, lại từ trong vòng vây trận cơ nhảy ra ngoài. Sau đó nó mở miệng hút một cái, nhất thời hình thành kình phong đáng sợ.

Lăng Hàn chỉ cảm thấy dưới chân thoáng chuyển động, thiếu chút nữa đã bị hút trở lại.

Hắn vô cùng kinh ngạc, vội vàng lại ném ra một lá cây Dưỡng Binh, về phía yêu chuột.

Hắn tranh thủ một cơ hội này, lại chạy đi như điên. Phi Toa Bộ được triển khai, hắn liều mạng chạy.

Yêu chuột duỗi ngón tay rạch một cái. Phù binh nhất thời bị chém lui lại phía sau mấy trượng.

- A, lực lượng của chuột gia lại có thể giảm xuống đến một bước lớn như vậy. Ngay cả phù binh Cực Cốt Cảnh cũng không có cách nào tiêu diệt được?

Yêu chuột phát ra tiếng kêu kinh ngạc:

- Đáng giận. Cuối cùng lại để cho nhân tộc này chuồn mất!

- Cũng được. Tạm thời khôi phục thực lực trước đã. Chỉ cần khôi phục, hoàn cảnh thiên địa lấy hiện tại, lại có tồn tại nào địch lại được chuột gia?

- Đến lúc đó, nhân tộc này cũng trốn không thoát!

- Hắc hắc, thiên phú thần thông của chuột gia chính là đào động, một khi chạy ra, vậy tất cả tạo hóa đều là của chuột gia.


- Năm xưa, nơi này có một hoàng triều vô cùng cường đại. Tuy rằng bị diệt, nhưng tin tưởng sẽ có thật nhiều thứ tốt lưu lại. Nếu như chuột gia có thể nhận được một chút tạo hóa, cho dù chỉ là một quyển công pháp, cũng đủ cho chuột gia quật khởi.


...


Lăng Hàn chạy như điên, một đường không biết đụng phải bao nhiêu cây cột đá. Thật may, hắn da thô thịt dày, kết quả bao giờ cũng là cột đá gãy, hắn cơ bản bình yên vô sự.


Sau khi chạy một hồi lâu, hắn cuối cùng khẳng định, con yêu chuột kia cũng không đuổi theo.


Hắn thả chậm bước chân, không tiếp tục triển khai Phi Toa Bộ nữa, nhưng tốc độ vẫn rất nhanh.


Trong lòng của hắn dâng lên vô số nghi vấn. Rất rõ ràng, chỉ là phá một trận pháp, thế nào nhận được lại không phải là bảo vật, mà là chạy ra một con yêu chuột.


Mấu chốt là, con yêu chuột này còn không phải là yêu thú duy nhất bị trấn áp. Bên trong còn nữa. Chỉ là con yêu chuột này biết đào động, cho nên chạy ra trước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK