Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lăng Hàn lập tức bật cười, Triệu Vĩnh Tự lại làm sao có thể nghĩ tới, hắn cũng không phải phú nhị đại vừa mới bước vào Trúc Cơ liền có thể đạt được liên tiếp khí.

Mọi người cùng là Trúc Thiên Cơ, hắn có nắm chắc ngược đãi thiên tài ngũ tinh Trúc Cực Cơ, người như Triệu Vĩnh Tự tính là cái gì?

- Đến cản mười chiêu của ta thì tính là ngươi thắng.

Lăng Hàn ngoắc ngón tay.

Triệu Vĩnh Tự giận dữ, hắn là tồn tại tiếng tăm lừng lẫy trong thế hệ trẻ Khôi Nguyên tinh, xuất thân phi phàm, cũng chính vì như thế nên gia quy rất nghiêm, chỉ có thông qua tâm linh thí luyện thì hắn mới được phép đạt được liên tiếp khí, tiếp xúc với thế giới rộng lớn hơn.

Không cho hắn tiếp xúc trước là sợ đạo tâm của hắn không ổn định, bị thiên tài càng cường đại hơn đè ép đánh mất lòng tin.

Sau khi thông qua tâm linh thí luyện, đạo tâm của hắn vững chắc, cho dù bị người ta hành hạ thảm cũng không đến mức chán chường mất đi ý chí chiến đấu, từ đây liền thành một tên phế vật.

Cho nên, chớ nhìn hắn không có bài danh, nhưng nói đến thực lực chân thật, hắn có thể đứng trong hàng ngũ trước hai mươi Trúc Cơ tại Khôn Nguyên tinh, cũng bởi vì hắn là Trúc Thiên Cơ.

Chờ hắn bước vào Trúc Cực Cơ, vậy hắn hẳn là đệ nhất cao thủ, dù sao cũng là thiên tài tứ tinh, mỗi một thời đại cũng chỉ có một người.

Đương nhiên, phóng tới vũ trụ, thiên tài tứ tinh cũng không hề ít, thậm chí còn có yêu nghiệt vượt qua tứ tinh.

Dạng đại thiên tài, đại cao thủ như hắn lại có thể có người nói muốn trong vòng mười chiêu đánh bại hắn?

Ha ha, thật sự là buồn cười, chuyện cười lớn.

- Nói khoác mà không biết ngượng!

Hắn cười lạnh, sau đó thân thể lao tới giết Lăng Hàn:

- Tiểu tử, hôm nay cho ngươi biết cái gì là chênh lệch thực lực, phải nhớ kỹ giáo huấn và tên của ta, Triệu Vĩnh Tự ta sẽ nhanh chóng vang danh thiên hạ!

Lăng Hàn đứng yên không nổi, đợi đối phương giết tới, lúc này hắn đấm ra một quyền.

Triệu Vĩnh Tự cứng rắn cản lại, oanh, hai lực lượng va chạm với nhau, sắc mặt hắn biến hóa nhưng năng lượng bạo phát đáng sợ, cũng đánh hắn bay đi.

Kỳ thật cũng không có lực lượng va chạm chân chính, chỉ là bình đài mang mô phỏng bí lực, niệm lực và kỹ pháp ứng phó mà thôi.

Vì cái gì chân thật như thế?

Đây là thủ đoạn của Đại Đế, mỗi một vị Tổ Vương đều là đứng trên đỉnh của thế giới, vô địch một thời đại, trừ không cách nào trường sinh bất tử ra, tuyệt đối là không gì làm không được.

Lăng Hàn lắc đầu, nói:

- Ngươi chỉ có bao nhiêu thực lực như vậy hay sao? Vậy ngươi không đỡ được ba chiêu đâu.

Hắn cũng không hề sử dụng toàn lực, nhưng dù là như thế, lực lượng một quyền cũng không phải Triệu Vĩnh Tự có thể chống lại.

Triệu Vĩnh Tự cũng sững sờ, nếu không phải số trận đấu của Lăng Hàn không thể làm giả, hắn thật hoài nghi đây là thiên tài Chú Đỉnh thậm chí mạnh hơn áp chế tu vi đánh với hắn.

Vì cái gì mạnh như vậy?

Hắn đã là siêu cấp người mới, làm sao còn có người kiệt xuất hơn hắn?

Triệu Vĩnh Tự không tin tà, hắn hét lớn một tiếng sau đó giết về phía Lăng Hàn.

Lăng Hàn hững hờ, đưa tay ép, khống, cách, dễ dàng ngăn cản tất cả công kích của Triệu Vĩnh Tự, hơn nữa mỗi lần phòng bị đến còn có dư lực đánh bay Triệu Vĩnh Tự, việc này làm đối phương khó chịu.

- Chín chiêu rồi?

Hắn vừa cười vừa nói.

Triệu Vĩnh Tự không nói gì, hắn đã biết mình không có khả năng chiến thắng Lăng Hàn, hắn nhớ Lăng Hàn từng nói hắn đỡ được mười chiêu sẽ thắng, như thế chí ít cũng không tồi.

- A!

Hắn hét lớn một tiếng, vận chuyển ra tiên pháp mạnh nhất, năng lượng không ngừng sôi trào, tay phải của hắn hóa thành đầu rồng màu xanh và tấn công Lăng Hàn.

Lăng Hàn cũng nghiêm túc một chút, phát động Yêu Hầu quyền đón đánh Triệu Vĩnh Tự.

Bành!

Yêu Hầu quyền mang theo sức mạnh vô tận, căn bản không phải Triệu Vĩnh Tự có thể đối kháng, một kích đánh hắn bay ra ngoài, thân thể biến thành ánh sáng và biến mất không thấy gì nữa.

- Chúc mừng ngươi thu được trận đầu thắng lợi, lần chiến đấu này ngươi thu hoạch được mười điểm đẳng cấp, căn cứ vào bài danh đẳng cấp sẽ xếp hàng.

Đẳng cấp chiến có cơ sở xác định là điểm tích lũy, vĩnh viễn là điểm tích lũy giao thủ với kẻ không kém gì ngươi, người thực lực mạnh sẽ thăng lên nhanh chóng, ngươi không có thực lực sẽ kẹt tại chỗ, nhất định là kẻ nửa vời.

Bởi vì thua là sẽ trừ điểm.

Đương nhiên, giống như Triệu Vĩnh Tự vốn là không điểm, cũng không có điểm để trừ, sẽ không xuất hiện điểm âm.

Lăng Hàn cũng rời khỏi khu vực chiến đấu, hắn về tới gian phòng của mình, trước tiếp tục xếp hàng chờ đẳng cấp chiến, lại chờ thêm một giờ.

Theo quy tắc của sân đấu, đẳng cấp chiến một ngày tổ chức ba lần, tiếp tiếp nữa, cho dù thắng thua đều không tăng giảm điểm - đối thủ cũng như thế.

Đẳng cấp này tiến hành theo điểm tích lũy đối xứng, chiến thắng bài danh cao hơn mình sẽ đạt được điểm tích lũy tương ứng nhiều hơn, bại trong tay người bài danh thấp hơn mình sẽ bị trừ điểm nhiều hơn.

Có người tính qua, dù là bảo trì chiến tích toàn thắng, mỗi ngày đều cần đánh ba trận, ít nhất cũng phải thời gian một năm mới có thể tiến nhập trước một ngàn tên.

Nếu như có thể trực tiếp khiêu chiến, nói không chừng một người mới lập tức biến thành mãnh nhân đệ nhất, nhưng nước trong đó quá sâu, bây giờ đẳng cấp chiến có thể bảo đảm bài danh trước một ngàn và một vạn, tuyệt đối là thiên tài chân chính.

Lăng Hàn chạy tới diễn đàn xem một chút, phát hiện trên mạng có rất nhiều thiếp mới, đều nhằm vào hắn “lâm trận bỏ chạy”, biểu đạt xem thường với hắn.

Hắn lại đi mở lôi đài, nhưng không ai lại đến ứng chiến, mà là gửi tin tức tư nhân với hắn, cũng nhục mạ hắn một trận, Lăng Hàn chỉ mở ra công năng tiếp thu tin nhấn của bạn tốt, lúc này mới thanh tĩnh lại.

A, lúc trước hắn chỉ muốn tham gia đẳng cấp chiến, thế mà bị người ta coi là sợ chiến, làm đào binh?

Được rồi, hôm nay hắn lời không ít tinh tế tệ, hơn nữa thân là cao thủ, cũng không thể luôn lăn lộn ở cấp độ này, sẽ kéo thấp trình độ của hắn, về sau không dễ kiếm nhiều tiền.

Lăng Hàn cũng không có rời khỏi tinh bình đài, hắn đi đan dược quán.

Ở chỗ này có thật nhiều Đan sư bán đan dược, chỉ cần ngươi trả tiền, liền có thể trực tiếp cầm hoá đơn nhận hàng, đương nhiên cũng có thể lựa chọn bảo đối phương gửi tới, chỉ cần vị trí tinh cầu của ngươi có truyền tống trận.

Phí truyền tống tự gánh vác.

Đan sư là chức nghiệp khan hiếm lại xuất hiện trong mạng lưới tinh võng, đối với Đan sư đây là chuyện phi thường có lợi, có thể giảm bớt tài nguyên và có thêm nhiều người mua, tự nhiên làm thân phận Đan sư tăng lên gấp bội.

Lăng Hàn muốn cũng không phải đan dược, mà là đan phương thích hợp.

Đan phương có tính duy nhất, chỉ cần xuất hiện trong mạng lưới tinh tế một lần, cũng chỉ có là người bán ra đầu tiên mới có thể tiếp tục bán, người khác bán đồ lậu sẽ bị trừng phạt nặng nề.

Lăng Hàn tìm kiếm đan phương thích hợp với hắn.

Thứ nhất, hiện tại hắn chỉ là Trúc Cơ, tinh thần lực có hạn, nhiều nhất chỉ có thể luyện chế đan dược nhị tinh, cũng chính là áp dụng với Chú Đỉnh cảnh, đây chính là hạn chế lớn.

Thứ hai, hắn muốn tìm một loại đan phương có ít Đan sư luyện chế, hắn luyện chế đan dược sẽ lợi nhuận gấp mười thậm chí gấp trăm lần Đan sư cùng giai.

- Chính là ngươi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK