Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lăng Hàn cũng không thấy mình chuyên tình, không lên Loạn Tinh nữ hoàng một là bởi vì hắn chưa bao giờ ép buộc người khác, hai là nhất thời thoải mái, sau này kết thúc như thế nào?

Lẽ nào Loạn Tinh nữ hoàng là loại nữ tử nhu nhược bị người lên sau đó liền y thuận tuyệt đối?

Không thể!

Đến thời điểm đó, hai người bọn họ chỉ có một người có thể sống, tuy hiện tại Loạn Tinh nữ hoàng cũng muốn giết hắn, bất quá cái mâu thuẫn này không phải là không thể hóa giải, nhưng hắn thật lên ngựa, vậy chính là không chết không thôi.

Song phương tiếp tục kéo dài.

Hai tháng sau, Lăng Hàn đạt đến Đại cực vị đỉnh cao, sắp đột phá.

Đây chính là cơ hội hắn một mực chờ đợi.

Độ thiên kiếp.

Trời đất bao la, thiên kiếp to lớn nhất!


Thiên kiếp sẽ không vô cớ liên lụy người khác, nhưng không gian đóng kín này tất nhiên sẽ bị đánh vỡ, đến thời điểm đó Lăng Hàn sẽ tìm cơ hội thoát vây rời đi.

Có điều, bởi vì không thể ngộ đạo ở dưới Luân Hồi Thụ, để hắn bỏ ra hơn nửa năm mới rốt cục bước ra bước cuối cùng, ầm ầm ầm, uy lực thiên kiếp ngay cả thủ đoạn của Sáng Thế Cảnh cũng không cách nào ngăn cản, Lôi Vân bỗng dưng sinh ra, bắt đầu tàn phá.

- Ồ!

Vô Tương Thánh Nhân kinh ngạc.

- Tiểu tử thúi, ngươi ăn cái tiên đan gì, chưa tới một năm, ngươi lại từ Đại cực vị hậu kỳ tu đến đỉnh cao, thậm chí có thể xung kích Đại viên mãn?

Từ Đại cực vị hậu kỳ tu đến đỉnh cao, này cũng không tính kinh người, dù sao chỉ cần gặm thiên tài địa bảo vẫn có thể thực hiện, nhưng thiên đạo không phải đơn giản là có thể lĩnh ngộ như thế?

Hắn cũng không biết, trong cơ thể Lăng Hàn còn có một Ma Chủ tinh nguyên, tuy chỉ còn dư lại một chút xíu, nhưng muốn trợ giúp Lăng Hàn xông lên Sơn Hà Cảnh đỉnh cao là không có vấn đề gì.

- Ha ha, hóa ra tiểu tử ngươi đánh ý đồ này, muốn dùng uy lực của thiên kiếp phá tan lao tù của bản tôn?

Vô Tương Thánh Nhân cười khà khà.

- Tiểu tử, ngươi không khỏi quá khinh thường bản tôn đi.

Ầm ầm ầm, một tia chớp hạ xuống, bổ tới Lăng Hàn.

Lăng Hàn đón đánh thiên kiếp, hiện tại hắn không có ý niệm khác, chủ động đổ nát Thần cốt trong cơ thể, tiếp thu thiên kiếp gột rửa.

- Hả?

Loạn Tinh nữ hoàng lùi qua một bên nhìn, tuy Thiên Lôi oanh liên tục, nhưng chỉ cần không chủ động ra tay, thì sẽ không bị thiên kiếp cuốn vào. Đương nhiên, nếu Lăng Hàn ra tay với nàng, nàng lại giáng trả, vậy thiên kiếp này sẽ đối xử bình đẳng.

Rõ ràng thể phách của Lăng Hàn đã đạt đến Thần Thiết cấp bốn, vì sao lại bị lôi đình chém nát?

Lẽ nào, đây là Lăng Hàn tự mình đổ nát Thần cốt?

Loạn Tinh nữ hoàng chỉ có thể nghĩ đến một khả năng như thế, nhưng tại sao vậy chứ? Đang yên đang lành tại sao phải tự mình đổ nát Thần cốt? Phải biết cường độ Thần cốt của Lăng Hàn đạt đến Thần Thiết cấp bốn, có thể nói nằm ngủ cũng có thể vượt qua thiên kiếp.

Đây là vì luyện mãi thành thép sao?

Trong lòng nàng nhảy một cái, sau đó khiếp sợ, cái này lại tăng lên một bước sẽ đạt đến lực phòng ngự kinh khủng cỡ nào?

Đương nhiên, mạnh đến Thần Thiết cấp năm ở trước mặt nàng cũng không đỡ nổi một đòn, nhưng bởi vậy có thể suy đoán, cảnh giới của Lăng Hàn càng cao, lực phòng ngự của hắn cũng sẽ tăng lên theo, từ đầu tới cuối duy trì cao hơn cảnh giới một đoạn.

Vậy thì quá khủng bố!

Nam nhân từ tiểu thế giới đến này... sao sẽ nắm giữ năng lực kinh người như vậy, lẽ nào cũng đến từ Thiên Tộc thượng cổ nào đó sao?

- Đệt!

Vô Tương Thánh Nhân cũng kinh ngạc thốt lên, cảnh giới của hắn cao hơn, sống lâu hơn Loạn Tinh nữ hoàng, nhưng thể phách đáng sợ như thế này xưa nay hắn cũng chưa từng nghe nói.

Hắn vốn tưởng rằng thể phách của Lăng Hàn mạnh, là ăn bảo vật khoáng thế gì, chỉ có thể dùng "một lần", nhưng từ hiện tại đến xem, cái này còn có thể theo cảnh giới tăng lên!

- Tiểu tử này cũng đến từ đại tộc nào sao?

Vô Tương Thánh Nhân có cảm giác như đang nằm mơ.

Xuất hiện một huyết mạch Cửu Xà Tộc đã rất ngạc nhiên, cái này được gọi là Thiên Tộc thượng cổ, đã sớm biến mất khỏi Thần giới, mà Lăng Hàn yêu nghiệt, lại tuyệt đối không thua a.

Là hậu duệ của Cổ Thiên Tộc sao?

Vô Tương Thánh Nhân giật mình, sau đó đại hỉ, nếu như hai Cổ Thiên Tộc kết hợp, vậy sinh ra đời sau sẽ nắm giữ cơ sở nghịch thiên thế nào?

Đây ngay cả ở thời kỳ thượng cổ cũng chưa từng xuất hiện, bởi vì Cổ Tộc quá ít, ngay cả ở thời kỳ thượng cổ, thời điểm vẫn tính có mấy nhà, cũng chưa từng xuất hiện thông gia.

- Bản tôn thực sự là chờ mong a!

Hắn lẩm bẩm nói.

Lăng Hàn phá nát Thần cốt, tiếp thu thiên kiếp rèn luyện, Bất Diệt Thiên Kinh không ngừng vận chuyển, xuất phát về cảnh giới càng cao hơn.

Đối với Lăng Hàn mà nói, độ thiên kiếp là chút lòng thành, đánh bóng Thần cốt mới là chuyện quan trọng, hắn nhàn rỗi cũng nhàn rỗi, nên tế Tiên Ma Kiếm ra, nếu đồ chơi này có thể nuốt Thần Thiết tăng lên phẩm chất, vậy được thiên kiếp rèn luyện hẳn cũng có lợi đi.

Nửa ngày trôi qua, Lăng Hàn gây dựng lại Thần cốt, vận chuyển một giọt Bất Diệt Chân Dịch, dù cho ở trong hư không, thiên địa linh khí cũng bị dẫn dắt đến cuồn cuộn, củng cố đạo cơ của hắn.

Lại thêm nơi này còn có sinh mệnh tinh khí nồng nặc, nguyên khí của hắn hoàn toàn khôi phục, hơn nữa khí huyết bốc lên, cho thấy sức sống phồn thịnh.

Thân hình của Lăng Hàn hạ xuống, lấy ra một bộ quần áo mới thay, ở dưới thiên kiếp, quần áo của hắn đương nhiên đã hóa thành tro.

Hắn nhìn bầu trời, khẽ nhíu mày, bởi vì ở dưới thiên kiếp đánh phá, không gian này lại không ngừng phóng to, giãn ra đủ địa phương để hắn độ kiếp, làm cho thiên kiếp không cách nào phá hư không gian này.

Không hổ là thủ đoạn của Thánh Nhân, không phải hắn có khả năng tưởng tượng.

- Tiểu tử thúi, thật không nghĩ tới, ngươi để bản tôn càng thêm kinh hỉ!

Vô Tương Thánh Nhân cười to.

- Hiện tại cường độ thể phách của ngươi, phải đạt đến Thần Thiết cấp năm a?

Lăng Hàn biết không thể giấu giếm được nhãn lực của một Thánh Nhân, tuy Thánh Nhân này sớm chết, chỉ còn lại một đạo tàn hồn. Hắn tỉ mỉ lĩnh hội một chút mới nói:

- Hẳn chưa, chỉ vượt xa Thần Thiết cấp bốn, cách cấp năm còn có một chút.

Đại khái Lăng Hàn cần tu ra tòa Sơn Hà thứ năm, lại qua một lần thiên kiếp, lúc này mới có thể để Thần cốt đạt đến Thần Thiết cấp năm.

- Nhanh sinh đồ đệ cho bản tôn!

Vô Tương Thánh Nhân kích động nói.

- Mặc kệ ngươi.


Lăng Hàn ngồi khoanh chân, tiếp tục tu luyện.


Tuy hiện tại Vô Tương Thánh Nhân còn nắm giữ năng lực kinh người, nhưng chuyện như sinh con, chỉ là khí lực lớn cũng vô dụng. Hắn hừ một tiếng nói:


- Các ngươi muốn vĩnh viễn ở chỗ này sao?


---------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK