Thông Mạch Cảnh, đả thông kinh mạch toàn thân. Đây là con đường tồn trữ và thông hành bí lực, vì cơ sở võ đạo. Không có bước này, tất nhiên võ đạo dừng lại.
Tiếp theo chính là Hoán Huyết Cảnh. Điều này mới chính thức liên quan đến nâng cao trình độ sinh mạng.
Sau Hoán Huyết Cảnh, đó là Cực Cốt.
Điều này trên bản chất vẫn là nâng cao trình độ sinh mạng. Biểu hiện cụ thể lại là xương cốt trong cơ thể tiến hóa. Hết lần này tới lần khác đánh nát, tống ra cặn bã trong xương cốt, cuối cùng giống như hóa thành tinh kim, khiến cho võ giả có phòng ngự rất mạnh.
Như Lăng Hàn nói, ở chiến lực Hoán Huyết Cảnh vô cùng kinh người. Nhưng nếu như một đòn đánh vào trên xương của cao thủ Cực Cốt Cảnh, vậy đối phương hoàn toàn có thể dựa vào mức độ cứng rắn của xương chống đỡ công kích này.
Cho nên, trừ khi lực lượng nghiền ép, bằng không đánh Cực Cốt Cảnh, nhất định phải tìm khe xương.
Như vậy mà nói, không thể nghi ngờ Cực Cốt Cảnh khiến cho võ giả bớt đi rất nhiều điểm yếu hại, so với thân thể yếu đuối có xương cứng bảo vệ, lực phòng ngự được nâng cao rất lớn.
Lăng Hàn ăn vào một bảo quả sinh mạng, bắt đầu đột phá.
Ầm.
Trong thân thể hắn nhất thời dâng lên sóng to gió lớn, trình độ sinh mạng bắt đầu bay vọt.
Trên lý thuyết, chỉ cần tu vi được nâng cao, trình độ sinh mạng lại nâng cao. Nhưng ở thời điểm cảnh giới đột phá, điều này không thể nghi ngờ chính là bay vọt, nhất là cảnh giới lớn.
Lăng Hàn lập tức cảm giác được thân thể trống rỗng. Cho dù ắn một bảo quả sinh mạng cũng không đủ dùng.
Cảnh giới này càng cao, lúc đột phá cần dùng đến bảo quả sinh mạng lại càng cao giai.
Lăng Hàn vừa ăn xong là Trường Hồng Quả. Cái này dùng để đột phá cảnh giới nhỏ không thành vấn đề. Nhưng đối với cảnh giới lớn lại có chút miễn cưỡng. Huống gì còn là loại yêu nghiệt giống như Lăng Hàn, cần có sức sống sinh mạng càng kinh người tới mức nào.
Cũng khó trách nhóm cường giả bốn đại soái vẫn dừng lại ở trên Minh Văn Cảnh. Không có bảo quả sinh mạng tương ứng, lại làm gì có can đảm dám đột phá. Thuần túy chính là đâm đầu vào chỗ chết.
Vì liên quan tới hoàn cảnh thiên địa, đại dược quá ít.
Từ điểm đó có thể thấy, yêu tộc thực sự gặp may mắn. Bởi vì thứ nhất bọn họ bao gồm hết biển lục địa và khoảng không. Phạm vi hái thuốc và mức độ khó dễ đều hoàn toàn khác nhau. Mặt khác, trình độ sinh mạng của bản thân yêu thú lại cao. Đột phá lên, có thể cần dùng đến cấp bậc bảo quả sinh mạng thích hợp.
Cho nên, cao thủ Yêu tộc còn muốn nhiều hơn so với nhân tộc, thực lực chỉnh thể cũng muốn cao hơn một đoạn.
May là xuất hiện một Trần Phong Viêm, hoàn toàn lấy sức một mình chống đỡ cho nhân tộc.
Nếu như không có Trần Phong Viêm, Nhân tộc này hiện tại lại là số phận gì?
Ý niệm này lóe lên ở trong đầu Lăng Hàn sau đó liền trôi qua. Hắn lại gặm một Trường Hồng Quả, tiếp tục dẫn dắt thân thể nhanh chóng tiến hóa.
Ầm! Ầm! Ầm!
Trong cơ thể hắn phát ra tiếng động khủng khiếp. Nhưng đột phá cảnh giới lớn chính là đương nhiên, cho nên thiên địa cũng không phát sinh dị tượng.
Dựa vào, Lăng Hàn phát hiện, một v Trường Hồng Quả hoàn toàn không đủ dùng. Hắn không thể không nuốt tới quả thứ ba.
Đây giống như là muối bỏ biển. Từng Trường Hồng Quả được nuốt xuống, hóa thành năng lượng sinh mạng cuồn cuộn, lại lập tức bị hao tổn sạch sẽ, gần như không đưa đến tác dụng gì.
Rất nhanh, số Trường Hồng Quả còn lại đã bị ăn sạch sẽ, nhưng con đường tiến hóa của Lăng Hàn lại nhiều lắm chỉ đi ra được một phần tư.
Tay hắn lấy bảo quả sinh mạng trộm được từ chỗ của Bích Tiêu công chúa, không chút do dự lại gặm.
Đây chính là cấp bậc Khai Khiếu Cảnh. Chỉ là ăn vào một miếng, Lăng Hàn đã có cảm giác năng lượng giống như đại dương mênh mông tràn vào trong cơ thể, khiến cho hắn trong nháy mắt lại trở nên phong phú.
Nếu để cho bốn đại soái, Hồng thái sư bọn họ thấy được, tuyệt đối sẽ mắng to Lăng Hàn xa xỉ. Bảo quả này cho bọn họ, đủ để cho bọn họ đột phá Khai Khiếu Cảnh. Hiện tại Lăng Hàn tự nhiên chỉ dùng để đột phá Cực Cốt Cảnh. Thực sự lãng phí, quá lãng phí.
Lăng Hàn lại hoàn toàn không để ý chút nào. Bảo quả ăn có thể lại đi chuẩn bị. Nhưng thời gian thực lực nâng cao có thể bỏ qua sao?
Ngược lại, chỉ cần thực lực đủ, lại có bảo vật gì không thể thu được?
Lá chắn cảnh giới, mở cho ta!
Lăng Hàn không ngừng xé rách gông cùm xiềng xích trong thân thể, chạy thẳng tới Khai Khiếu Cảnh mới thôi. Võ giả đều đang xé ra gông cùm xiềng xích trong thân thể. Nhưng có người xé ra nhiều, có người lại xé ra ít. Đây là cơ sở để leo lên tiên đạo.
Có người có thể có chiến lực mạnh hơn so với cùng giai, có người có thể trùng kích đại đạo đỉnh phong, liền là bởi vì cơ sở mạnh hơn.
Rắc! Rắc! Rắc!
Mỗi lần Lăng Hàn xé ra một đạo gông cùm xiềng xích, đều cảm giác thân thể thỏa mái một hồi, đồng thời cũng sẽ tiêu hao rất nhiều sinh mạng tinh khí. Hắn xé ra đủ mười bảy gông cùm xiềng xích, sau đó hung hăng mạnh mẽ tiến hóa tới cuối cùng mới chậm lại.
Lăng Hàn lại gặm mấy bảo quả, tiếp tục bắt đầu đẩy mạnh tu vi tiến cảnh.
Rắc rắc rắc.
Gông cùm xiềng xích còn đang bị xé nát, nhưng tốc độ chậm hơn rất nhiều, thậm chí cũng muốn dừng lại.
Đột phá cảnh giới này sẽ xé ra số lượng gông cùm xiềng xích hoàn toàn không cố định. Nói như vậy, cảnh giới nhỏ lại xé ra một gông cùm xiềng xích, cảnh giới lớn xé ra năm cái. Phần lớn mọi người đều như vậy.
Lăng Hàn đã xé ra hai mươi bảy gông cùm xiềng xích. Trên lý thuyết mà nói, điều này đã vô cùng kinh người. Nhưng đối với hắn lại không đủ. Từ Hoán Huyết đến Khai Khiếu, tổng cộng bao nhiêu cảnh giới lớn, bao nhiêu cảnh giới nhỏ. Có thể có bao nhiêu lần cơ hội xé ra gông cùm xiềng xích?
Hắn muốn theo đuổi mạnh nhất, vậy nhất định trước khi bước lên tiên đồ, phải xé rách tất cả gông cùm xiềng xích. Cho nên, mỗi một bước của hắn đều làm được tốt nhất.
Trở lại! Trở lại! Trở lại!
Lăng Hàn lấy kình lực còn sót lại, cố gắng hết sức khiến cho hắn đột phá đạt được hoàn mỹ.
Rắc.
Hắn xé ra gông cùm xiềng xích thứ hai mươi tám.
Không đủ không đủ, lại một lần nữa.
Rắc.
Gông cùm xiềng xích thứ hai mươi chín vỡ nát.
Còn chưa đủ.
Rắc.
Gông cùm xiềng xích thứ ba mươi vỡ nát.
Còn có thể lại một lần nữa không?
Lăng Hàn phấn khởi dũng cảm dùng lực lượng còn sót lại, đi trùng kích gông cùm xiềng xích thứ ba mươi mốt. Nhưng hắn tiến hóa đã chậm xuống, thật giống như thủy triều, bị đập lớn hoàn toàn ngăn cản.