Đế tộc rất trâu bò, bọn họ có Đế binh tọa trấn, nội tình thâm hậu, thậm chí chưa bao giờ thiếu hụt Thánh Nhân.
Nhưng lại có một hiện tượng kỳ lạ, đó chính là Đế tộc không cách nào xuất hiện Tổ Vương, giống như khí vận của gia tộc hoặc tông môn đã bị Tổ Vương dùng hết, hậu nhân sẽ bị thiên địa ghét bỏ, cho dù cố gắng thế nào cũng thiếu hụt một ít.
Thành đế không chỉ cần thiên phú, cố gắng và thực lực, vận khí là thứ không thể thiếu.
Cho nên, có rất nhiều Đại Đế đều là người bình thường.
Nghe Lăng Hàn nói như vậy, Lâm Lãng đầu tiên là im lặng, sau đó hừ một tiếng:
- Ngươi thật mặt dày, dám tự so sánh với Đại Đế!
Oanh, hắn xuất chưởng che khuất bầu trời.
Lăng Hàn nhảy lên ngăn cản, nắm đấm va chạm với chưởng ấn khổng lồ, ngay sau đó ký hiệu bộc phát và nổ tung.
Nhưng sau khi thiêu đốt đế huyết, Lâm Lãng thật sự quá cường đại, chiến lực tăng lên cửu trọng thiên, gần như có thể diệt sát chín thành chín Sinh Đan cảnh.
Lăng Hàn bị đánh rơi xuống đất, ầm, chưởng ấn đánh vào mặt đất, tro bụi bay đầy trời.
- Thiếu chủ uy vũ!
- Thiếu chủ bá khí!
Nam tử áo tím và nữ tử áo đỏ cùng hoan hô, trên mặt mang theo kính sợ, cho dù bọn họ đều là Sinh Đan cảnh, nếu bọn họ đối mặt với một kích này, chỉ sợ bọn họ sẽ chết ngay lập tức.
Cho nên, Lăng Hàn chỉ là Chú Đỉnh cảnh, hắn chết chắc.
Lâm Lãng thu chưởng, hắn nhìn tro bụi đầy trời, hắn nhìn thấy một thanh niên đứng thẳng như trường thương trong tro bụi.
Cái gì!
Nam tử áo tím và nữ tử áo đỏ ngạc nhiên, bọn họ không dám tin vào mắt mình, Lâm Thất cũng không tốt hơn bọn họ bao nhiêu, hắn đang ngạc nhiên và kinh hãi.
Tại sao lại như vậy?
Lâm Lãng cau mày, lực lượng của đối phương yếu hơn hắn mấy trọng thiên, theo lý mà nói, nếu mình đánh ra một chưởng, đối phương khẳng định sẽ thịt nát xương tan, tại sao lại không có việc gì?
- Thiêu đốt đế huyết đúng là rất mạnh.
Lăng Hàn gật đầu, hắn bình luận.
Lực lượng ban đầu của Lâm Lãng có thể đạt tới nhất trọng thiên, sau khi thiêu đốt đế huyết, lực lượng tăng thêm bát trọng thiên, lại thi triển tiên thuật cấp Tôn Giả, chiến lực đã tăng lên cửu trọng thiên.
Chỉ có thể nói, chân huyết của Tổ Vương quá mạnh, mạnh đến mức vượt ra khỏi trạng thái bình thường, cho dù đã sớm hóa đạo nhưng bị huyết mạch ảnh hưởng vẫn giúp hậu đại bạo phát lực lượng to lớn.
Lăng Hàn cảm thán, Lâm Lãng lại sắp điên.
Hắn thiêu đốt đế huyết lại không thắng một tên bình dân đê tiện?
Hô!
Hắn vung tay tấn công Lăng Hàn.
Lăng Hàn không sợ, hắn vung quyền ngăn cản.
Ầm ầm ầm, sau mỗi một kích, mặt đất vỡ ra, giống như muốn hủy diệt Thánh Địa. Nhưng trên thực tế Thánh Địa được nhiều đời Tôn Giả gia cố, cho dù Giáo Chủ giao thủ cũng chỉ đánh nát vài tảng đá mà thôi.
Chiến đấu như vậy lại hấp dẫn vô số người.
- A, đây không phải Lăng Hàn sao?
- Không phải chứ, lại có người chiến đấu cùng giai với hắn, hơn nữa còn chiếm thượng phong?
- Quái vật kia là ai thế?
- Tê, ta biết rồi! Nhìn kìa, Lâm Thất đang ở bên cạnh.
- Ta hiểu rồi, đó là hậu nhân của Hỏa Vân Tổ Vương!
- Chú Đỉnh cảnh, chỉ có một người phù hợp, đó chính là Lâm Lãng.
- Đế tử Lâm Lãng!
Tất cả mọi người kinh hãi, Đế tộc siêu nhiên, không bị phân chia bốn Thiên Vực ảnh hưởng, ví dụ như Phật tộc càng không thuộc về bốn Thiên Vực, bọn họ đã nhảy ra khỏi ngũ hành.
Trong bài danh tinh võng, mặc dù cũng có bóng dáng Đế tộc như bàng chi Lâm Thất, Đế tử Đế nữ chân chính sẽ không xuất hiện.
Ví dụ như Cát Tường Thiên, nàng thậm chí chỉ là Thánh Nữ Phật môn Bắc Thiên vực nhưng chỉ có xếp hạng mỹ mạo của nàng, không có tư liệu về chiến lực.
Có thể nói đến chiến lực, nàng tuyệt đối không yếu hơn Phong Kế Hành.
- Không nghĩ tới, Lăng Hàn lại có thể kinh động Đế tộc.
- Ai, không có biện pháp, ở trước mặt Đế tộc, mặc ngươi là thiên kiêu tuyệt thế ra sao cũng phải cúi đầu.
- Bởi vì là Đế tộc!
Tất cả mọi người cảm khái, mỗi người đều lắc đầu, không quản Lăng Hàn hay Chu Thừa Vận, cái gọi là Chú Đỉnh đệ nhất nhân đều là không tính Đế tộc, bằng không đừng nói đệ nhất, đứng trước mười cũng khó khăn.
Nhưng các Đế tử Đế nữ quá vô danh, bọn họ sẽ không kết nối tinh võng, cho nên phần lớn chỉ lưu lại cái tên, không có bao nhiêu người thấy chân dung.
Oanh! Oanh! Oanh!
Lâm Lãng đại phát thần uy đè đánh Lăng Hàn, thậm chí hắn lại vận chuyển Đế thuật muốn giải quyết Lăng Hàn.
Nhưng đối mặt Tiên Đỉnh duy nhất của Lăng Hàn, trừ phi chiến lực nghiền ép lục trọng thiên trở lên, nếu không lực lượng này sẽ bị Tiên Đỉnh duy nhất hóa giải, sẽ không tạo thành ảnh hưởng gì.
Nhưng Lăng Hàn không phải là người bị động chịu đòn.
Ngươi vận dụng tuyệt chiêu, ta không có tuyệt chiêu sao?
Tiên Đỉnh duy nhất, đi ra!
Tâm niệm Lăng Hàn vừa động, Tiên Đỉnh to lớn trong thức hải hiện ra trogn đầu hắn, ngay sau đó khí tức đáng sợ bộc phát giống như đế vương đi tuần, uy nghiêm, trang trọng làm người ta hoảng sợ.
Các Trúc Cơ, Chú Đỉnh ở gần đều quỳ xuống, chỉ có Sinh Đan mới ngoại lệ, nhưng bọn họ lại sợ hãi giống như nhìn thấy Đại Đế.
Oanh, khí tức Tiên Đỉnh xung kích, Lâm Lãng kêu lên đau đớn, hắn không thể không thu tay.
Hắn hoảng sợ không nhỏ, chính mình thiêu đốt đế huyết, hắn giống như Đại Đế còn trẻ tuổi, nhưng bây giờ hắn lại cảm thấy sợ hãi, hai chân mềm nhũn ra như muốn quỳ xuống.
Nhưng hắn là Đế tử, đế huyết trong người cao cao tại thượng cỡ nào, làm sao có thể quỳ xuống?
Lâm Lãng cưỡng ép áp chế, nhưng đế huyết của hắn đang làm lạnh, thân thể mười trượng biến thành chín trượng lại từ chín trượng biến thành tám trượng... Qua một lúc hắn biến về nguyên hình.
Hắn cảm thấy da đầu tê dại, đế huyết thiêu đốt chưa kết thúc, hắn đã bị đánh về nguyên hình, quả thực giống như đang nằm mơ.
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười:
- Tới phiên ta rồi.
Xèo, hắn lao ra ngoài và xuất quyền.
Bành!
Đối mặt Lăng Hàn phát uy, Lâm Lãng không thể địch lại, hắn xuất ra một quyền là bị đánh bay ra ngoài, sau đó nặng nề ngã xuống đất, toàn thân đầy tro bụi.
Lăng Hàn xông tới, hắn liên tục xuất quyền tấn công, hoàn toàn không lưu tình chút nào.
Ầm ầm ầm, Lâm Lãng bị đánh co người lại thành một khối, hai tay bảo vệ yếu hại, sau đó chỉ có thể mặc Lăng Hàn oanh kích.
Móa!
Thấy cảnh này, những người chung quanh líu lưỡi.
Không phải chứ.
Không phải vừa mới nói Đế tộc là không thể chiến thắng, cái gọi là Trúc Cơ đệ nhất nhân, Chú Đỉnh đệ nhất nhân đều là bài trừ Đế tộc ra ngoài, hiện tại có một tên Đế tộc bị đè đánh.
Bọn họ có thể tin vào mắt mình hay không?
Trời ạ, chẳng lẽ lịch sử phải sửa lại, thần thoại mới ra đời?
Ầm ầm ầm, Lăng Hàn đánh rất sướng tay, khốn kiếp, hắn trêu ai ghẹo ai, đúng là có bệnh, cho rằng hắn là kẻ dễ khi dễ hay sao?
Ta đánh chết tên vương bát đản ngươi.
Nhưng lại có một hiện tượng kỳ lạ, đó chính là Đế tộc không cách nào xuất hiện Tổ Vương, giống như khí vận của gia tộc hoặc tông môn đã bị Tổ Vương dùng hết, hậu nhân sẽ bị thiên địa ghét bỏ, cho dù cố gắng thế nào cũng thiếu hụt một ít.
Thành đế không chỉ cần thiên phú, cố gắng và thực lực, vận khí là thứ không thể thiếu.
Cho nên, có rất nhiều Đại Đế đều là người bình thường.
Nghe Lăng Hàn nói như vậy, Lâm Lãng đầu tiên là im lặng, sau đó hừ một tiếng:
- Ngươi thật mặt dày, dám tự so sánh với Đại Đế!
Oanh, hắn xuất chưởng che khuất bầu trời.
Lăng Hàn nhảy lên ngăn cản, nắm đấm va chạm với chưởng ấn khổng lồ, ngay sau đó ký hiệu bộc phát và nổ tung.
Nhưng sau khi thiêu đốt đế huyết, Lâm Lãng thật sự quá cường đại, chiến lực tăng lên cửu trọng thiên, gần như có thể diệt sát chín thành chín Sinh Đan cảnh.
Lăng Hàn bị đánh rơi xuống đất, ầm, chưởng ấn đánh vào mặt đất, tro bụi bay đầy trời.
- Thiếu chủ uy vũ!
- Thiếu chủ bá khí!
Nam tử áo tím và nữ tử áo đỏ cùng hoan hô, trên mặt mang theo kính sợ, cho dù bọn họ đều là Sinh Đan cảnh, nếu bọn họ đối mặt với một kích này, chỉ sợ bọn họ sẽ chết ngay lập tức.
Cho nên, Lăng Hàn chỉ là Chú Đỉnh cảnh, hắn chết chắc.
Lâm Lãng thu chưởng, hắn nhìn tro bụi đầy trời, hắn nhìn thấy một thanh niên đứng thẳng như trường thương trong tro bụi.
Cái gì!
Nam tử áo tím và nữ tử áo đỏ ngạc nhiên, bọn họ không dám tin vào mắt mình, Lâm Thất cũng không tốt hơn bọn họ bao nhiêu, hắn đang ngạc nhiên và kinh hãi.
Tại sao lại như vậy?
Lâm Lãng cau mày, lực lượng của đối phương yếu hơn hắn mấy trọng thiên, theo lý mà nói, nếu mình đánh ra một chưởng, đối phương khẳng định sẽ thịt nát xương tan, tại sao lại không có việc gì?
- Thiêu đốt đế huyết đúng là rất mạnh.
Lăng Hàn gật đầu, hắn bình luận.
Lực lượng ban đầu của Lâm Lãng có thể đạt tới nhất trọng thiên, sau khi thiêu đốt đế huyết, lực lượng tăng thêm bát trọng thiên, lại thi triển tiên thuật cấp Tôn Giả, chiến lực đã tăng lên cửu trọng thiên.
Chỉ có thể nói, chân huyết của Tổ Vương quá mạnh, mạnh đến mức vượt ra khỏi trạng thái bình thường, cho dù đã sớm hóa đạo nhưng bị huyết mạch ảnh hưởng vẫn giúp hậu đại bạo phát lực lượng to lớn.
Lăng Hàn cảm thán, Lâm Lãng lại sắp điên.
Hắn thiêu đốt đế huyết lại không thắng một tên bình dân đê tiện?
Hô!
Hắn vung tay tấn công Lăng Hàn.
Lăng Hàn không sợ, hắn vung quyền ngăn cản.
Ầm ầm ầm, sau mỗi một kích, mặt đất vỡ ra, giống như muốn hủy diệt Thánh Địa. Nhưng trên thực tế Thánh Địa được nhiều đời Tôn Giả gia cố, cho dù Giáo Chủ giao thủ cũng chỉ đánh nát vài tảng đá mà thôi.
Chiến đấu như vậy lại hấp dẫn vô số người.
- A, đây không phải Lăng Hàn sao?
- Không phải chứ, lại có người chiến đấu cùng giai với hắn, hơn nữa còn chiếm thượng phong?
- Quái vật kia là ai thế?
- Tê, ta biết rồi! Nhìn kìa, Lâm Thất đang ở bên cạnh.
- Ta hiểu rồi, đó là hậu nhân của Hỏa Vân Tổ Vương!
- Chú Đỉnh cảnh, chỉ có một người phù hợp, đó chính là Lâm Lãng.
- Đế tử Lâm Lãng!
Tất cả mọi người kinh hãi, Đế tộc siêu nhiên, không bị phân chia bốn Thiên Vực ảnh hưởng, ví dụ như Phật tộc càng không thuộc về bốn Thiên Vực, bọn họ đã nhảy ra khỏi ngũ hành.
Trong bài danh tinh võng, mặc dù cũng có bóng dáng Đế tộc như bàng chi Lâm Thất, Đế tử Đế nữ chân chính sẽ không xuất hiện.
Ví dụ như Cát Tường Thiên, nàng thậm chí chỉ là Thánh Nữ Phật môn Bắc Thiên vực nhưng chỉ có xếp hạng mỹ mạo của nàng, không có tư liệu về chiến lực.
Có thể nói đến chiến lực, nàng tuyệt đối không yếu hơn Phong Kế Hành.
- Không nghĩ tới, Lăng Hàn lại có thể kinh động Đế tộc.
- Ai, không có biện pháp, ở trước mặt Đế tộc, mặc ngươi là thiên kiêu tuyệt thế ra sao cũng phải cúi đầu.
- Bởi vì là Đế tộc!
Tất cả mọi người cảm khái, mỗi người đều lắc đầu, không quản Lăng Hàn hay Chu Thừa Vận, cái gọi là Chú Đỉnh đệ nhất nhân đều là không tính Đế tộc, bằng không đừng nói đệ nhất, đứng trước mười cũng khó khăn.
Nhưng các Đế tử Đế nữ quá vô danh, bọn họ sẽ không kết nối tinh võng, cho nên phần lớn chỉ lưu lại cái tên, không có bao nhiêu người thấy chân dung.
Oanh! Oanh! Oanh!
Lâm Lãng đại phát thần uy đè đánh Lăng Hàn, thậm chí hắn lại vận chuyển Đế thuật muốn giải quyết Lăng Hàn.
Nhưng đối mặt Tiên Đỉnh duy nhất của Lăng Hàn, trừ phi chiến lực nghiền ép lục trọng thiên trở lên, nếu không lực lượng này sẽ bị Tiên Đỉnh duy nhất hóa giải, sẽ không tạo thành ảnh hưởng gì.
Nhưng Lăng Hàn không phải là người bị động chịu đòn.
Ngươi vận dụng tuyệt chiêu, ta không có tuyệt chiêu sao?
Tiên Đỉnh duy nhất, đi ra!
Tâm niệm Lăng Hàn vừa động, Tiên Đỉnh to lớn trong thức hải hiện ra trogn đầu hắn, ngay sau đó khí tức đáng sợ bộc phát giống như đế vương đi tuần, uy nghiêm, trang trọng làm người ta hoảng sợ.
Các Trúc Cơ, Chú Đỉnh ở gần đều quỳ xuống, chỉ có Sinh Đan mới ngoại lệ, nhưng bọn họ lại sợ hãi giống như nhìn thấy Đại Đế.
Oanh, khí tức Tiên Đỉnh xung kích, Lâm Lãng kêu lên đau đớn, hắn không thể không thu tay.
Hắn hoảng sợ không nhỏ, chính mình thiêu đốt đế huyết, hắn giống như Đại Đế còn trẻ tuổi, nhưng bây giờ hắn lại cảm thấy sợ hãi, hai chân mềm nhũn ra như muốn quỳ xuống.
Nhưng hắn là Đế tử, đế huyết trong người cao cao tại thượng cỡ nào, làm sao có thể quỳ xuống?
Lâm Lãng cưỡng ép áp chế, nhưng đế huyết của hắn đang làm lạnh, thân thể mười trượng biến thành chín trượng lại từ chín trượng biến thành tám trượng... Qua một lúc hắn biến về nguyên hình.
Hắn cảm thấy da đầu tê dại, đế huyết thiêu đốt chưa kết thúc, hắn đã bị đánh về nguyên hình, quả thực giống như đang nằm mơ.
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười:
- Tới phiên ta rồi.
Xèo, hắn lao ra ngoài và xuất quyền.
Bành!
Đối mặt Lăng Hàn phát uy, Lâm Lãng không thể địch lại, hắn xuất ra một quyền là bị đánh bay ra ngoài, sau đó nặng nề ngã xuống đất, toàn thân đầy tro bụi.
Lăng Hàn xông tới, hắn liên tục xuất quyền tấn công, hoàn toàn không lưu tình chút nào.
Ầm ầm ầm, Lâm Lãng bị đánh co người lại thành một khối, hai tay bảo vệ yếu hại, sau đó chỉ có thể mặc Lăng Hàn oanh kích.
Móa!
Thấy cảnh này, những người chung quanh líu lưỡi.
Không phải chứ.
Không phải vừa mới nói Đế tộc là không thể chiến thắng, cái gọi là Trúc Cơ đệ nhất nhân, Chú Đỉnh đệ nhất nhân đều là bài trừ Đế tộc ra ngoài, hiện tại có một tên Đế tộc bị đè đánh.
Bọn họ có thể tin vào mắt mình hay không?
Trời ạ, chẳng lẽ lịch sử phải sửa lại, thần thoại mới ra đời?
Ầm ầm ầm, Lăng Hàn đánh rất sướng tay, khốn kiếp, hắn trêu ai ghẹo ai, đúng là có bệnh, cho rằng hắn là kẻ dễ khi dễ hay sao?
Ta đánh chết tên vương bát đản ngươi.